Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Quản gia đưa bức thư cho William bá tước, hắn mở ra nghiêm túc đọc, một lát sau khuôn mặt cũng không lộ ra phản ứng gì, phân phó với quản gia ở một bên.

" Viết một bức thư gọi Clinton và Bevis Nam Tước tới đây ".

" Vâng ". Truyện Thám Hiểm

Quản gia nghe lệnh lui xuống dưới đi làm việc, một lát sau từ trong thành xong ra hai tên binh sĩ cưỡi ngựa đi theo hai hướng khác nhau rời đi.

2 ngày sau

Clinton Nam Tước nhận được thư sau lập tức chạy tới, hắn cũng không biết Bá Tước gọi hắn có chuyện hệ trọng gì, nhưng trong lòng cứ cảm giác có chuyện không tốt sắp xẩy ra.

Người hầu dẫn Clinton đi vào trong đại sảnh, trong đại sảnh lúc này Bá Tước đang ngồi ở chủ vị, Bevis ngồi một bên không ngừng nói cái gì đó.

Hắn vừa đi vào William và Bevis đều hướng mắt nhìn hắn, nhưng ánh mắt Bevis lúc này nhìn hắn có chút dử tợn làm hắn cảm giác không tốt càng ngày càng rõ ràng.

Hắn cố gắng giữ bình tĩnh đi đến thi lễ

" Tham kiến Bá Tước đại nhân"

Bá tước không nói gì mà đập ngay một quyển sổ lên bàn chất vấn


" Người như vậy là có ý gì, muốn phá hỏng quy tắc sao"

Clinton nghe thế trong lòng hoảng sợ đổ mồ hôi, không lẽ việc mình làm bị bại lộ sau.

Hắn lật xem quyển sổ trên bàn một lát sau, trong lòng cũng thở dài một hơi.

" Không sao, không sao"

Mấy chuyện kiểu này hắn còn có thể giải quyết được, mấy tên nông nô đê tiện thôi mà chỉ cần cố chấp chối bỏ là được, Bá Tước cũng không dám bắt hắn cái gì.

Nếu không chối bỏ được thì đưa cho cái tên này một ít tiền, dù sao hắn trước đó cũng là một nông nô, thấy tiền là sáng mắt ngây.

" Đại nhân ta không có, tất cả trong này đều là bịa đặc".

" Ngươi còn giảo biện, chuyện ngươi gây chuyện đánh nhau Oliver Nam Tước lúc trước ta không nói, bây giờ lại lòi ra cái chuyện này nữa, người không thấy mất mặt với thân phận Quý Tộc sau"

Clinton nín họng hắn cũng không biết nói gì, ngoan ngoãn đứng đấy nghe bá tước khiển trách.

Một hồi sau

" Thôi được rồi ta ra lệnh cho ngươi phải trả lại tất cả nông nô cho Bevis và đền bù cho hắn 500 đồng tiền vàng, rõ chưa ".

" Vâng vâng " Clinton ngoan ngoãn đáp ứng, hắn quay sang cũng cười làm lành với Bevis.

" Bevis a, thật xin lỗi ta thật sự không biết lắm nông nô đó là của ngươi, ngươi yên tâm bọn họ không có vấn đề gì cả…"

Bevis sắc vẫn mặt âm trầm ngồi nhìn Clinton giả bộ xin lỗi, hắn cũng không lộ ra bất cứ phản ứng nào.

Bọn họ chỉ ngồi đấy một lát Clinton chủ động xin phép rời đi, còn 500 đồng tiền vàng sẽ được gửi tới lãnh địa của Bevis sau.

Bevis thấy mọi chuyện đã xong, hắn đứng dậy chủ động muốn xin phép rời đi, hắn cứ cảm giác mọi chuyện cứ làm sao đấy nó không đúng ở đâu, mọi chuyện giải quyết quá dễ dàng.

Lúc đầu hắn cứ tưởng phải cãi lộn một phen đâu, nhưng Clinton Nam Tước nhu thuận làm hắn có chút khó hiểu, tên này đáp ứng quá dễ dàng, phản kháng cũng không quá kịch liệt.


Lúc nãy hắn còn nhìn thấy ánh mắt của Clinton thở dài nhẹ nhõm khi thấy được bản buột tội của hắn.

Cứ cảm giác hắn đang giấu một cái gì đó mà không muốn cho người khác biết, Bá tước cũng vậy khá kỳ lạ chỉ là khiển trách cho có lệ rồi thôi, dù gì hắn cũng là Bá Tước không nên cư xử như vậy mới đúng.

Đi được vài bước Bá Tước lên tiếng gọi Bevis lại.

" Bevis ngươi khoan đi đã, việc hôm nay là ta thất trách "

Bevis xua tay nói "Đâu có, đâu có sự việc này phải cảm tạ ngài, ngài đồng ý đứng ra chủ trì công đạo cho ta là đã giúp ta đại ân rồi "

Hai người không ngừng khách sáo tới lui, một lát sau William mới tiếng vào chủ đề.

William hỏi thăm Bevis dạo này như thế nào, lãnh địa có ổn không, sau đó chủ động muốn tạo thuận lợi cho Bevis.

Bevis cũng thừa cơ hội này đòi hỏi một số thứ, thứ hắn thiếu nhất bây giờ chính là ngựa và giáp da, giáp da còn đở, ngựa thì quá khó kiếm.

" Đại nhân lãnh địa của ta giáp Với Hắc Ám Đại Xâm Lâm quá nhiều, lúc nào cũng phải phòng bị Yêu Thú và Thú Nhân tấn công, trang bị của chúng ta hiện giờ không đủ, ta e rằng việc bảo vệ lãnh địa là quá sức với ta, không biết ngài có thể…"

Bevis nói tới đây lập lờ nước đôi hắn không nói tiếp nửa còn lại để Bá Tước tử hiểu.

Bá tước lúc này nghe đến đây hắn cũng hiểu ý đồ Bevis, đây chẳng phải là muốn chỗ tốt hay sao.

William hào phóng vung vung tay, dù sao mấy cái thứ này cũng không đáng giá bao nhiêu so với số tiền 2.000 đồng tiền vàng hắn đã lấy từ Bevis.

Nhiều lúc bản thân là minh chủ phải giả bộ phóng khoáng mới được.


" Không thành vấn đề ngươi muốn gì cứ tìm quản gia muốn, cứ nói là ta cho phép"

"Đa tạ William Bá Tước Đại Nhân "

Bevis lúc này nghe thấy thế hớn hở rời đi tìm quản gia, nhìn thân ảnh Bevis đi ra khỏi phòng sau, Henry thống lĩnh từ một góc đi ra lên tiếng nghi hoặc hỏi.

" Đại nhân có phải chúng ta quá dễ dãi với Clinton hay không "

William lưng tựa ghế thở dài một hơi

" Không thể không dễ dãi a, ngươi biết không, tên Clinton này từ khi hắn có mỏ quặng sắt tới bây giờ, tiềm lực quân sự càng ngày càng lớn mạnh, tuy đối với ta mà nói cũng chẳng là gì, một tay có thể tùy ý bóp chết hắn

Nhưng mà có hắn trong liên minh thì khác, liên minh lại có thêm một phần lực lượng, ta cũng không muốn quá làm khó hắn sợ hắn bằng mặt không bằng lòng."

William nâng lên một tách trà nhấp một miếng, mắt hắn nhìn ra ngoài cửa sổ tiếp tục nói.

" Vương Quốc bây giờ càng ngày càng bất ổn rồi "

Hết Chương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận