Tu La Vũ Thần

Sở Phong cũng không phải người quá lương thiện gì, bởi vì thiên hạ này to lớn như vậy, việc bất công nhiều không đếm xuể, mỗi ngày đều có người chết oan chết thảm. Những chuyện như vậy không ai có thể quản được, cũng không thể quản nổi.

Nhưng mà Sở Phong cũng không phải loại người đại gian ác, loại chuyện như vậy xảy ra bên cạnh mình, nếu trong khả năng của hắn, hắn cũng không đành lòng khoanh tay đứng nhìn.

Vì vậy, trong khi tất cả mọi người đều không thèm nhìn ông lão ăn xin này thêm một cái, thậm chí hi vọng tiểu nhị có thể đuổi ông lão ăn xin này đi, tránh ảnh hưởng tới khẩu vị khi ăn. 

Nhưng Sở Phong lại đứng dậy đi về phía cửa, một tay đẩy tiểu nhị ra, tay kia nâng ông lão ăn xin lên, nói: "Ông lão, đến chỗ này của ta ăn chút gì đi."

"Cảm ơn đại nhân! Cảm ơn đại nhân!" Thấy vậy, ông lão ăn xin vô cùng sung sướng, không ngừng cảm ơn Sở Phong.

Đến bàn rượu của Sở Phong, ông lão ăn xin bắt đầu ăn như gió cuốn, chỉ một mình ông ấy mà ăn sạch hết cả bàn đồ ăn của hắn. 

"Ông lão đừng lo lắng, cứ ăn từ từ, hôm nay ta sẽ mời ông ăn no." Sở Phong mỉm cười, sau đó nói với tiểu nhị: "Tiểu nhị, mang thêm cho ta vài món nữa!"

Nghe được những lời này, ông lão ăn xin đột nhiên nở nụ cười cảm kích, nói với Sở Phong: "Nhóc con, ngươi thật là một người tốt.Nhưng đôi khi người tốt sẽ không nhận lại được báo đáp tốt."


"Bộp!" 

Nói xong, đôi mắt của lão ta đột nhiên lóe lên, khuôn mặt vốn dĩ hiền lành yếu đuối chợt biến thành một khuôn mặt cực kỳ hung ác, vẫn là hình dáng một ông lão nhưng lại cho người ta một cảm giác khác hẳn.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức Thiên Võ tam trọng phát ra từ trong cơ thể lão ta, một tầng kết giới màu lam cũng quanh quẩn bên người Sở Phong, phong tỏa toàn bộ quán rượu này.

Biến cố bất ngờ khiến cho Sở Phong kinh hãi, vội vàng nhảy lùi về sau, giữ khoảng cách nhất định với lão ta, sau đó mới lớn tiếng hỏi: "Ngươi là ai?" 

"Bộp!" Lão không trả lời mà giơ tay lên cao, tờ lệnh truy sát trên bàn rượu khi nãy lập tức bay vút vào trong tay lão. Sau đó, lão ta mới nói với Sở Phong: "Nhận tiền của người, thay người trừ họa. Người dứng đầu giới sát thủ, Bách Diện lão nhân chính là ta!"

"Cái gì? Bách Diện lão nhân sao?" Giờ khắc này, những người khác trong quán rượu mới tỉnh táo lại, nghe được những gì ông lão ấy nói thì lập tức kinh hãi, sợ tới mức cả người run lên bần bật, liên tục thét chói tai. Mọi người vốn định chạy trốn nhưng quán rượu đã bị phong tỏa rồi, chẳng còn chỗ nào để trốn.

"Thì ra ngươi chính là Bách Diện lão nhân!Quả nhiên là có chút thủ đoạn, thế mà có thể tìm được ta!" Thấy thế, Sở Phong cũng không che giấu nữa mà tháo chiếc nón đội trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt của mình. 


"Trời ạ! Hắn… hắn chính là Sở Phong sao?"  Khi nhìn thấy khuôn mặt Sở Phong, mọi người vốn đang kinh hoảng lại càng sợ tới mức chết lặng.

Bởi vì như vậy có nghĩa là hai tên quỷ giết người nổi danh nhất trên đại lục Cửu Chẩu này lại đang xuất hiện trước mặt bọn họ. Nếu hai vị này giao thủ, chẳng phải là họ sẽ bị liên lụy chết sao?

"Ầm!" Đúng lúc này, Bách Diện lão nhân cũng ra tay. Trên người lão ta lập tức tản ra một loại khí tức vô cùng cuồng bạo, sự cuồng bạo ấy hóa thành uy lực, đập nát toàn bộ mọi thứ trong quán rượu này. Ngay cả những vị khách vô tội cũng bị uy lực của lão ta ép thành máu loãng. 

"Kẻ nào thấy được gương mặt thật của ta nhất định phải chết!" Chỉ với một ý nghĩ, Bách Diện lão nhân đã giết chết toàn bộ những vị khách khác trong quán rượu. Cuối cùng, lão ta mới bình thản mở miệng nói một câu như thế. Trên mặt lão không hề có vẻ thương cảm, tựa như những kẻ lão vừa giết chỉ là con kiến, không đáng cho lão ta thương hại.

"Hay cho một lão già hung ác! Ngươi tồn tại như vậy mới thực sự là tai họa!"

"Sở Phong ta hôm nay sẽ thay trời hành đạo, tiêu diệt lão súc sinh này!" 

Tuy uy lực của Thiên Võ tam trọng rất mạnh nhưng không thể ngăn cản được Sở Phong vì bây giờ hắn đã là Huyền Võ lục trọng, cộng thêm hai loại lực lượng Lôi Đình nên tương đương với Huyền Võ bát trọng. Cho nên loại tu vi Thiên Võ nhị trọng này đã không còn là đối thủ của Sở Phong nữa rồi. Cho dù là Thiên Võ tam trọng, hắn cũng vẫn có thể đánh một trận oanh liệt.


"Oanh!" Sở Phong vừa thoáng suy nghĩ, một luồng uy lực hùng hậu lập tức đổ ập từ trên trời xuống làm rung động tấm màn kết giới màu xanh mà Bách Diện lão nhân giăng ra khi nãy.

Ngay sau đó, trong tay Sở Phong lại xuất hiện một trường kiếm màu vàng. Trường kiếm này vừa xuất hiện, từng đợt tiếng rồng ngâm liền vang lên. Đây chính là võ kỹ mà Sở Phong đạt được ở Hư Không tông, Hư Không Long Ngâm đao. 

"Thất Đoạn võ kỹ đã tu luyện thành công? Không tệ, quả nhiên là có thiên phú bẩm sinh, kỳ tài tu võ hiếm có!"

"Nhưng mà đáng tiếc, người mà ngươi đối mặt chính là ta! Không phải là lão phu khinh thường ngươi nhưng chỉ bằng thực lực của ngươi, đừng mơ sẽ chống lại được ta! Ngươi vẫn nên lấy Tu La Quỷ Phủ ra đi, có lẽ ta sẽ để cho ngươi chết toàn thây!" Bách Diện lão nhân cười nói, chẳng hề sợ hãi Hư Không Long Ngâm đao của Sở Phong, thậm chí còn chẳng thèm quan tâm.

"Thì ra là đến vì Tu La Quỷ Phủ của ta!" Sở Phong nhíu mày, cảm thấy ông lão này thật sự không hề đơn giản, là một lão hồ ly nham hiểm giết người vô số. 

"Một kỳ binh vô giá, há có thể mua được bằng một triệu viên Huyền châu?"

"Tuy xưa nay mỗi khi nhận một vụ giết người, lão phu vẫn luôn giữ chữ tín nhưng đối mặt với kỳ binh cũng thật sự động tâm. Cho nên ta muốn lấy cả mạng lẫn kỳ binh của ngươi!" Bách Diện lão nhân ra vẻ như chắc chắn sẽ thắng.

"Còn phải xem ngươi có đủ bản lĩnh cướp kỳ binh hay lấy mạng của ta không đã!" Sở Phong bước lên một bước, cả người liền hóa thành một luồng ánh sáng, Long Ngâm kiếm trong tay đâm thẳng tới cổ họng Bách Diện lão nhân. 

"Ầm!"


Nhưng ngay khi Long Ngâm kiếm của Sở Phong chỉ còn cách cổ họng của Bách Diện lão nhân nửa tấc thì lão ta chợt duỗi hai ngón tay ra, kẹp lấy thanh kiếm.

"Võ kỹ có mạnh cũng chỉ là một thứ hư ảo, võ kỹ do Huyền lực của ngươi ngưng tụ thành mà cũng muốn đụng tới thân thể Thiên Võ của ta sao? Thật sự là mơ mộng hão huyền!" Bách Diện lão nhân cười quỷ dị, sau đó một luồng Thiên lực truyền đến, Long Ngâm kiếm trong tay Sở Phong gãy nát hết. 

Cùng lúc đó, một luồng lực lượng hùng mạnh cuồn cuộn hướng về phía Sở Phong, khiến cho Sở Phong liên tiếp lùi về phía sau, suýt nữa ngã trên mặt đất.

"Sao có thể, sao lão ta có thể mạnh như vậy được?" Sở Phong cau màu, hắn phát hiện ra Bách Diện lão nhân này không những có nguồn Thiên lực dồi dào mà lực chiến đấu cũng đều mạnh đến lạ thường, những người Thiên Võ tam trọng bình thường không thể bằng được.

"Năm tuổi lão phu đã bước vào nơi huấn luyện sát thủ, sáu tuổi đã giết người, bảy tuổi giết càng nhiều hơn. Trong số ba mươi ba người cùng được huấn luyện như nhau, chỉ có ta trở thành sát thủ vào năm tám tuổi, là người trở thành sát thủ nhanh nhất từ trước đến nay." 

"Trong cuộc đời sát thủ của mình, lão phu đã giết tổng cộng ba trăm ba mươi trám nghìn năm trăm bốn mươi mốt người, diệt tám trăm bảy mươi mốt gia tộc, từng đứng bên bờ vực sinh tử vô số lần. Những kỹ xảo chiến đấu ta tôi luyện được từ trong những trận chiến sinh tử ấy, đứa trẻ như ngươi sao có thể sánh bằng?"

"Đừng tưởng rằng ngươi tu luyện Huyền công cao cấp, nắm giữ bí kỹ cấp cao, cầm trong tay kỳ binh nhận chủ mà có thể dựa vào tu vi Huyền Võ bát trọng của mình để ganh đua cao thấp với lão phu!"

"Ở trước mặt ta, ngươi chỉ giống như con kiến, mạng của ngươi ta muốn lấy là lấy, ngươi căn bản không thể trốn thoát!" Hai mắt Bách Diện lão nhân sáng như đao, sát khí tỏa ra bốn phía, cả người trở nên cực kỳ đáng sợ, giống như một đao phủ chân chính, một tên quỷ chuyên đi giết người tay dính vô số máu tươi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận