Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái


Tràng cảnh hiện ra trước mắt, sư huynh Phạm Trường Giang thực lực Nội Luyện lại thua dưới tay một đệ tử vô danh tiểu tốt.

Đặc biệt là ngoại hình gầy ốm, trong có vẻ thiếu ăn.Đôi mắt Phan Thái Phong cùng Đỗ Hối Hối mở to ra kinh ngạc.Toàn bộ đệ tử vây quanh quan chiến cũng bạo tạc.Bọn họ không ngờ, Hệ Thống Tu Luyện lại bá đạo đến như vậy.

Đây đúng thật là một cơ duyên to lớn mà chưởng môn trao cho bọn họ.Võ Vô Địch nhìn kết quả sớm đoán được, hắn cũng không kinh ngạc mấy.Nói đùa à.Một tên cấp 9 dù chỉ là nửa bước Ngoại Luyện nhưng lại có kỹ năng bá đạo do hệ thống cung cấp thì thua làm sao được.Đáng khen chính là tên đệ tử Vương Trùng này rất can đảm.

Dùng sự điềm tĩnh tu bổ cho cấp bậc thấp hơn.

Tinh thần như vậy mới xứng đáng được khen ngợi.Phạm Trường Giang rơi vào thế hạ phong, hắn rất muốn đứng dậy tiếp tục chứng minh bản lĩnh.


Có điều, một quyền của Vương Trùng đã đánh gãy mấy xương sườn của hắn, hắn vô lực tiếp tục ứng chiến.Sắc mặt Lý Gia Vệ ngưng trọng, hắn muốn lờ đi nhưng cái tên quái quỷ Phạm Trường Giang lại nhìn sang hắn.Ngươi chính là té xuống hố phân, muốn lôi ta xuống ngửi mùi thối với ngươi đúng không?Lý Gia Vệ hít sâu một hơi, sắc mặt có phần bất đắc dĩ.Hắn hướng Võ Vô Địch chắp tay lại nói.“Ta mắc phải sai lầm nhất thời, dù nói gì cũng là sai lầm.

Cho nên hướng chưởng môn cúi đầu”“Ý ta sớm đã quyết rời khỏi môn phái tìm cơ hội khiến thực lực mạnh lên, cho nên ta vẫn giữ lập trường của mình.

Quyết định của ta dù có sai lầm nhưng ta không hối hận…”Nói xong, Lý Gia Vệ cầm trường thương hướng về phía Vương Trùng thách thức.“Sư đệ, nếu ngươi có thể chống đỡ được ta ba chiêu.

Ta nhận thua!”Nói rồi, Lý Gia Vệ cầm trường thương lao về phía Vương Trùng.Cấp bậc Nội Luyện khiến trường thương trong tay Lý Gia Vệ thêm chắc chắn, trường thương giống như một cơn cuồng phong áp sát Vương Trùng.Xung quanh, những đệ tử quan chiến đều nhận ra sở trường thương pháp của Lý Gia Vệ.Lý Gia Vệ vốn nổi tiếng với chiêu thức “Thương Sát Phong Bạo”, ý nghĩa là mỗi một kích, đều tạo một loại áp bức như cuồng phong bạo khởi.

Ngươi bình thường gặp loại áp bức này chân tay đều bủn rủn không thể chiến đấu được.Vương Trùng vốn có Hệ Thống Tu Luyện, không phải người thường.Hắn rút người lại, quyền pháp thu về sau chủ động tụ lực.Hắn chuẩn bị thi triển Sát Lang Quyền.Đây là kỹ năng thứ hai của người chủ tu quyền pháp.Quyền pháp cũng giống như tên, như một chiến lang không màn sợ hãi mà cứ lao đầu về trước.


Dù có cản trở cũng phải phá cho bằng được.Vương Trùng tung ra một quyền, khí thế, uy áp đồng thời bạo tạc.Trường thương chỉ cách Vương Trùng vài tấc đã bị Sát Lang Quyền thổi bay về sau.Trạng thái của Lý Gia Vệ so với Phạm Trường Giang còn nặng hơn.Lý Gia Vệ phun ra ngụm máu, chật vật đứng dậy nhưng hai chân trĩu nặng.

Hắn cố gắng giữ bình tĩnh trước uy áp của quyền pháp vừa rồi.Loại quyền pháp này dũng mãnh, ngang tàn.

Người có nghị lực dữ đội mới có thể luyện ra được khí thế như thế này.Võ Vô Địch thoáng cười nhạt.Người có hệ thống chính là như vậy, ngươi thắng kiểu gì.

Hai tên ngu ngốc kia.Võ Vô Địch nhàn nhạt nói.“Các ngươi đi đi!”Lý Gia Vệ thoáng sửng sốt, sau đó lẳng lặng rời đi.Phạm Trường Giang chật vật cũng ôm vết thương rời khỏi môn phái.Hai bóng lưng đệ tử, vốn là trụ cột môn phái vậy mà sớm rời bỏ môn phái để chạy theo lợi ích.


Chuyện này nói ra đúng là quá mất mặt.Võ Vô Địch nhìn màn hình sáng lên.Hệ thống thông báo.[Đệ tử Vương Trùng, thành công vượt chướng ngại thăng cấp 10 khen thưởng 10 pi và một hộp quà màu tím ngẫu nhiên]Võ Vô Địch hài lòng gật đầu sau đó hướng toàn bộ đệ tử có mặt căn dặn.“Trước mắt các đệ tử trở về tiếp tục làm nhiệm vụ hàng ngày.

Cố gắng tăng cấp bậc để nâng cao thực lực, không được lười biếng!”Toàn bộ đệ tử nhìn tấm gương Vương Trùng, một tên cực kỳ yếu kém bỗng chốc nổi danh sau một trận chiến thay chưởng môn dọn dẹp phản đồ.Võ Vô Địch thoáng nhìn Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng nói.“Hai ngươi theo ta đến thư phòng!”Cả hai người Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng nhận lệnh, tức thì đuổi theo bóng lưng Võ Vô Địch trở về thư phòng chưởng môn.Một lúc sau, Võ Vô Địch ngồi xuống, nhìn Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng đang chờ đợi nhiệm vụ.Bùi Thiên Bách như hiểu ra được ý định của chưởng môn liền thấp người bẩm báo.“Đệ tử vô năng, vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ chưởng môn giao phó!”Võ Vô Địch trố mắt nhìn hắn.Ngươi cho rằng nhiệm vụ ta ban chỉ là muốn làm khó ngươi sao.Cái tên này.Võ Vô Địch nhìn sang Vương Trùng, người vừa thăng cấp 10 đầu tiên trong môn phái.Tại phần điểm thuộc tính [Tiềm Năng] đã được +1 vào.Xem ra bước đầu suy đoán hệ thống tự cấp tiềm năng +1 mỗi 10 cấp.

Điều này càng nói lên có cố gắng tu luyện thì dù là phế vật tiềm năng cũng sẽ tăng lên vô hạn.Võ Vô Địch hướng Vương Trùng thăm dò.“Ngươi cảm thấy thực lực lúc này thế nào?”Vương Trùng nhìn dáo dác, sau đó dùng hai ngón tay điểm ra khoảng trống bên canh.Hắn lấy ra một con muỗi đã bị kẹp chặt trong hai ngón tay, có điều con muỗi này vẫn còn sống.“Đệ tử cảm thấy khả năng khống chế sức mạnh tăng lên đáng kể!”Võ Vô Địch, Bùi Thiên Bách trố mắt nhìn tên đệ tử gầy yếu này.

Dù dáng vẻ thiếu sức sống nhưng hoạt động gân cốt lại vô cùng linh hoạt, lực khống chế hai ngón tay đúng là lợi hại.Võ Vô Địch mở ra giao diện hệ thống, nhìn vào thẻ [Nhiệm Vụ] chọn [Ban Bố Nhiệm Vụ], mục này chính là hệ thống tự động cung cấp nhiệm vụ cho Hệ Thống Tu Luyện.Lúc này xuất hiện một nhiệm vụ mới.[Nhiệm vụ tìm kiếm thế lực đồng minh (tổ đội).

Phần thưởng 5 pi, một kiện binh khí màu xanh đậm (tùy chọn) (Nhiệm vụ chỉ định)]Thì ra đây là nhiệm vụ chỉ định, tức là không phải đệ tử nào cũng có thể nhận được.Võ Vô Địch liền chỉ định Bùi Thiên Bách và Vương Trùng.Cả hai vừa được chỉ định, màn hình Hệ Thống Tu Luyện tức thì hiện lên bảng thông báo.[Chúc mừng chủ nhân được chỉ định nhiệm vụ ủy thác.

Trong thời gian 02 ngày tính từ thời gian ban bố nhiệm vụ.


Hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm đồng minh.

Phần thưởng 5 pi + 01 kiện binh khí màu xanh đậm.

Thất bại phạt - thu hồi hệ thống thu luyện, trục xuất môn phái]Bùi Thiên Bách và Vương Trùng nhìn thấy dòng thông báo nhiệm vụ, cả hai nhất thời sốt sắng.Hình phạt cũng quá cứng rắn đi.Nội tâm Bùi Thiên Bách nhảy dựng.

Hắn cho rằng trốn được một lần xem ra là ổn, không ngờ cuối cùng cũng bị ép phải làm nhiệm vụ cho bằng được, không thì trục xuất.Tâm trạng Võ Vô Địch thống khoái.Đúng, phải như vậy mới được.

Nói miệng cái tên Bùi Thiên Bách cho rằng ta đang đùa cợt hắn, làm khó hắn.Xem ra hệ thống quản người quá chặt chẽ, quá lãnh khốc đi.Võ Vô Địch nhìn Bùi Thiên Bách chỉ khẽ mỉm cười rồi dùng tay vẫy vẫy cho ra ngoài.Lúc này, thư phòng chỉ còn lại một người.Tại sao có hệ thống rồi mà cảm giác vẫn cô độc như vậy.Dàn Harem của ta đâu?Võ Vô Địch ngó sơ bảng thuộc tính của bản thân, sắc mặt tức thì ngưng trọng lại.[Tính danh: Võ Vô Địch][Giới tính: Nam][Tuổi: 16][Môn phái: Chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc][Cấp: 7 (162/1300)][Mị lực: 7][Sức Mạnh: 12(+3)][Sinh Lực: 7][Trí Lực: 3][Nội Lực: 4][Nhanh Nhẹn: 3][Tích Điểm: +6][Tiềm Năng: 0][Kỹ Năng: Kiếm Đại Sư (1)]Nhìn vào thông số bản thân và thông số của một tên đệ tử mới nổi Vương Trùng quả nhiên là có khác biệt.Bản thân Võ Vô Địch chỉ hơn Vương Trùng, tên đệ tử mới nổi đó ở số pi sở hữu, nói về thực lực cũng như thông số cá nhân thì hoàn toàn kém hơn hẳn.Nguyên do là vì trước đó Võ Vô Địch chỉ tập trung vào những nhiệm vụ có số pi nhiều mà không chú ý cày cấp.Nghĩ đến đây, Võ Vô Địch cảm thấy chán nản.Cày chay đúng là vất vả..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận