Cái miệng nhỏ nhắn của Trần Lộ khẽ nhếch lên , hoàn toàn giật mình , cô ta lúc này nào chỉ đơn giản là rơi vào hầm băng , rõ ràng là trên người trói đầy những tảng đá lạnh , bị thô bạo đẩy vào trong một hang động ngàn năm băng giá.
Cô ta không xem là ngốc , vì thế lời của Giản Trì Hoài cô ta coi như là nghe hiểu ý tứ của anh , có phải giá trị tồn tại duy nhất của cô ta chính là để cho Chử Đồng vui sướng hay không ?
" Tứ ca , ngài ......" đầu lưỡi cô ta đánh loạn xạ , nói chuyện cũng không lưu loát , " em vẫn không hiểu.
"
" em ăn xong rồi sao ? " Giản Trì Hoài hỏi .
Trần Lộ cơ hồ một miếng còn chưa ăn , cô ta thấp thỏm cầm chiếc đũa lên , " Tứ ca , ngài nếu không muốn em hỏi , vậy thì em không hỏi nữa.
"
" ừ " Giản Trì Hoài hiển nhiên cũng không muốn trả lời câu hỏi của cô ta , anh vươn tay cầm lấy cái đĩa đưa về phía Trần Lộ , " nếm thử một chút món này xem , mùi vị rất được.
"
Trần Lộ nơm nớp lo sợ vươn tay đón lấy , không dám nói hơn một câu , Giản Trì Hoài cầm lấy khăn ướt trên bàn thờ ơ lau chùi ngón tay , " kịch bản mấy ngày trước, thích không ? "
" dạ thích , " trên mặt Trần Lộ cuối cùng cũng có chút vui vẻ , " kịch bản phim truyền hình này dựa trên một cuốn tiểu thuyết cùng tên , vừa khéo bộ tiểu thuyết kia em cũng đã xem qua , vô cùng yêu thích , năm ngoái lúc được xuất bản đã cháy hàng , em có thể đoán trước được , nếu quay thành phim truyền hình cũng sẽ trở thành bom tấn.
"
Giản Trì Hoài vén lên một bên khóe miệng , " kịch bản đó để cho Giang Ý Duy đi.
"
Đôi đũa trong tay Trần Lộ ' đinh ' một tiếng rơi trên chén , cô ta thật sự là quá khiếp sợ , bởi vì trước đây đã nói nhân vật này muốn để cho cô ta , người quản lý vì chuyện này còn sung sướng đi khoe khoang khắp nơi , nói Trần Lộ đang rất hot , nam diễn viên cùng hợp tác lại là một nam thần nổi tiếng , nói cách khác , chờ sau khi đóng máy công chiếu xong , cô ta có thể từ một diễn viên nhỏ vô danh không tiếng tăm gì vụt sáng vượt lên hẳn mấy hạng bậc.
Mà bây giờ thì sao ? Nửa người trên của Trần Lộ nghiêng tới , hai tay chống dọc theo bàn , " Tứ ca , không phải đã nói cho em rồi sao ? Hợp đồng vai diễn của Giang Ý Duy nhiều như vậy , cô ta cũng không thiếu một bộ phim này có phải không ? "
" vai diễn của cô ta đúng là nhiều , nhưng vai diễn tốt như vậy cũng chưa có , " Giản Trì Hoài ngược lại không phải đang cố gắng nhẫn nhịn để nói chuyện với Trần Lộ , mà là có một số việc , cô ta biết càng rõ ràng sẽ càng đau khổ hơn , " cô ta so với em có nhiều sức ảnh hưởng hơn , thích hợp hơn với nhân vật này , công ty của tôi làm kinh doanh , cần phải kiếm tiền.
"
" Tứ ca , ngài trước đây rõ ràng không phải nói như vậy.
"
" vậy còn em ? Trước đây em rõ ràng đã đồng ý làm đúng bổn phận của mình.
"
Trần Lộ nhìn chằm chằm tầm mắt của anh , cô ta có chút khó tin mà nói ra suy đoán trong lòng , " chẳng lẽ là bởi vì em hắt ly rượu kia ......"
" ừh.
"
" Tứ ca , ngài đừng như vậy.
" Trần Lộ không muốn mất đi cơ hội này , cô ta khóc không ra nước mắt , " em bảo đảm sau này sẽ không như vậy nữa.
"
" em nhất định phải biết , có vài thứ ở trong mắt các em là cần phải tranh giành trầy da tróc vảy mới có được , nhưng với tôi đây , tôi muốn đưa cho người nào thì người đó sẽ có ngay lập tức , em đã không nghe lời , nếu không bị trừng phạt , sau này cũng sẽ không nhớ lâu đâu.
" Giản Trì Hoài nói xong lời này , đứng dậy , " tôi bảo tài xế ở bên ngoài chờ , em từ từ ăn.
"
" Tứ ca ! "
Trần Lộ ngẩng đầu lên , thấy bóng lưng của người đàn ông biến mất trong mắt mình , trong lòng cô ta vốn rất khó chịu , trải qua sự đả kích này , cô ta càng thêm không chịu nổi , vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi đi .
" alo , Ngải Nhân ......" điện thoại vừa tiếp xúc với bên kia , Trần Lộ liền khóc rống lên , đầu kia Ngải Nhân mới ngủ dậy , " Lộ Lộ , cậu làm sao vậy ? "
" hai ngày trước mình có nói cho cậu nghe về bộ phim kia , mình bị loại ra rồi.
"
" a ? " Ngải Nhân giật cả mình , " tại sao có thể như vậy ? "
" cũng bởi vì tối hôm qua mình hắt lên người Chử Đồng một ly rượu , làm sao bây giờ a ? Ngải Nhân , cơ hội tốt như vậy , mình không muốn bỏ qua đâu.
"
" còn cách nào để cứu vãn tình hình không ? "
Trần Lộ một tay chống lên trán , cô ta không kiềm chế được nghẹn ngào mà lên tiếng , " không có , là chính miệng Tứ ca nói , vai diễn đó sẽ cho Giang Ý Duy đóng.
"
" Lộ Lộ , cậu bảo mình nói cái gì cho phải đây ? " Ngải Nhân vốn cũng chỉ mong Trần Lộ dựa vào bộ phim này mà một phát vụt lên nổi tiếng , đến lúc đó còn có thể kéo cô ta một tay , " cậu làm việc vẫn luôn do dự yếu đuối , mới bị người ta nhằm vào yếu điểm mà tấn công , hắt cô ta một ly rượu thì sao đâu ? Cô ta hại cậu như vậy , chẳng lẽ không đáng sao ? "
" nhưng Tứ ca mất hứng a , mình nào dám làm tiếp, lỡ xảy ra chuyện gì.
"
" Lộ Lộ , cậu đã lên giường với anh ta chưa ? "
Trần Lộ cầm lấy khăn giấy , lại sợ lớp trang điểm bị lem , chẳng qua là nhẹ chậm mấy cái , " Ngải Nhân , cậu thế nào mà lại suy nghĩ tới cái đề tài này ? "
" cậu đừng nói ình biết , từ lúc mình khuyên cậu lần đó đến bây giờ , cậu còn chưa ra tay ! "
Móng tay Trần Lộ đâm vào khăn giấy trong tay , " mình căn bản không có cơ hội.
"
" Lộ Lộ , cậu chờ xem , mình bất kể Chử Đồng và Tứ ca trước đây rốt cuộc có quan hệ thế nào , nhưng bây giờ có một sự thật đang đặt ở trước mắt chúng ta , Chử Đồng đã phục hồi tinh thần lại muốn cướp người với cậu , nếu không cũng sẽ không xảy ra chuyện tối hôm qua , có đúng không ? " Ngải Nhân tỉnh táo lại , giúp Trần Lộ phân tích tất cả , " cậu còn muốn tiếp tục bị động như vậy , rất nhanh sẽ bị loại bỏ ra ngoài , cậu bây giờ còn chưa có tiếng tăm gì , nếu như lại bị Tứ ca một cước đá văng , cậu trừ hư danh, tiếng ảo phí công vô ích ra , còn chiếm được cái gì đâu ? "
" Ngải Nhân , cậu nói đi , nếu như mình ngoan ngoãn nghe lời , Tứ ca có phải là tốt xấu gì cũng sẽ nhớ tới mình không ? "
" cậu ngốc quá , cậu cho rằng chuyện này dễ dàng như vậy sao ? " Ngải Nhân càng nói càng kích động , " Lộ Lộ , chúng ta là bạn bè nhiều năm như vậy , mình có thể hại cậu sao ? Trái tim của Tứ ca nếu không đặt ở trên người cậu , cậu phải nên suy nghĩ một chút , trước mắt thấy có cái gì thì lập tức cố hết sức mà nắm chặt lại , đừng để đến lúc đó hoài công vô ích còn bị người ta giẫm đạp lên.
"
Trần Lộ cảm thấy Ngải Nhân nói có rất có lý , cô ta ngừng khóc thút thít , trong lòng vừa chua xót lại vừa khó chịu , " , vậy cậu nói xem , mình nên làm cái gì bây giờ ? "
" mình giúp cậu suy nghĩ một vài biện pháp , đừng khóc.
"
Trần Lộ và Ngải Nhân coi như là một đôi hợp tác , mà bên kia , Chử Đồng và Giang Ý Duy hiển nhiên cũng là một cặp bài trùng .
Chử Đồng mới bước ra cửa nhà , liền nhận được điện thoại của Giang Ý Duy , " Chử Đồng , cậu thật là ngôi sao may mắn của mình a , mình yêu cậu , mau tới đây, moazz...!moazz..
.
"
" cậu bị bệnh à , sáng sớm có phải còn chưa tỉnh ngủ hay không đây ? "
" ai bị bệnh , " Giang Ý Duy hưng phấn ngồi ở trên giường lớn , trong tay ôm cái gối , " sáng nay , người quản lý nói Tứ ca ình một bộ phim mới.
"
Chử Đồng nhấn thang máy , sau đó đi vào , " chỉ là phim mới thôi mà , cậu thiếu lắm sao ? "
" nhưng không giống nhau a , kịch bản hiện đại , còn là dựa theo cuốn tiểu thuyết nổi tiếng nhất trên internet , ai nha , nói với cậu thì cậu cũng không hiểu , tóm lại , nhờ phúc của cậu a.
"
" có quan hệ gì với mình ? " Chử Đồng dựa vào tấm kính của thang máy .
Trong giọng nói của Giang Ý Duy lộ ra đầy vẻ đắc ý , " bộ phim này , trước đây bọn mình đã từng tranh chấp , Tứ ca gây sức ép từ bên trong để giành vai diễn này cho Trần Lộ , nhưng không hiểu tại sao sáng sớm hôm nay đột nhiên thay đổi chủ ý ? Còn không phải là do cậu tối hôm qua đóng kịch quá đạt hay sao ? Anh ta đây là đang trừng phạt Trần Lộ đấy.
"
" anh ta tựa hồ đặc biệt chỉ thích dùng một chiêu này.
"
Giang Ý Duy nghe xong , gật đầu một cái , " đúng, đúng, đúng , trước kia anh ta vẫn thường dùng trò này để trừng trị mình , nói mình không nghe lời.
"
" vậy cậu bây giờ đã nghe lời rồi sao ? "
" mình bây giờ có Tứ tẩu làm chỗ dựa a , " Giang Ý Duy da mặt dày , " thật vừa lòng mát dạ , cứ để cho họ Trần kia đá loạn lên , đồ châu chấu nhỏ.
"
Chử Đồng đi tới bãi đậu xe , " nếu chiêu này có tác dụng như thế , vậy sau này mình dùng nhiều một chút.
"
" đúng, đúng, đúng , chính là nên như vậy.
" Giang Ý Duy chỉ sợ thiên hạ không loạn , " lần sau trước khi diễn trò , nhớ bàn bạc tốt với mình , đừng khiến mình cũng bị bực tức theo.
"
" nhất định , " Chử Đồng mở cửa xe , " không nói nữa , mình còn phải chạy đi làm đây , hôm nào trò chuyện.
"
Giang Ý Duy cúp máy , vứt điện thoại di động xuống bên cạnh , cô tự tin cô và Chử Đồng đều là những người vừa xinh đẹp vừa thông minh , muốn chơi với các cô , từng kẻ một, bọn tiểu yêu tinh này cũng còn non và xanh lắm .
Chử Đồng lái xe tới đến cửa công ty , thấy có một chiếc xe dừng ở bên ngoài , không có thẻ phóng viên , người bình thường sẽ không vào được.
Chử Đồng cảm thấy chiếc xe kia có chút quen thuộc , cô hạ cửa sổ xe xuống , quả nhiên thấy Đường Minh Lục ngồi ở bên trong.
Người đàn ông hiển nhiên cũng thấy cô , anh đẩy cửa xe ra bước xuống , tầm mắt Chử Đồng nhìn ra ngoài , " Đường tiên sinh.
"
" có hứng thú cùng tôi ra ngoài săn tin tức không ? "
" anh ? Tin tức ? "
Đường Minh Lục cười cười gật đầu , " cô đi thì sẽ biết.
"
Chử Đồng cũng không từ chối , " tốt lắm , đi thôi.
"
" ngồi xe của tôi qua đó.
" Đường Minh Lục nói xong , dẫn đầu hướng đi đến chiếc xe của mình , Chử Đồng đi vào cất xe trước , sau đó ngồi vào trong xe của Đường Minh Lục.
Người đàn ông tự mình lái xe , anh một tay nắm chặt tay lái , nghiêng đầu liếc nhìn Chử Đồng bên cạnh , " mấy ngày nay tôi ra nước ngoài , cô có khỏe không ? "
" tốt vô cùng.
" Chử Đồng có chút bối rối , vặn hai tay , " thật là ngại a , mới làm việc bán thời gian được mấy ngày ở chỗ của anh rồi cũng không làm nữa.
"
" chuyện này còn ngần ngại gì nữa ? Lại nói cô cũng là gián tiếp bị tôi làm liên lụy , người nên nói xin lỗi là tôi.
" Đường Minh Lục lái xe rất vững vàng , " Chử Đồng , câu hỏi hôm trước bây giờ nhắc lại , cô có suy nghĩ tới khả năng qua lại với tôi không ? "
Chử Đồng sợ nhất là nghe được những lời này , bởi vì giữa cô và Đường Minh Lục nhất định là không thể nào , lại nói cô cũng không có cảm nhận rung động gì từ trên người Đường Minh Lục cả , anh đối với cô cũng quan tâm hết sức chu đáo a.
Chử Đồng miễn cưỡng cười , " Đường tiên sinh , ngài điều kiện tốt như vậy , tôi thế nào mà xứng với ngài được ? "
" đừng nói những lời vô ích này nữa , chỉ cần tôi muốn , không có chuyện xứng hay không xứng , hay là do cô không thèm để ý đến tôi.
"
" tôi không phải là ý này ......" trong lòng Chử Đồng hận không thể cắn Ân Thiếu Trình hai phát , khiến cho chuyện gì cũng hỏng bét a , cô là một kẻ cuồng công việc , tin tức chính là người đàn ông của cô , lại nói một Giản Trì Hoài cũng đủ khiến cô sống dở chết dở , thật sự mà thêm một Đường Minh Lục nữa , không phải là điên luôn rồi sao ?
Đường Minh Lục thấy cô như vậy , cười cười không tiếp tục hỏi nữa , Chử Đồng vốn luôn giữ thái độ không nóng không lạnh như thế , cũng không chút nào đáp lại anh , người phụ nữ như vậy , anh chưa từng gặp qua .
Đi tới nơi , lại là một hôn lễ , Chử Đồng cũng bối rối , cô đi theo bên cạnh Đường Minh Lục , " không phải là dẫn tôi đi săn tin tức sao ? "
" nơi cử hành hôn lễ của ông trùm kim cương , còn chưa đủ nặng ký sao ? "
Chử Đồng ngẩng đầu nhìn hướng tiệc cưới , cô không khỏi trợn tròn hai mắt , thật đúng vậy , ông trùm kim cương này từ trước đến giờ luôn giản dị kín đáo , vừa rồi lúc mới vào đây cũng không thấy phương tiện truyền thông nào , Chử Đồng không nhịn được kích động trong lòng , " có thể chụp hình không ? Vạn nhất bị đuổi ra ngoài thì làm sao bây giờ ? "
" có thể , đứa bé trong bụng vợ anh ta gọi tôi là cha nuôi , chuyện ngày hôm nay tôi quyết định , đi thôi.
"
Trong túi xách của Chử Đồng có mang theo máy chụp hình , cô đi vòng vòng chụp hình , không hổ là hôn lễ của ông trùm kim cương , cảnh vật xung quanh cũng không cần phải nói , Chử Đồng đang ngẩn người nhìn chằm chằm bó hoa cưới trên bàn , Đường Minh Lục đi tới bên cạnh cô , " có thấy thứ lấp lánh như giọt sương trên bề mặt hoa cưới không ? Đây chính là kim cương tự nhiên.
"
" kim cương tự nhiên ? " Chử Đồng cúi xuống gần một chút , Đường Minh Lục tiện tay cầm lên một đóa hoa từ trong bó đặt lên đầu Chử Đồng , cô đứng dậy , muốn đưa tay tháo xuống , lại nghe thấy Đường Minh Lục nói , " đừng nhúc nhích , đồ hơn trăm vạn đấy.
"
Chử Đồng bị dọa sợ đến mức không dám động đậy nữa , chỉ có thể trợn to đôi mắt ngước lên nhìn , " không phải nói người đó rất giản dị sao ? Thế nào một đóa hoa cũng phải đắt đỏ như vậy ? "
" kết hôn mà , cả đời chỉ có một lần , " Đường Minh Lục nói đến đây , ngẩn ra , sau đó sửa lại lời nói , " dĩ nhiên , nếu là gặp đúng người , mới có thể nói cả đời chỉ có một lần.
"
Đường Minh Lục bỏ tay cầm hoa xuống , tay còn lại vuốt vuốt trên đỉnh đầu Chử Đồng , " nghe nói hoa này đợi lát nữa còn tặng cho người ta , cô nói xem cô có cái may mắn này hay không ? "
" đừng, đừng, đừng , " Chử Đồng thẳng thừng khoát tay , " loại may mắn này sẽ hù chết người , lại nói tôi chỉ là đi cùng anh tới đây thu thập tin tức , thật sự nếu có chuyện như vậy xảy ra , tôi cũng phải trả lại.
"
Trong tay Đường Minh Lục nắm đoá hoa , thật ra thì chỉ là một đoá hoa hồng phấn mà thôi , nhưng điểm đặc biệt ở chỗ lá cây trang trí cánh hoa cũng đều được dùng đá quý tự nhiên khảm nạm lên , Đường Minh Lục thấy cô nhìn chằm chằm , duỗi tay một cái , " nghiên cứu một chút không ? "
" không muốn , " Chử Đồng xoay người rời đi , " lỡ rơi vỡ không đền nổi.
"
Người đàn ông bật cười , đem hoa cắm trở lại , Chử Đồng là đi theo Đường Minh Lục tới , vì thế trong suốt toàn bộ hôn lễ trừ lúc ở bên ngoài chụp hình ra, cũng không dám cách anh nửa bước , chờ sau khi hôn lễ kết thúc , Chử Đồng lại hỏi Đường Minh Lục lần nữa, xác định cho phép cô đăng lên những hình chụp kia.
Hôm sau .
Giản Trì Hoài tiến vào phòng làm việc của Dịch Lục Soát , trợ lý đi theo , đem cà phê đã pha sẵn cho anh bỏ lên trên bàn , " ngài có muốn xem một chút tin tức hôm nay hay không ? "
" có cái gì đáng xem sao ? "
Thần sắc của trợ lý có chút mất tự nhiên , " cũng không có chuyện gì lớn.
"
Giản Trì Hoài liếc mắt , " vẻ mặt này của cậu , liền nói cho tôi biết là có chuyện.
"
" không có gì, không có gì , thật mà , bản tin giải trí vẫn như vậy , tin đời sống thì càng khỏi phải nói ......"
Giản Trì Hoài ngồi xuống ghế trước bàn làm việc , " được rồi , tự tôi sẽ xem.
" trợ lý nghe nói như thế , xoay người rời đi , chạy nhanh còn hơn làn khói .
Người đàn ông mở máy vi tính ra , cầm lên ly cà phê bên cạnh , anh đắp chân dài lên , một bộ dáng rảnh rỗi thoải mái , truy cập vào trang tin nóng của Dịch Lục Soát , cũng không có tin gì hay ho đáng ngạc nhiên , anh mở ra một trong những trang tin tức đó .
Thì ra là địa điểm tổ chức hôn lễ của ông trùm kim cương , hình như là do nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp lại , dĩ nhiên , đó cũng không phải là do Chử Đồng chụp những tấm hình đó , mà là một người quản lý trang web khác .
Giản Trì Hoài kéo con chuột xuống để xem , anh cũng là do sáng sớm thư thái rảnh rỗi mới đi xem những thể loại tin tức này , hình chụp từng tấm một chạy xuống , đều là cảnh vật hoặc khách mời trong hôn lễ , cho đến khi có một bóng người quen thuộc nhanh chóng đập vào trong mắt anh.
Mặc dù Chử Đồng được chụp nghiêng nhưng Giản Trì Hoài vẫn một phát liền nhận ra cô ngay lập tức , trong hình, Đường Minh Lục cầm trong tay một đóa hoa đang cài lên tóc Chử Đồng , ánh mắt cô ngước nhìn , đôi môi hơi vén lên , nhưng thật ra là bị dọa sợ đến không dám động đậy , chỉ sợ làm hư món đồ giá trị cao ngất trời này.
Chẳng qua là hình ảnh này bị nhiếp ảnh gia chụp được cực kỳ chính xác , cô gái e thẹn và chàng trai cưng chiều đúng là tâm điểm đẹp đẽ nhất của bức hình .
Giản Trì Hoài chỉ cảm thấy cà phê trong miệng đắng ngắt đến tận đáy lòng , một tay anh nắm thành quyền , ánh mắt khoá chặt nhìn chằm chằm vào màn ảnh máy vi tính , anh cho là Chử Đồng mấy ngày nay không hề gặp mặt Đường Minh Lục nữa , giữa hai người cũng sẽ mau phai nhạt , vốn là bọn họ cũng không thể nào.
Bây giờ nhìn thấy , anh không khỏi giễu cợt mà nhẹ vén khóe miệng , trên đầu cài đóa hoa , cô nghĩ mình là cô dâu sao ?
Ngón tay của người đàn ông tiếp tục kéo xuống , hai ba tấm liên tiếp đều là bọn họ.
Có tấm Chử Đồng đứng trước suối phun nước , vừa khéo suối phun mở ra trong nháy mắt , cô nghiêng người tránh đi , bọt nước văng lên cao cỡ một người , cô lấy cánh tay che lên mặt , Đường Minh Lục ở bên cạnh , ý cười hiền dịu.
Giản Trì Hoài đem ly cà phê nặng nề đặt lên trên bàn , một đôi đáng khinh !
Trong lòng người đàn ông dâng lên tức giận , cơn giận lập loè hóa thành một đám lửa , anh tắt trang web, đứng lên , đi tới bên cửa sổ sát đất.
Một hồi lâu sau , chuông điện thoại di động vang lên , Giản Trì Hoài nhìn cũng không thèm nhìn là ai , " alo ? "
" Tứ ca , là em.
"
" có chuyện gì ? "
" Tứ ca , em hôm nay được nghỉ , em có thể gặp mặt anh một chút không ? "
Người đàn ông rũ mi mắt xuống , trong đầu có vài hình ảnh xua mãi không đi , Trần Lộ đợi cả nửa ngày vẫn không nghe thấy tiếng nói chuyện của anh , còn tưởng rằng tín hiệu không tốt , " Tứ ca ? "
" gặp ở đâu ? "
Trần Lộ nói một địa chỉ , Giản Trì Hoài cúp điện thoại , trên chỗ khoé mắt tràn đầy khí lạnh , hẹn anh gặp mặt ở khách sạn , còn có thể có cái chuyện tốt gì ?
Trần Lộ ngồi trong phòng của khách sạn chờ đợi , trong không khí chỉ có một loại mùi vị nhẹ nhàng sạch sẽ , sau lần dạy dỗ hôm trước , cô ta cũng không dám đặt lung tung những thứ hoa cỏ kia nữa.
Đến tận trưa mới có tiếng chuông cửa vang lên , Trần Lộ bước nhanh lao tới mở cửa ra , thấy người đàn ông đứng ở bên ngoài , cô ta cười cười kéo tay của anh qua , " Tứ ca.
"
Ánh mắt của Giản Trì Hoài nhìn chăm chú về phía trên người cô ta , trời lạnh như thế này , cô ta lại chỉ mặc một chiếc áo ngủ tơ lụa màu hồng phấn , phong cách đeo dây lưng làm lộ ra một cặp đùi thon gọn đẹp mắt.
Giản Trì Hoài vươn tay đóng cửa lại , ánh mắt có chút không vui , " em làm cái gì vậy ? "
Trần Lộ muốn , cô ta cũng đã làm vậy rồi , anh cần gì phải biết rõ còn hỏi đây ? " Tứ ca , em ăn mặc như vậy , anh có thích không ? "
Cô ta kéo tay của anh , muốn dắt anh vào trong phòng , nhưng người đàn ông vẫn đứng tại chỗ , cũng không có ý tứ muốn đi vào , " thích , rất đẹp mắt.
"
Trần Lộ nghe xong , trong bụng vui mừng , cô đánh bạo tựa sát vào anh , " nếu như vậy , để cho em cùng anh có được không ? "
Giản Trì Hoài vươn tay đẩy bả vai của cô ta ra , " Trần Lộ , em đừng như vậy.
"
" Tứ ca , anh chẳng lẽ không muốn em ? "
Giản Trì Hoài hơi biến sắc mặt , tựa hồ đang ẩn nhẫn cái gì đó , Trần Lộ nhìn chằm chằm mặt của anh , cô ta cảm thấy Ngải Nhân nói không sai , chỉ có trước tiên chiếm đoạt được người đàn ông này , cô ta mới có cơ hội để tranh đoạt với Chử Đồng.
Thần sắc trong đáy mắt của người đàn ông càng toát ra phức tạp , tựa hồ đang giãy giụa , vừa tự như có cái gì đó bất đắc dĩ.
Mùi nước hoa trên người Trần Lộ rất nhạt , quyến rũ như có như không , ánh mắt của Giản Trì Hoài chống lại cô ta , " Trần Lộ , đừng như vậy , em cũng không cần phải làm như thế , chuyện em muốn đóng phim , tôi sẽ sắp xếp cho em.
"
" Tứ ca , em bây giờ không cần những thứ này , em yêu anh , em muốn đem mình cho anh.
" Trần Lộ nhào qua , nhón chân lên muốn hôn anh .
Giản Trì Hoài quay mặt sang một bên , " nhưng tôi không cần em.
"
" tại sao ? " khuôn mặt Trần Lộ tràn đầy không hiểu , Giản Trì Hoài xoay người kéo nắm cửa , " nguyên nhân là chính bản thân tôi , không quan hệ gì tới em.
"
" Tứ ca , ngài nói cho rõ ràng.
"
Người đàn ông mở cửa ra , " Trần Lộ , nếu em còn muốn ở bên cạnh tôi thì nhất định phải chấp nhận tôi như vậy.
" Nói xong , anh xoay người đi ra ngoài .
Trần Lộ đau khổ không thôi , cô ta chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra , một phát liền ngã xuống đất , cô ta vẫn không làm được bước này , Giản Trì Hoài vẫn luôn không muốn cô ta.
Cô ta chật vật đứng dậy , chuyện như vậy , cô ta cũng chỉ có thể tìm Ngải Nhân để nói chuyện , cô ta khóc thút thít không dứt , nói cả nửa ngày , mới đem chuyện muốn nói tất cả phơi bày rõ ràng .
Ngải Nhân nghe xong , đã có thể kết luận , " Lộ Lộ , đừng khóc , chuyện như vậy còn chưa rõ ràng sao ? Chính anh ta đã nói tất cả , nguyên nhân là anh ta , xem ra trước đây mình đoán không sai , Giản Trì Hoài chính là không được ! "
" cái gì ? "
"Sự thật này có bao nhiêu rõ ràng nữa a , nếu không , có người đàn ông nào có thể chống được sự hấp dẫn như vậy ? Huống chi , chính anh ta cũng đã thừa nhận , Lộ Lộ , nếu chuyện đã như vậy , khóc cũng vô ích , chúng ta cần phải nghĩ ra một mưu kế hoàn hảo mới được.
"
" cái gì mưu kế hoàn hảo ? " Trần Lộ rút khăn giấy ra nhẹ lau nước mắt .
" trước tiên mình hỏi cậu , nếu như Tứ ca thật không được rồi , cậu còn muốn ở bên cạnh anh ta không ? "
" muốn.
" Trần Lộ trả lời không chút do dự , cô ta cũng không còn lựa chọn nào khác , ít nhất trước tiên phải để ình có chỗ đứng vững vàng ở vòng giải trí rồi lại nói tiếp .
" vậy cậu cảm thấy bây giờ ở trước mặt cậu , chướng ngại vật lớn nhất là ai ? "
" là ai ? "
Ngải Nhân chỉ hận rèn sắt không thành thép , " Chử Đồng a ! "
Trần Lộ nghẹn ngào không lên tiếng , Ngải Nhân ngay sau đó lại nói tiếp , " chúng ta nhất định phải chủ động tấn công mới được , Lộ Lộ , cậu có nghĩ tới không , chuyện này của Tứ ca nếu như bị lôi ra ngoài ánh sáng , sẽ có hậu quả như thế nào ? "
" không , " Trần Lộ kinh hãi lắc đầu , " anh ta sẽ giết mình ! "
" anh ta sẽ không giết cậu , mà sẽ giết người khác ! "
" Ngải Nhân , cậu có ý gì a ? "
Cô gái ở bên kia cười nham hiểm , " Lộ Lộ , cậu mau chóng tới chỗ mình bên này , mình có một ý tưởng hay ho muốn nói cho cậu biết , chúng ta gặp mặt rồi nói.
" Trần Lộ cúp điện thoại , thay quần áo, sau đó rời khỏi khách sạn .
Hôm nay , Chử Đồng ở nhà làm xong bữa sáng cho chị cô , cầm túi lên chuẩn bị đi công ty.
Ngồi lên xe , mới vừa phát động cơ , liền nhận được điện thoại của Tần Tần gọi tới , cô cảm thấy tò mò , thế nào mà cô nàng ấy lại gọi điện thoại cho cô vào thời gian này ?
" Tần Tần , có chuyện gì sao ? "
" Đồng Đồng , cậu thế nào mà ngay cả cái loại tin tức đó cũng dám đăng a ? "
Chử Đồng nghe mà chẳng hiểu chuyện gì , " cái tin tức gì a ? "
" lên một loạt trang đầu , bên bộ phận giải trí bọn mình cũng nổ tung ra rồi , không ít đồng nghiệp mắng chửi cậu không ra gì , nhưng mình với cậu tình cảm tốt như vậy , mình không tin cậu sẽ làm cái loại chuyện đó.
"
Chử Đồng cảm thấy tính chất chuyện này vô cùng nghiêm trọng , cánh tay cô rơi trên tay lái , " vậy mẩu tin tức đó là liên quan tới người nào ? "
" ông chủ của bọn mình.
"
Chử Đồng thấy choáng váng , Tần Tần cũng không nói nhiều nữa , " cậu mau tự mình xem đi , mình cúp đây.
"
" được.
"
Chử Đồng kết nối với mạng wifi , vội vàng mở ra tin tức mới nhất để xem , chùm bài viết quan tới Giản Trì Hoài được đánh ký hiệu màu đỏ chớp chớp , đó là trang nhất của trang nhất a.
Ngón tay Chử Đồng run run chạm vào màn hình mở ra , đọc lướt nhanh chóng từ trên xuống dưới , chùm bài viết tựa hồ có vẻ nhiều dây mơ rễ má , mà nội dung lại đề cập tới việc Giản Trì Hoài mắc bệnh khó nói , có một phương diện không được .
Chử Đồng cảm giác da mặt mình cũng đang run rẩy , cô cũng muốn xem một chút , tin tức này là do ai viết , thật thiếu đạo đức .
Kéo xuống cuối bài viết , cô cho là mình nhìn lầm rồi , thế nào mà tác giả bài viết này lại là tên của cô ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...