”Vậy… Bác sĩ, cái kim tiêm lớn ở đâu ra vậy ạ?” Cố Tử Ninh mặt hồng lựng nói ra câu này, mười phần muốn trêu đùa.
”Khi chữa bệnh mới cần sử dụng nó, nhưng bệnh nhân này… Tôi nhìn thấy vật kia của cậu đang cứng rắn khó chịu kìa. Hình như nó có chút không bình thường, không hiểu là mắc bệnh gì.” Bạch Khải Hạp đưa tay sờ một cái côn th*t đang ngẩng cao đầu của cậu, sau đó lại dùng móng tay bấm vào lỗ tiểu, xoa bóp liên tục khiến cậu thở dốc.
Anh Hai, anh Hai… Nơi đó của cậu không có bệnh! Nơi đó chỉ là… Phản ứng sinh lí bình thường thôi!
”Bác sĩ… Bây giờ em nên làm cái gì?” Mặc dù biết người trước mặt hoàn toàn giả vờ hòng ăn đậu hũ của cậu, cậu vẫn hết sức phối hợp với hắn.
”Ừm, chúng ta đo huyết áp cho nó đi.” Bạch Khải Hạp vừa nói vừa lấy ra dụng cụ đo huyết áp, đem băng vải quấn quanh côn th*t cậu mấy vòng, bắt đầu bóp bóng bơm hơi. Cậu cảm thấy bên dưới càng lúc càng thít chặt đến phát điên!
Anh Hai, anh xấu xa cũng vừa vừa thôi!
”Hừ… Hừ a… Bác sĩ, bác sĩ ca ca… Xin anh, em… Không muốn… A…”
Nhìn em trai mình ngửa cổ lên hít thở, lộ ra hầu kết xinh xẻo nhấp nhô lên xuống, Bạch Khải Hạp thả lỏng băng vải ra, nhìn con số mới vừa ”đo” được cau mày.
”Bệnh nhân này, tình trạng cậu đang rất nguy kịch, phải lập tức trị liệu mới được.”
”Trị liệu? Trị liệu như thế nào ạ?”
Đầu lưỡi cậu thật sự cà lăm. Anh Hai à, anh có cần phải diễn sâu như vậy không?
”À. Nơi này của cậu cần xoa bóp một chút mới có thể bớt sưng cứng. Bây giờ cậu muốn tôi trị liệu hay tự mình tới?” Bạch Khải Hạp khóe mắt mang ý cười, cậu thật sự bắt đầu mê man rồi đó.
Là muốn anh Hai… Hay tự mình tới?
Vừa nghĩ tới chuyện mình sẽ ở trước mặt anh Hai tự thỏa mãn, cảm giác này khiến cậu như được chần qua một nồi nước sôi, cái nào cũng xấu hổ như nhau, trời ạ…
”Vậy cậu muốn tự mình tới sao? Ừ, nắm nó trong lòng bàn tay, bắt đầu nhẹ nhàng sờ nó đi.”
Nói xong, hắn kéo tay cậu thả ngay côn th*t đang cứng rắn rồi bắt đầu hướng dẫn tay cậu.
”Ngón cái đè lên lỗ tiểu.”
Nhất thời nghe theo lời người nọ, ngón tay cậu ướt rượt, tinh dịch văng tung tóe. Ngay cả Bạch Khải Hạp ngồi sát bên cạnh cũng dính.
”Cậu xem, dịch cũng đã ra rồi, nó có vẻ tốt hơn đấy. Tới, tiếp tục, bác sĩ ca ca dạy cậu.”
Hắn buông tay ra, tuy côn th*t hắn cũng đã cương cứng không kém, dù bận vẫn nhàn nhìn em trai đang hãm sâu vào tình dục kia.
”A… A… Ưm…” Cậu không cố kị nhiều như vậy, một tay bị đặt xuống mông đè lên, tay còn lại bắt đầu tuốt lộng, không một chút kĩ xảo nhưng dưới ánh nhìn nóng bỏng của Bạch Khải Hạp, khoái cảm tăng lên gấp đôi.
Không lâu sau, Cố Tử Ninh lại bắn, xụi lơ ngã lên giường, ánh mắt mê li nhìn người trước mặt. Thân dưới dính đầy tinh dịch trắng đục, vừa dâm vừa đẹp.
”Bệnh nhân, cậu đã làm rất tốt. Cậu xem, bây giờ không phải là đã mềm xuống nhiều hơn rồi sao? A… Nhưng bệnh nhân lại dâm dãng quá, vượt xa tưởng tượng của bác sĩ ca ca.” Bạch Khải Hạp nắm vật kia đã xìu xuống của cậu, cảm giác nó thật sự đúng là không thể bắn thêm được gì nữa mới nở nụ cười.
Hắn tùy ý trêu chọc hai điểm sưng cứng trước ngực Cố Tử Ninh, cậu cũng thành thực biểu lộ hết ra ngoài. Không chỉ có côn th*t từ từ cứng lên mà sau huyệt dâm nước cũng rỉ ra bắt đầu nhiều. Lông tơ mềm mảnh bị nước dâm thấm ướt đẫm, dính lên xung quanh mị thịt. Cậu thở hổn hển, thật sự quá kích thích.
”Bệnh nhân, phía trên đã chữa xong, xem ra cũng không còn nghiêm trọng nữa. Nhưng bác sĩ ca ca lại phát hiện ra một vấn đề lớn hơn đó. Cậu nói thử xem, đây là cái gì nha?”
Vừa nói hắn vừa đâm đâm huyệt nội mấy cái, trên đầu ngón tay đều là tràng dịch của cậu. Chất lỏng đó tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.
Cậu khéo léo ngậm lấy ngón tay đang đưa ra trước môi mình kia, ánh mắt ướt nhẹp nhìn hắn, trong miệng lầu bầu cầu xin.
”Bác sĩ ca ca, cầu anh giúp bệnh nhân chữa bệnh… Dùng kim tiêm lớn cắm em…”
Bạch Khải Hạp nghe lời này, đầu óc có cảm giác muốn nổ. Ánh mắt càng thêm sâu, tiểu Ninh là đang câu dẫn hắn sao?
”Cậu nói gì, bác sĩ không nghe rõ.”
Hắn nhún vai, hạ thân cũng bắt đầu trướng căng, hận không thể đâm chọc vào cơ thể cậu ngay lập tức.
”Bác sĩ ca ca… Phía sau của em ngứa… Xin bác sĩ nhanh lên một chút, dùng kim tiêm lớn của anh tới cắm em, cắm hư cũng được… Aa..” Tình dục ngập đầu hành hạ, cậu thật sự rất muốn Bạch Khải Hạp chen vào, quy đầu của người nọ sẽ cuồng hãn ma sát điểm dâm của nội bích, đâm thẳng tới cúc tâm, khiến cậu hét lên cao triều.
”Bệnh nhân này, cậu đừng nóng. Bác sĩ ca ca cho cậu.” Bạch Khải Hạp vừa nói đã động thân thật mạnh, nháy mắt đã nhồi kín tiểu huyệt dâm đãng chảy nước của cậu.
”A!” Cậu phát ra một tiếng rên thỏa mãn, hai chân câu chặt lấy eo của hắn, thừa nhận mỗi cú đâm thật sâu.
”Bệnh nhân dâm đãng, cậu đã khá hơn chưa? Hử?!” Hắn ra sức luật động, nghiền qua nghiền lại điểm dâm kia, ma sát với nội bích cũng tăng mạnh, cắm cậu đến run rẩy cả người.
”Đã khá… A a a… Đúng… Chính là chỗ đó… Chính là chỗ đó!”
”Giờ bác sĩ sẽ chích thuốc cho cậu, thuốc của kim tiêm lớn thấm vào thì sẽ tốt hơn nữa…”
”A a a a… Nóng quá… Ưm… A…” Cậu cảm giác được nhiệt dịch của hắn đã bắn thật sâu vào bên trong, cả cơ thể cũng co quắp, ngón chân chỉ biết miết vào ga trải giường/
”Anh Hai…”
”Ừ, anh đây.” Vẫn đắm chìm trong cao trào, hắn lúc này đang nằm trên người cậu, hai người ôm nhau thật chặt, mắt cũng chỉ là hình bóng của nhau.
”Em yêu anh.”
”Anh biết.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...