Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Tiệc trà kết thúc, mọi người lúc này cũng ra về, Bevis đang định ra khỏi phòng thì tên người hầu lúc trước đi đến, hắn cũng bắt đầu đổi giọng xưng hô, không còn gọi hắn là ngài mà là bắt đầu dùng kính ngữ.

" Nam Tước đại nhân hãy khoan đi đã, Bá tước đại nhân muốn gặp ngài ".

Bevis nhìn tên này trên mặt lộ vẻ cười cười nói

" Là vậy sao, được rồi ngươi dẫn đường đi "

Người hầu lúc này dẫn Bevis đến thư phòng của Bá tước, hắn mở cửa cho hắn đi vào bên trong.

Tên này mời Bevis ngồi xuống, hắn rót cho Bevis một tách trà nói.

" Đại nhân hãy chờ ở đây một chóc lát, Bá Tước sẽ tới ngay ".

Nói xong tên này lui xuống, Bevis ở lại một mình trong phòng, hắn nâng lên tách trà từ từ nhấm nháp, nhìn kỉ thì màu sắc trà dịu nhẹ, mùi hương nhàn nhạn, hắn nhấp một miếng mùi vị cũng khác với loại trà hắn uống trong bửa tiệc.

Hắn cũng không phải chuyên gia về trà, nhưng uống vào cũng thấy rất ngon, hắn vừa uống vừa chờ đợi, ánh mắt đảo qua đảo lại ngắm nghé căn phòng xa hoa.

Đột nhiên cửa phòng lúc này vang lên một tiếng "cọt kẹt " William bước chân đi vào.

Bevis đứng lên, tay trước để trước ngực chào.

" Được rồi, người cứ ngồi đi "


William lúc này đi đến ngồi xuống, Bevis chủ động rót cho hắn một tách trà, hắn hài lòng gật đầu sau đó đưa lên miệng nhấm nháp, rồi để xuống bắt đầu nói.

" Về lãnh địa của ngươi, ngươi có ý kiến gì sao?"

" Thuộc hạ không có ý kiến gì?"

Nói là nói thế nhưng trong lòng Bevis thực ra rất có ý kiến, vị trí lãnh địa của của hắn, hắn cũng lật ra xem và so sánh trên bản đồ.

Địa thế phải nói là không có gì diễn tả được, toàn bộ lãnh địa có hình sạng như một con giun, diện tích 600 km vuông, nếu ở kiếp trước của hắn thì tương đương với diện tích 2 huyện.

Nhìn sơ thì có vẻ rất lớn, nhưng thực chất nó lại kéo dài từ Biển đến Đông Nam Hành Tỉnh, nơi này còn giáp trực tiếp với Hắc Ám Đại Xâm Lâm, hầu như là che chắn hoàn toàn với những lãnh địa khác trong Đông Bắc Hà Tĩnh.

Nếu nói là lãnh địa thì không bằng nói là một đạo phòng tuyến thì chính xác hơn, trong tiệc trà khi mọi người biết vị trí lãnh địa của hắn sau cũng có vài người lộ ra nụ cười hả hê.

Nhưng bọn họ nhanh chóng giấu diếm xuống, tuy nhiên thần sắc của bọn họ đều được Bevis thu vào trong mắt.

William cũng biết suy nghĩ của Bevis nhưng hắn vẫn tỏ ra bình thản nói

"Ngươi không cần tự xưng là thuộc hạ, người đã là một quý tộc cứ gọi cho Bá Tước Đại Nhân là được "

Bevis nhu thuận nói" Vâng " hắn tuy rất bất mãn nhưng không thể tỏ ra được, hắn muốn xây dựng một hình tượng bản thân là một người yếu mềm, không có chính kiến, có thể dể sai khiến làm cho Bá Tước yên tâm tâm với hắn hơn.

William giơ tay lên vỗ một cái " Bịt Bịt" sau đó lại nhấp một miếng trà, quản gia từ bên ngoài đi vào, trên tay cầm một cái rương đi đến đặc lên trên bàn.

William mở rương ra, bên trong lúc này chỉ thấy toàn là đồng tiền vàng, số lượng rất nhiều chắc có tầm 1000 cái.

Hắn nhìn Bevis lộ ra nụ cười nói với giọng điệu an ủi.

" Ta biết trong lòng ngươi chắc chắn rất bất mãn, nhưng từ khi lần đầu tiên gặp ngươi ta thấy có một điểm gì đó rất đặc biệt ở người, vì thế ta giao cho ngươi một nhiệm vụ vĩ đại, thủ vững nơi này, bảo vệ người dân của Alanta khỏi tay Thú Nhân".

Bevis lúc này sắc mặt nghiêm trang, hắn nói với giọng điệu giổng giạt.

" Đa tạ đại nhân đã tin tưởng, ta sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ đến giọt máu cuối cùng, vì người dân, vì Alanta đế quốc, muôn năm "

Trong lòng Bevis

" Thằng chó già ghê tởm, đừng để ta quật khởi, nếu không, người chết đầu tiên chính là ngươi, hừ hừ "

William vỗ vai Bevis "Tốt, tốt, tốt không hổ là Anh Dũng Kỵ Sĩ, Rất tốt "

Nói xong ba câu tốt sau, William chỉ về đồng tiền vàng trước mặt.


" Nhiệm vụ này rất khó khăn, trong này có 1.000 đồng tiền vàng, người cứ cầm lấy coi như là ta hỗ trợ ngươi".

Bevis giả bộ từ chối

" Đại nhân cái này không được đâu?"

" Ngươi cứ cầm lấy"

Bevis lại giả bộ từ chối vài lần, sau đó cũng thu xuống dưới hai người lúc này bắt đầu trò chuyện trên trời dưới đất, Bevis trước khi rời khỏi phòng, hắn lại một lần làm ra hứa hẹn.

"Đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ "

"Tốt "

William thấy Bevis đi sau, hắn lộ ra nụ cười đắc ý nói với quản gia bên cạnh.

" Thằng nhãi ranh này thật dễ lừa, quốc vương đưa cho ta 3000 đồng tiền vàng, mà ta chỉ đưa cho hắn 1.000 đồng tiền vàng, ngươi nhìn xem hắn còn lộ ra vẻ mặt cảm kích ta, thật là buồn cười, hahaha "

" Đại Nhân anh minh, hahaha "

Bevis bên này cũng không biết William đang cười nhạo hắn, mà dù có biết hắn cũng chẳng quan tâm, điều hắn quan tâm lúc này đó là chuẩn bị thật kỹ càng trước khi đi đến Lãnh Địa, chắc chắn thời gian tới rất bận rộn.

Hắn trở lại trong phòng, bắt đầu triệu tập mọi người, thuật lại câu chuyện lúc trước.

Không ngoài dự liệu, hắn kể xong sao trên mặt ai cũng lộ ra vẻ phẫn nộ.

" Tên này thật đê tiện, đại ca Bevis chúng ta cứ chấp nhận như vậy sao?"

Landry lúc này phẩn nộ nói


Nathan " Landry người đừng làm khó Bevis quá, dù sao chúng ta cũng không phản kháng lại được Bá Tước, điều quan trọng là chúng ta phải tìm ra cách ứng phó như thế nào "

Lão Gunn " Đúng đấy, bình bình tĩnh đi Landry "

Elias " Bevis tiếp theo nên làm cái gì ngươi cứ phân phó, chúng ta đều sẽ cố gắng hết sức "

Lão Finn nghĩ đến cái gì đột nhiên cất giọng lên nói

“Mọi người, ta nghĩ đã đến lúc chúng ta nên thay đổi cách xưng hô với Bevis, ngài ấy bây giờ không còn là Tiểu Đội Trưởng của chúng ta nữa, mà là một vị Nam Tước, từ nay mọi người phải xưng hô là Nam Tước Đại Nhân”

Mọi người lúc này gật đầu đồng ý, ai cũng thấy điều này rất hợp lý, nhưng Bevis lại xua tay

" Finn thúc không cần như vậy đâu, mọi người cứ gọi ta là Bevis như bình thường là được "

“Không được, không có tôn ti trật tự như vậy là sẽ loạn”

" Nhưng Finn thúc à, làm như vậy có quá xa lạ lắm không, chúng ta đều là người cùng vào sinh ra tử "

Bevis lúc này cải tay đôi với Lão Finn, hắn vẫn nhất quyết không chịu cách xưng hô này, Lão Finn cuối cùng đành phải nhượng bộ một bước, mọi người đi đến thống nhất, lúc có người ngoài thì gọi Bevis là Nam Tước Đại Nhân, còn bình thường thì cứ xưng hô Bevis là được.

Lão Finn bên này vẫn không hài lòng, hắn từ nhỏ được nuôi dưỡng thành ứng viên quản gia tương lai trong gia đình quý tộc, hắn rất là cố chấp nhưng vẫn không làm gì được, cũng chỉ có thể chấp nhận.

Hết Chương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận