Từ Một Phế Vật Trở Thành Kẻ Sát Ma Thần

Sáng hôm sau còn 1 ngày nữa là hội thao bắt đầu , Brian thức tỉnh trên chiếc giường mà cậu ngủ cùng với Alice.

Hiện giờ còn sớm , ít nhất là trời chỉ vừa sáng

Tỉnh dậy trong cơn mê màng , cậu chỉ thấy mỗi mình trên chiếc giường.

Ra khỏi phòng đi tới phòng khách , lúc này tiếng của Alice từ căn bếp vọng tới.

"Cậu dậy rồi ư? Chờ tí nhé sắp có cơm rồi"

Tôi đi vào phòng vệ sinh đánh răng và giải toả căng thẳng.

Lúc này khi tôi ra vào phòng bếp Alice đã dọn xong đồ ăn trên bàn ,cô ngồi đợi tôi tới.

Tôi liếc mắt nhìn sơ qua , toàn là đồ nhật bản những món đồ mà tôi ao ước được ăn lại.

Alice nhìn thấy tôi mỉm cười khẽ,2 tay của cô chống cằm nhìn vào Brian.

"Vào bàn ăn nào"

Tôi ngồi vào bàn thì chợt nhớ rằng mình cần làm 1 thứ trước khi ăn...

"Chúc mọi người ngon miệng"

"Ngon quá đi"

Món ăn nhật bản mà Alice làm thật ngon , ngon hơn cả vài món đơn giản mà tôi có thể làm.

Alice chỉ im lặng ăn nhưng trong tim cô rộn ràng vui vẻ.

"Alice cô thật giỏi nấu nướng"

Tôi nhìn Alice mà cười nói vui vẻ

"Ân...bình thường thôi việc này làm hoài à"(Alice)

Chúng tôi dành một khoảng thời gian để thưởng thức món ăn nhật bản mà Alice làm.

Thời gian trôi qua tôi và Alice đang ở phòng khách.

Alice lúc này đang ngồi kế bên tôi trò chuyện , sau đó cô nhìn vào vết cắn của mình trên cổ tôi.

"Xin lỗi cậu, lúc đó cậu đau lắm nhỉ?"

Alice vừa nói tôi vừa ngại ngùng chỉ vào vết thương vẫn còn in trên cổ tôi.

Tôi nhìn Alice vẫn còn đang ngại ngùng mỉm cười

"Thôi , không sao cả đó chuyện cấp bách phải làm"

brian lúc này nhìn chằm chằm vô Alice


"Hể có gì sao Brian?"

Alice hơi bất ngờ vì Brian nhìn vào mình

Bất giác không kiềm chế được mà cậu đè Alice xuống  Sofa

"Hả...đợi"

Bị Brian mạnh bạo đè xuống sofa ,má Alice hiện giờ đỏ ửng 2 tay che mặt lại .

"Brian , Alice chưa chuẩn bị tâm lý"

Lời nói của Alice lúng túng nói với Brian

Tay Brian chạm vào má của Alice , một lúc sau cậu giật mình thả Alice đang nằm vật trên Sofa.

"X-xin lỗi Alice , lúc đó...lúc đó"

Alice đứng dậy cô hiểu vì sao Brian làm vậy

"Có phải vì người đó không?"

Brian chợt đứng hình trong giây lát , quả nhiên người đời nói không sai con gái quả nhiên có giác quan thứ 6.

Cậu lúc này chỉ gật đầu cất tiếng nói nhè nhẹ cậu không dám nhìn mặt Alice

"Đúng vậy tôi bất giác mất kiềm chế"

Lúc này Alice lấy 2 tay nhéo má cậu

"Brian kun , nhìn tôi nè"

Cậu ngước nhìn Alice với vẻ mặt hối lỗi.

Lúc này Alice mỉm cười , Alice biết Brian ưu tú bảo đảm sẽ có nhiều người thích vậy chỉ cần cô có được 1 slot trong trái tim Brian là được huống chi hôm qua cậu ấy sẵn sàng để cô hút máu mình để cứu cô, trên hết là thế giới này không hề có luật về 1 vợ 1 chồng.

"Brian Kun , tôi sẽ chứng minh mình sẽ không thua kém gì cô gái Alicia đó đâu"

"Alice sẽ khiến Brian Kun phải mê mẩn mình"

Nói rồi cô thả tay mình khỏi má Brian mà mỉm cười thật tươi.

Brian lúc này chỉ biết im lặng , đối với mấy vụ này cậu thua

Một khoảng thời gian sau nữa

Brian chợt nhớ tới việc này , đây là việc mà cậu cần kể cho Alice.

Khi Alice đang lấy trà từ phòng bếp ra , cậu nghiệm nghị nhìn Alice nói.


"Có thể cô không tin Alice nhưng hãy nghe tôi nói"

Alice lúc này im lặng nghe Brian nói

Brian kể cho Alice về thế giới này , về việc cậu đột nhiên qua được thế giới này và về việc thế giới này thế giới game mà cậu đang chơi ,về những chi tiết các chương tương lai và hiện tại.

Lúc này Alice trầm tư , cô không nói chỉ ngồi suy nghĩ

Brian thấy thế chỉ có thể nói tiếp

"Xin lỗi Alice , chắc là cô không tin đâu"

Lúc này Alice phản bác cậu

"Không Brian Kun nói là Alice tin huống chi vận mệnh sắp đặt Brian tới đây sao?"

Vừa nói Alice mỉm cười trong khi má cô lại đỏ

"À đúng rồi"(Brian)

"Alice về việc khế ước thì sao?"(Brian)

"Alice không biết nữa, hiện tại quyền chủ tớ với ác quỷ đã bị tan biến chỉ là hiện tại..."(Alice)

Brian hiểu được Alice vì nếu mana của cô bị thay đổi cho việc hợp đồng thì khả năng cao tương lai cô còn bị ức hiếp ,quan trọng phải tìm được con quỷ đã khiến việc này sảy ra.

Sau một lúc im lặng Brian hỏi Alice

"Alice muốn kí khế ước với tôi không?"

"Được ư?"

Có thể thử xem

Sau đó Brian tạo một bảng hợp đồng bằng phép thuật của mình bản hợp đồng chủ tớ tuy nhiên.

"Tôi sẽ xoá đi một số điều lệ bằng cách ghi đè"(Brian)

"Có thể ư ?"(Alice)

"Được chứ"

Tuy rằng sức mạnh hiện tại của cậu bị giới hạn nhưng vẫn miễn cưỡng làm được.

Sau đó cậu tạo ra một chiếc bút bằng nguyên tố bản thân ghi đè lên bảng hợp đồng


Cậu đưa cho Alice nhìn xem

"Đây là ?"

Những điều lệ gây bất lợi cho nô lệ đều bị xoá sạch , Alice thầm nghĩ quả nhiên cô không chọn sai người.

Cả 2 người lấy máu bản thân và in vân tay vô bản hợp đồng.

Lúc này bảng hợp đồng có hiệu lực một vầng ánh sáng vàng quấn quanh cổ Alice , hợp đồng đã hoàn thành.

"Xong rồi"

Lúc này Brian cầm ra một vòng đeo cổ màu đen

"Đây là Item mà tên Paimon đã rớt ra, tặng cô Alice"(Brian)

"Nó có tác dụng rất lớn người sử dụng đó"(Brian)

"Món quà này?"(Alice)



Alice nhận vòng đeo cổ , lúc này cô dựa sát vào người Brian mà rưng rưng.

"Sao thế Alice??"(Brian)

Brian có chút hốt hoảng cậu không biết sao Alice lại khóc

"Không sao , cho Alice dựa vào một chút"

Ngay cả kiếp trước Alice cũng chưa từng được nhận món quà nào , đối với món quà nhỏ này của Brian nó lại có ý nghĩa rất lớn với cô, còn nữa Alice vui vẻ vì hiện giờ cô đã thuộc quyền sở hữu của Brian

Sau khi Alice ngừng khóc , cô đeo vòng cổ mà Brian tặng cho cô lên che đi vòng ánh sáng của bản hợp đồng.

Brian lúc này hỏi Alice có cùng cậu đi tới học viện Aurora không?

Alice nhìn cậu mỉm cười vui vẻ

"Được chứ , chỉ cần là Brian đi đâu thì Alice theo đó"

"Vậy gia nhập học viện nhé"(Brian)

"Vâng!"(Alice)

"Nhưng mà.."(Brian)

Brian tự hỏi nếu Alice đi rồi thì nơi này làm sao

Alice biết ý nhìn cậu liền nói

"Chỉ cần cho một cấm chế không gian là được"

Brian nhìn Alice cười vui vẻ

"Quả nhiên là người có sự chúc phúc thần không gian"

"Aa đúng rồi"


Alice chợt nhớ ra mình biết nơi cất giữ kho báu của tên Paimon

Sau đó Alice nói tôi và dẫn tôi ra ngoài căn biệt thự gần đó có một cái hoang bên trong có một cánh cửa gỗ khi mở ra toàn là tiền vàng và các món vật quý.

"Nhiều quá"

Thật không tin được tên ác quỷ paimon lại giấu một gia tài khủng tới vậy.

Tôi sử dụng túi không gian hốt hết kho báu của tên Paimon, sau đó tôi và Alice về biệt thự chuẩn bị cho chuyến đi về lại học viện Aurora.

Khi đang chuẩn bị thì tôi chợt nhớ ra và quay hỏi Alice

"Lúc mà tên ác quỷ kia làm nhiễm loạn mana của Alice khiến Alice kí hợp đồng lúc đó hắn có nhìn thấy mặt không?"

Alice vừa dọn đồ vừa nhớ lại

"Không đâu lúc đó Alice đang đeo một áo choàng nguỵ trang mặt"

"Khi bị kí khế ước xong thì tên đó đã đi đâu mất rồi còn áo choàng thì bị hư hại do tên Paimon"

Lúc này tôi mới yên tâm vì giả sử nếu thực sự tên ác quỷ đó trong học viện càng phiền phức hơn.

Khoảng trưa chúng tôi đi ra khỏi biệt thự lúc này Alice đã bố trí xong cấm chế.

Chúng tôi đi ra con đường mà các thương nhân hay đi may mắn làm sao khi đang đi tầm 2 tiếng thì chúng tôi thấy một chiếc xe ngựa của một thương nhân sau đó chúng tôi xin đi nhờ.

Việc này có thể giúp chúng tôi tiết kiệm thời gian

lúc này ở đâu đó xa xa trong một căn phòng nọ

Một kẻ mang áo khoắc đen che kín mặt và đeo mặt nạ đang nhìn Brian qua cửa sổ quan sát , hắn này đã bí mật cài một drone tàn hình được chế tác đặc biệt bởi bản thân khiến cho ngay cả  Brian đang trong sức mạnh Emperor cũng không phát giác.

"Quả nhiên như dự đoán , ngươi đang đi theo con đường đó"

"Đế Hoàng ngươi không thể thoát khỏi vận mệnh"

"Sớm thôi , ta sẽ gặp lại ngươi"

"Tanaka"

Tiếng cười khẽ của tên bí ẩn này vang vọng ra ngoài.

Hiện tại theo người thương nhân chúng tôi có thể tới học viện là còn khá xa nhưng tầm 1-2 tiếng nữa là tới.

Lúc này trong lá chắn cách âm

Tôi nói quy tắc học viện cho Alice nghe và những thứ như sức mạnh của cậu không được tiết lộ hiện giờ chưa phải lúc.

"Khi tới tôi sẽ đưa cô tới Hiệu trưởng để làm thủ tục"

"Hãy làm theo gì mà hiệu trưởng hướng dẫn"

Alice gật đầu tỏ vẻ đã hiểu

Tôi và Alice cùng nhau ngắm cảnh vật bên ngoài xe , một tí nữa thôi chúng tôi sẽ tới học viện và có thể kết thúc được mấy ngày nay rồi.

Chỉ là càng tới học viện tôi càng có cảm giác rờn rợn
Như ai đó liên tục nhắc vậy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận