Chử Nguyệt Tình giật mình , " hai người sao vậy ? "
Cố Thanh Hồi buông tay đang đỡ Chử Đồng ra , " thân thể em ấy có chút không thoải mái.
"
" không sao chứ ? " Chử Nguyệt Tình ân cần tiến lên , Cố Thanh Hồi buông lỏng tay , đi về phía trước mặt Chử Nguyệt Tình , chỉ đơn giản giải thích đôi câu với cô , " yên tâm , không sao.
"
Chử Nguyệt Tình gật đầu , ánh mắt lo sợ nhìn chăm chú về phía Giản Trì Hoài , Chử Đồng đứng ở cửa , cô đóng cửa lại , Giản Trì Hoài đứng dậy đi về phía trước , còn chưa tới trước mặt Chử Đồng , cô liền nhấc bước chân lên muốn trở về phòng , bàn tay người đàn ông nắm cổ tay cô lại , " đi đâu vậy ? "
" lấy tin tức.
" Chử Đồng băn khoăn trả lời .
Giản Trì Hoài một tay ôm lấy bả vai cô đỡ cô đi về phía trước , Chử Đồng dựa vào sức lực của anh mà đi theo , anh mở cửa phòng ngủ ra đẩy cô vào trong , Chử Đồng bước lảo đảo , xoay người nhìn anh , " xem anh kìa , nóng cái gì ? "
" em còn hỏi được ra khỏi miệng ? "
Chử Đồng vén sợi tóc trên gò má lên , " không phải là thấy bác sĩ Cố đỡ em sao ? Nhỏ mọn hẹp hòi.
"
Hai tay người đàn ông khoanh ở trước ngực , gương mặt tuấn tú của anh hơi trầm xuống , năng lực phản ứng của cô không chậm , trái lại có chút thông minh , ít nhất không có giả vờ ngây ngốc với anh , " anh không nhìn lầm đâu , đó không phải là đỡ , là ôm.
"
" anh ấy là anh rể của em.
"
" anh ta và chị của em còn chưa kết hôn.
"
Chử Đồng hừ một tiếng , " sớm muộn thôi.
"
" ai biết được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì ......"
Chử Đồng tiến lên hai bước , vươn tay che lại miệng Giản Trì Hoài , " không cho phép anh nói như vậy , chị của em thật vất vả mới có được hạnh phúc , bọn họ sẽ kết hôn sinh con , thật vui vẻ sống với nhau cả đời.
"
Giản Trì Hoài rũ mi mắt xuống , gỡ tay của cô ra , cô không chịu nghe lời , anh dứt khoát khẽ mở môi mỏng ......!Chử Đồng giật nảy lên , thu tay lại , " anh cắn em.
"
" anh cắn em đấy , em cũng không thể làm gì được anh.
"
Chử Đồng vung vẩy bàn tay ẩm ướt , tâm tình xuống thấp , " Giản Trì Hoài , em mệt quá.
"
" không phải chỉ là một tin tức thôi sao ? Lại nói , người cũng đã tìm được.
"
Chử Đồng nặng nề nâng mi mắt lên nhìn về phía Giản Trì Hoài , cô chợt tiến bước lên , hai tay vòng qua thắt lưng Giản Trì Hoài , ôm lấy anh thật chặt , chiếc cằm tinh xảo gác lên đầu vai Giản Trì Hoài , " Quyến Quyến mới tám tuổi , người thì trở về , nhưng lại bị lấy xuống một thận.
"
Bàn tay Giản Trì Hoài phủ lên lưng Chử Đồng , dùng sức áp cô vào trong lồng ngực mình , " nếu mệt mỏi , vậy thì hãy nghỉ ngơi thật tốt.
"
" em thấy vết sẹo bên hông của con bé , một đường thật dài ở trên làn da trắng nõn trơn mịn của bé , giống như một con rết dài ngoằng nhiều chân ......"
" được rồi , " bàn tay Giản Trì Hoài khẽ xoa lên đầu Chử Đồng , " đừng nói nữa , cũng đừng nghĩ đến nữa.
"
" lúc ấy em nghĩ tới chị , nghĩ đến rất nhiều đứa trẻ bị dụ dỗ lừa gạt , anh nói xem , bọn họ làm thế nào mà có thể xuống tay được đây ? " giọng nói của Chử Đồng nặng nề buồn bực , cô đem mặt chôn vào cần cổ Giản Trì Hoài , Chử Đồng nhón chân lên , " Giản Trì Hoài , anh đồng ý đi.
"
" đồng ý cái gì ? " hai tay anh vòng chặt hông của cô , phần lưng lui về phía sau tựa lên cánh cửa .
" để cho em điều tra kỹ đường dây bán thận.
"
" em điên rồi có phải không ? " hai tay người đàn ông bấm vào hông của cô , muốn đẩy cô ra , nhưng cánh tay Chử Đồng lại quấn thật chặt lên cổ của Giản Trì Hoài , giống như hai sợi dây leo , hai tay cô càng ngày càng dùng sức , " em không điên , em biết trước lời nói của anh đều là qua loa đại khái cho có lệ với em , anh không lên tiếng đồng ý , em vĩnh viễn sẽ không thể khám phá ra được những thông tin mang tính chất thực tế , Giản Trì Hoài , anh đồng ý với em đi , tin tức này nếu như em không tiếp tục điều tra , cả đời em sẽ không thể an lòng.
"
" Chử Đồng , anh có thể dung túng em tất cả , duy chỉ có chuyện này là không được.
" Giản Trì Hoài đã biết tỏng , cô chủ động mỡ dâng miệng mèo nhất định là không có chuyện tốt , " bọn họ nếu đã có thể ngông cuồng như vậy , tuyệt đối không phải là một vài người gây án , Tây Thành còn có cảnh sát , không cần em phải ra mặt.
"
" em là người của truyền thông , em có nghĩa vụ phải vạch trần chân tướng sự thật.
"
Giản Trì Hoài mặc kệ cho cô ôm , " anh thấy em là có lá gan to chỉ thích đâm đầu vào chỗ nguy hiểm.
"
Chử Đồng vẫn duy trì cái tư thế đó như cũ không động đậy , " có lẽ rất nhiều người sẽ cảm thấy, mua thận và bán thận là chuyện một kẻ nguyện đánh một người nguyện chịu đau , thậm chí cảm thấy luật pháp cũng không quản lý được , bởi vì đó là một dạng đôi bên đều tự nguyện.
Nhưng loại thị trường chợ đen như vậy chính là bị những người này thúc đẩy tạo ra , lợi ích của người trung gian có thể suy ra được , khi cung ít hơn so với cầu , bọn họ sẽ tìm kiếm chung quanh.
Quyến Quyến bị như vậy cũng không phải là không có nguyên do, họ đã đem ánh mắt nhìn chòng chọc ở trên người đứa bé , Giản Trì Hoài , em nhất định phải làm chút gì đó mới được.
"
Người đàn ông từ trên cao nhìn nhìn chằm chằm xuống cô , " phóng viên xả thân vì chính nghĩa , thêm em cũng không nhiều , bớt em cũng không ít.
"
" anh rõ ràng đã đồng ý với em.
"
" đồng ý em cái gì ? " Giản Trì Hoài hỏi ngược lại .
Chử Đồng tiến lên đón ánh mắt của anh , có chút do dự , nhưng vẫn mở miệng , " anh nói , người khác không có được lợi thế như anh , sau khi em trở về với anh , Dịch Lục Soát chính là chỗ dựa lớn nhất của em , em có thể đi thu thập tin tức mà em muốn nhất , anh không sợ chuyện gì hết , Dịch Lục Soát cũng không sợ chuyện gì hết , chính anh tự nói , anh có từng nói qua hay không vậy ? "
" anh có nói.
" khóe miệng Giản Trì Hoài nhẹ mím , sóng lớn trong đáy mắt cuồn cuộn phức tạp .
" vậy tại sao anh lại muốn phản đối ? "
Giản Trì Hoài chợt nắm tay của Chử Đồng , " trước tiên điều kiện bắt buộc là em phải cùng anh trở về , hôm nay em quay về Bán đảo hào môn , ngày mai anh sẽ không can thiệp vào chuyện em điều tra đường dây bán thận nữa , anh nói được làm được ! "
" thật ư ? "
" anh có thể lừa gạt người khác , nhưng tuyệt đối không lừa em.
"
Trong mắt Chử Đồng loé sáng lên như ánh sao , " được , đến thời điểm em muốn dùng người , anh cũng phải chấp nhận.
"
" có thể.
" khóe miệng người đàn ông nhẹ câu , " bắt đầu từ ngày mai em sẽ bắt tay vào làm việc điều tra à ? "
" ừ.
"
" tốt lắm , tối nay em sẽ phải cùng anh trở về.
"
Chử Đồng vừa nghĩ , trong lòng lại muốn đổi ý , " hôm khác đi ? "
" cũng có thể , lúc nào trở về , chuyên đề kia sẽ cho em vào lúc đó.
"
Trong phòng khách , Cố Thanh Hồi nắm hai tay ngồi bên cạnh Chử Nguyệt Tình , cô cẩn thận hỏi , " em thấy sắc mặt Đồng Đồng không tốt , có phải đã xảy ra chuyện gì hay không ? "
" bé gái mất tích kia đã tìm được , bị thương nhẹ.
"
" nghiêm trọng không ? "
Cố Thanh Hồi đương nhiên không dám nói thật với cô , " cũng may , đã báo cảnh sát , 120 đưa cô bé đi bệnh viện rồi.
"
Trong phòng , Giản Trì Hoài xoay người mở cửa đi ra ngoài , Chử Đồng đuổi theo sau lưng anh , " anh đi đâu ? "
Lý Tĩnh Hương đem thức ăn bị nguội hâm nóng lại rồi lấy ra , " Trì Hoài , ăn cơm tối.
"
Giản Trì Hoài đi tới trước bàn ăn , " mẹ , ăn xong cơm tối , con và Chử Đồng trở về Bán đảo hào môn.
"
Lý Tĩnh Hương ngẩn ra , ngay sau đó phản ứng kịp , " được, được, được , lát nữa mẹ sẽ thu dọn hành lý cho nó.
"
Hai tay Chử Đồng chống lên bàn ăn , nhưng lời cũng là do chính cô nói ra , cô bây giờ đổi ý , vậy chuyện cô muốn làm nhất định cũng chỉ có thể nửa chừng bị hủy bỏ.
Chử Nguyệt Tình từ trên ghế salon đứng dậy , " em gái của chị thế nào lại chịu đi về rồi ? "
" anh ấy uy hiếp em.
" Chử Đồng chỉ chỉ Giản Trì Hoài .
Chử Nguyệt Tình cười khẽ , " uy hiếp em như thế nào ? "
" em muốn điều tra thông tin về đường dây bán thận , anh ấy không chịu , trừ khi em cùng anh ấy trở về ......" Chử Đồng câu còn chưa nói hết đã cảm thấy hối hận , quả nhiên , Chử Nguyệt Tình lên tiếng đầu tiên , " cái gì ? Em muốn điều tra đường dây bán thận ? Em ngại mình sống đủ lâu rồi có phải không ? "
Cố Thanh Hồi nhẹ nâng tầm mắt , cũng nhìn hướng Chử Đồng , " chuyện như vậy , em một cô gái nên là tránh xa một chút thì hơn.
"
" không có chuyện gì , em bây giờ cũng không phải là làm một mình , " Chử Đồng không thể làm gì khác hơn là an ủi bọn họ , muốn khiến bọn họ hết sức thả lỏng , " Giản Trì Hoài cũng đã đồng ý.
"
Hai tay Lý Tĩnh Hương nhẹ lau trên túi tạp dề , trong lòng bà cũng sốt ruột muốn chết , nhưng có Giản Trì Hoài đứng ở đây , bà không tiện trách mắng nặng nề , chỉ có thể cẩn thận hỏi thăm , " Trì Hoài , có thể xảy ra chuyện gì lớn hay không ? "
" mẹ , mẹ yên tâm , cách làm việc của cô ấy không đáng tin cậy , nhưng còn có con, con có chừng mực.
"
Chử Đồng vốn còn muốn cãi lại mấy câu nữa , không nghĩ tới Lý Tĩnh Hương đón lời nói tiếp , " quả thật , có con nói như vậy , mẹ cũng an tâm nhiều.
"
Chử Nguyệt Tình giữ lại cánh tay của em gái , " Đồng Đồng , em như vậy sẽ khiến cho chị rất lo lắng ......"
" chị , em sẽ không làm chuyện gì to tát , chẳng qua là theo dõi lấy tin tức mà thôi , dựa vào khả năng của em , em còn có thể làm chuyện gì ghê gớm sao ? "
Bàn tay Cố Thanh Hồi rơi vào đầu vai Chử Nguyệt Tình , không dấu vết nhẹ nắm lại , giọng nói của anh ôn hòa khuyên nhủ , " yên tâm đi , Chử Đồng cũng không phải trẻ con nữa.
"
" đúng vậy , " Chử Đồng vỗ vỗ mu bàn tay của Chử Nguyệt Tình , " chị đấy , đừng lo lắng cho em , cứ tập trung nhiệm vụ cùng anh rể yêu thương âu yếm nhau là được rồi , em đã lớn như vậy mà.
"
Lý Tĩnh Hương quay vào phòng Chử Đồng , không lâu lắm , xách theo một cái rương hành lý thật to đi ra , " mẹ đã thu dọn xong.
"
" mẹ , con ở đây mọi người không muốn chào đón đến mức như vậy sao ? "
" con cũng đã kết hôn , không cần thiết phải tới đây chen chúc chung một chỗ với chúng ta.
"
Ăn xong cơm tối , Chử Đồng muốn ngồi nói chuyện với Cố Thanh Hồi và Chử Nguyệt Tình một lát , bất thình lình nghe được tiếng chuông cửa vang lên.
Cô hai ba bước chạy qua mở cửa ra , lại thấy tài xế của Giản Trì Hoài đứng ở bên ngoài , " Thiếu phu nhân , tôi tới cầm hành lý cho ngài.
"
Chử Đồng quay đầu lại nhìn Giản Trì Hoài , sắc mặt cô khẽ đổi , " tôi vẫn chưa nói là đi về bây giờ.
"
Lý Tĩnh Hương giúp một tay kéo rương da tới cửa , nói tiếng ' làm phiền ' , tài xế đón lấy cái rương đứng ở bên ngoài , " tôi chờ Thiếu phu nhân.
"
Chử Đồng nhìn đồng hồ , cũng không còn sớm , cô quay đầu lại nhìn hướng người đàn ông đang có một dáng vẻ chuyện gì cũng không liên quan , " anh cố ý bảo anh ta đi lên đây hối thúc em có phải không ? "
" không có , " Giản Trì Hoài không thừa nhận , anh đứng dậy , thân ảnh thon dài của anh bị ánh đèn kéo ra dài vô hạn , " chẳng qua là anh cho tới bây giờ cũng chưa từng giúp người ta xách rương mà thôi , đây là công việc của anh ta , em nên khen ngợi thì đúng hơn.
"
Chử Đồng quay lại trước bàn ăn , cầm túi của mình lên , " ba, mẹ , con đi nha.
"
" đi đi.
" Chử Cát Bằng thậm chí còn xua tay .
Tài xế xách theo cái rương hướng đi tới cửa thang máy , Chử Đồng bước ra cửa nhà , cánh tay của Giản Trì Hoài phủ lên thắt lưng phía sau cô đẩy tới , dùng lực cánh tay của mình kéo cô đi về phía trước.
Hai người sau đó ngồi vào trong xe , sau khi trở lại Bán đảo hào môn , tài xế giúp cô mở cửa ra , " Thiếu phu nhân , đến rồi.
"
Chử Đồng xuống xe , chiếc đèn sân vườn chôn trong bụi cỏ toả ra ánh sáng với những màu sắc khác nhau , một đôi chân thon dài ngăn trở ánh sáng như vậy , Giản Trì Hoài đứng ở bên cạnh cô , bóng cây lắc lư , trăng sáng giống như thật sự đang được treo cao ở trên đầu ngọn cây , Chử Đồng hồi thần , " đi thôi.
"
Một bước vào cửa chính , Chử Đồng cởi giày ra để đi vào trong , Giản Trì Hoài kéo lấy cánh tay cô , " chờ một chút , lạnh chân.
"
Anh mở tủ giày bên cạnh cửa chính ra , cầm đôi dép đặt vào bên chân cô , Chử Đồng đứng ở tại chỗ không động đậy , nhìn chằm chằm hình vẽ chấm tròn phía trên mặt đôi dép , cô câu lên cánh môi , giọng nói có chút run rẩy , " em nghĩ là sau khi em đi rồi , có một số thứ anh cũng sẽ bảo người ta vứt đi mất.
"
" anh luôn luôn ôm ý nghĩ em sớm muộn gì cũng sẽ có ngày quay trở lại , cho nên đồ của em vẫn là của em , để nguyên không đụng cất đi cho em.
" Giản Trì Hoài thấy cô đứng yên không nhúc nhích , " anh cũng sẽ không giúp em mang giày đâu , tự mình xỏ vào đi.
"
Chử Đồng xỏ hai chân mình vào đôi dép , bước chân cô nhẹ nhàng đi vào , trong phòng khách lớn như thế cũng trống rỗng , Giản Trì Hoài tiến tới , hai tay ôm lấy hông cô, nhấc cô lên , Chử Đồng tiếng thét chói tai , " thả em xuống , có người , có người ! "
" không có ai cả , " Giản Trì Hoài ôm lấy cô hướng đi lên lầu , " biết em muốn về , hôm nay anh đã cho bọn họ nghỉ hết.
"
" không đúng , " Chử Đồng vỗ vỗ tay của anh , " không phải là em nhất thời đồng ý trở về với anh sao ? "
Đến lầu hai , Chử Đồng giãy dụa muốn xuống , cô xoay người nhìn về phía Giản Trì Hoài , " chừng nào thì anh bảo bọn họ quay lại ? "
Khoé miệng người đàn ông vén lên , Chử Đồng có chút buồn phiền , " không cho phép.
"
Anh đẩy cô áp vào tường rồi hôn lên , dùng ngực cứng rắn của mình đè người khác lên tường từ trước đến giờ Giản giáo sư là hạng nhất , Chử Đồng bị anh chèn ép ở giữa lồng ngực và vách tường , cô chỉ có thể nâng hai tay lên không ngừng đập vào sau lưng anh , " buông em ra , buông ra.
"
Hai tay người đàn ông bấm một cái vào thắt lưng cô , cô liền không dám động đậy nữa , Chử Đồng phát hiện ra đàn ông vóc người quá tốt cũng không được , vừa to khoẻ lại vừa cao lớn , dù là dốc hết toàn lực cũng không phải là đối thủ của anh.
Chỉ cần Giản Trì Hoài dùng một chút sức mạnh , cô cũng chỉ có thể ngoan ngoãn giao nộp vũ khí đầu hàng mà thôi .
Chiều cao kém cộng thêm hình thể kém như vậy , xa xa nhìn lại , chính là một đôi đẹp như tranh vẽ , Giản Trì Hoài chiếm thế chủ động , Chử Đồng không chịu phối hợp , cánh tay dài của anh vòng qua sau gáy cô , kéo mặt của cô hướng về phía mình mà hôn.
Chử Đồng vỗ vỗ vào sau lưng anh , mỗi một cái giống như là vỗ vào bông mềm , còn chưa đủ làm tay mình đau .
" khụ --" có tiếng ho rất nhỏ truyền tới , Chử Đồng nhạy cảm mở mắt ra , nhưng Giản Trì Hoài vẫn thích làm gì thì làm như cũ , cho đến khi trận âm thanh kia tăng thêm , " khụ-- khụ-- ! "
Người đàn ông chợt mở mắt , anh buông Chử Đồng ở trong ngực ra , nghiêng đầu , lại thấy Tưởng Linh Thục đang đứng cách đó vài bước , thân thể anh lui về phía sau , không có chút lúng túng nào , khẽ nâng chân mày lên hỏi , " mẹ , tại sao mẹ lại ở đây ? "
" chỗ con của mẹ ở , mẹ tới không được sao ? "
Chử Đồng đứng sau lưng anh , lau lau đôi môi , sau đó đứng bên cạnh Giản Trì Hoài, lên tiếng chào hỏi Tưởng Linh Thục , " mẹ.
"
Tưởng Linh Thục mặt không biểu tình nhìn chằm chằm vào hai người , " Trì Hoài , mẹ và cha con cũng bảo con về nhà một chuyến , nhưng con luôn nói bận rộn công việc , trong điện thoại lại không chịu nói rõ ràng , mẹ ngược lại muốn nghe một chút , cuộc hôn nhân này của con và Chử Đồng rốt cuộc là đã huỷ bỏ hay chưa ? "
" không có huỷ.
"
Ánh mắt Tưởng Linh Thục hơi rét , " từ đầu đến cuối , chưa từng ly hôn ? "
" đúng vậy.
" Giản Trì Hoài nói không chút do dự .
" làm loạn , " Tưởng Linh Thục tràn ngập tức giận , " con lại còn gạt chúng ta ? "
" mẹ , không ly hôn chính là không ly hôn , lại nói nhà họ Giản có quy định , phàm là con cháu nhà họ Giản đều không được phép ly hôn , điểm này , con cho tới bây giờ cũng không dám vi phạm.
"
" con --" Tưởng Linh Thục không nói nên lời , Giản Trì Hoài tiến lên , đứng ở bên cạnh bà , anh vươn tay ôm bả vai của bà , " trước đó , mẹ không phải đã bảo con gạt ông bà nội sao ? Ông nội là một người luôn giữ gìn tuân theo quy củ nhất , mẹ nói xem, ông nội mà biết sẽ cắt đứt chân của con.
Thật ra thì con cũng luôn đem quy củ đặt ở vị trí hàng đầu , lại nói đó là gia quy , ai dám vi phạm ? Con trai của mẹ từ nhỏ đã rất nghe lời , có phải không ? "
Chử Đồng cuối cùng đã thấy được bản lĩnh mở to mắt nói láo , mà Giản Trì Hoài giỏi nhất là dùng chiêu lấy chỉ số thông minh cao ngược người khác , thì ra là không chỉ dùng ở trên người cô.
Tưởng Linh Thục hẳn là không thoả mãn với cuộc hôn nhân của bọn họ , dù sao cũng không môn đăng hộ đối , mà trước đây , Chử Đồng cũng coi là đã giúp đỡ bà trong chuyện của Ôn Kiều , nếu như có thể tiếp tục thuận buồm xuôi gió mà cùng chung sống , thì cũng quên đi.
Đằng này sau đó nhà họ Chử lại vi phạm quy định trước , Chử Nguyệt Tình cũng đã quay về Tây Thành , như vậy con của bà ly hôn cũng là hợp tình hợp lý.
Cha mẹ đương nhiên đều muốn tốt cho con cái của mình , bà muốn lần nữa tìm cho Giản Trì Hoài một người có khía cạnh gia cảnh tốt hơn , cũng đâu có gì đáng trách ?
" con bây giờ lại đi nói quy củ với mẹ ? Ban đầu ba con nổi giận , nói con tự quyết định ly hôn sau đó mới thông báo cho cả nhà , con đã nói như thế nào ? Một câu ' quy củ là do người đặt ' rồi đuổi chúng ta đi.
"
Bàn tay Giản Trì Hoài vỗ nhẹ lên đầu vai Tưởng Linh Thục , đối với bà , anh đã có một chiêu.
Chử Đồng nhìn anh dỗ dành bà , không nghĩ tới Giản Trì Hoài nổi tiếng ở bên ngoài lại còn có một mặt như thế này , ai cũng nói tính tình anh lạnh nhạt, làm việc quyết đoán dứt khoát , ở nhà nhất định cũng là một kẻ độc tài.
Giản Trì Hoài ôm ôm vai Tưởng Linh Thục , " không có quy củ , không thể thành người , mẹ , con trai mẹ giữ gìn được cửa ải này , mẹ nên cảm thấy vui mừng mới phải.
"
Trong lòng Tưởng Linh Thục không nói ra được tư vị , Chử Đồng bước tiến lên , " mẹ , sau này con cũng sẽ giữ gìn quy củ.
"
Tưởng Linh Thục nghe thấy hai chữ ' quy củ ' này , đầu cũng phát đau , hai tay bà xoa xoa huyệt thái dương , " thật không biết quy củ này đối với con cháu nhà họ Giản mà nói là tốt hay xấu nữa.
"
" cũng đã trễ thế này , con bảo tài xế đưa mẹ về.
"
Tưởng Linh Thục nhìn hướng hai người , " hai con rốt cuộc là có ý gì ? Hành lý cũng mang về , là tính toán hoà thuận quay lại với nhau ? "
" trước đây chẳng qua là rời nhau một chút mà thôi , không có chuyện bất hòa , Chử Đồng đây là về nhà.
"
Tưởng Linh Thục hiểu rõ tính tình của con trai mình , trước đây , chỉ cần là chuyện anh muốn làm , bà chưa từng thành công trong việc phản đối , bà vặn chân mày , " mang hôn nhân ra làm trò đùa , qua mặt cả ông nội , một chuyện vô trách nhiệm , còn một tháng nữa là lập tức hết năm , các con lúc nào thì dự định sinh con đây ? "
Chử Đồng dĩ nhiên không dám nói tiếp , Giản Trì Hoài đáp lời , " đã chuẩn bị xong , nhưng cũng phải dựa vào may mắn có phải không ? "
" thật ư ? "
Giản Trì Hoài đẩy bả vai Tưởng Linh Thục , " thật mà , có tin tức tốt , con sẽ thông báo ẹ trước tiên.
"
Thật vất vả mới bảo tài xế đưa được Tưởng Linh Thục trở về , Chử Đồng lần nữa quay lại trên lầu , Giản Trì Hoài từ phía sau ôm hông của cô , cô biết anh có ý đồ gì , Chử Đồng đẩy tay của anh ra , " tối nay em còn phải sửa sang lại tài liệu , bề bộn nhiều việc.
"
Giản Trì Hoài níu vạt áo của cô lại , " số tài liệu em giữ cũng có hạn , sửa tới sửa lui cũng vậy.
"
" nhưng em cũng không thể lười biếng.
"
" thứ em muốn , trong kho chứa tài liệu của Dịch Lục Soát hẳn có rất nhiều.
"
Chử Đồng xoay người nhìn anh , " thật ư ? "
" ngày mai anh có thể bảo quản lý Hoa tự mình lấy ra cho em.
"
Nét vui vẻ trên khóe miệng Chử Đồng còn chưa kịp vén lên , liền bị Giản Trì Hoài đẩy đi , bắp chân cô đụng vào mép giường , cả người lui về phía sau ngã xuống , Giản Trì Hoài hướng phía trước bổ nhào tới , vừa khéo đem cô đè ở dưới người ......
Hôm sau .
Mặt trời phơi đến trên giường , cách một tấm cửa sổ thủy tinh cũng không bị giảm đi một chút ấm áp thoải mái nào , Chử Đồng lật người lại , cảm giác ngủ thẳng một giấc rồi tự nhiên tỉnh dậy thật là tốt.
Cô mở mắt ra , thấy Giản Trì Hoài ngồi ở mép giường , trần trụi nửa người trên , đang vươn tay cầm một chiếc áo sơ mi ánh chỉ bạc mặc lên người , hai tay áo đã xỏ vào , bắp thịt ở phần lưng nổi lên đẹp đẽ có lực , bả vai người đàn ông hơi lỏng xuống để chiếc áo dễ dàng mặc vào.
Mới vừa tỉnh ngủ lại có một dạng sắc đẹp cám dỗ hiện ra ở ngay trước mặt như vậy , Chử Đồng miệng khô lưỡi đắng , nhẹ nuốt nước miếng .
Giản Trì Hoài ngồi đưa lưng về phía cô , cũng không phát hiện ra cô đã tỉnh dậy , mái tóc ngắn của người đàn ông gọn gàng áp theo bên tai , chỗ vành tai bị ánh mặt trời chiếu ra một tầng mông lung hấp dẫn , cả đường gò má hiện ra rực rỡ lại có cảm giác góc cạnh , Chử Đồng ngắm đến ngẩn người , cô không khỏi nhấp hé khoé miệng , nghĩ đến tối hôm qua kịch liệt , cùng hôn với cô , những chỗ này , cô cũng đã hôn qua hết rồi ?
Bất thình lình , Giản Trì Hoài nghiêng đầu lại , động tác trên tay không khựng lại chút nào , anh đem nút áo từng viên một cài lại , " dậy rồi.
"
Khoé miệng cô nhẹ mỉm nét cười, " anh thức dậy thật sớm.
"
" không còn sớm nữa , mười giờ rưỡi.
"
" cái gì ? " Chử Đồng bật thẳng người ngồi dậy , " anh thế nào lại không gọi em dậy ? Em đi trễ mất ! "
" đi trễ thì đi trễ , không ai dám trừ tiền lương của em đâu , lại nói , bà chủ có quyền tuỳ hứng.
"
Chử Đồng xuống giường đi lấy quần áo , rửa mặt xong sau đó xuống lầu nhìn lại , cũng mười một giờ , dứt khoát ở lại ăn cơm trưa rồi mới đi.
Cô ngồi ở trước bàn ăn nhìn về phía Giản Trì Hoài , " anh thì nghỉ ở nhà vẫn được sao ? Những học sinh kia cũng sắp thi rồi ? "
Giản Trì Hoài thong thả ăn cơm , " không sao , sáng hôm nay anh không có tiết.
"
" không có tiết ? " thanh âm Chử Đồng nhẹ giương , " cho nên anh ngủ nướng cũng không sao , nhưng anh còn lôi kéo em theo nữa.
"
" anh không có lôi kéo em , là chính em không chịu dậy mà thôi.
" Giản Trì Hoài cười khẽ , nhìn hướng cô , " bây giờ chạy tới , còn có thể quẹt thẻ , coi như buổi sáng có đi làm.
"
Chử Đồng vội vã ăn vài miếng cơm , sau đó xách túi chạy ra cửa , Giản Trì Hoài thấy dáng vẻ hấp tấp của cô , chân mày không khỏi nâng lên, cười khẽ .
Lúc xế chiều , Chử Đồng nhận được điện thoại của Cố Thanh Hồi , cô cảm thấy giật mình , nhưng vẫn cẩn thận hỏi , " anh rể , có chuyện gì sao ? "
" em đang đi làm à ? "
" đúng vậy.
"
" không có chuyện gì lớn , cuối tuần này hai người có rảnh không ? " Cố Thanh Hồi nói chuyện cũng không vòng vo , trực tiếp, rõ ràng , " anh muốn dẫn chị của em đi nướng đồ ăn , rủ thêm hai người bọn em nữa , nhiều người đông vui.
"
Chử Đồng nghe được câu này , miệng đầy đồng ý , " được , không thành vấn đề.
" Giản Trì Hoài bên kia , dĩ nhiên cũng sẽ không có vấn đề gì lớn , mặc dù gần tới cuối năm , công ty và trường học đều có việc , nhưng một ngày thì vẫn có thể tranh thủ được .
Ngày cuối tuần , Giản Trì Hoài tự lái xe đi đến công viên , đến đó dừng xe xong , Chử Nguyệt Tình và Cố Thanh Hồi đã tới trước , toàn bộ đồ nướng cũng đã chuẩn bị xong.
Chử Nguyệt Tình ngồi ở bờ sông , suy nghĩ đến ngẩn người , Chử Đồng đi tới bên cạnh cô , " chị ? "
Chử Nguyệt Tình nghiêng đầu nhìn hướng cô , " tới rồi à.
"
" dạ , hai người đến lâu chưa ? "
" khoảng nửa giờ trước.
" Chử Nguyệt Tình nói xong , quay mặt lại về chỗ cũ , Chử Đồng đánh giá sắc mặt của cô , thấy ánh mắt cô không tươi sáng như trong ngày thường , " chị , chị không sao chứ ? "
Chử Nguyệt Tình lắc đầu một cái , tựa hồ không muốn nói tiếp .
Chử Đồng đứng dậy đi tới trước mặt hai người đàn ông , " bác sĩ Cố , chị của em hai ngày nay tâm tình như thế nào ? "
" cũng may , không có sóng gió gì lớn.
"
Chử Đồng nghiêng đầu nhìn chằm chằm bóng lưng của Chử Nguyệt Tình , chẳng lẽ là cô bị ảo giác ? Cô thế nào lại có cảm giác thần sắc Chử Nguyệt Tình xuống thấp , giống như đang ẩn chứa tâm sự gì đó ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...