Cố Thiên Mệnh mặc một chiếc áo dài màu trắng, còn Lý Sương Nhi thì mặc một chiếc váy dài màu hồng nhạt.
Hai người sóng bước mà tới, làm cho tất cả các công tử tiểu thư trong đại sảnh đều không hẹn mà cùng nhìn qua.
“Là Cố công tử cùng Lý tiểu thư”, có người liếc mắt nhìn lại, buông chén rượu trong tay xuống, khẽ lẩm bẩm nói.
“Tiểu công tử Cố gia, Kỳ Song tướng quân được Quân Thượng đặc phong...”, lập tức, tiếng ồn ào của đại sảnh dừng lại theo bước chân của Cố Thiên Mệnh, bọn họ đều không nói gì mà chăm chú nhìn Cố Thiên Mệnh, trong lòng phức tạp đến cực điểm.
“Lý tiểu thư hôm nay thật xinh đẹp”, các công tử thế gia có chút thầm ngưỡng mộ Lý Sương Nhi, nhìn dáng vẻ uyển chuyển của nàng, ánh mắt không khỏi ảm đạm đi mấy phần, đáy lòng trầm xuống thầm than: “Ai...”
Sau khi Cố Thiên Mệnh nhận được thiệp mời, tuy rằng định tới xem một chút, nhưng hắn cũng không vội vã.
Sáng sớm cần phải giúp Cố Ưu Mặc điều trị vết thương, sau đó còn ngồi thiền tu hành một phen, lúc này mới cùng Lý Sương Nhi sóng đôi mà đến.
“Đại hoàng tử”, Cố Thiên Mệnh bước tới đại sảnh Bích Hoa lâu dưới ánh mắt của mọi người, hơi chắp tay hành lễ với Mạc Ngọc Thư.
Lý Sương Nhi ở bên cạnh Cố Thiên Mệnh thì cúi đầu hơi cúi người, biểu hiện cung kính.
“Kỳ Song tướng quân, bổn hoàng tử chờ ngươi đã lâu”, đại hoàng tử Mạc Ngọc Thư hơi híp mắt, sau đó đứng dậy cười nói, vươn tay trái ra: “Mời”.
Cố Thiên Mệnh nhẹ nhàng gật đầu với đại hoàng tử, sau đó nhìn về phía Lý Sương Nhi bên cạnh, khẽ nói: “Lý tiểu thư, chúng ta qua bên kia ngồi!”
Lý Sương Nhi hơi cúi đầu, đôi môi đỏ mọng khẽ mím, đi theo bên cạnh Cố Thiên Mệnh.
Vì thế, dưới sự tò mò của mọi người, Cố Thiên Mệnh và Lý Sương Nhi liền ngồi xuống ghế trống bên trái đại hoàng tử.
“Kỳ Song tướng quân cùng Lý tiểu thư cuối cùng cũng tới, yến hội có thể bắt đầu rồi”.
Đại hoàng tử cũng chậm rãi ngồi xuống ghế chủ vị, dùng đôi mắt uy nghiêm lướt nhìn qua mọi người một cái, mỉm cười mà nói.
Sau khi thanh âm hạ xuống, mọi người mới bừng tỉnh nhận ra, thì ra yến hội vẫn chậm chạp mãi không bắt đầu chính là vì chờ đợi Cố Thiên Mệnh.
Nhất thời, tất cả mọi người có mặt không khỏi nhíu mày, trong lòng sinh ra bất mãn.
Mặc dù bây giờ Cố Thiên Mệnh không còn phế vật như trước nữa, lại được phong làm đại tướng tứ phẩm, nhưng cũng chưa đến mức để cho tất cả phải chờ hắn đi.
Bất tri bất giác, bởi vì những lời nói này của đại hoàng tử, Cố Thiên Mệnh nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm của cả yến hội.
Có lẽ lời nói vừa rồi của Mạc Ngọc Thưl à vô tâm, cũng có lẽ là cố ý, tóm lại, Mạc Ngọc Thư hiện tại vẫn duy trì trạng thái im lặng, lặng lẽ nhìn mọi người trong đại sắc, ung dung bình thản.
Khi bữa tiệc bắt đầu, các món ăn được đặt trên bàn, hương thơm của rượu ngon tỏa ra, lan đến mọi ngóc ngách.
Chỉ là, tâm tư của mọi người cũng không nằm trên các món ngon và giai nhân, mà tập trung trên người Cố Thiên Mệnh.
“Cố công tử, nghe nói thời gian trước ở Nhạn Hành quan đại sát tứ phương, chấn nhiếp quân địch, quả nhiên làm cho chúng ta khâm phục không thôi!”, không bao lâu sau, cuối cùng cũng có người không nhịn được bất mãn, ra vẻ kính cẩn mà nói.
Cố Thiên Mệnh chỉ là khẽ nhấc mắt lên nhìn thoáng qua công tử thế gia kia, sau đó liền cúi đầu, nâng chén tự uống rượu.
Thấy Cố Thiên Mệnh ngay cả tâm tư đáp lại cũng không có, công tử vừa mở miệng kia tức đến phồng mang trợn má, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Cố Thiên Mệnh, hừ lạnh trở về vị trí cũ.
“Cố công tử, nghe đồn ngươi đã có tu vi Linh Huyền sơ kì, quả nhiên là che dấu thật sâu đấy.
Không biết có thể để chúng ta nhìn một chút bản lĩnh của ngươi hay không?”, lập tức, lại có một người nhếch miệng cười, mở miệng hỏi.
Tuy rằng Cố gia là gia tộc trấn quốc của Thiên Phong Quốc nhưng cũng có một vài gia tộc không phục, tóm lại một câu, nước của Thiên Phong Quốc, rất sâu, mỗi một thế gia cũng đều không đơn giản như vẻ bề ngoài.
“Cố công tử còn trẻ tuổi đã được Quân Thượng sắc phong làm Kỳ Song tướng quân, chúng ta nào còn mặt mũi nữa.
Ngay cả tam đại thiên kiêu của Thiên Phong Quốc chũng ta cũng không so sánh được với Cố công tử ngươi rồi”.
Các công tử thế gia đều là hạng người tâm cao khí ngạo.
Bọn họ tuy rằng rất kinh ngạc khi biết tin tức Cố Thiên Mệnh danh chấn thiên hạ, nhưng cũng rất nhanh kiềm chế được vẻ khiếp sợ trong lòng.
Tam đại thiên kiêu của kinh thành đều dưới 25 tuổi đã bước vào cảnh giới Linh Huyền trung kỳ.
Có cường giả nói rằng, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ nhất định có thể tiến vào cảnh giới Địa Huyền trước 35 tuổi, trở thành trụ cột thật sự của Thiên Phong Quốc.
Mà giờ khắc này, có người lại đem Cố Thiên Mệnh đi so sánh với tam đại thiên kiêu kia, ý từ gì không cần nói cũng biết.
Tâm ý của Tư Mã Chiêu, người qua đường đều hiểu....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...