Từ Một Phế Vật Trở Thành Kẻ Sát Ma Thần

Brian nghe vậy có chút phân vân

Hiện tại cậu có thể xác định được 4 phần là Alice là quỷ tuy thế nếu thực sự là vậy sao cô không tấn công cậu và trong game không hề có con quỷ nào tên Alice cả, cốt truyện nhánh này đã bị chuyển sang hướng mà Brian không hề biết

Brian lúc này rất rối bời cậu không hiểu chuyện gì đang diễn ra, tuy vậy thời gian học viện tổ chức hội thao vẫn còn lâu nên cậu đã chấp nhận ở lại.

"Được không Alice?"

Alice nhìn Brian mỉm cười

"Được chứ"

Lúc này Brian cảm nhận được xung quanh căn biệt thự dòng thời gian có sự khác biệt rất lớn

Bên trong biệt thự dòng thời gian nhanh hơn so với bên ngoài , nói dễ hiểu thì bên ngoài hiện tại là 1 ngày thì bên trong biệt thự là 5 ngày.

Brian hiểu người làm được điều này là ai nhưng cậu vẫn im lặng.

Lúc này Alice kêu Brian ngồi đợi một lúc

"Brian cậu đợi một lúc"(Alice)

"Alice cô đi đâu vậy?"(Brian)

"Nấu ăn thôi"(Alice)

"Chắc cậu cũng đói rồi nhỉ?"(Alice)

"Tuy rằng tôi có ăn rồi nhưng bây giờ cũng còn đói thật"(Brian)

Alice nhìn Brian cười vui vẻ rồi vào bếp làm món ăn

Brian nhìn vô từ từ vào phòng bếp , lúc này cậu không thể làm gì được

Brian tự hỏi...

"Nếu như?"

"Cô gái thực sự là quỷ , vậy?"

"Mình nên... ?"

Lúc này tâm trạng của Brian quá rối bời , cậu không hiểu nếu thực sự cô gái này là quỷ thì lại có lý trí là của con người?.

Loài quỷ vốn không phải con người hình thành nên Alice nếu là quỷ thật thì sao lại có lý trí loài người?

Hiện tại Brian chỉ có thể dẹp bỏ đáp án Alice là quỷ , có thể trong căn nhà này con quỷ đang ẩn nấp đâu đó và Alice là người bình thường.

Một lúc lâu sau khi Brian vẫn còn trong suy nghĩ của mình thì cậu nghe tiếng gọi Alice.

"Cơm xong rồi nè"(Alice)


Khi Brian chầm chậm đi vào căn bếp cậu đã thấy trên bàn đã được chuẩn bị sẵn đồ ăn.

Alice nhìn cậu rồi cười

"Thưởng thức món ăn của Alice đi"

Brian cầm đũa lên và ăn bữa ăn trưa mà Alice làm

Chỉ mới ăn đc một tí ,cậu lại rơi lệ lần nữa

Alice thấy vậy hỏi cậu

"Sao vậy nó không ngon à?"

"Không nó ngon lắm , nó giống món ăn Alicia từng làm cho tôi ăn hương vị này nó rất giống"

Alice lại gần cậu an ủi

Không sao đâu,...

"có Alice ở đây rồi thì cậu sẽ thưởng thức được bữa ăn này mỗi ngày được chứ?"

Lúc này Brian quay lại ôm cô , lần này cậu hoàn toàn mất cảnh giác với Alice

Alice giật mình

"H-hể?"(Alice)

"Chỉ một lúc thôi"(Brian)

Lúc này Alice xoa xoa đầu Brian , giọng cô trìu mến

"Không sao đâu"

2 con người đã từng trong hoàn cảnh khác nhau nhưng họ vẫn có một số điểm tương đồng giờ đây họ lại cùng nhau chia sẻ nỗi đau bản thân.

Một khoảng thời gian nữa

Cậu giúp Alice rửa chén rồi ở phòng khách cùng Alice

Nơi này quả nhiên xa hoa , Brian không hiểu vì sao nơi này được chăm sóc tốt đến khó tin chỉ với một cô gái.

Brian giờ vẫn còn cảnh giác trong căn nhà này tuy rằng hiện giờ nó không tạo cảm giác nguy hiểm gì

Brian hiện giờ cậu vẫn chưa bỏ được cảnh giác vì kĩ năng thợ săn vẫn luôn trong trạng thái luôn hoạt động.

Lúc này khi thấy Brian cầm một vật gì đó, Alice tò mò hỏi cậu....

"Cậu đang làm gì vậy ?"

"Tôi đang luyện tập mana của bản thân , khi có thời gian rảnh thì tôi sẽ luôn lấy ra chiếc máy này để luyện"


Trong mắt của Alice thì Brian có một mana không quá mạnh nhưng vì nhờ khả năng giấu mana của cậu và Trạng Thái Thợ săn liên tục hoạt động nên khả năng của cậu càng được tăng cường nói không ngoa thì hiện giờ dù có sài máy phân tích mana thì cũng chả có thể phân tích ra mana hiện tại của cậu.

Alice nói với tôi cùng sau khuôn viên biệt thự , tại đây Alice trồng rất nhiều loài hoa đẹp chúng được chăm sóc rất kĩ lưỡng.

"Vườn hoa này đẹp thật"

Tôi đi vào khu vườn hoa nhỏ của Alice mà cảm khán không thôi

"Đúng chứ?"

Alice cười vui vẻ.

Sau đó cô dẫn tôi đi thăm quan khu biệt thự nhỏ của bản thân rồi chúng tôi ngồi chiếc ghế dài được đặt ở vườn hoa.

Tôi vừa ngắm khu vườn hoa vừa trò chuyện với Alice ,...

"Có lẽ mình đúng Alice không phải quỷ, nhưng vẫn quan sát thời gian"

Tôi thầm suy nghĩ khi nói chuyện với Alice

Một lúc sau khi đang trò chuyện vui vẻ thì Alice cảm thấy thứ đó lại tới.

Ựa...

Cô lấy tay mình che miệng lại sau đó nói với Brian...

"Cậu ở đây tí nhé , tí tôi quay lại"

Alice loạng choạng đi vào biệt thự.

Lúc này cô cố gắng vào phòng ngủ của mình để tìm thứ thuốc giúp cô khắc chế cơn đói của bản thân.

Qua tấm gương đôi mắt của cô bình thường đã đỏ giờ càng đỏ như máu, miệng cô đang chảy máu từng giọt.

Cô cố gắng lục tìm hộp thuốc còn sót lại...

"Đ-đây rồi"

Sau đó Alice uống tận 2 viên thuốc...

Lúc này cơn đói dịu lại , đã từ lâu Alice không được hút máu , từ khi cô giết gia đình mình vì không chịu được thí nghiệm tà ác của cha mẹ lên mình.

Thứ thuốc để kiềm chế cô là lọ thuốc tích trữ mà ba mẹ cô để lại.

"Nó chỉ còn một ít nữa"

Hiện giờ đây là lọ thuốc cuối cùng của Alice , cô không biết mình sẽ thế nào nếu hết thuốc kiềm chế dục vọng của bản thân.


Nghĩ một lúc cô nhanh chóng dọn hiện trường

Cô nhanh chóng dọn hiện trường , dọn sạch vết máu dưới sàn.

Sau đó cô đi ra khỏi phòng mình hướng tới khu vườn tuy vậy lúc này cô không thấy Brian đâu.

"Cậu ấy đâu rồi?"(Alice)

"Cô làm gì vậy?"(Brian)

Alice giật mình quay lại phía sau đó là tiếng của Brian , cậu đang ngồi ở một gốc cây phía sau cô.

"K-không gì hồi nãy tôi lấy vài thứ thôi"(Alice)

Brian nhìn chằm chằm vào Alice nhìn thấy vết máu trên miệng Alice nó còn chưa được lau hết.

"C-có gì sao?"(Alice)

"Không gì đâu"(Brian)

Cô thấy Brian tiếp tục nhìn vào chiếc máy xoay và luyện tập cơ thể Alice lúc này mới nhẹ nhõng.

Buổi chiều tà đã đến...

Brian cũng khá bất ngờ với cái phép thuật này tuy nói rằng nó tăng dòng chảy bên trong khiến cho bên trong là 5 ngày còn bên ngoài là 1 ngày ,hiện tại giờ đã gần tối nhưng khi ra khỏi kết giới của cánh cổng thì trời vẫn còn sáng.

Buổi đêm khi Alice sắp xếp cho Brian một căn phòng trống

"Phòng này không được sử dụng , cậu hãy sài tạm đi"(Alice)

"Được thôi cảm ơn Alice"(Brian)

Chúng tôi tạm biệt nhau để vào phòng ngủ của mình

Tôi nằm trằn trọc cả đêm không ngủ được , tôi hiện tại suy đoán 5 phần là Alice là quỷ vì biểu hiện đó của cô buổi trưa nhưng vẫn chưa thể chắc chắn vì nếu là quỷ thì sao Alice lý trí của một con người.

"Lúc này Alice có lẽ đã chìm vào giấc ngủ rồi"

Đột nhiên tôi nghe tiếng gọi vọng từ bên ngoài biệt thự...

"Ngủ không được à Brian?"(???)

Tôi giật mình ngồi phắt dậy

"Ai vậy?"

Sau đó giọng nói đó lại vọng tiếp

"Ra ngoài khu vườn đi"

Tôi mở cửa phòng của mình , nhè nhẹ bước ra khỏi biệt thự hiện tại trong không gian này nơi này là buổi tối , ánh trăng ,vì sao đều như thật

Phía xa xa có một kẻ mặt áo khoắc đen khuôn mặt của hắn đang đeo một chiếc mặt nạ che kín mặt .

Tôi tiến tới gần tên lạ mặt

Sau đó hắn lập một kết giới màu đen

Tôi vừa đi tới gần hắn , hỏi tên lạ mặt


"Ngươi là ai vì sao vô được đây vì sao ngươi biết tên ta?"(Brian)

Tên lạ mặt chỉ đáp lại tôi nhẹ nhàng...

"Ta là ai ư? tương lai ngươi sẽ biết"

"Ta không chỉ biết tên của ngươi , ta còn biết những gì ngươi đã từng trải qua ngay cả thứ đó trước khi ngươi bị chuyển sinh qua thế giới này và cả tên thật của ngươi"

Tôi không hiểu hắn nói gì nhưng đại khái là hắn đã quan sát tôi từ lâu.

Lúc này tôi triệu hồi thanh kiếm bóng tối chỉa vô hắn

"Ngươi rốt cuộc muốn gì?"

Tên lạ mặt đó cũng chỉ trả lời với tôi nhẹ nhàng không sợ hãi...

"Sớm thôi, khi thiện và ác kết hợp với nhau sẽ tạo ra một sức mạnh hoàn chỉnh"

Tôi nghe câu này của hắn lại không hiểu được ý nghĩa

"Cái gì mà thiện và ác ? Cái gì mà kết hợp?"

Tôi nhìn chằm chằm tên lạ mặt

"Nói nhiều quá"

Tôi lao vào tên lạ mặt đó chém hắn nhưng lại không trúng?

"Lúc này kĩ năng thợ săn của tôi vẫn còn được buff liên tục nhưng vì sao tôi không đánh trúng hắn?"

Lúc này khi né hết các vết chém của tôi , hắn bay lên ca, tên lạ mặt đó mới cười vui vẻ

"Brian ngươi rồi sớm muộn cũng lại đi trên đường đó thôi , dù gì sức mạnh đó cũng là sức mạnh không nên tồn tại"

Sau đó hắn ta dịch chuyển đi mất kết giới mà tên đó tạo ra bị phá huỷ

chỉ để lại tôi ngơ ngác không hiểu có gì sảy ra.

"Lúc này tôi nghe tiếng hét to bên trong.

Tôi nhanh chóng chạy vào nhà , tiếng đó phát ra từ căn phòng Alice , phóng nhanh tới phòng của Alice nhanh chóng mở cửa.

Lúc này Alice đang ngủ nhưng cô đang gặp ác mộng

"Cha...mẹ.. đừng mà"

"Đau quá đừng mà"

Alice lúc này đang ngủ nhưng biểu cảm cô rất đau khổ có lẽ trước kia cô đã gặp chuyện gì đó đau đớn.

Hết cách tôi quỳ xuống giường của Alice nắm tay cô để làm dịu lại Alice đang gặp ác mộng.

Lúc này không ngờ quả nhiên có hiệu quả , biểu cảm Alice dần dần bình tĩnh lại.

Lúc này tay Alice nắm chặt vào tay Brian cậu không thể bỏ ra được.

Brian chỉ đành để nguyên như vậy

Sáng hôm sau khi bình minh vừa tới , Alice mở mắt ra và thấy Brian đang quỳ xuống giường mình và nắm tay mình , cậu lúc này có vẻ rất mệt mỏi trong khi đang ngủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận