Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 5: Nhân Thú Tấn Công ( Thượng)

Hành động không tôn trọng quý tộc này làm Adam tức xanh mặt, hắn bao giờ chịu loại sự nhục nhã này, bọn họ lúc trước ai ai cũng nịnh nọt, cầu hắn cho bọn họ phát triển ở đây, thế mà bây giờ lại trở mặt không quen biết.

Thực ra bọn họ trở mặt cũng có một nguyên nhân khác, đó là những năm này gã tăng thuế quá ác, bọn họ không có lời được bao nhiêu hết toàn bị tên này lấy đi, trong lòng đả tích tụ lửa giận hồi lâu, xem như hôm nay cũng được giải phóng.

Người duy nhất giữ vững trung lập là cha xứ, bọn họ là Thánh Điện người, chỉ phụ trách thu thập tín ngưỡng lực những việc như thế này thì phải xem tình huống rồi hẳn quyết định.

Hắn vỗ bàn, chỉ vào mặt đám người nói, "các ngươi dám, có tin các ngươi không ra được khỏi đây hay không" đám người đều nhìn hắn, lộ ra vẻ mặt chúng ta không sợ bộ dáng.

Bọn họ yếu nhất cũng là sơ cấp Thanh Đồng Kỵ Sĩ hoặc là pháp sư cấp 1 trốn thoát khỏi đây không phải là vấn đề, dù sao đánh không lại Husdon thống lĩnh là cao cấp Thanh Đồng Kỵ Sĩ, nhưng trốn thì cũng không khó, quan trọng nhất Husdon hắn cũng không ở đây.

Quản gia thấy thế thấp giọng khuyên nhủ "Nam trước đại nhân xin hãy giữ bình tĩnh, chúng ta còn cần họ".

" Hừ,hừ " hắn hừ hai tiếng không nói tiếp nữa, quản gia lại tiếp tục lên tiếng

"Vậy các ngươi muốn bao nhiêu " 2 người nhìn sang lính đánh thuê hội trưởng, chỉ thấy hắn giơ 5 ngón tay.

"500 đồng tiền vàng "


"Chúng ta không có nhiều như vậy, 200 đồng tiền vàng đây là giá cuối cùng, không thể nhiều hơn ".

"Thành Giao" đám người nhìn nhau cười gian.

Sắc mặt Adam lúc này đã đen như đáy nồi, hắn cảm giác mình đang bị đùa bỡn.

"Sao ngươi lại cho họ nhiều như thế". Hắn bực bội nói với quản gia.

"Đại nhân, lúc này không phải là lúc tính toán chi li nửa, muốn cho ngựa chạy nhanh thì phải cho nó ăn no cái đã, muốn bọn chúng làm việc, thì phải thoả mãn bọn chúng ".

Hắn cũng chỉ có thể chấp nhận, sai người từ trong kim khố lấy ra 800 đồng tiền vàng, đặt trên bàn trước mặt đám người.

"Được rồi tiền cũng đã lấy, bây giờ làm việc đi"

"Đa tạ đại nhân, cứ giao cho chúng ta." Nắm lấy túi tiền trên bàn bọn họ hí hững rời đi.

Cha sứ cũng nhận lấy tiền, biểu thị mình sẽ cố gắng hết sức, ba người cũng không giám nói gì, Thánh Điện bọn họ không thể đắc tội nổi.

Nhìn đám người rồi đi thân ảnh, Adam đá vào cái bàn, chưa kịp lên tiếng phát tiết, chân đã truyền đến một cổ đau nhức, hắn ôm chân kêu " á.... á... đau chết ta mất"

"Người đâu, gọi y sư đến" quản gia hét lớn, đi đến xem xét tình huống, cũng may chỉ là bị thương ngoài da, không có gì nghiêm trọng.

Chạng vạng tối, lúc 6h, trong một doanh trại dưới tường thành.

Nhóm kỵ sĩ lĩnh, lĩnh chủ cũng đã tập hợp đầy đủ, vì các Kỵ sĩ lĩnh cách nơi này không xa, chỉ cần cửi ngựa 40 phút là tới.

Nhân số có hơn 50 người, tuy ít, nhưng đều là lực lượng tinh nhuệ, yếu nhất cũng là Sơ Cấp Thực Tập Kỵ Sĩ, cũng không giống như những binh sĩ thông thường.

Mỗi lĩnh chủ cũng đều là Sơ Cấp Thanh Đồng kỵ sĩ.

Một tiếng kèn lệnh làm cho mọi người giật mình, nhân thú tấn công, hắn hiện lên ý nghĩa trong lòng, Husdon thống lĩnh nhanh nhanh chóng trèo lên tường thành, theo sau có 10 người, 8 người đều Sơ cấp Thanh đồng kỵ sĩ,, 2 người trong đó là phó thống lĩnh, Trung Cấp Thanh đồng kỵ sĩ.

Binh sĩ chạy tới "Thống lĩnh đại nhân, nhân thú đang tiến hành tấn công".


"Ừ "hắn hời hợt trả lời, lộ vẻ bình tĩnh, thân là thống lĩnh không thể tỏ ra hoảng loạn, dù tim hắn bây giờ đã lập "bịch, bịch" hắn lúc nào trải qua chiến trận kiểu này, từ khi lên làm thống lĩnh đến giờ, vẫn luôn đánh mấy trận nhỏ yếu với yêu thú, cùng lắm là đọc vài ba cuốn sách, chẳng có kinh nghiệm gì.

Nhưng thú nhân lại là một tính chất khác biệt, về bản chất, chúng hung tàn, thông minh và nguy hiểm hơn yêu thú rất nhiều.

Ở ngoài thành lúc này, một đám yêu nhân đang từ từ tới gần tường thành, trên lưng đều ngồi một tên thú nhân, tay cầm vũ khí làm từ xương, trên thân quấn vải sơ sài, nghèo túng bộ dáng, bên hông treo đao, kiếm, còn có cả đoạn thương, giáo,.. muôn mào muôn vẽ, không có tổ chức, ảo ạt chạy tới, một số còn giẩm lên nhau, chưa đánh đả bị chính đồng đội giẩm chết.

Tường thành cũng không cao, chỉ có hơn 7 mét, một phần vì kỷ thuật bây giờ không cho phép, phần còn lại là tên Nam trước, hắn đều lấy tiền ăn chơi tiệc tùng, còn đâu mà xây thành.

Một người dơ lên cờ hiệu, hô to

"Cung tiễn thủ chuẩn bị ".

Cung thủ giơ cao trường cung, đợi thú nhân cách 20 m lúc, lại hô to một tiếng "bắn" cả đám đồng loạt xạ kích.

Mũi tên bay trên không trung lít nha lít nhít nhưng không tạo được hiệu quả quá lớn, chủ yếu bắn trúng da của yêu thú còn bọn Chó Đầu Nhân thì núp dưới phần bụng yêu thú, chỉ có vài tên nhân thú xui xẻo bị bắt từ trên lưng ngã xuống.

Sau vài lần bắn tên, địch nhân cũng đã đến dưới tường thành.

Một nhóm thú nhân đi đầu, giơ lên trong tay cây giáo dài, phóng thẳng vào đám binh sĩ trên tường, mọi người thấy thế nên nhanh chóng núp xuống.

Vài người né không kịp, bị cây giáo trực tiếp bắn xuyên đầu, hỗn hợp đỏ trắng phun tung tóe, một người mắt trắng trắng không cam lòng ngã xuống, cũng có người may mắn hơn, chỉ bị thương phần bả vai, hoặc một số vị trí không quan trọng.

Đám người nhanh chóng đưa người bị thương xuống tường thành để trị thương.

Đám thú nhân lại tiếp tục lấy ra trong trong túi một cái sợi dây dài, trên đầu dây có nhiều cái móc to, có nhiều lưỡi tạo thành.


Nhân lúc đám binh bị cuối xuống né mũi giáo.

Bọn chúng quơ quơ trong tay cái móc nhắm ngay đầu tường quăng lên, cái móc bị kẹt vào hai bên của viên gạch.

Giật giật vài cái cảm thấy chắc chắn sau, một tên thú nhân đi đầu nhảy khỏi lưng toạ kỵ, đu dây vào sát tường thành dốc đứng,hai tay cầm chặt sợi dây hai chân dẫm vào tường,cứ như thế mà từ từ đi lên.

Đợi đến đám người kịp phản ứng lúc, thú nhân đã bò đến gần đầu tường, binh sĩ phát hiện sợi dây móc nhanh chóng lấy dao cắt sợi dây nhưng yêu thú quá nhanh, tuy đa số sợi dây đều bị cắt nhưng vẫn có một ít nhân thú thành công nhảy lên đầu tường thành công.

Bọn họ bắt đầu đánh giáp lá cà lên, thú nhân chiến lược cường hãn được phát huy vô cùng tinh tế vào lúc này, vừa bắt đầu đã chém chết một người, huyết kịch phun đầy mặt trong có vẻ rất dữ tợn, đám người có chút muốn rút lui, nhưng sau lưng vẫn còn đốc chiến đội nhìn chằm chằm, chỉ cần bọn họ một người dám chạy trốn đều sẽ bị một kiếm chém chết.

 Bây giờ đường lui đã bị đoạn tuyệt muốn sống tiếp thì có thể tiến lên phía trước, đám người lộ ra vẻ mặt dữ tợn liều mạng đi lên,một người hô to," giết" cả đám cùng nhau theo sau, bỏ ra 1 người tính mạng đại giới sau mới có thể chém chết nhân thú, chưa kịp thở phào một hơi một tên nhân thú khác lại từ dưới tường thành leo lên.

 Chiến đấu vẫn cứ thế tiếp tục, các nơi khác trên tường thành cũng giao chiến rất kịch liệt.

Hết Chương.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận