Cánh tay Chử Đồng theo bản năng vòng chặt cổ của Giản Trì Hoài , người đàn ông mang theo cô đi tới giữa đài , ngay cả người chủ trì cũng bắt đầu ồn ào lên , " cuối cùng đã thấy được một kiểu ẵm bạn gái như thế này a , hy vọng chàng trai này có thể chống đỡ được , mọi người hãy cho bọn họ một tràng vỗ tay.
"
Chử Đồng mặt đỏ tới mang tai , ánh mắt nhìn chằm vào cằm Giản Trì Hoài , " anh điên rồi a.
"
" em không phải thích nhất là được tham gia vào cái loại tiện nghi này sao ? "
Thế này gọi là nói cái gì ? " người nào nói cho anh biết.
" Chử Đồng nhỏ giọng lầm bầm một câu .
" trong bữa tiệc rượu mừng đám cưới người nói muốn mang túi lấy thuốc lá là em đúng không ? "
Việc này cũng là chuyện từ tám trăm năm trước , anh thế nào còn nhớ rõ vậy ? Chử Đồng nhìn về phía cặp tình nhân bên cạnh , bạn trai tương đối gầy , bạn gái còn không ngừng cưỡi trên cổ anh ta , Chử Đồng mắt thấy chân anh ta đánh nhau loạn xạ , đứng không vững nữa.
" Giản Trì Hoài , chúng ta hay là đi tiệm thuốc đi , đợi gắng không được nữa sẽ mất thể diện biết bao nhiêu ? "
" đừng nói chuyện.
"
Chử Đồng nhìn về phía dưới đài , từng chiếc điện thoại di động đều đang giơ lên chụp hình , cô hận không thể chui vào trong ngực Giản Trì Hoài , nhưng cảm giác như thế bây giờ lại thật tốt , ngón tay Giản Trì Hoài chạm vào lưng Chử Đồng , cô biết mình không mập , nhưng trọng lượng vẫn có , " Giản Trì Hoài , anh tiếp tục chống đỡ được không ? "
Thần sắc người đàn ông không có chút nào khác thường , giống như ẵm hay không ẵm cũng không khác nhau bao lớn , đối phương bên cạnh đã bỏ cuộc , bạn gái mất hứng rất rõ ràng , kéo người bạn trai gầy gò qua đấm hai quyền , " ẵm cũng không ẵm lên nổi , sau này có thể trông cậy vào anh làm cái gì ? "
Dưới đài có người huýt sáo , sau hơn mười phút đồng hồ , chỉ còn lại hai đội.
Chử Đồng nâng một tay kia lên , cánh tay choàng lên cổ Giản Trì Hoài , cô ngẩng đầu lên nhìn anh , thật sự , gương mặt này của Giản Trì Hoài thật sự có thể lập tức sử dụng một câu để hình dung , ' cấm dục hệ nam thần' a.
Chẳng qua là , cái câu này miêu tả cũng không chính xác lắm , trong cơ thể anh chất chứa lực kích tình một khi đã bộc phát ra , đó là rất đáng sợ .
Đôi kia ở cách đó không xa chống đỡ cũng tương đối vất vả , hai tay người đàn ông ôm lấy chân bạn gái , cô gái cũng vắt vẻo ở trên bả vai anh ta , hẳn là nói như vậy , bạn gái so với bạn trai càng khó chịu hơn.
" ông xã , em muốn ói.
"
" nhẫn nhịn thêm chút nữa.
"
Chử Đồng ngắm nghía mặt Giản Trì Hoài , anh mặc dù vẫn bình tĩnh , nhưng trên trán cũng có mồ hôi rịn rỉ ra , chẳng qua là anh ẵm cô rất ổn định , ít nhất ở trong mắt người khác xem ra anh rất thoải mái.
Chử Đồng chú ý tới cánh tay của Giản Trì Hoài , bắp thịt căng phồng , cô muốn dời đi sự chú ý của anh , " em không nghĩ tới thân thể anh lại khoẻ như vậy.
"
" em mới biết.
"
" anh cũng không phải là huấn luyện viên thể hình, tập luyện cơ bắp này làm cái gì ? "
Ngón tay Giản Trì Hoài di chuyển ở sau lưng cô , mang theo cảm giác hơi nhột , đầu ngón tay đụng chạm đến một đường nếp gấp , " em lại không phải đi làm người mẫu , ngực lớn như vậy làm cái gì ? "
Chử Đồng ' a ' một tiếng , sau đó nói không nên lời , Giản Trì Hoài ôm cô thật chặt vào trong ngực , hai bên giằng co , đối với thể lực tuyệt đối là một sự khiêu chiến lớn.
Chử Đồng nhìn chằm chằm gò má người đàn ông , trước kia , cô có rất nhiều cơ hội được nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy , chẳng qua là lần này Giản Trì Hoài sẽ không động , chỉ ôm lấy cô , giống như đem toàn bộ thế giới của cô bày ra trước mặt.
Chử Đồng không khỏi đem đầu tựa sát vào đầu vai của người đàn ông , Giản Trì Hoài cũng nghiêng đầu về một bên , dùng mặt của mình cọ cọ lên trán Chử Đồng.
Tư thế như vậy , đừng nói là người ngoài , ngay cả Chử Đồng cũng cảm thấy thân mật vô cùng .
Đối phương ở bên kia , cô gái bị bả vai bạn trai chống vào dạ dày của mình hiện tại đã không chịu nổi , chàng trai thấy vậy , vất vả giữ lấy thắt lưng của cô , đổi tư thế khác , để cho bạn gái kẹp lại hông của mình.
Bọn họ miễn cưỡng đứng vững , Chử Đồng động cũng không dám động , mặt dán vào cần cổ của Giản Trì Hoài , " em hát cho anh nghe nha ? "
" hát thế nào ? "
" em hát hay như hét.
"
Giản Trì Hoài cúi đầu nhìn cô , " vậy em im đi thì tốt hơn.
"
Người ở dưới đài tiếp tục xem náo nhiệt , ở trong tự điển của Giản Trì Hoài , làm chuyện khác người như vậy hoàn toàn có thể dùng một chữ để hình dung , đó chính là 'điên'.
Mà cái chữ này , cũng là lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc đời anh.
Giản Trì Hoài anh làm việc từ trước đến giờ luôn trật tự rõ ràng , từng nhóm liệt kê xuống , người khác căn bản không tìm được cơ hội để phản bác lại anh.
Huống chi , còn là vì phụ nữ , trước khi kết hôn , trình tự sắp xếp thứ hạng của Giản Trì Hoài là như vậy : người thân, sự nghiệp, bạn bè, xe sang, tennis , phụ nữ .
Đúng vậy , phụ nữ còn không bằng một chiếc xe, nhưng anh bây giờ đang làm cái gì đây ?
Chử Đồng không dám nói chuyện với Giản Trì Hoài nữa , người đàn ông cúi đầu , khẽ hôn lên sống mũi của cô , cô không tự chủ được nhắm lại mi mắt , Giản Trì Hoài hôn dần xuống , cô khó có thể tin được , anh cư nhiên dưới những cặp mắt đang nhìn trừng trừng của mọi người, đối với cô như vậy.
Nhưng cô cũng không tiện giãy giụa , dù sao khổ cực đến bây giờ , nếu như không tranh đoạt ngôi vị hạng nhất , chính cô cũng không cam tâm .
Một đôi kia , cô gái cũng đã mệt mỏi, tê liệt , chân buông lỏng rơi xuống đất , người chủ trì lên tiếng hô , " đáng tiếc a đáng tiếc a , bất quá mọi người nếu lại không thể phân thắng bại , tiệm vàng của tôi đây cũng phải bắt đầu tăng giá rồi a.
"
Giản Trì Hoài đem Chử Đồng thả xuống đất , người chủ trì đi tới phỏng vấn , người đàn ông nghiêng người qua , tay vung vẩy , hẳn là tê dại đến không chịu nổi.
Người chủ trì đem mic đưa tới khóe miệng Giản Trì Hoài , lại bị anh đẩy ra , đối phương ngơ ngác , không thể làm gì khác hơn là phỏng vấn Chử Đồng.
" hai người là tình nhân sao ? "
Cô nháy mắt mấy cái , không biết trả lời như thế nào , " không phải đâu.
"
" vậy chính là vợ chồng ? "
Trong miệng Chử Đồng mơ hồ lên tiếng , Giản Trì Hoài nhìn hướng cô , ngược lại muốn xem cô trả lời như thế nào , cô còn trông cậy vào Giản Trì Hoài nói đỡ cho cô một tiếng , nhưng người đàn ông hiển nhiên không nhúng tay vào chuyện như vậy , Chử Đồng không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt , " vâng.
"
" chúc mừng hai người đoạt được cặp nhẫn vàng , tiên sinh ẵm cô như vậy , không chỉ là thân thể cường tráng , bình thường đối với cô cũng yêu thương nhiều hơn chăng ? "
Người ở dưới đài đều ở đây xem náo nhiệt , Chử Đồng nhìn Giản Trì Hoài một chút , người đàn ông đã có ý tứ muốn rời đi , Chử Đồng hướng qua người chủ trì kia , " có thể đem quà thưởng tặng cho tôi chưa ? Chúng tôi còn có việc đấy.
"
" vâng vâng , " người chủ trì bắt được cơ hội như vậy , sao có thể cam tâm không hỏi thêm mấy câu ? Lại nói , đây mới là trọng điểm cuối cùng , mới có thể càng tô vẽ thêm sự đặc sắc sau lưng cửa hàng bán đồ trang sức đeo tay a , " bình thường tiên sinh ở nhà , có phải cũng thường xuyên ẵm cô như vậy hay không ? "
Chử Đồng suy nghĩ một chút , không thường xuyên , nhưng quả thật số lần anh dễ dàng ôm cô lên lầu quá nhiều , " còn ......!cũng may.
"
" xem ra thật sự là một đôi uyên ương khiến cho người ta ca ngợi là cặp vợ chồng son a , hai người có con cái gì chưa ? "
Chử Đồng cảm thấy người này đặc biệt lắm lời nhiều chuyện , cô lắc đầu , " còn chưa có.
"
" vậy sau này tiên sinh khi ở nhà , đoán chừng có thể một tay ôm cô , một tay ôm con ......"
Giản Trì Hoài ngón tay đang nhẹ ấn hai cái lên chỗ khớp xương , nghe nói như thế , không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.
Chử Đồng cũng không trả lời , ngơ ngác xuất thần , rất kỳ quái , những lời đó của người chủ trì cư nhiên biến hoá thành một hình ảnh khó có thể phân biệt được là thật hay mơ cắm vào trong đầu của cô , cảnh tượng như vậy thật sự rất tốt đẹp , cô lại tỏ ra khiếp sợ , cảm thấy sẽ không thuộc về mình .
Cô gái lễ tân bước tới , đưa ra một cái hộp đựng bằng vải nhung được trang trí đẹp mắt tinh xảo , người chủ trì đem nó tặng cho Chử Đồng , cô hé miệng mỉm cười , Giản Trì Hoài không tránh khỏi cũng cười theo , thật không thể tưởng tượng nổi .
Nghe nói , kế tiếp còn có một cuộc tranh tài khác , niềm vui nhân đôi , tối nay sẽ mang ra hai cặp nhẫn đôi.
Chử Đồng đi theo Giản Trì Hoài xuống đài , cô không kịp chờ đợi đem cái hộp mở ra , bên trong là một đôi nhẫn vàng trơn , chiếc nhẫn tròn trịa , ánh sáng trên bề mặt chiếu ra bóng bẩy , Chử Đồng cầm chiếc nhẫn nữ tự đeo lên ình , vừa vặn.
Cô không suy nghĩ nhiều , kéo bàn tay của Giản Trì Hoài qua , đeo chiếc nhẫn nam vào , động tác trong tay liền không tránh khỏi dừng lại .
Cô nâng tầm mắt lên hướng Giản Trì Hoài nhìn một chút , ánh mắt người đàn ông sâu thẳm , cũng nhìn chằm chằm cô như thế , Chử Đồng có chút bối rối, tiến không được lùi không xong , cô vội vàng tìm lý do biện hộ ình , " thử một chút thôi mà , vạn nhất không vừa thì sao ? Dù gì cũng là vàng thật.
"
Cô đẩy chiếc nhẫn vào trong ngón tay , quả nhiên a , bị rộng.
Ngón tay của Giản Trì Hoài thuộc dạng thon dài , đặc biệt đẹp mắt , chiếc nhẫn hẳn là rộng hơn tối thiểu một cỡ.
Chử Đồng xoay người định rời đi , Giản Trì Hoài nhanh tay lẹ mắt kéo cô lại , " đi đâu vậy ? "
" đổi a.
"
Trên mặt Giản Trì Hoài lộ ra vẻ khó mà tin nổi , " không cần , đi thôi.
" Đừng làm trò mất mặt xấu hổ .
Suy nghĩ của Chử Đồng từ trước đến giờ vẫn luôn rất thực tế , nhẫn này chính là thắng mà có được , không trộm không cướp , nếu như không vừa tay , vậy cất ở nhà cũng rất lãng phí , " chờ em.
"
Cánh tay cô hất ra , cắm đầu đi thẳng về phía trước , Giản Trì Hoài đứng ở trong đám đông , nhìn Chử Đồng đi hướng về phía người chủ trì kia , hai người đang cúi đầu nói chuyện , Chử Đồng lấy ra chiếc nhẫn nam đó , Giản Trì Hoài không khỏi nhìn ngó hai bên đám đông một chút , sau đó từng bước một lui về phía sau , lui ra đến phía ngoài cùng.
Đó chẳng qua chỉ là một chiếc nhẫn vàng mà thôi , đối với Giản Trì Hoài mà nói , không cần cũng được , anh mua đồ , cho tới bây giờ dù là không vừa cũng không đổi lại , mua thêm cái nữa là được , đừng nói chi là loại đồ không mất tiền , lại còn mở miệng nói ' đổi cho tôi cái khác ' ?
Chử Đồng được như nguyện , đổi lại một chiếc nhẫn nhỏ hơn một cỡ , lại không nhìn thấy Giản Trì Hoài ở chỗ cũ , cô đi xuyên qua đám đông , thấy người đàn ông đang đứng xa xa , cô bước nhanh chạy qua , " sao anh lại đứng ở tận đây ? "
" mất thể diện.
"
" mất thể diện cái gì a ? " Chử Đồng kéo ngón tay của Giản Trì Hoài , đeo chiếc nhẫn vào cho anh , cô không khỏi câu lên cánh môi , " chiếc nhẫn này , không thể thích hợp hơn , thật là vừa vặn.
"
Giản Trì Hoài nhìn chiếc nhẫn vàng óng trên ngón áp út của mình , tầm mắt anh rơi vào trên mặt Chử Đồng , " đúng vậy , không thể thích hợp hơn , giống như em vậy.
"
Chử Đồng nhanh chóng buông tay đang cầm tay của anh ra , " đi thôi.
"
Cô giơ ngón tay ra trước mặt , vừa đi vừa nói chuyện , " thật ra thì rất đẹp mắt đúng không , vàng không giống như kim cương , nó vẫn giữ được giá trị của mình.
"
Lúc băng qua đường lớn , Giản Trì Hoài kéo tay của Chử Đồng , cô có thể cảm giác được chiếc nhẫn của anh cọ vào tay mình , Chử Đồng không khỏi liếc nhìn gò má của người đàn ông , đi được một lát , Chử Đồng dừng lại bước chân , " em rốt cuộc cảm thấy giống như đã quên mất chuyện gì đó.
"
" có thể quên mất chuyện gì đó , nhất định là không quan trọng , lại nói cũng miễn phí lấy được nhẫn vàng , còn có chuyện gì hơn được nữa sao ? "
" cũng đúng.
" Chử Đồng vui vẻ ríu rít đi theo Giản Trì Hoài trở về , vào phòng , người giúp việc đã sớm dọn dẹp xong rời đi khỏi , ánh mắt Chử Đồng quét về phía bàn ăn , chợt nhớ lại , " ai nha , thuốc của em chưa có mua.
"
Cô xoay người định đi , Giản Trì Hoài kéo cánh tay cô lại , " em xem một chút mấy giờ rồi ? "
" còn sớm.
" lại nói cũng không xa , Chử Đồng đi được hai bước , lại bị Giản Trì Hoài kéo về , " không phải còn muốn nghĩ biện pháp giúp anh sao ? Em nghĩ được cách ứng phó rồi sao ? "
Chử Đồng đứng tại chỗ lắc đầu , " không có.
"
" vậy chính là không để tâm đến chuyện của anh.
"
Chử Đồng nghĩ đến cú điện thoại ban nãy của Giang Ý Duy , cô đi theo bên cạnh Giản Trì Hoài , người đàn ông đến trước ghế sa lon , cầm điều khiển TV bên cạnh lên , Chử Đồng vội vàng đè lại cổ tay anh , " đừng xem TV.
"
" tại sao ? " Giản Trì Hoài giơ cao cánh tay , " những tin tức kia hẳn cũng đã lắng xuống rồi.
"
Chử Đồng nhón chân lên , từ trong tay anh đoạt lấy điều khiển TV , " lắng xuống rồi thì tốt , vạn nhất còn có người níu chặt không buông thì sao ? "
Người đàn ông ngồi xuống ghế sa lon , " anh có bệnh hay không , em là chứng cứ tốt nhất.
"
Chử Đồng cũng thừa nhận điểm này , nhưng ......!Cô ngồi vào bên cạnh Giản Trì Hoài , đôi mắt lộ ra lo lắng , " Giản Trì Hoài , trước đây anh mang theo Trần Lộ công khai ra ngoài như vậy , đoán chừng toàn bộ người dân ở Tây Thành đều biết cô ta là người phụ nữ của anh , nếu như lúc này cô ta nhảy ra cắn anh một phát , chúng ta nên làm cái gì bây giờ ? "
" loại khả năng này , tựa hồ cũng không phải là không có.
"
" anh nói anh chưa từng chạm vào cô ta , nhưng người khác chỉ biết tin tưởng vào thứ mà mắt mình nhìn thấy , quyền lợi đặc biệt và cơ hội phô diễn tài năng để nổi tiếng của cô ta , tất cả đều là anh cho.
"
Hai tay Giản Trì Hoài đan vào nhau sau đó đặt lên trên đùi , trên mặt không có biểu lộ nóng nảy hay tức giận , nhưng cũng rất sâu thẳm tăm tối , " lúc ấy anh chỉ muốn tìm người để kết hôn , chuyện như vậy , anh không muốn bị bất kỳ kẻ nào biết được , thậm chí ngay cả cha mẹ anh cũng phải gạt , về chuyện con cái , anh chỉ cần nói không muốn , hoặc là nhận nuôi là tốt rồi.
Anh cho là , anh có thể lừa gạt được tất cả.
"
Anh nghiêng đầu , nhìn Chử Đồng một chút , " đừng lo lắng , Trần Lộ cũng không dám đâu , tương lai cô ta còn muốn tung hoành trong giới giải trí.
"
Nhưng Giản Trì Hoài nhất định không nghĩ tới , anh lấy đi cơ hội nổi tiếng vốn đã cho Trần Lộ , nhưng trước mặt mọi người lại ra vẻ cưng chiều cô ta , Trần Lộ không thể nào trơ mắt nhìn mình uổng công vô ích còn bị người khác giẫm đạp , nhưng có chút chuyện , Chử Đồng cũng cực kỳ không nghĩ ra , " Trần Lộ có phải biết thân thể anh không tốt hay không ? "
" chắc vậy.
"
" hai người thử rồi à ? " Chử Đồng ngồi thẳng người , đây là suy nghĩ nảy ra đầu tiên trong đầu cô .
Giản Trì Hoài hướng cô quét mắt , sau đó nhìn từ trên xuống dưới , rồi lại nhìn từ dưới lên trên , " em cảm thấy anh sẽ thử với cô ta ? "
Cô cười gượng hai tiếng , " nếu không , cô ta làm sao biết được ? "
" giống như tối hôm qua em đã nói , anh một người đàn ông có điều kiện như vậy , một khi đem bất kỳ người phụ nữ nào đi ra ngoài , ai cũng sẽ nể mặt cô ta , mọi chuyện đều chiều theo ý của cô ta , không tới một thời gian dài , chỉ cần vài ba lần như vậy , dục niệm của cô ta sẽ tăng lên, làm thế nào còn có thể đè nén được đây ? "
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chử Đồng sa sầm xuống , " em chưa từng nói qua những lời này ! "
" lời kế tiếp mới là câu em đã nói , đúng vậy , cô ta từng quyến rũ anh , không chỉ một lần , nhưng anh vẫn không động lòng.
Như vậy còn chưa đủ rõ ràng hay sao ? Đoán chừng bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể vượt qua được cám dỗ như vậy , vì thế , Trần Lộ sẽ cảm thấy anh có bệnh.
" Giản Trì Hoài phân tích lý lẽ rõ ràng , anh dĩ nhiên sẽ không nói cho Chử Đồng biết , anh cái gọi là bị bệnh , là do anh vô tình hay cố ý tiết lộ cho Trần Lộ .
Chân mày Chử Đồng vặn chặt , " nhưng sự thật đã chứng minh , anh tốt vô cùng a , thế nào mà khi đối mặt với cám dỗ anh lại không động lòng phối hợp đây ? "
Bị Chử Đồng nói như thế , Giản Trì Hoài cũng sắp nghi ngờ mình có bệnh luôn , anh nhẹ nhún hai vai , " anh cũng không biết.
"
" ngày mai , chúng ta nên là trở về đi thôi , nếu không nghĩ ra được cách đối phó tốt nhất , vậy thì đi tới đâu tính tới đó.
"
" tính như thế nào ? "
Tâm tình Chử Đồng không tránh khỏi một lần nữa nặng nề xuống , Giản Trì Hoài từ trong túi lấy điện thoại di động ra , " em đi nghỉ ngơi trước đi , anh nói chuyện điện thoại với quản lý Hoa , có chút chuyện làm ăn cần phải giao phó.
"
" vâng.
" Chử Đồng đứng dậy , quản lý Hoa đi theo Giản Trì Hoài không phải là ngày một ngày hai , vào loại thời điểm này cũng sẽ không đi nói lung tung với anh .
Đi tới trên lầu , Chử Đồng đẩy cửa phòng ngủ chính ra , bước chân còn chưa tiến vào đã thu về lại , bên cạnh còn có căn phòng , cô vào phòng của khách , tắm rửa xong ngồi ở mép giường , cô giơ cao ngón tay của mình lên nhìn chằm chằm , nụ cười không tự chủ được mà kéo lên tới khóe miệng .
Giản Trì Hoài quay lại trên lầu , thấy Chử Đồng không có trong phòng , trong lòng cũng đã đoán được cô nhất định đang ở cách vách .
Chử Đồng ngủ một ngày một đêm , lúc này tinh thần tốt không chịu được , nhưng cô vẫn nằm trong chăn giả bộ ngủ.
Giản Trì Hoài hướng tới mép giường , đem chăn kéo ra một góc hở , sau đó chui vào.
Anh nằm ở trên người cô , " ngủ ? "
Cô làm ra vẻ như đang mơ mơ màng màng , " ừ , mệt.
"
" đừng giả vờ , ban ngày anh có thể cho em ngủ lâu như vậy , chính là muốn để em buổi tối tinh thần thật tốt.
"
Chử Đồng đem khuôn mặt mơ hồ của mình vùi vào trong gối , cô thế nào lại một chút đề phòng cũng không có đây ? Giản Trì Hoài nắm chặt tay của cô , chiếc nhẫn vàng vẫn còn đeo trên ngón áp út của anh , anh tinh tế hôn lên cần cổ của cô , một cảm giác tê dại từ đầu ngón tay Chử Đồng lan tràn vào trong cơ thể , Giản Trì Hoài khéo léo cắn dái tai cô.
Chử Đồng lại muốn cử động , Giản Trì Hoài dùng môi mơn trớn gò má của cô , " một lần cuối cùng , ngày mai chúng ta trở về đi.
"
" anh nghĩ ra được biện pháp rồi à ? "
" chưa nghĩ ra , chuyện ngày mai để ngày mai hãy nói.
" bàn tay Giản Trì Hoài vén áo ngủ của cô lên , lòng bàn tay chạm vào được sự mềm mại mịn màng , Chử Đồng cảm thấy cô ở đây suốt hai ngày nay , việc khác không giúp gì được , ngược lại đem mình dâng cho anh , bị cắn nuốt sạch sẽ từ trong ra ngoài a .
" Giản Trì Hoài , chúng ta có thể tìm chuyện khác để làm không ? " Chử Đồng trở tay muốn đẩy anh ra , nhưng bản thân đang nằm , căn bản không làm được gì.
" hai người đang ở cùng nhau , không phải chỉ có mỗi việc lên giường chứ.
"
Người đàn ông xòe bàn tay ra , dứt khoát che miệng của cô lại , " có sức lực , giữ lại mà phối hợp với anh.
"
Chử Đồng căng cứng cả hai chân , trong miệng không phát ra tiếng , nhưng phần lớn cũng không chống cự lại được sức lực của Giản Trì Hoài , chỉ có thể để mặc cho anh muốn làm gì thì làm .
Hôm sau .
Khi Giản Trì Hoài tỉnh lại , Chử Đồng đã mặc quần áo tử tế ngồi ở mép giường , cánh tay người đàn ông vòng qua hông của cô , " ngủ tiếp một lát.
"
" chúng ta trở về đi thôi.
"
" ừ.
" người đàn ông đồng ý ngay , nửa người trên vươn tới, đầu gối lên chân Chử Đồng , cô không khỏi sờ sờ chiếc nhẫn trên ngón tay của Giản Trì Hoài .
Lúc lái xe rời đi , ánh mắt Chử Đồng nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu , Giản Trì Hoài nâng cửa xe lên , cô thu hồi tầm mắt , " em gọi điện thoại về nhà trước đã , hai ngày nay , bọn họ nhất định sắp điên lên rồi.
"
" đợi chạy thẳng về nhà đi , có một số việc , trong điện thoại cũng nói không rõ.
"
Cũng đúng , Chử Đồng cất lại điện thoại di động , " em còn phải trực tiếp ra mặt giải thích , đăng lên báo , nói tin tức không phải là do em viết , nội dung bên trong càng là bôi nhọ.
"
" thật ra thì biện pháp cũng không phải là không có.
"
Chử Đồng nghe được câu này , không khỏi ngẩng đầu nhìn anh , " biện pháp gì ? "
" trước tiên công khai thừa nhận mối quan hệ của chúng ta , chúng ta là vợ chồng , lại là do chính em ra mặt tuyên bố , chuyện này không phải đơn giản hơn rất nhiều sao ? "
Thần sắc Chử Đồng thay đổi liên tục , " em không nghe lầm chứ ? Anh nói muốn công khai mối quan hệ của em và anh sao ? "
" chúng ta chưa có ly hôn.
" Giản Trì Hoài nhấn mạnh .
" đúng vậy , " Chử Đồng chưa đề cập tới việc này , " nhưng là ......!Trước đây đã nói là giữ bí mật cuộc hôn nhân này , không phải anh bảo là ai cũng không thể biết sao ? " Đây chính là ban đầu khi kết hôn , hai người đã thống nhất quy định.
Mặc dù Giản Trì Hoài đã gặp mặt người thân bên kia của Chử Đồng , nhưng cũng không thể chứng tỏ rằng anh muốn công khai thừa nhận ở bên ngoài .
Hai tay người đàn ông rơi vào trên tay lái , " bây giờ không phải là không còn cách nào khác sao ? Em trực tiếp nhảy ra ngoài , nói tin tức không phải là do em viết , sẽ giúp anh làm sáng tỏ mọi việc , người nào sẽ tin ? Ai muốn ý tin đây ? Nhưng nếu em là bà xã của anh , vậy thì không giống nhau , lời của em và lời của Trần Lộ , tiếng nói của người nào có độ tin cậy cao hơn ? "
Chử Đồng im lặng , trong đầu tràn ngập các loại ý nghĩ , chẳng lẽ vướng mắc lâu như thế , phương pháp thì ra lại đơn giản như vậy sao ?
Giản Trì Hoài đánh tay lái , xe bắt đầu xuống núi , trên mặt Chử Đồng lộ vẻ băn khoăn , người đàn ông vừa khéo mở miệng , " cách nào khác cũng vô dụng , coi như em nói em đích thân thử qua cũng không ai tin , nhưng chúng ta có mối quan hệ như thế này , vợ chồng thân mật vô cùng , là chuyện không cần giải thích nhất.
"
" công bố ra ngoài , anh đã nghĩ tới người trong nhà của anh chưa ? Nhà họ Giản sẽ đồng ý sao ? " Đối với Tưởng Linh Thục mà nói , cuộc hôn nhân này không tiếng không tăm mà kết thúc là tốt nhất , nếu như nói muốn công khai , bà nhất định sẽ là người đầu tiên phản đối .
" không đồng ý cũng phải đồng ý , bây giờ danh dự của anh bị tổn thương , bọn họ chẳng lẽ muốn nhìn thấy anh cả đời bị người ta chỉ trỏ bàn tán , nói anh không được ? Đây đối với nhà họ Giản mà nói là một sự nhục nhã lớn chưa từng có.
"
Trước đây , ngổn ngang bao nhiêu ý tưởng , Chử Đồng ngược lại từng có cả đống , nhưng duy nhất chỉ không nghĩ tới phương diện này.
Đây chính là phương pháp có thể gọi là một lần vất vả, nhàn nhã cả đời , nhưng sau khi công khai thì sao đây ?
Chử Đồng thấp thỏm , phải nói là hết sức ngoài ý muốn.
" anh có phải đã sớm nghĩ xong rồi hay không ? Nếu đơn giản như vậy , còn lãng phí hai ngày làm cái gì ? "
" anh là thấy em suy nghĩ nát óc không nghĩ ra được , mới lôi ra cái hạ sách này.
"
Chử Đồng ôm chặt tấm chăn mỏng trong tay , Giản Trì Hoài một đường lái xe trở về , cho đến khi cảnh sắc ngoài cửa sổ càng ngày càng quen thuộc , Chử Đồng liếc nhìn , " em phải về nhà.
"
" anh còn có chuyện , phải về Bán đảo hào môn trước , lúc này không làm khác được , lát nữa anh sẽ bảo tài xế đưa em về.
"
Anh cũng đã nói như vậy , Chử Đồng tự nhiên không thể phản đối , hai người trở lại Bán đảo hào môn , xe mới vừa dừng hẳn , liền nhìn thấy một bóng người bước nhanh tới đây , cô gái khom lưng , gõ nhẹ cửa sổ xe , " Tứ ca , Tứ ca.
"
Sắc mặt Giản Trì Hoài lạnh lùng , anh hạ cửa sổ xe xuống nhìn về phía Trần Lộ , " chuyện gì ? "
" hai ngày nay liên lạc với ngài không được , em cũng rất lo lắng , " Trần Lộ nhìn thấy Chử Đồng ở chỗ cạnh tài xế , trái tim cô ta chợt bị đâm đau , lời Giang Ý Duy nói là sự thật , cô ta mang đôi giày cao gót vừa mảnh vừa nhọn , thiếu chút nữa đứng không vững , " Tứ ca , ngài không sao chứ ? "
" không sao.
"
" bên ngoài cũng truyền đi khắp nơi những tin tức kia , Tứ ca , ngài thế nào mà vẫn đi tới đi lui cùng với Chử Đồng a ? "
Cánh tay Giản Trì Hoài gác ra ngoài cửa xe , " tôi ở chung một chỗ với ai , lúc nào đến lượt cô tới quản ? "
Trần Lộ vừa thấy được thái độ này , cũng biết là xong rồi , ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm vào Chử Đồng ở chỗ cạnh tài xế , " Tứ ca , cô ta muốn hại chết ngài.
"
Chử Đồng không thể nhịn được nữa , " cô đừng chơi xấu , tin tức kia là do ai tung ra ngoài , trong lòng cô biết rõ ràng.
"
Trần Lộ chột dạ , ngoài miệng lại vẫn cứng rắn , " tôi làm sao biết được ? Người ký tên là cô , cô định đổ thừa à ? "
Chử Đồng không muốn tiếp tục cãi vã với cô ta , lãng phí miệng lưỡi , cô đẩy cửa xe ra bước xuống , " em nên tự mình gọi xe về thì hơn.
"
Giản Trì Hoài đóng cửa , không giữ cô lại , " đợi một lát , anh bảo tài xế đưa em về.
"
Trần Lộ đứng ở bên cạnh , mắt thấy mình trở thành một kẻ dư thừa , cô ta thẳng người dậy , đứng ở trước xe , " Chử Đồng , cô đừng hại Tứ ca nữa , cách xa anh ấy một chút , bây giờ phóng viên ở bên ngoài đều muốn săn đuổi anh ấy ......"
" tại sao tôi lại phải cách xa anh ta một chút ? " Chử Đồng cười lạnh .
Trần Lộ siết chặt bàn tay , " giống như cô nói , hai người đã là quá khứ , hơn nữa cô cứ ở bên cạnh anh ấy, không có chỗ nào tốt cả.
"
Chử Đồng cười một tiếng đáp lại , " Trần Lộ , thời điểm cô vênh váo huênh hoang nói chuyện với tôi như thế , có nghĩ tới đề nghị mà tôi đã nói với cô chưa ? Tôi bảo cô đi Cục dân chính điều tra một chút về tình trạng hôn nhân của Giản Trì Hoài , cô nhất định là không biết , anh ta là chồng tôi , tôi là bà xã của anh ta , cô lấy thân phận gì để bảo tôi cách xa anh ta một chút ? "
Giản Trì Hoài ngồi ở trong xe , ngón trỏ khẽ vuốt qua cánh môi , khóe miệng cũng vén lên theo vô cùng quyến rũ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...