Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Chương 37: Xây Nhà
" Làm như thế nào sao?"
" Vâng đại nhân, chúng ta gặp một ít vấn đề trong khâu vận chuyển, xe ngựa thì quá nhỏ để có thể chở được đống gỗ này, vì thế mọi người nhờ ta đến hỏi ngài "
Bevis xoa cầm trầm tư suy nghĩ, một lát sau vài phương án trong đầu hắn hiện ra, sàng lọc vài lần hắn chỉ thấy được một phương án có thể áp dụng được ở tình hình hiện tại.
" Thế này đi, các ngươi chia thành hai nhóm, một nhóm vận chuyển từ khu rừng đi một nửa quãng đường thì ngừng lại, nhóm còn lại thì đợi sẵn ở đó tiếp tục vận chuyển đi đến đây như vậy sẽ đỡ tốn thế lực hơn "
Saint lúc này sáng mắt lên, hắn vỗ đầu một cái.
" Đơn giản như vậy tại sao ta không nghĩ ra nhỉ, đại nhân ngài đúng thật là thông minh "
Bevis lúc này cười cười, ở cổ đại hay hiện đại cũng vậy, đối với người tiếp thu giáo dục nhiều năm, lối suy nghĩ rộng thì đây chỉ là chuyện nhỏ,
" Haha, các ngươi đi làm đi "
“Vâng”
Saint trở về nói với mọi người sau, bọn họ bắt đầu áp dụng kế hoạch của Bevis, từng cái thân cây được vận chuyển từ từ đi đến thành trì.
Đến thành trì sau, những thân cây này được vận chuyển đến những người nô lệ, bọn họ bắt đầu gia công chi tiết lại.
Vì để tăng tốc độ, Bevis còn cho người tìm kiếm trong lãnh dân có ai am hiểu về việc này không, nhưng số lượng người biết làm công việc này làm Bevis có chút bất ngờ, có hơi nhiều a.
Hắn có chút hối hận vì đã mua nô lệ, biết vậy thì tìm kiếm trong lãnh dân thì đã tiết kiệm được không ít tiền.
Nhưng sự thật chứng minh những người nô lệ này rất đáng giá, người hắn tìm được trong lãnh dân tuy biết gia công, nhưng trình độ rất thấp còn những người này trình độ cực kỳ cao, đáng giá đồng tiền bát gạo.
Nhưng vì để xây nhanh nên Bevis cũng ra lệnh chỉ làm đến mức ổn là được rồi, không cần phải quá chi tiết.
Cứ như thế lại thêm một ngày nữa đã trôi qua, cuối cùng tất cả chuẩn bị đã xong, bây giờ chỉ còn việc cất nhà nữa thôi.
Căn nhà hắn muốn xây cũng rất đơn giản, chỉ cần có bốn bức tường là được, ở trên lợp một lớp rơm, bên trong thì rộng khoảng 10 mét vuông.
Còn lại thì để lãnh dân của hắn tiếp đến muốn xây cái gì thì xây, hắn không muốn can thiệp dù sau căn nhà này cũng là nhà của bọn hắn ở sau này, hắn cũng không có tinh lực lo nhiều đến vậy.
Bọn hắn đang định khởi công lúc trời đột nhiên bắt đầu đổ mưa ào ạt, Bevis phải ra lệnh cho mọi người ngừng lại.
Đây là cơn mưa đầu xuân, Alanta Đế quốc chính thức bước sang năm 193, bây giờ là ngày 15 tháng 1, hắn cũng không biết tại sao năm nay mùa xuân lại đến trễ như vậy, theo ký ức của nguyên chủ thì bình thường sẽ rơi vào ngày 3, 4 của năm mới.
Bevis đột nhiên cười khổ, hắn suy nghĩ nhiều rồi, thời tiết biến đổi bất thường không phải là chuyện như cơm bữa sự tình sao.
Hắn không suy nghĩ chuyện này nữa, thời tiết như thế này cũng không thích hợp để làm việc, hắn cũng chỉ có thể ở trong lâu đài, từ cửa sổ nhìn ra ngoài trời ngắm những cơn mưa đổ xuống trên mặt đất, miệng thì không ngừng nhâm nhi tách trà trong tay, tâm thần nhẹ nhàng thả lỏng.
Sáng hôm sau, ánh nắng từ phía đông chiếu vào đại địa, khung cảnh lúc này lộ ra vẻ ướt át, lãnh dân lúc này rời khỏi căn lều tạm bợ, Bevis ra lệnh cho đội hậu cần nấu thức ăn cho mọi người, đám lãnh dân ăn sáng xong sau đó bọn họ bắt đầu thi làm việc.
Bevis lúc này trực tiếp chỉ huy, hắn cũng là bất đắc dĩ, dù sao cũng là tân lãnh địa, nhiều chức vụ còn thiếu nghiêm trọng, hắn cũng chỉ có thể đích thân xuất trận.
Thanh niên trai tráng thì làm những công việc nặng, còn phụ nữ thì giúp đỡ những công việc nhẹ hơn.
Mỗi chỗ đều được Bevis phân công rõ ràng, từ từ 1 căn, 2 căn, 10 căn, 20 căn nhà bắt đầu mọc lên.
Cuối cùng cho đến ngày thứ sáu toàn bộ công trình đã hoàn thành.
Liam " Đại nhân, đây là căn cuối rồi"
" Rất tốt, mọi người mở tiệc, ăn mừng thôi "
Nghe được Bevis nói thế, đám lãnh dân ở phía sau không ngừng hoan hô.
" Hoan hô, hoan hô "
Hắn cũng tính làm việc này cũng với ăn mừng năm mới một thể luôn, như vậy cho nó tiện không cần tổ chức nhiều lần.
" Liam, Finn thúc đâu rồi "
" Finn quản gia sáng sớm cùng với đội ngũ của mình tiếp tục đi đo đạc thổ địa rồi, bọn họ vẫn chưa trở về "
" Ngươi đi gọi bọn họ trở về đi, công việc dưới tay tạm hoãn, chúng ta ăn mừng cái đã "
" Vâng" Liam lúc này nhảy lên ngựa chạy đi gọi.
Đến buổi tối, mọi người bắt đầu đốt lửa, Bevis lấy ra những miếng thịt bị rã đông do thời tiết ấm dần cho mọi người ăn, đám nông nô thế lãnh chúa tốt với mình như vậy bọn họ vui mừng chảy nước mắt, do từ ngữ có hạn bọn hắn cũng chỉ có thể hô.
" Hoan hô, hoan hô đa tạ Nam Tước Đại Nhân"
" Nam Tước Đại Nhân đại thiện nhân "
Vì để góp phần tăng không khí Bevis cũng cho mọi người tổ chức nốc thăm chọn căn nhà của mình, bọn họ xếp thành hàng, chờ đợi đến lượt mình trong lòng ai cũng thấp thỏm.
" Ta số 33 haha "
" Ta số 2 "
" Các người may mắn ghê, ta chỉ được số 72 "
Đám Lãnh Dân lúc này có người vui có người buồn, Lão Finn đứng bên cạnh không hiểu nói
"Bevis tại sao chúng ta phải làm như vậy cho mất công, cứ đưa thẳng cho bọn họ là được rồi "
" Finn thúc ngài không hiểu, nếu ta đưa thẳng cho bọn họ sẽ có rất nhiều người bất mãn, vì có một số căn nhà ở ngoài thành, có một số lại ở gần trung tâm thành hơn"
Finn" Thì sao chứ, không lẽ những người này dám bất mãn với ngươi "
" Không, bọn họ sẽ không dám, lòng e sợ quý tộc đã ngắm sâu vào máu bọn họ, trong thời gian ngắn dù ta đối tốt với bọn họ tới đâu thì trong lòng bọn họ vẫn có một khoảng cách, bọn họ sẽ không dám bất mảng với ta, nhưng sẽ bất mãn với người khác".
" Là sao ta không hiểu lắm, người khác là ai?"
" Là chính những người trong số bọn họ, không phải, là tất cả mới đúng, bây giờ ngươi thử nghĩ xem mọi người cũng đều là nông nô xuất thân, ban đầu cũng đi theo ta, nhưng vì cái gì một người có thể ở một căn nhà trung tâm thành trì, mà một người chỉ có thể ở gần sát tường thành, mà những căn nhà này cũng đều là bọn họ cùng nhau xây nên, từ đó bọn họ trở nên bất mãn với nhau.
Dần dần mâu thuẫn của những lãnh dân sẽ phát sinh, tới lúc đó sự việc sẽ rất phức tạp, ta làm vậy là muốn mọi người đồn đẩy tất cả lên vận khí bên trên, người không ở trong căn nhà tốt là do vận khí của ngươi không tốt chứ không phải tại ai khác "
Lão Finn lúc này há hốc mồm kinh ngạc, không ngờ Bevis lại quan tâm tới những chi tiết nhỏ như vậy, nếu là hắn sự việc này đã sớm bỏ qua một bên, làm như Bevis sau này có thể rất tránh rất nhiều phiền phức không đáng có.
Lão Finn dơ ngón cái lên khen
" Lợi hại"
Bevis cười cười không nói gì, bụng hai người cũng bắt đầu đánh trống, thế là bọn họ bắt đầu tham gia bữa tiệc.
Hết Chương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...