Cơn đau phong toả toàn bộ các tứ chi của Bakugou, nhưng ngay cả khi thứ chất lỏng gớm ghiếc liên tục chảy vào miệng, thanh quản của hắn vẫn rung lên điên cuồng những tiếng hét giận dữ chẳng thể thốt thành lời. Hắn những muốn vùng vẫy, nhưng tay chân nặng như chì, cả người như bị đóng đinh tại chỗ.
Xung quanh hắn, dân chúng bắt đầu tụ tập lại, Anh hùng cũng đã đến, một ai đó gào lên:
"Không ai ở đây có kosei thích hợp để giải quyết nó cả!"
Bakugou gồng mình, cố lia mắt tới chỗ Nae đã được đưa đến chỗ an toàn.
Đôi mắt xanh của con bé tối sầm, trông không có vẻ gì là bối rối hay sợ hãi. Nó đang toan tính một điều gì đó mà hắn có linh cảm chẳng lành.
Chạy đi, tao bảo mày CHẠY ĐI!
Ánh mắt hai đứa chạm nhau, dường như con bé đã hiểu được ý hắn, nhưng nó chỉ nhẹ nhàng lắc đầu một cái, môi khẽ mấp máy, chỉ để Bakugou đọc được khẩu hình rằng:
1
"Mình không thể bỏ mặc cậu được."
Lục phủ ngũ tạng của Bakugou bắt đầu sôi lên khi thấy Nae bước ra bước đầu tiên, hướng về phía mình.
.
Khói bụi, đất đá, xôn xao.
Đây là lần đầu tiên Nae trông thấy loại villains biến dị như thế này và nó chỉ khiến cô ghê tởm đến phát nôn. Nae thừa biết rằng khả năng hiện tại của mình chẳng thể đối phó được với nó, cô thậm chí ước rằng giá như mình giỏi giang như anh trai, chỉ cần đấm một cú là có thể thổi tung thứ nhớp nháp ấy.
Nae nhìn trân trân vào cậu bạn vẫn đang vật lộn với con villain, hai mắt cậu ta long lên, cơ bắp kéo căng cực độ, dường như cố nghiến răng nhưng không thể. Đây là dáng vẻ của một người dùng hết sức bình sinh để chống cự lại sự xâm lấn của tử vong mà cô từng trông thấy rất nhiều lần từ những kẻ thù đã chết.
Bakugou đã đẩy cô ra.
Nae biết cậu có kosei mạnh, nhưng chưa bao giờ lường được cậu lại nghĩ tới an nguy của cô ngay trước cả bản thân cậu ấy.
Từ trước đến nay, bởi kế thừa sức mạnh của dòng họ Nakahara, Nae chưa bao giờ được bảo vệ và chính cô cũng cảm thấy không cần, cái nghề mafia nay sống mai chết khiến cô học được cách đạt được mục đích với thiệt hại tối thiểu. Nae vẫn luôn luôn tìm kiếm ý nghĩa tồn tại của mình, lạc lõng, trầy trật mà trưởng thành. Chết cũng không sao cả, nhưng ngoại trừ anh trai, không một ai khiến cô cảm thấy họ xứng được cô hi sinh.
Nae vẫn hoài thắc mắc lí do tại sao người ta lại dễ dàng xả thân quên mình vì kẻ khác, nhưng cô rõ ràng rằng, những người như thế mới có thể trở thành Anh hùng.
Nae cúi đầu, nhìn xuống nơi cổ tay trái của mình, có một cái lắc màu bạc lẳng lặng nằm đó. Nó hoạt động giống như găng tay của Chuuya, là chìa khoá để đạt được quyền năng của "thần". Anh trai cô kể rằng đã tìm thấy cái lắc dưới gối ngay sau ngày cô kích hoạt [Ô Uế] lần đầu tiên và tin chắc rằng nó thuộc về cô. Cho đến nay, Nae vẫn chưa rõ nguồn gốc thực sự của nó.
Cô vẫn mãi chần chừ vì con villain gần như đã hợp thành một thể với Bakugou, nếu ra tay sẽ gây tổn thương luôn cả cậu ấy.
Nae thở hắt ra.
Khác với Chuuya thiên về sức công phá, thì cô lại chú trọng tính linh hoạt. Nae không thể sử dụng năng lực liên tục và vô hạn như anh trai, năng lực của cô bị hạn chế bởi thời gian, buộc cô phải tận dụng từng giây một. Bởi vậy, khả năng khống chế For The Tainted Sorrow của Nae tốt hơn Chuuya nhiều, tuy đòn đánh không quá uy lực, nhưng chiêu thức biến hoá cực kì đa dạng. Chẳng hạn, cô có thể nén được bom nguyên tử - khả năng chỉ có khi kích hoạt [Ô Uế], mà vẫn còn giữ được lý trí.
Tuy nhiên, đã có một thời gian Nae quá lạm dụng nó và hậu quả là hôn mê hẳn một tuần, nên năng lực này đã bị tạm khoá lại và hạn chế sử dụng.
Lại nói, cái lắc tay bạc của Nae đính ba viên cườm, lần lượt là xanh, vàng và đỏ. Nếu ví Chuuya chỉ cần cởi găng tay là sức mạnh sẽ tuôn ra như van nước bị hỏng, thì với khả năng khống chế điêu luyện của mình, Nae có thể khai thác [Ô Uế] ở ba cấp bậc khác nhau và ba viên đá khác màu chính là "công tắc" của chúng. Mức xanh cho phép cô sử dụng 30% uy lực trong tình trạng tỉnh táo - tức nén bom, như đã nói ở trên, mức vàng đạt 60% nhưng khó khống chế, và mức đỏ là ngang với một Chuuya điên cuồng chiến đấu đến chết.
2
Nae chưa từng đụng đến [Ô Uế] kể từ khi đến với thế giới này, cô không chắc rằng nó sẽ hoạt động bình thường như ở chốn cũ không, và nếu xảy ra bất trắc thì người duy nhất sỡ hữu kosei triệt tiêu là Aizawa liệu có đến kịp để ngăn cô lại hay không.
Nhưng, dẫu biết All Might sẽ đến cứu, cái tôi trong Nae không cho phép cô để yên mọi chuyện, khi mà con villain dám cả gan tấn công bạn tốt của mình.
Vậy nên, đầu ngón tay thiếu nữ nhấn mạnh xuống viên cườm màu xanh.
Ngay bây giờ, đây là lựa chọn an toàn nhất.
Nae sải bước.
.
Midoriya thấy đôi con ngươi của cô bạn vừa nãy chuyển sang màu đỏ.
Cậu đứng giữa đám đông, ôm miệng thật chặt, trợn to mắt nhìn cô gái nhỏ tiếp cận con villains, bên tai rộ lên vài tiếng thảng thốt:
"Trời ơi, con bé làm gì vậy?!"
"Nghĩ cái gì thế, chết như chơi đó!"
Một Anh hùng lao vào muốn ngăn cô lại, nhưng bị thứ gì đó hất văng ra, nó lan rộng đến cả quần chúng nhưng không gây bất kì sát thương nào, Midoriya vẫn cảm thấy chúng lợn gợn trong không khí. Nae vững vàng đi từng bước một, mặt trầm như nước, đất đá theo bước chân cô bắt đầu trôi nổi lên không trung, những lọn tóc cam dường như ánh rực.
Cô chợt vươn tay ra, năm ngón thon mảnh chậm chạp co lại tựa nắm một vật vô hình, rồi điều kì tích xảy đến.
Hình dạng của con villain bắt đầu bị xô lệch, bề mặt chất lỏng tối màu nhấp nhô lồi lõm. Sau một tiếng gào đầy đau đớn, ai cũng nghe ra được sự kinh hãi trong chất giọng nhờn rít của nó:
"KHÔNG THỂ NÀO!!! LÀM SAO MÀY—!!!"
Từng cụm, từng cụm một chất lỏng sền sệt tách ra từ trên cơ thể nó như cách tế bào phân đôi, hướng về phía lòng bàn tay thiếu nữ mà bay vút đi.
"Con bé đang hút lấy nó!"
"Kosei điều khiển chất lỏng chăng?"
"Không phải, tôi nhớ con bé lên TV một lần rồi, là điều khiển trọng lực!"
"Trời ạ, kosei này cũng quá mạnh rồi!"
Giữa những tiếng cảm thán vô tư ấy, Midoriya bắt gặp biểu cảm không thể đọc được trên gương mặt thiếu nữ.
Một ý nghĩ rùng mình chớp nhoáng xẹt qua trong đầu, bởi vì cơ thể trơn tuột nên cách duy nhất là thổi bay nó...
Midoriya bần thần thốt lên:
"Không phải, cô ấy đang cố gắng lấy mình làm mồi nhử!!"
... Con villain giận dữ chuyển mình, Bakugou cảm thấy sức nặng trên cơ thể mình dần dần biến mất, đồng thời, tiếng lùng bùng bên tai bắt đầu trở nên rõ ràng hơn, hoá thành một câu xỏ thẳng qua màng nhĩ cậu.
"CON BÉ NGU XUẨN, VẬY THÌ MÀY SẼ CHẾT THAY NÓ!"
Con villain đã chuyển mục tiêu sang kẻ đã phá hỏng kế hoạch nuốt trọn con mồi hoàn hảo của nó, Nakahara Nae.
1
Rất nhiều người đã thấy, khoảnh khắc đó, cô ấy đã mỉm cười.
Nếu đã không hiểu, vậy thì cô sẽ thử học.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...