Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

" Thật là xin lỗi vị tiểu thư này"

Cô gái này thấy Bevis từ chối cũng không xấu hổ, nhẹ nhàng nhấc hai bên vấy lên nói.

" Thật là tiết quá "

Hai người hiện lên công nghiệp hóa nụ cười sau, cô gái này cũng rời đi tìm đối tượng khác.

"Người không nhảy với vị tiểu thư đó sao, đây là cơ hội tốt đó?" Lão Finn giả vờ không biết trêu đùa hỏi.

Bevis “…”

Yến hội cứ như thế tiếp tục, trên bàn cũng xếp đày thức ăn, bên trong đầy đủ các lại thịt, mùi thơm lan tỏa khắp nơi, hắn không kịp chờ đợi mà lao vào thưởng thức.

Thịt bò vừa cắn vào tan ra trong miệng,

trong lòng vẫn chưa thoản mãn mà muốn tiếp tục ăn tiếp.

Hắn đổ rượu ra ly nóc hơi "Quá ngon ", những quý tộc khác cũng không có giữ hình tượng cái gì miệng không ngừng cạp đồ ăn trong chén.

Trong lúc này Bevis cũng nhìn thấy sếp củ của mình là Husdon và Adam, nhưng hai bên cũng không có ý định bắt chuyện với nhau.

Người cũ gặp nhau rất khó nói, lúc trước còn là tiểu đệ của mình, lúc sau lại đứng ngang hàng mình, ai cũng khó có thể chấp nhận nhanh được.

Nhất là trong trường hợp thế này, hai bên cành lúng túng hơn, Husdon chỉ liết Bevis một cái rồi quay đi, Adam thì không quan tâm, tên này đang bận rộn tán tỉnh một vị tiểu thư nào đó.

Nói chuyện cũng là những chuyện trên trời dưới đất, vì danh tiếng hắn cũng đang khá nổi nên khá nhiều người chủ động bắt chuyện với hắn, họ cứ bảo hắn kể lại hoàn cảnh lúc đó.

Bevis cũng không phiền, hắn thêm một chút mắm muối, câu chuyện kể như thật hắn nổ banh trời, làm cho đám người hoan hô thán phục không thôi.

" Ta một kiếm chém ra, thú nhân văn 10 m sau đó…"


Lão Finn “…”

Hình như hắn mới phát hiện tên này có thiên phú mới.

3 tiếng trôi qua, Bá Tước tuyên bố Yến hội kết thúc, đám người lúc này cũng lần lượt đi về, bọn họ trên mặt cũng không ai lộ vẻ lo lắng về việc chia lợi ích cứ bình thản như thế.

Tất cả mọi người đều có thể ở lại Phủ Bá tước hoặc là thuê phòng trọ ở trong thành nếu muốn.

Bá Tước tuy hắn là lão đại nơi này nhưng cũng không phải là vua, không có quyền được phân chia đất đai, cần phải có sự cho phép của Quốc Vương mới được, thời gian đi tới đi lui chắc cũng còn hơn một tháng.

Sáng hôm sao, Bevis đang nằm ngủ ngon lành trên giường, đột nhiên bên ngoài nghe tiếng gõ cửa "Cọc Cọc".

Hắn đi ra mở cửa thì thấy 10 người Lão Finn đang đứng chờ bên ngoài.

" Sáng sớm có chuyện gì thế?" giấc ngủ bị phá hỏng làm Bevis có chút chưa thỏa mãn.

Kể từ khi xuyên qua đến nay đây là lần đầu tiên hắn ngủ ngon giấc nhất.

" Ngủ cái gì nữa, bây giờ đã là 8 giờ sáng rồi "

" 8 giờ thì sao?"

"Đại ca Bevis ngươi không định đi tham quan trong thành một chút sao "

Bevis định từ chối nhưng thấy ánh mắt mong chờ mọi người nhìn mình, hắn cũng chỉ bất đắc dĩ tiếp nhận.

Bảo cả đám chờ một lát sau hắn đi thay đồ, mọi người lúc này đi ra khỏi phủ Bá Tước trên thân ai cũng choàng vài cái áo, lúc này Bevsi và đám người mới phát hiện bọn hắn chưa có áo Đông nào, quần áo trên người thì cũng đã rất cũ rồi.

Thế là mọi người quyết định đi đến địa điểm đầu tiên, Cửa Hàng Quần Áo.

Bọn họ đi thẳng đến khu chợ tìm đại một cửa hàng nào đấy xong vào, mọi người lúc này giống như nhìn thấy được thế giới mới bắt đầu đi đến lựa chọn trang phục.


Bên trong này đều là những trang phục sang trọng cũng đồng nghĩa với nó rất mắc tiền.

Nhưng Bevis cũng không lo chuyện này, bọn họ đi chém nhau cũng đâu phải là không công, số quân công hắn kiếm được đều đem đi hối đoái hết, một phần thành tiền một phần còn lại theo đổi thành dược tề phụ trợ tu luyện.

Từ trong miệng Center hắn cũng biết được, dược tề tu luyện rất quý giá, có tiền cũng chẳng mua được, mà dù có người bán cũng bị người đặt trước hết rồi.

Số quân công hắn hối đoái thành tiền cũng không ít có hơn 200 đồng vàng, đối với người bình thường mà nói đây là một con số khổng lồ có thể sài một đời mà vẫn không hết.

Tuy nhiên đây cũng chỉ là đặc biệt với riêng Bevis vì hắn lập công lớn nên mới nhiều như vậy, những người khác cũng không như vậy, nhiều lắm 10 đồng vàng ít thì có 3 4 đồng vàng.

" Đại Ca Bevis ngươi nhìn cái này thế nào?" Landry chỉ về một bộ trang phục.

" Đó là trang phục nử " Bevis cạn lời.

Elias " Nathan bộ đó rất hợp đấy"

Nathan đang cằm trên tay một bộ trang phục bằng lông sói.

"Thật sao "

Otis " Đẹp lắm "

Bevis và những người khác cũng giơ ngón cái lên.

" Vậy thì lấy ta bộ này?"

Thấy Bevis và mọi người khen đẹp, hắn quay sang nói với nhân viên cửa hàng.

" Vâng"


Lão Gunn và Ralph thì thay nhau lôi kéo một cái áo bằng da cừu, hai bên không ngừng đối khẩu dằn co nhau.

"Ta thấy trước "

“Rỏ ràng là ta thấy trước, nó là của ta”

" Không nó là của ta mới đúng "

4 người Bevis, Lão Finn, Maxwell và Saint thấy thế cười cười, bọn họ cũng bắt đầu tham gia lựa đồ.

Một lát sau, 11 người đi ra cửa hàng, sắc mặt ai cũng méo mó.

Ralph tức chửi một câu " Má nó, mắc vãi"

Tuy nói vậy nhưng trên tay hắn xách nhiều quần áo nhất.

" Bây giờ mọi người muốn đi đâu thì đi, đến giữa giờ trưa chúng ta tập hợp ở lại đây ".

" Được "

Mọi người lúc này đồng ý, đám người tụ hai tụ ba chia nhau ra, Bevis thì đi cùng với Lão Finn và Maxwell.

Ba người cứ như thế không có mục đích mà đi dạo, thấy cái gì ngon thì tắp vào mua, dân chúng đi tới đi lui khắp nơi, tiến rao hàng của thương nhân nhỏ lẻ vang lên không ngớt tạo ra một cảnh tượng rất là nhộn nhịp.

Bọn họ cứ như thế càng đi xa hơn khu trung tâm, những căn nhà lá nhỏ sọc sẹt bắt đầu xuất hiện, ăn xin thì ở khắp nơi đâu đâu cũng có dân chúng thì khuôn mặt gầy gò ốm yếu đi tới đi lui giữa mùa đông lạnh giá.

" Đại nhân ngày độ nhân, độ lượng có thể cho con ta một chút gì đó để ăn không?"

Một người mẹ ăn xin lúc này ôm chân Bevis, phía sau có một đứa nhỏ đang co ro ôm thân thể.

Ở đây càng lâu Bevis càngcảm nhận được rõ hơn thế giới cổ đại rất khổ sở, được sinh ra ở hiện đại lâu quá may mắn, đôi mắt hắn có chút ướt át.

Hắn móc trong ngực ra và cái bánh bột ngô đưa cho người mẹ ăn mày, sau đó cởi áo khoác ngoài ra che cho đứa nhỏ, lại nhét vài tiền đồng vào tai người mẹ.

" Đa tạ đại nhân, đa tạ Đại Nhân thần sẽ phù hộ ngài"


"Được rồi trời lạnh lắm, các ngươi có nhà không thì về đi "

Hai mẹ con cứ như thế mà ôm nhau đi xa, những tên ăn mày khác thấy vậy cũng lại gần Bevis.

Từ trong ánh mắt của những người này hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng, nhưng bên trong lại ẩn chứa cầu sinh dục mạnh mẽ.

" Vị đại nhân này ta đói quá"

" Cho ta xin đi, cái gì cũng được"

" Đại Nhân…Đại nhân "

Bevis ba người cũng không còn đồ ăn chỉ có thể cho bọn họ một ít tiền, Lão Finn và Maxwell thấy ánh mắt của đám người cũng giống như bọn họ trước kia, trong lòng cũng sinh ra sự đồng cảm mạnh mẽ.

Nhưng đồng cảm là đồng cảm ba người cũng bất lực, Bevis không phải là thánh nhân, hắn có tiền nhưng hắn còn một mục tiêu quan trọng hơn mà hắn cần phải làm, giúp bọn họ được ngày thứ nhất, thứ hai nhưng có thể giúp bọn họ được ngày tiếp theo sao.

Lúc trước hắn vừa mới xuyên qua lúc, mục tiêu của hắn cũng không rỏ ràng chỉ muốn đánh ra danh tiếng rồi được phong Tước, phong Hầu các kiểu.

Sau đó trang bức đánh mặt đại lão cái gì giống như trong truyện ấy và rồi rồi trở thành vua người trên vạn người.

Nhưng trải qua một số sự tình sau hắn cảm thấy suy nghĩ của mình thật ngây thơ,

Ở trên chiến trường nhìn thấy người lúc nãy còn sống sơ sờ lúc sau chỉ còn lại một cái thi thể.

Nhìn thấy đồng loại của mình, thân thể khô gầy chỉ còn lại cái xương, xác chết thì đầy đường, ăn xin thì khắp nơi chỗ ở cũng không, có cái gì cũng không có, hắn có chút chịu không được.

Nhìn những thứ mình đã mua, nhìn những thứ mình đã ăn trong Yến Hội hắn cảm thấy tội lỗi vô cùng.

" Thì ra Bá tước lĩnh và Nam tước lĩnh nó chẳng có gì khác nhau ".

Maxwell và Lão Finn lúc này cũng trằm mặt.

"Đi thôi, chúng ta ra ngoài thành xem thử "

Hết Chương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận