Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu Nph


Kim Lê thấy thanh niên này bắt đầu nói qua nói lại, lặp đi lặp lại những lời tương tự.

Cô hít một hơi thật sâu, bộ ngực phập phồng mấy lần, cũng không buồn tranh cãi với hắn nữa.

Cô nén giận nhìn về phía Bách Hạnh và Đổng Quý bên cạnh: “Ông chủ, chủ quán Đổng, chuyện này các anh nghĩ nên giải quyết thế nào?” Cô đem quyền quyết định giao cho bọn họ.
Lúc này Bách Hạnh có phần đánh giá cao tính tình của Kim Lê, cũng hiểu cô hỏi như vậy, sợ rằng cách đối xử nếu không vừa ý mình, rất có thể sẽ huỷ bỏ hợp đồng và tìm nơi khác.


Nhưng bọn hắn mở cửa kinh doanh, dù khách hàng có vô lý đến mấy thì cũng hoàn toàn không có lý do gì để đánh đập hay la mắng họ.

Này thì xong rồi, nhiều ánh mắt như vậy đang theo dõi, nếu chuyện này truyền ra ngoài, sau này còn ai dám tới nữa? Suy nghĩ một lúc, Bách Hạnh cúi đầu chắp tay với người thanh niên đó và nói: “Thực xin lỗi, đã làm ngài hoảng sợ.”
Hắn xoay người nói với Đổng Quý: “Chủ quán Đổng, hôm nay miễn phí tiền sữa cho anh trai này, ngoài ra đưa anh ta một ít tiền đi khám bệnh.”
Nhìn thấy hắn xử lý như vậy, Kim Lê liền biết Bách Hạnh đã lựa chọn đứng về phía người thành niên này, không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng.

Nhưng suy cho cùng, cô cũng chỉ là một vú nuôi không có tiền đồ kiếm sống trong cửa hàng của người khác, không có người thân cũng không có mối quan hệ, dựa vào cái gì để người ta bỏ qua lợi ích thay cô nói chuyện?

Bách Hạnh thấy thanh niên đó vẫn đang chửi bới và yêu cầu giải thích, hắn cũng chỉ ân cần an ủi: “Tôi sẽ cho ngài một lời giải thích.”
Sau khi dặn dò chủ quán Đổng đưa người đi, Bách Hạnh quay sang các vú nuôi và thực khách đang tụ tập xung quanh xem chuyện nói: “Thật xin lỗi đã làm phiền các vị, vừa rồi sữa mà các vị ăn sẽ do cửa hàng của chúng tôi chiêu đãi.

Mong các vị thứ lỗi.”
Sau khi mọi người giải tán, Bách Hạnh thấy Kim Lê xoay người rời đi liền vội vàng nắm lấy cánh tay cô: “Chờ một chút, tôi còn có chuyện muốn hỏi cô.”
Lúc này Kim Lê đã mất hết hào hứng: “Không có gì để hỏi cả.”
Bách Hạnh biết cô hiểu lầm nên cũng không nói nhiều, chỉ quay người ra lệnh cho người hầu đi theo mình: “Đi, nhanh chóng tìm người đi theo tên kia xem hắn có phải là kẻ dụ người ở trong lầu xanh hay không.

Nếu thật sự có liên quan đến lầu xanh, hỏi hắn sao lại để mắt đến cô Kim, xong rồi đánh gãy hai chân hắn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận