Sau khi chuyện của nhà hàng lẩu tung ra , trong xã hội phản ứng rất lớn , nghe nói còn phải điều tra kỹ .
Chử Đồng được gọi vào phòng làm việc của chủ biên , trên bàn thả hai chén trà , Chử Đồng ngồi ở trước bàn , chủ biên vui vẻ yêu kiều , lần đầu tiên đôi với cô bằng thái độ tốt như vậy , " uống trà đi.
"
" cám ơn ạ.
"
" không nghĩ tới cô điều tra tin tức liều mạng như vậy , hơn nữa quả thật có thành tích , không tệ.
"
" cám ơn chủ biên khích lệ.
" trừ việc lấy những lời này ra đại diện , Chử Đồng cũng không biết nói những gì .
" cấp trên mới vừa rồi gọi điện thoại tới đây , bảo bộ phận đời sống chúng ta hết sức phối hợp nhau , cái tin tức này còn có rất nhiều điểm có thể đào bới.
"
" dạ.
"
Chủ biên nâng ly trà lên , thấy Chử Đồng không động đậy , bà chỉ chỉ cái ly bên tay cô , " nếm thử một chút xem , trà hoa hồng , ngon lắm.
"
Chử Đồng cầm ly trà lên , ban đầu , cô cũng chỉ là một phóng viên nhỏ , còn là do người khác giới thiệu tới , không có ai đem cô để ở trong mắt , chứ nói chi là chủ biên thế này , " Chử Đồng , tôi xem lý lịch của cô , trước đây là làm ở Dịch Lục Soát ? "
Chử Đồng hơi có cảm xúc đau đớn , cô nhẹ gật đầu , " dạ.
"
" đây chính là công ty lớn a , thế nào mà không làm nữa ? "
May nhờ trong tài liệu , cô chẳng qua là nghỉ việc , mà không bị Dịch Lục Soát đánh lên hai chữ ' đuổi việc ' , " cường độ công việc quá lớn , hơn nữa cạnh tranh hết sức khốc liệt , tôi muốn chậm rãi để thích ứng.
"
" bộ phận đời sống của Dịch Lục Soát , có phải chuyện gì cũng dám đưa lên báo hay không ? "
" đúng vậy , dù sao cũng coi là có chỗ dựa phía sau , lúc ấy vào làm , chủ biên đã bảo chúng tôi không cần lo lắng trước sau , chỉ cần đào móc tin tức là tốt rồi.
"
Chủ biên ở đối diện cười cười , " đúng , làm dân sinh thì phải như vậy , dáng vẻ này của ngành chúng ta bây giờ , sợ đầu sợ đuôi , cả ngày lẫn đêm cũng chỉ dám viết được mấy chuyện vớ vẩn cho tôi như là con trai đánh cha già , đồ chơi rách gì đó bất hợp pháp , tiếp tục như vậy nữa , sớm muộn gì cũng đóng cửa.
"
Lúc Chử Đồng đi ra khỏi phòng làm việc , tâm tình không khỏi vui mừng , ban đầu quyết định muốn điều tra ngầm nhà hàng lẩu đó , cô cũng không có bất kỳ lòng công lợi nào , hơn nữa không hề nghĩ qua muốn mượn việc này làm gì , chẳng qua là nhận được hai cú điện thoại , đều nói sau khi ăn xong lẩu ở Thiên Khách Lai thì thượng thổ hạ tả ( vừa ói vừa tiêu chảy ) , cô lúc ấy đã cảm thấy có vấn đề.
Hơn nữa thương hiệu của Thiên Khách Lai bây giờ đang nổi tiếng , cô mới suy nghĩ muốn đi điều tra tận nơi một phen , không nghĩ tới , thật đúng là vấn đề vô cùng lớn.
Điều tra tin tức chính là như vậy , đem chuyện người thật việc thật ra ánh sáng làm chủ yếu , nếu như trước sợ hổ sau sợ sói , vậy còn không bằng ngoan ngoãn đợi ở nhà đừng đi đâu cả .
Buổi tối , Chử Đồng như thường lệ đi làm , thay xong sườn xám đứng ở cửa , khoảng bảy giờ tối , vẫn là giờ cao điểm đón khách như cũ , cô ngồi dậy , khóe miệng đang câu siết nét vui vẻ còn chưa kịp thu hồi , chợt thấy Giản Trì Hoài sải bước đi tới trước mặt , cô muốn giống như trước đây làm bộ như không quen biết , " hoan nghênh tới đây.
"
" a.
" Chử Đồng rõ ràng nghe được trận cười lạnh , Giản Trì Hoài thẳng tắp hỏi cô , " Đường Minh Lục đâu ? "
" không rõ lắm , anh ta bình thường không đến nơi này.
"
Giản Trì Hoài vươn tay chế trụ cánh tay cô , " em còn dám đứng ở nơi này ? "
" tại sao không dám ? " Chử Đồng hỏi ngược lại , " tôi lại không làm chuyện gì hại người hại vật.
"
" đừng nói tin tức ngày đó không phải là do em viết , em cho rằng Thiên Khách Lai chẳng qua là một nhà hàng lẩu nho nho có phải không ? Danh dự của nó bị tổn thương , người nào có lợi nhất ? Em nghĩ đến chưa ? " Ánh mắt Giản Trì Hoài hung hăng nhìn chằm chằm cô , Chử Đồng theo bản năng vặn chặt chân mày , Giản Trì Hoài lôi kéo cô muốn đi.
Hai người tiến vào đại sảnh , quản lý từ cách đó không xa tới đây , ánh mắt nhìn chằm chằm Giản Trì Hoài , " ngài làm gì thế ? "
" gọi Đường Minh Lục tới đây.
"
" thật ngại quá ......" quản lý vừa muốn mở miệng , chỉ thấy Giản Trì Hoài đã kéo Chử Đồng đi vào trong , quản lý thấy vẻ cậy thế như vậy , tự nhiên chỉ có thể gọi điện thoại cho Đường Minh Lục tới .
Chử Đồng mang giày cao gót , căn bản theo không kịp bước chân của Giản Trì Hoài , người đàn ông bước nhanh đi vào trong , đứng ở đầu hành lang có người phục vụ tới đây , Giản Trì Hoài buông tay đang nắm Chử Đồng ra , " đi thay quần áo trước.
"
Chử Đồng bị anh nhắc nhở cũng tỉnh ra , nghĩ chuyện tự nhiên cũng muốn toàn diện rất nhiều , lại nói Giản Trì Hoài như vậy , khẳng định không thể nào lại để cho cô quay ra cửa đứng tiếp.
Cô đi phòng thay quần áo thay xong bước ra cửa , Đường Minh Lục còn chưa tới , Giản Trì Hoài dứt khoát muốn dẫn cô đi.
Bàn tay anh nắm chặt Chử Đồng , hai người bước nhanh đi ra khỏi nhà hàng , Chử Đồng lôi kéo muốn đem tay của mình rút về , " anh buông tôi ra.
"
Giản Trì Hoài năm ngón tay thu hẹp , khớp xương ngón tay của Chử Đồng bị anh bóp làm đau , giọng nói cô tê liệt , " xương tôi cũng sắp gãy rồi.
"
" tôi ngược lại thật hối hận ban đầu không đem xương chân em bẻ gãy luôn cho rồi , đỡ phải thấy em đi trêu chọc chung quanh như vậy , toàn thích gây chuyện.
" Chử Đồng bị anh một đường kéo tới bãi đậu xe , Đường Minh Lục sau khi nhận được điện thoại của quản lý đại sảnh , lập tức tới ngay , mấy người vừa đúng ở bãi đậu xe đụng phải.
Đường Minh Lục xuống xe , thấy hai người vẫn còn đang lôi kéo , " thế nào ? "
Giản Trì Hoài níu lại cổ tay của Chử Đồng không buông ra , " Đường Minh Lục , chuyện của nhà hàng lẩu Thiên Khách Lai anh không thể nào không biết đi ? Chử Đồng coi như là giúp nhà hàng của anh san bằng một con đường , ân tình này , anh nên phải nhớ cho kỹ.
"
Đường Minh Lục một bộ dáng tinh thần an định khí nhàn nhã , " dĩ nhiên , sự việc kia trong lòng tôi hiểu rất rõ ràng , Chử Đồng vì tôi mà làm , tôi cũng sẽ tuyệt đối không bao giờ quên.
"
Chờ một chút , Chử Đồng thế nào càng nghe càng thấy có cái gì không đúng , cô đi điều tra phòng bếp nơi nguy hiểm của Thiên Khách Lai , tuyệt đối không phải bởi vì Đường Minh Lục , hơn nữa không nghĩ qua sẽ đưa Thiên Khách Lai vạch trần ra ánh sáng , từ đó đạt tới mục đích trợ giúp ai đó của người nào.
Giản Trì Hoài tay đang cầm tay của cô đột nhiên căng thẳng , " ông chủ đứng phía sau Thiên Khách Lai là ai , anh không phải là không rõ ràng đi ? "
" tôi rõ ràng , làm cái nghề này , dĩ nhiên phải có cạnh tranh , thương hiệu lớn như vậy tự nhận lấy diệt vong , trách được người nào ? Không quên sơ tâm , phương được thủy chung ( nhớ kỹ mục tiêu ban đầu, vững vàng đi tới mục đích mà không bị ngoại cảnh làm gục ngã) , đây chính là chết quá nhiều ở phía dưới sự thúc đẩy của lợi ích.
"
" lời hay ý đẹp ai không nói được ? " Giản Trì Hoài giọng điệu hờ hững , càng không có chút nào nóng nảy hay không vui , " người, tôi đây liền mang đi , sau này , anh cũng cách xa cô ấy ra.
"
" tại sao ? " gương mặt đẹp trai của Đường Minh Lục căng thẳng hiện ra rét lạnh , hai người giương cung bạt kiếm , Giản Trì Hoài một tay cắm vào túi quần , anh luôn có thể đem ưu nhã cùng nham hiểm kết hợp ở một chỗ , " bởi vì cô ấy là bà xã của tôi.
"
" vợ trước phải không ? " Đường Minh Lục mỉm cười hỏi ngược lại .
" không , chứng nhận ly hôn còn chưa có cấp đâu , đổi lại câu nói , cô ấy là phụ nữ có chồng , anh chặn ngang một cước , muốn làm cái gì ? "
Sắc mặt Đường Minh Lục đổi một cái , sau đó nhìn về phía Chử Đồng , gương mặt cô tối tăm cũng không phản bác gì được , Giản Trì Hoài kéo cửa chỗ kế bên tài xế ra đem cô nhét vào đó , anh xoay người nhìn về phía Đường Minh Lục , " có lẽ anh còn phải suy nghĩ một chút cho rõ ràng , nhà họ Đường các người có thể tiếp nhận một người phụ nữ đã từng kết hôn hay không ? Hơn nữa , tờ giấy ly hôn còn không biết đã có hay chưa , anh thật sự không có vấn đề ? "
Giản Trì Hoài nói xong những lời này , nhanh chóng trở lại bên trong xe , sau đó phát động cơ xe rời đi.
Sau khi xe lái ra thật xa , người đàn ông liếc nhìn Chử Đồng bên cạnh , " chuyện chúng ta không có ly hôn , em cư nhiên gạt anh ta ? Khó trách Đường Minh Lục giao trái tim đặt ở trên người em , tâm tư này của em ngược lại rất sâu.
"
Chử Đồng bị bêu xấu như vậy , trong lòng tự nhiên tức giận , lựa chọn không nói rõ với Đường Minh Lục, chẳng qua là không muốn quá nhiều người biết mối quan hệ giữa cô và nhà họ Giản , nghe được lời của Giản Trì Hoài , cô dứt khoát ngậm chặt miệng nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Người đàn ông thấy bộ dáng này của cô , ngực căng thẳng toát ra lửa , anh chợt quẹo một đường cong thật nhanh , đem xe lao lên bãi đất bên cạnh sau đó ngừng lại .
Điện thoại di động trong túi có tiếng chấn động truyền tới , Giản Trì Hoài lôi ra xem , chẳng qua là nhanh chóng quét mắt , sau đó thả vào trước người Chử Đồng.
Tầm mắt cô cố định ở trên màn ảnh , con ngươi mở to lên một chút xíu , lúc này mới bao lâu , liền không kịp chờ đợi mà tung ra tin tức như vậy ?
Cô ở nhà hàng của Đường Minh Lục làm tiếp tân bị chụp lén sau đó đăng lên tin tức , chữ viết phía dưới rõ ràng phân tích giữa Đường Minh Lục và Thiên Khách Lai cạnh tranh tới một mất một còn , mà phóng viên đã vạch trần Thiên Khách Lai ra ánh sáng , lại là nhân viên của Đường Minh Lục , cái này châm chọc nhiều lắm a ? Những tin tức trước kia còn có thể tin được không ? Ai mà biết đây là không phải là ác ý cạnh tranh ? Chử Đồng đoạt lấy điện thoại di động , đem tin tức kia xem đại khái lần nữa , " bọn họ nói bậy !"
" nói bậy thì thế nào ? Người trong hình có phải em hay không ? "
Chử Đồng tức cười , đây là bẻ cong sự thật , phía dưới đã có người bắt đầu nhận xét , lời nói rất khó nghe , thậm chí còn có người điều tra ra tài liệu của cô , đăng dán ở trong chỗ bình luận.
Giản Trì Hoài vươn tay giật lại điện thoại di động , " em cảm thấy em bây giờ còn là nhân viên của Dịch Lục Soát , còn có người làm chỗ dựa cho em sao ? "
" vậy tôi hẳn nên như thế nào ? " Chử Đồng giọng điệu mỉa mai hỏi ngược lại , " khi có người tố cáo nói ăn xong bị đau bụng , tôi làm như không nhìn thấy phải không ? "
" nhiều chuyện đơn giản , em có thể viết có người ở Thiên Khách Lai ăn phải đồ hư , bụng lộn xộn , đây cũng là một loại tin tức , em lại không nên đi điều tra ngầm , em như vậy , Thiên Khách Lai sau này còn làm thế nào mà cửa mở làm ăn ? "
Chử Đồng hoàn toàn không tán thành quan điểm của Giản Trì Hoài , " cứ để yên những cửa tiệm như vậy , còn muốn tiếp tục lường gạt hại người mãi sao ? Như vậy có thể sẽ có rất nhiều người tiêu dùng mang sức khoẻ của chính mình ra mà thanh toán !"
Giản Trì Hoài nghe được câu này , cười lạnh nhíu mày , " bản thân em không ăn , chuyện của người khác có quan hệ gì tới em ? Người khôn giữ mình không hiểu sao ? "
" nếu như người người đều có thái độ như anh vậy , Trung quốc sớm trước đây cũng không cần kháng chiến nữa , đầu hàng không được sao ? "
Người đàn ông nhìn cô dáng vẻ mồm mép lanh lợi , không khỏi tức giận từ bên trong lồng ngực tràn ra , " đang bàn chuyện này , em nói lịch sử làm cái gì ? "
" Giản Trì Hoài , làm người không thể quá hờ hững , bởi vì chuyện như vậy cuối cùng có một ngày cũng sẽ phát sinh ở trên người chúng ta.
Trên đường thấy cụ già không dám đỡ , nói là sợ lừa gạt tống tiền , các người có nghĩ tới hay không , chúng ta cuối cùng cũng sẽ có một ngày già đi ? Thấy thực phẩm có vấn đề không vạch trần ra ánh sáng , nhưng có nghĩ tới hay không , như vậy để mặc cho nó tiếp tục tồn tại , nếu như nguy hại đến tính mạng con người thì sao đây ? Mà hết lần này tới lần khác đúng lúc như vậy , kẻ gánh tai ương nếu như là người thân thiết nhất của anh thì sao đây ......"
Giản Trì Hoài nghe thật nhức óc , đầu cũng sắp nổ tung , người phụ nữ này , đời trước là một chủ nhiệm của trường học sao ?
Chử Đồng vẫn còn đang tiếp tục nói , Giản Trì Hoài bây giờ nghe không nổi nữa , anh muốn che miệng của cô , anh giơ bàn tay lên , người tiến lên trước , chẳng qua là sau khi đến gần người kia lại thay đổi chủ ý , một tay vịn sau ót cô , đem cô kéo về phía trước , Chử Đồng lời còn chưa nói hết , chợt bị một đôi môi mềm mại ngăn chặn lại.
Mới vừa rồi , cô nên đề phòng anh , chẳng qua là động tác của anh cũng giống như là muốn đánh cô một trận , nơi nào nghĩ đến lại là hôn lên ?
Chử Đồng trợn to đôi mắt , cả người Giản Trì Hoài hướng cô chen tới , cô chỉ có thể lui lại hướng bên cạnh , cánh tay đụng vào cửa xe , nửa người trên của Giản Trì Hoài cơ hồ đã hoàn toàn đè lên cô , phần lưng Chử Đồng dựa lên tấm thuỷ tinh không thể giãy giụa , hai tay người đàn ông dễ dàng vòng lên thắt lưng của cô.
Trong cơ thể, một cây đuốc vốn chỉ là để lại một chút ánh lửa nhỏ , hôm nay , môi lưỡi chạm nhau trong nháy mắt , giống như lửa cháy lan tràn ra đồng cỏ thiêu đốt , nóng bỏng quanh người , ngay cả bên trong con ngươi cũng ánh ra cái bóng mang lực hút không thể hiểu nổi.
Giản Trì Hoài cắn hương vị ngọt ngào của cô , bàn tay nắm đến chết chặt , toàn thân anh căng thẳng đến không chịu được , giống như sắp bị nổ tung ra , không được , bây giờ không được , cái thanh lửa này không ngừng rơi xuống cố đòi tính mạng của anh, không có không được !
Anh dứt khoát đem ghế ngồi của Chử Đồng giải quyết , cô là đang ngồi một bên , nửa người trên tựa vào cửa xe không chịu động đậy , hai tay Giản Trì Hoài ôm lấy thắt lưng của cô , đem cô kéo tới trước , sau đó dễ dàng áp vào trong cái ghế.
Hai tay Chử Đồng che ở trước ngực , thanh âm đứt quãng từ môi anh lan tràn ra ngoài , " Giản Trì Hoài ......!Anh , buông ra , đừng động vào tôi.
"
" chính em chọc phải phiền toái lớn , có sợ hay không ? " Giản Trì Hoài nâng lên chút tầm mắt , cho cô đường sống để nói chuyện.
" chọc phải phiền toái dĩ nhiên là sợ , tự tôi sẽ giải quyết.
"
" em giải quyết ? Giải quyết như thế nào ? "
Chử Đồng hướng lồng ngực anh khẽ đẩy , " anh trước hết để cho tôi ngồi dậy.
"
Ngón tay Giản Trì Hoài hướng bên mặt cô tìm kiếm , đầu ngón tay ở trên má cô khẽ vuốt qua lại một chút , Chử Đồng căng thẳng thần sắc , ánh mắt tràn đầy cảnh giác nhìn về phía anh , " Giản Trì Hoài , dục vọng của anh còn mạnh nhất.
"
" ừ , thế nào ? " người đàn ông khẩu khí bình tĩnh hỏi cô .
" chuyện hai nữ một nam cũng chưa có qua bao lâu đi ? " hàm răng cô cắn không rõ ý cố chấp , chẳng qua là Giản Trì Hoài không có cẩn thận đi tính toán , nhưng nghe đến những lời này , cả khuôn mặt anh cũng thay đổi , vốn là thời khắc kích tình như thế này , anh đã đem chuyện kia vứt ra sau ót , bây giờ hồi tưởng lại lần nữa , lại hận đến nghiến răng nghiến lợi , " em quả nhiên là trơ mắt nhìn bọn họ đem tôi rời đi.
"
" đừng nói như thể mình vô tội lắm , một người say rượu , nhưng không đến nỗi ngủ với ai cũng không phân biệt rõ ràng lắm đi ? Chuyện thuận nước đẩy thuyền ai sẽ không làm ? "
Hai ngón tay của Giản Trì Hoài phủ lên cằm Chử Đồng , sau đó dùng sức vồ lấy , đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kéo đến trước mặt , " tôi là chồng của em , việc này không giả đi ? Chử Đồng , em còn có thể nhìn tôi bị người phụ nữ khác mang đi , trong lòng em rốt cuộc là nghĩ như thế nào ? "
" nếu quả thật nói như thế , vậy tôi cũng muốn hỏi một chút , anh biết rõ tôi đứng ở cửa , vẫn còn đang đón tiếp khách , lại có thể ở một phòng bao rộng rãi thoải mái ôm lấy người đẹp cho đến khi uống rượu say mèm , thời điểm anh bước qua cửa , thế nào lại không nghĩ tới tôi ? "
" tôi uống say ! làm thế nào đi ra ngoài đến tôi cũng không biết ! ngực Giản Trì Hoài toát ra một trận buồn bực đau đớn , cô chẳng lẽ cho là anh cố ý ? Anh làm thế được sao ?
Cả người anh đè ở trên người cô , Chử Đồng nâng cao đầu không thể không hạ xuống , cô thở hổn hển , nhìn chăm chú về phía gương mặt gần trong gang tấc này , " Giản Trì Hoài , anh trước hết để cho tôi ngồi dậy.
"
" em có nghĩ tới bọn họ đêm đó sẽ đem tôi mang đi đâu không ? "
Cô tại sao không có nghĩ tới , một đêm trằn trọc trở mình ngủ không yên , có thể tưởng tượng thì thế nào đây ? Cô cũng không phải là thiếu nữ ngu ngốc.
" Đương nhiên là chỗ ngủ , bọn họ nhìn chằm chằm ánh mắt của anh , hận không thể ở tại chỗ đem anh ăn sạch sẽ ngay lập tức , bọn họ có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao ? "
" rất tốt , rất tốt !" Giản Trì Hoài nỉ non lặp đi lặp lại , thì ra là cô cũng nhìn ở trong mắt , thật sự , ngay cả ý đồ trong lòng bọn họ cô cũng hoàn toàn nắm giữ , nhưng cô tại sao một tiếng kêu ngăn cản cũng không có ? Nói cho cùng , chính là thay lòng đổi dạ đi , trái tim kia còn chưa hoàn toàn tưởng nhớ đến anh , đã thay lòng rồi ?
Chử Đồng nhìn mặt của anh , trước ngực bị anh đè ép thật chặt , nhưng cái đau từ bên trong hiện lên ra ngoài , cũng không phải do động tác lúc này của anh.
Cô không rời tầm mắt , " Giản Trì Hoài , buông tôi ra đi.
"
Anh không nghe , chợt tối mặt xuống , dùng sức hôn gò má của cô , Chử Đồng co bả vai lên , tránh cũng không tránh thoát được , đầu chuyển sang bên kia , nụ hôn của anh cũng theo đến bên kia.
Cô thở hồng hộc , cảm giác được thân thể của người đàn ông đã sớm có biến hóa , cô mặt đỏ tới mang tai , " ngồi dậy !"
Giản Trì Hoài nắm hai tay của cô , " Chử Đồng , em yêu tôi.
"
Chử Đồng dường như bất ngờ bị chập xuống , cô kinh hoảng trợn to đôi mắt , " anh nói bậy bạ gì đó ? "
" cần gì bảo tôi nói bậy ? " Giản Trì Hoài đem mặt của cô kéo về hướng mình , ánh mắt ngắm nghía thật sâu vào đáy mắt của cô , muốn có được xác nhận cuối cùng , " tôi nhìn người từ trước đến giờ luôn chính xác , em không cần gạt tôi đâu.
"
Đúng vậy , anh học thức uyên bác , tâm lý học cũng đã học qua , rất giỏi quan sát lòng người có phải không ? Chử Đồng vào thời khắc này cảm thấy có một loại bi thương khó có thể nói rõ , nếu anh lợi hại như thế , vậy khẳng định đã sớm phát hiện ra chân cô đã hãm sâu trong vũng bùn này rồi , nhưng nếu anh cũng có tình ý giống như cô vậy , anh cần gì phải thấy cô vùng vẫy trong thống khổ mà khoanh tay đứng nhìn , không một chút nào đáp lại đây ? " Giản Trì Hoài , nếu anh lợi hại như thế , vậy phiền anh sau khi về đến nhà thì soi gương lại , đem bản thân nhìn cho rõ ràng rồi lại nói.
Anh đối với tôi không có tình cảm , tôi có phải hẳn nên cảm tạ anh đã rủ lòng thương xót mà buông tay hay không đây ? "
Giản Trì Hoài bị những câu hỏi này của Chử Đồng khiến cho bối rối , nhưng sức phản ứng của anh từ trước đến giờ luôn nhạy bén , ánh mắt của anh nhẹ nhàng quét qua gương mặt trước người này , " đêm đó , bọn họ đưa tôi tới khách sạn , chẳng qua là tự tôi không biết tại sao đột nhiên tỉnh rượu.
Sau đó tôi đem bọn họ đuổi đi , một mình nằm ở trên giường lớn , tôi cũng biết , lúc tôi đi em nhất định là nhìn thấy.
Nhưng em không ngăn cản , sau chuyện đó cũng không gọi điện thoại , Chử Đồng , cái giá cao của xúc động trôi qua , chúng ta ai cũng không thể trả nổi , nếu như tôi là bị người ta cố tình mang đi , hay lỡ như đêm đó thật xong việc thì sao ? "
Chử Đồng sắc mặt trắng bệch, nghiêm lên , " Giản Trì Hoài , để cho tôi ngồi dậy nói chuyện có được không ? "
" không được.
" người đàn ông trả lời rất dứt khoát , hai tay ôm chặt hông của cô lần nữa , Chử Đồng bị anh ép tới mức cả người khó chịu , " Giản Trì Hoài , chúng ta đã coi là ly hôn.
"
" coi như thật sự ly hôn , tôi cũng không cho phép em cùng người đàn ông khác ở chung một chỗ.
" lời này dĩ nhiên là bá đạo đến vô biên , Chử Đồng bắt đầu giãy giụa ở dưới người anh , Giản Trì Hoài không chịu nổi , liền cảnh cáo cô , " không cho phép nhúc nhích.
"
" người qua lại trên đường nhìn tôi như thế nào ? Anh đứng lên , nói chuyện cho đàng hoàng.
" cô lắc hông nhích người ra , hai tay hướng trước ngực anh đẩy , đẩy không ăn thua thì bấm , về phần sức lực này , thật ra thì biến thành sờ , bên tai nghe được tiếng hít thở càng ngày càng nặng , Chử Đồng ý thức được mình chạm vào nhầm chỗ , thân thể cô từ từ cứng đờ , không dám cử động nữa.
Nhưng Giản Trì Hoài đã căng thẳng đến không chịu nổi , " em quản người ven đường nhìn em làm gì ? Thời đại này , xe động ngựa động đã sớm không phải là chuyện mới mẻ rồi.
"
" Giản Trì Hoài , anh đừng làm loạn.
"
" làm loạn cái gì ? " người đàn ông hỏi ngược lại .
" anh cảm thấy bây giờ loại thời điểm này , tôi có thể cùng anh làm sao ? " Chử Đồng thật là không hiểu đàn ông , chẳng lẽ cứ tới thời điểm cảm giác đến , muốn là sẽ phải làm ? Trong lòng, trong thân thể cô đều nhạy cảm , Giản Trì Hoài không có nhìn lầm , cô yêu anh , nhưng trong phương diện tình yêu , trống trải luôn mồm một chữ là có thể chống lại tất cả sao ?
Giản Trì Hoài ngoài miệng không trả lời cô , chỉ dùng hành động để thể hiện rõ ràng , bàn tay anh chui vào trong áo len của Chử Đồng , lòng bàn tay hơi lạnh vuốt ve da thịt bên hông cô , Chử Đồng lạnh đến toàn thân nổi da gà dựng hết cả lên , cô co lại thân thể , hàm răng đều run lên lập cập , Giản Trì Hoài tiến lên trước , ngón tay bắt đầu cởi nút áo sơ mi của mình.
Trời lạnh như thế này , anh cởi áo khoác ra , bên trong chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng , mùi nước hoa đàn ông lan toả kéo dài , Chử Đồng mặc một chiếc áo len , anh nhấc vạt áo của cô lên , da thịt trần trụi chạm nhau trong nháy mắt , Giản Trì Hoài kêu rên lên tiếng , đó là một trận hân hoan cùng phấn khởi không ức chế được.
Tựa hồ giống như một đứa trẻ con , kích động đến mức khó có thể kiềm chế .
Cánh mũi đang hít thở không khí , nóng bỏng vô cùng , rơi vào cần cổ của Chử Đồng , giống như bị bàn ủi ấn xuống thật sâu , Giản Trì Hoài khẽ cắn da thịt của cô , Chử Đồng bị anh vây ở dưới người , đừng nói trong ngày thường không phải là đối thủ của anh , vào lúc này ở đây , cô càng ngay cả một chút sức lực phản kháng cũng không có .
Bên trong xe tắt đèn , bên lề đường chỉ có đèn đường mờ mờ chống chọi , Chử Đồng không thấy rõ được vẻ mặt của người trước mắt , nhưng tai của cô rất thính , cô lờ mờ nghe được tiếng ồn ào truyền tới , còn nghe được âm thanh của dây thắt lưng bị mở khoá lạch cạch , như vậy rõ ràng , rõ ràng như vậy.
Chử Đồng theo bản năng vươn tay , " Giản Trì Hoài , làm chuyện này phải là anh tình tôi nguyện mới đúng.
"
" tôi rất tình nguyện.
" người đàn ông nói xong , kéo lại tay của cô , không để cho cô lùi bước , theo chỗ bụng cứng rắn của anh tìm kiếm , Chử Đồng đá động hai chân , cảm giác được phần kim loại trên dây thắt lưng in trên da thịt cô , trong nháy mắt đó , cô lạnh đến mức lông măng dựng lên , " nhưng tôi không tình nguyện.
"
" không tình nguyện cũng phải tình nguyện !" Giản Trì Hoài nói xong , che lại môi của cô lần nữa , căn bản không cho cô cơ hội nói thêm gì nữa.
Hai người ở bên trong không gian kín đáo này lôi kéo, dây dưa , bên tai lại có một trận tiếng kim loại vang lên , Giản Trì Hoài cởi nút quần jean của cô , sau đó hơi nhấc người lên một chút , Chử Đồng không nghĩ tới , anh cư nhiên sẽ cứng rắn đến .
Nơi nào đó bị đột phá , giống như sắp bị xé ra , phía sau xe , chợt có một trận tiếng va chạm truyền tới , xe cứng rắn bị đẩy ra ngoài thật xa.
Giản Trì Hoài nhanh tay lẹ mắt , một phát chợt ôm Chử Đồng lên , anh muốn giúp cô mở cửa xe , vừa vội vàng nói , " chạy mau !"
Chẳng qua là còn chưa kịp mở cửa ra , sau lưng lại một trận đụng tới , đầu xe lao tới cây cổ thụ trước mặt , động cơ phía trước trong nháy mắt lõm sâu vào , Giản Trì Hoài hướng phía bên phải liếc nhìn , anh cái gì cũng không muốn , một phát kéo Chử Đồng qua đè thân thể của cô xuống , sau đó cả người nhào lên trên lưng cô.
Trước mắt Chử Đồng cái gì cũng không thấy được , nhưng vẫn có thể cảm giác được xe bị đụng , hơn nữa dùng một lực độ rất lớn , nửa chiếc xe cũng văng ra , sau khi xoay vòng lúc rơi xuống đất nặng nề bắn ngược , Chử Đồng bị dọa sợ đến siết chặt một bàn tay lớn trước người , còn chưa kịp lên tiếng la hét , bên trái lại lần nữa bị đụng .
Cảm giác choáng đầu hoa mắt trong nháy mắt đánh tới , xe hẳn là bị lật úp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...