“Lương thực còn cần phải thu mua không? Hiện tại thương nhân gạo bên ngoài đều sắp nhảy lầu tự vận, ngươi không nhân cơ hội thu mua sao?” Hiện tại thương nhân gạo bên ngoài xác thực thảm đạm vô cùng, lương thực bọn họ kinh doanh bị dân chúng ăn trúng độc, tìm tới cửa tính sổ, bọn họ mời tới quan phủ, mời tới đại phu, chứng minh lương thực không có độc, nhưng vẫn không có người tin tưởng, những dân chúng bị hãm hại đều ăn những lương thực khác, cũng không ăn gạo nữa. Dẫn đến những thương nhân bán gạo khóc không ra nước mắt, gạo giảm giá thấp đến một thạch trăm đồng tiền cũng không có người hỏi thăm.
Thật sự nếu không mua, liền thật sự thành tội nhân thiên cổ. Nàng Sở Liên Nhi tuy ngoan độc, nhưng lương tâm còn một chút trắng, không có hoàn toàn đen hết.
Bút trong tay Đông Ly Thuần ngừng tạm, lập tức lai tiếp tục viết.
Sở Liên Nhi nhìn tức giận, chu miệng đang muốn kháng nghị, thanh âm đạm mạc của Đông Ly Thuần truyền đến: “Quốc khố Đông Ly quốc trống rỗng, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm a.”
“Ách? Có ý tứ gì?” Sở Liên Nhi không rõ, một thạch gạo mới một trăm đồng tiền, so với trước kia tiện nghi không chỉ gấp mười lần, còn muốn tiết kiệm?
“Phụ hoàng phái ta hiệp nghị cùng với hoàng đế Hoa quốc, chính là vì việc này.” Đông Ly Thuần để bút xuống, ngẩng đầu nhìn nàng, con ngươi thanh tịnh tràn ngập các loại màu sắc, phun đầy làm lòng người nhộn nhạo rực rỡ, cặp môi đỏ mọng tươi đẹp ướt át khiếp lòng người, “Còn mua cái gì, trực tiếp hướng bọn họ muốn là được.” Nói, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn thoáng hiện một vòng ánh sáng.
Sở Liên Nhi ngạc nhiên, nhìn hắn tuấn mỹ nho nhã, như thế nào càng ngày càng phát hiện, người trước mắt mới thật là ác ma, so với nàng còn hiểm ác gấp trăm lần ngàn lần?
**********
Hai nước giao chiến, chiến sự còn chưa chính thức khai hỏa, đã truyền đến tin tức Đông Ly quốc toàn thắng, mà Hoa quốc chủ động cầu hoà, cắt nhường suốt tám trăm dặm từ nam bộ Hoa quốc đến lân cận Đông Ly quốc làm bồi thường, còn bồi thường trên dưới một trăm vạn thạch gạo cho Đông Ly quốc, cũng còn tặng thêm một công chúa thiên kiều bá mị của Hoa quốc.
Trận chiến dịch này, Đông Ly quốc thương vong ít, đổi lấy thu hoạch thật lớn như thế, Hoa quốc cắt nhường tám trăm dặm đất tuy nói diện tích không lớn, nhưng đất phì nhiêu, lương thực thu hoạch cũng đủ giảm bớt áo lực thiếu lương thực trước mắt củaĐông Ly quốc.
Tuyệt hơn chính là, Hoa quốc còn bồi thường Đông Ly quốc trên dưới một trăm vạn gạo, đủ lấy hết hơn phân nửa quốc khố Hoa quốc, bất kể như thế nào, trận chiến tranh này, nguyên khí Hoa quốc đại thương, mà lại nuôi mập Đông Ly quốc là chuyện thực không đổi.
Mà Đông Ly Thuần cầm đầu phái chủ chiến giành được toàn thắng, mặc kệ danh vọng tại dân gian, hay là trên triều đình, sớm đã áp đảo Tam hoàng tử lúc trước chạy song song.
Hoằng Dương đế vốn là cưng chiều Đông Ly Thuần, lần này hắn lại lập nhiều đại công, cũng mang công chúa cao cao tại thượng của Hoa quốc về làm sủng phi của hắn, mặt rồng cực kỳ vui mừng, hoàng đế đối Đông Ly Thuần càng thêm yêu thích.
Đông Ly Thuần vừa mới về nước, đã được hoàng đế khao thưởng thật to, tướng sĩ dưới trướng thăng quan ba cấp, tiền thưởng vô số, mỹ nữ vô số, trong khoảng thời gian ngắn, uy phong đại thịnh. Ngay cả hoàng hậu, là mẹ đẻ Tam hoàng tử, nữ nhi của thái sư đương triều – Trương Hoàng Hậu cũng không dám nghịch hắn.
Trận chiến dịch này, văn võ bá quan đã tự suy đoán, Đông Ly Thuần lập nhiều công lớn như thế, vị trí thái tử tương lai xem ra là trốn không thoát, kết quả là, những quan văn cả ngày đong đưa cán bút đưa người vào chỗ chết này, tranh thủ thời gian lay động cán bút trong tay, đến dệt hoa trên gấm. Bọn họ đều lên lớp giảng bài hoàng đế, nhị hoàng tử lập nhiều công lao như thế, phụ tá dưới trướng hắn cũng là rường cột nước nhà, hoàng thượng liền ban hồng ân, tuyên bọn họ vào triều làm quan, mới không mai một nhân tài.
Hoàng đế đang mất hồn trong ổ mỹ nhân lập tức biết nghe lời phê chuẩn, dưới trướng Đông Ly Thuần, thủ tịch quân sư Mã Văn Trọng nhậm chức thiếu phó, tướng lãnh Tống Hưu, Liễu Nhất Thanh, Chu Duẫn Phong cũng nhận được thực quyền, nắm giữ hơn phân nửa binh mã Đông Ly quốc, có thể nói, thế lực và uy vọng của Đông Ly Thuần hôm nay, thì Tam hoàng tử chỉ biết ở triều đình bốc phét không cách nào chống lại.
Nhưng Tam hoàng tử này còn rất thông minh, hắn cũng biết rõ bằng thế lực trước mắt của hắn, căn bản không cách nào đánh đồng với Đông Ly Thuần, lập tức ôm bệnh tại giường, tránh đi cơ hội xung đột chính diện với Đông Ly Thuần.
Mà phụ tá dưới trướng Đông Ly Thuần mỗi người đều thăng quan vào tước vị, nhưng nàng công thần chính này lại giống như bị đánh vào lãnh cung, không người hỏi thăm, điều này làm cho Sở Liên Nhi gần đây có hiệu quả và lợi ích sao chịu được?
Cho dù đang ở hiện đại, thay cấp trên bán mạng lập công lớn, cũng phải ban thưởng nha, cho dù không có ban thưởng, tổng yếu có chút ưu đãi a, nhưng, Đông Ly Thuần tên lòng dạ hiểm độc này lại cái gì cũng không nói, đem nàng nhét vào sân của nàng tự sanh tự diệt, nghĩ đến liền nổi giận.
Chẳng lẽ, sau khi nàng cái cung tốt này thay hắn đánh tan chim bay, cũng chỉ có thể bị đem gác xó, không tiếp tục dùng, mà chỉ có thể mặc cho vô tận tro bụi cùng không khí đem mình bào mòn thành một đống sắt vụn?
Đông Ly Thuần, hắn làm sao có thể đối đãi nàng như vậy?
Kết quả là, Sở Liên Nhi thân là người hiện đại đặc biệt ngạo khí lập tức thu dọn hành lý vác trên vai, thừa dịp mọi người trong phủ còn đắm chìm tại sung sướng rất lớn, khuya khoắt vụng trộm lẻn đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...