Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Trời tối người yên, trong căn phòng, Bevis nhét cái hộp vào trong ngực, sau đó cầm lấy thanh kiếm bên cạnh giấu vào trong áo đông, rồi nói với Lão Finn và Maxwell.

"Các người ở đây chờ ta là được, không cần phải đi theo ".

Maxwell " Thực sự không cần sao, dù gì ta cũng là pháp sư cấp 1 có thể giúp đỡ cho ngươi được ít nhiều ".

" Không cần đâu, ta một mình nếu gặp nguy hiểm có thể dễ dàng thoát thân "

Lão Finn " Vậy ngươi cẩn thận, chúng ta ở đây chờ ngươi ".

" Ta đi đây" nói xong câu này,hắn mở ra cửa sổ nhảy ra ngoài, thừa cơ lính canh không chú ý hắn trèo lên tường thoát ra.

Hai người thì ánh mắt lo lắng từ cửa sổ nhìn theo bóng lưng Bevis rời đi.

Đi một lúc cũng đã tới điểm hẹn, trời lúc này đả tối cũng may trăng đêm nay rất sáng, vẫn có thể nhìn thấy được chút ít.

Bevis tới nơi nhưng cũng không thấy ai, hắn kiên nhẫn đứng đây chờ một lúc, đột nhiên một tiếng nói từ phía sau hắn vang lên.

" Tinh hạch của ta đâu?"

Bevis giật mình quay lại, chỉ thấy Husdon lúc này trên thân trùm một cái áo choàng đen, đang hướng ánh mắt nhìn hắn, sau lưng còn đứng rất đông người áo đen, Bevis trong lòng cảm giác không tốt.

Bevis cũng không lên tiếng, từ trong ngực móc ra cái hộp quăng tới cho Husdon.

Husdon bắt lấy, mở ra, từ trong hộp cầm ra viên tinh hạch màu xanh dương, hắn không kịp chờ đợi mà lấy ra thanh kiếm rỉ xét, cắm viên đá vào lỗ cuối cùng.

Đột nhiên điều thần kỳ xuất hiện, một nguồn ma lực màu đen bao quanh, từ một thanh kiếm rạn loang lổ đột nhiên bắt đầu tự động hồi phục.


Nguồn ma lực lúc này tràn ra bốn phía, làm cho tuyết động trên mặt đất bay tứ tung, khí thế mạnh mẽ bắn thẳng lên bầu trời, làm cho toàn thành kinh động.

Người dân trong thành lúc này cảm nhận được nguồn ma lực tà ác tràn ngập, cũng không dám mở cửa ra hóng hớt, mà chỉ dám run rẩy trốn trong nhà.

" Mẹ ơi con sợ, huhu"

"Không sao đâu con, Thần sẽ bảo vệ chúng ta "

Trong một căn nhà khác.

" Hởi Thần xin hãy bảo vệ chúng con ".

Một tên trung niên gầy gò không ngừng chắp tay cầu nguyện.

Bên trong nhà thờ, một đám tu sĩ đang không ngừng quỳ lạy cầu nguyện trước một tượng thần.

Đột nhiên trên bức tượng phát ra ánh sáng chập chờn không ngừng, một vị Cha Sứ ngước đầu lên quan sát.

" Bức tượng phát sáng, có điềm báo không tốt" Hắn tự lẫm bẩm.

Lúc này một tên tu sĩ chỉ ra bên ngoài hô.

" Đó là cái gì? "

Bên ngoài có này có một chùm ánh sáng đen tối bắn thẳng lên bầu trời, trong không khí lúc này ma lực tà ác tràn ngập càng nhiều.

Cha Sứ sắc mặt ngưng trọng ra lệnh.

" Là Ma khí, có Tà Giáo xuất hiện, nhanh lên gõ chuông báo động đi, những người khác theo ta"

" Vâng " Mọi người đồng thanh.

Trong Lâu Đài.

Bá Tước lúc này đang nằm ngủ trên giường, bên cạnh có vài nữ nhân xinh đẹp, đột nhiên hắn mở mắt ra cũng cảm nhận được cổ khí tức này, nhanh chóng bặt dậy mặt áo vào đi ra khỏi phòng, lập tức ra lệnh triệu tập binh sĩ nhanh chống đi đến Ma Khí đầu nguồn.

Bevis lúc này cảm nhận được hô hấp khó khắn, cảm giác nguy hiểm tràn ngập, hắn lập tức vác chân lên chạy.

Husdon bên này cũng toát hết mồ hôi, hắn điều động nguyên lực vào cánh tay, dùng hết sức rút ra viên tinh hạch, Ma Khí mới dần biến mất.

" Quá sơ suất rồi, thật không ngờ Thánh Khí lại phản ứng dử dội như vậy ".

Hắn lao lao trên tráng mồ hôi, nhìn sang thân ảnh Bevis chạy đi, hắn lộ ra nụ cười giểu cợt, chỉ về một người đằng sau.

" Ngươi giết hắn, còn lại tản ra, nhanh chống rời đi Arrington thành".


" Vâng" Đám người phía hô vang.

Một tên người áo đen lúc này vọt khỏi đội ngũ truy sát Bevis, những người khác thì tảng ra chạy, tất cả điều hướng về cửa thành.

Bevis lúc này chạy ra khỏi con hẻm, vừa chạy vừa ngoái lại đằng sau xem có ai theo sau hay không.

Nhìn thấy phía sau không có ai, hắn cước bộ cũng thả chậm lại.

Đằng sau đột nhiên xuất hiện một ánh kiếm xẹt qua, phần lưng Bevis lộ ra một vết kiếm dài đỏ tươi, Bevis ngã nhào trên nền tuyết.

Bevis cố gắng đứng dậy, rút thanh kiếm ra nhào tới người áo đen, hai thanh kiếm chạm vào nhau, Bevis tay cầm thanh kiếm rung lẩy đau đớn.

" Không tốt, thực lực chênh lệch quá lớn ".

Tên áo đen lúc này nhào tới, hai bên xông vào giao thủ, chỉ mới vài chiêu qua đi Bevis lại một lần nữa ngã lăn trên mặt đất, thanh kiếm thì bị gãy làm đôi.

Bevis toàn thân đau nhức, trên thân vết thương chằn chịt, nằm trên đất hấp hối.

Tên áo đen đi tới định đâm xuống kết liễu Bevis, nhưng Bevis lúc này nhào lên, hết một tiếng

" Chết đi".

Nắm đắm nắm chặt, hắn dùng hết toàn lực đấm thẳng vào mặt người áo đen, nhưng đây cũng chỉ là nắm đấm của một tên hấp hối, người áo đen dễ dàng tránh được.

Nắm đắm sượt qua mặt, Bevis nhanh tay mở lòng bàn tay ra kéo khăn che mặt tên này xuống.

Khăn che mặt rơi xuống hiện lên khuôn mặt quen thuộc, Bevis lộ ra vẽ mặt bất ngờ.

" Center là ngươi"

" khà khà, đi chết đi" Hắn lộ ra nụ cười đắt thắng đi đến đá Bevis một cái, nguồn cự lực truyền đến Bevis văng ra xa đập bào bức tường nhà dân, tuyết từ trên trần nhà đổ xuống, che phủ toàn bộ thân thể.

Đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng vó ngựa rất gần, hắn quay sang nhìn khuôn mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.


" Là tên Henry, chết tiệt"

Nhìn Bevis ở đằng xa không có động tĩnh, hắn cho rằng nhiệm vụ đã hoàn nên lập tức rời đi.

Đám người Henry lúc này thấy một tên cầm kiếm người áo đen thì lập tức đuổi theo, bọn họ chạy ngang qua, cũng không phát hiện ra Bevis ở trong đóng tuyết.

Một lát sau, Bevis cũng không nghe thấy động tĩnh, hắn trong đống tuyết chui ra, bên trong lòng bàn tay một viên hạt châu lúc này cũng đã vỡ vụn.

Bevis cũng không suy nghĩ nhiều, ôm lấy trên thân vết thương, lảo đảo chạy về phía lâu đài.

Do Bá tước phái theo binh sĩ ra gần hết, nên lâu đài lúc này cũng không nhiều lính gác, hắn thuận lợi từ cửa sổ chui vào trong phòng.

Lão Finn và Maxwell thấy Bevis trở lại, trên thân vết thương chằng chịt, hai người nhanh chóng đỡ Bevis nằm trên giường.

" Ngài Finn, lấy cho ta một thao nước"

" Được"

Lão Finn đi ra bên ngoài lấy nước, Maxwell thì vạch áo Bevis ra bắt đầu trị thương.

Maxwell nhanh chống rửa vết thương, cổ đại cũng không có thuốc tê gì, Bevis chỉ có thể cắn lấy bó vãi, mồ hôi chảy đầy trên gương mặt.

Sau cùng Maxwell niệm chú ngữ, một đoàn ánh sáng xanh quay quanh, vết thương dần ổn định lại.

Hết Chương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận