Cố Thiên Mệnh với đôi mắt sâu thẳm quét qua trên dưới Lý gia một lượt, sau đó nhìn chằm chằm Lý Thiên Nguyên, thong thả nói.
Nghe vậy Lý Sương Nhi, người vốn vẫn đang cụp mắt xấu hổ ở bên cạnh lập tức ngẩng đầu, nhìn chăm chăm vào bên sườn mặt của Cố Thiên Mệnh với đôi mắt sáng rực như tinh tú, con tim không khỏi run lên vì vui sướng.
Trên dưới Lý gia cả kinh, sau đó Lý Thiên Nguyên lập tức đứng lên,cười lớn: “Tốt, tốt, tốt!”
Phụ thân của Lý Sương Nhi là Lý Văn Hạo thì vẫn im lặng không phản đối, chỉ là trong đôi mắt tràn ngập những xúc cảm lẫn lộn.
Vị công tử bột gây sự khắp nơi của năm đó bất giác đã trở thành Thiên Vũ Hầu vang danh thiên hạ, khiến người ta phải thổn thức mỗi khi nhắc tới.
“Sương Nhi, cháu nói xem?”, giây tiếp theo Lý Thiên Nguyên liền đưa mắt nhìn Lý Sương Nhi, hỏi đầy hứng thú.
Lý Sương Nhi nghe vậy lập tức cúi gằm mặt, khẽ cắn môi rồi gật đầu.
Tất cả thấy vậy đều bật cười vui vẻ: "Ha ha ha….”
“Nếu đã như vậy thì hãy chọn ngày lành tháng tốt xong ta sẽ tới Lý gia chính thức rước Sương Nhi về”, Cố Thiên Mệnh quay đầu nhìn Lý Sương Nhi một cái đầy dịu dàng, rồi thản nhiên nói với mọi người.
Lý Sương Nhi e thẹn nhìn chăm chú góc nghiêng của Cố Thiên Mệnh, trái tim đập thình thịch như trống dồn, căn bản không có cách nào trấn tĩnh lại, gương mặt xinh tươi cũng đỏ tới mức có thể nhỏ ra máu.
Lý Dật Hiên là đường ca của Lý Sương Nhi, vừa nhớ tới cảnh tượng mình gặp gỡ Cố Thiên Mệnh lúc đầu liền không khỏi đỏ mặt.
Khi đó, trong lòng Lý Dật Hiên vẫn khinh thường Cố Thiên Mệnh không xứng với vị trí phu quân của Lý Sương Nhi, thậm chí còn muốn xắn tay giáo huấn hắn một trận.
Nhưng hiện tại, Cố Thiên Mệnh đã là Thiên Vũ Hầu có thể khiến thế hệ trước phải e dè và nể trọng, hắn ta lại vừa vui vừa nhục nhã hổ thẹn.
“Được!”, Lý Thiên Nguyên vừa cười vừa nói.
Sau đó ánh mắt của Cố Thiên Mệnh lại rời tới thân thể yêu kiều của Lý Sương Nhi, nhẹ giọng nói: “Đợi hôn lễ của chúng ta hoàn thành, ta sẽ cùng nàng tới Tuyết quốc ở phương bắc”.
Lý Sương Nhi ngượng ngùng gật đầu, tự mang một nét đẹp khiến người nhìn mê mẩn.
“Vậy ta trở về chuẩn bị một chút, rất nhanh sẽ tới Lý gia đón nàng”, Cố Thiên Mệnh không chút bận tâm tới ánh nhìn chăm chăm của mọi người mà vuốt nhẹ những sợi tóc đen trên thái dương của Lý Sương Nhi, khẽ cười nói.
Sau đó, hắn lại chào tạm biệt người của Lý gai, rồi rời đi.
Nhìn bóng lưng thon dài của Cố Thiên Mệnh, trái tim Lý Sương Nhi lại dâng lên một trận ấm áp, cảnh tượng hai người hài hòa vẽ tranh vừa rồi lại tái hiện trước mắt tình ý triền miên.
Cùng lúc đó, tin tức Thiên Vũ Hầu chính thức nghênh đón tiểu thư Lý gia giống như cuồng phong quét tới mọi ngóc ngách, dấy lên một làn sóng dữ dội.
“Hắn sắp thành hôn rồi”, trong một lầu gác trang nhã yên tĩnh tại Bích Hoa lâu, một người phụ nữ xinh đẹp mặc sa mỏng màu xanh nhạt nhìn hướng Cố gia, trong mắt tràn đầy những suy nghĩ phức tạp, lẩm bẩm một mình: “Cũng tốt, một người như ta có thể gặp gỡ ngài đã là được ông trời chiếu cố rồi, sao có thể tham vọng quá đáng những thứ khác nữa đây?”
Có lẽ người đời đã lãng quên một chuyện nào đó, rất nhiều năm trước, một vị công tử bột không sợ trời không sợ đất từng tuyên bố sẽ cưới một kỹ nữ tại Bích Hoa Lâu làm thê, khiến người người cười nhạo.
"Hơn hai tháng trước mới là lễ thành hôn của nguyên soái trấn quốc và Vĩnh An công chúa, bây giờ ngay cả Thiên Vũ Hầu cũng sắp cưới tiểu thư Lý gia rồi, e rằng rất nhiều cô nương phải thương tâm tuyệt vọng thôi!”
“Vị công tử hoang đàng năm xưa nay đã là Thiên Vũ Hầu khiến tứ phương khiếp sợ, thực sự là không thể tưởng tượng nổi.
Không biết những thế gia hào môn từng từ chối lời mời kết thông gia của Cố gia hiện tại có cảm giác như thế nào?”
Tin tức này lấy kinh đô Thiên Phong quốc làm trung tâm nhanh chóng lan truyền ra khắp thiên hạ.
Khi các nước xung quanh Thiên Phong quốc cùng các thế lực hoàng triều biết tin đều suy xét cẩn thận một phen, rồi hạ lệnh: “Cử người mang theo lễ vật quý giá tới Cố gia chúc mừng một lần nữa đi!”
Một là, các hoàng triều lớn đều rất coi trong tiềm lực vô tận của Cố Thiên Mệnh, không muốn đắc tội tới hắn, đặt mục tiêu kết giao lên hàng đầu, hai là, đã xác nhận được Cố gia có một vị cường giả cái thế Địa Huyền đỉnh phong bảo vệ ai còn dám mạo phạm tới?
“Ngươi mang theo lễ vật quý giá cấp tốc tới Thiên Phong quốc, chúc mừng hôn lễ của Thiên Vũ hầu, thuận tiện thể hiện thái độ của Trấn Tây Vương phủ ta với toàn thiên hạ”, Bạch Hạo Hạ của Trấn Tây Vương phủ đương nhiên cũng đã được bẩm báo, nghiêm nghị căn dặn quản gia Tiêu Vĩnh Vinh.
Vào lúc này, toàn bộ Bách Quốc Chi Địa lại một lần nữa bị chấn động bởi sự kiện từ Cố gia.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...