Khi còn học đại học, Dương Lỗi đã tham gia câu lạc bộ âm nhạc, biết rất nhiều nhạc cụ. Hiện tại, hắn viết vài bài hát, cô nghĩ điều này là rất bình thường.
"Không biết được, những ca khúc này còn chưa được viết ra." Dương Lỗi mỉm cười, không dám chắc chắn.
“Thạch Đầu, em tin anh có thể làm được!” Tiêu Vũ rất tin tưởng chồng mình.
Hai người đang nói chuyện về bài hát thì đột nhiên điện thoại di động của Tiêu Vũ vang lên.
Cô nhìn sang, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Sao vậy?" Dương Lỗi thấy thế, nghi hoặc hỏi.
Tiêu Vũ bất đắc dĩ nói: "Mấy phụ huynh trong nhóm nhà trẻ hỏi em đọc được truyện công chúa Bạch Tuyết ở đâu?"
Câu chuyện công chúa Bạch Tuyết mà bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ kể hôm nay đã in sâu vào tâm trí của rất nhiều đứa trẻ. Một số bạn nhỏ liền về nhà quấn lấy cha mẹ đòi nghe.
"Mẹ ơi, mẹ kể cho con nghe câu chuyện về công chúa Bạch Tuyết nhé?"
"Dạ? Mẹ, không phải là mẹ chưa đọc qua công chúa Bạch Tuyết chứ? Trong đó có một hoàng hậu xấu xa, bà ta đã cho công chúa Bạch Tuyết ăn một quả táo độc."
...
Trước những thắc mắc của con trẻ, những phụ huynh này đã tìm kiếm trên điện thoại di động nhưng không thấy.
Trẻ con mà, chúng sẽ quấy nếu chúng không được nghe những câu chuyện cổ tích mà chúng muốn nghe, cha mẹ sẽ không biết nên làm thế nào.
"Bảo bối đừng khóc, con nghe được câu chuyện cổ tích này ở đâu vậy?"
"Dương Kỳ Kỳ kể ạ."
Những bậc cha mẹ này suy nghĩ một lúc rồi tìm mẹ của Dương Kỳ Kỳ là Tiêu Vũ trong nhóm KK.
Tiêu Vũ nói chuyện này với Dương Lỗi. Dương Lỗi cũng hơi ngạc nhiên, hắn không ngờ rằng công chúa Bạch Tuyết lại có uy lực lớn như vậy.
"Đúng rồi, Thạch Đầu, chuyện [Công chúa Bạch Tuyết] này là do anh nghĩ ra, vậy thì anh mau gõ nó ra trên máy tính, rồi đăng ký bản quyền văn học đi. Nếu không, câu chuyện cổ tích này có thể sẽ bị người khác cướp mất, rồi được viết ra trước."
Tiêu Vũ là biên tập viên của nhà xuất bản, rất nhạy cảm với bản quyền.
“Ngày mai em đi làm, em sẽ xuất bản chuyện [Công chúa Bạch Tuyết] này trong số tiếp theo của tạp chí [Tập san Thiếu niên] mà em phụ trách.”
Với cái nhìn của Tiêu Vũ, truyện cổ tích [Công chúa Bạch Tuyết] hoàn toàn đạt tiêu chuẩn để xuất bản!
Nghe vậy, Dương Lỗi gật đầu, nói: "Được."
Ăn cơm xong, Dương Lỗi liền miệt mài làm việc. Sau khi viết xong Công chúa Bạch Tuyết, hắn liền gửi vào mail công việc của Tiêu Vũ theo lời Tiêu Vũ nói.
......
Ngày hôm sau rất nhanh đã đến, Dương Lỗi đưa hai cô con gái đi nhà trẻ. Sau khi rời đi, hắn đang suy nghĩ xem làm thế nào để bán được bài hát.
Hắn tìm kiếm những thí sinh được mời tham gia [Ca Vương ca Hậu].
"Cơ Khôn, Triển Tiêu,... đều là ca sĩ nổi tiếng, sau lưng bọn họ là các công ty lớn không kém gì công ty âm nhạc Hải Lam, mà Triệu Vô Minh và những người khác trước đây thậm chí suýt chút nữa đã trở thành Ca Vương. Những người này hiện tại đang ở đâu? Làm thế nào để tiếp xúc với bọn họ?"
Dương Lỗi khẽ cau mày, lúc này để gặp được người cũng là một vấn đề.
Nơi ở của những ngôi sao lớn này đều được giữ bí mật, hắn không thể tìm thấy nơi ở của những người này ở trên Internet.
Cho dù biết vị trí đại khái của bọn họ, thì bọn họ cũng ở các thành phố khác, cách rất xa.
Quan trọng là sau khi đi đến đó thì cũng không tìm thấy, thành phố lớn như vậy, ai biết những ca sĩ kia ở đâu?
[Ca Vương ca Hậu] sẽ bắt đầu ghi hình sau vài ngày nữa, thời gian của hắn có thể không kịp.
"Hiện tại chỉ có một biện pháp, đó chính là trực tiếp đến những công ty âm nhạc lớn kia, trực tiếp nói ra yêu cầu của bản thân, xem xem có thể gặp được những ca sĩ kia không."
Những ca sĩ đó đều là của công ty âm nhạc, hắn tìm đến công ty âm nhạc, thì sẽ có thể tìm được những ca sĩ đó.
Nhưng có một vấn đề, cho dù bán được bài hát đó rồi, thì trong một công ty âm nhạc có nhiều ca sĩ như vậy, thận chí có ca Vương ca Hậu chân chính, thì bài hát mà hắn bán chưa chắc đã được những ca sĩ tham gia đó hát.
Trong lòng đang âm thầm suy nghĩ, thì điện thoại di động của Dương Lỗi đột nhiên vang lên. Hắn lướt nhìn, là cuộc gọi của cô út Dương Tuyết Nhu.
"Alo, cô út..."
Dương Lỗi trực tiếp bấm nghe, nói được vài câu, Dương Lỗi có chút kinh ngạc nói: "Cô út, cô nói cô chuẩn bị tham gia cuộc thi [Ca Vương ca Hậu] sao?"
"Đúng vậy, Tiểu Lỗi, hiện tại [Gió nổi lên rồi] đã hoàn toàn hot trên Internet, số lượt tải xuống hiện tại đã gần 10 triệu. Vừa rồi, cô nhận được cuộc gọi từ tổ chương trình [Ca Vương ca Hậu]. Họ mời cô tham gia." Dương Tuyết Nhu nói.
Cô ấy của trước đây không hề được biết đến, cuộc thi âm nhạc quy mô lớn như vậy hoàn toàn không liên quan gì đến cô ấy.
Tuy nhiên, hiện giờ [Gió nổi lên rồi] đã rất hot với số lượt tải xuống gần 10 triệu, cô ấy trở nên nổi tiếng, thậm chí còn thu hút sự chú ý của tổ chương trình [Ca Vương ca Hậu].
Tất nhiên, Dương Tuyết Nhu rất ngạc nhiên trước lời mời này.
Trong chương trình [Ca Vương ca Hậu], mỗi người tham gia đều có trọng lượng nhất định, có thể nói lọt vào danh sách tranh tài sẽ dẫn đến một số độ nóng.
Không biết có bao nhiêu ca sĩ vẫn thiếu chút độ hot đang tìm mối quan hệ ở khắp nơi, muốn tham gia tranh tài, nhưng cuối cùng chỉ có một số ít lọt vào.
Tuy nhiên, Dương Tuyết Nhu không có nhiều tự tin. Ngoại trừ một số ca sĩ nổi tiếng, thì cũng có rất nhiều ca sĩ tài năng tham gia cuộc thi, nói không chừng vừa vào được một vòng liền bị đánh cho thua đi về.
"Tiểu Lỗi, cô bảo, cô của cháu hiện giờ vừa kích động vừa căng thẳng, không có chút tự tin nào với cuộc thi này." Dương Tuyết Nhu bất đắc dĩ nói.
Nghe vậy, Dương Lỗi cười nói: "Cô út yên tâm đi, cháu lại viết thêm mấy bài rồi, tối nay sẽ gửi cho cô. Các bài hát gốc trong cuộc thi sẽ được thưởng thêm điểm."
Trong lòng hắn lúc này đang cảm thấy vui sướng.
"Thật đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh (*)."
(*) Buồn ngủ gặp chiếu manh: mang ý nghĩa nói đến sự may mắn trong khi đang cần một điều mình mong muốn thì lại trùng hợp nhận được đúng lúc.
Vừa rồi hắn còn đang lo lắng làm thế nào để bài hát của mình xuất hiện trên [Ca Vương ca Hậu], làm thế nào để tìm được những ca sĩ đó. Thật không ngờ cô út mình lại được mời tham gia.
Vấn đề này đã được giải quyết dễ dàng!
"Tiểu Lỗi, cháu lại viết bài hát rồi sao?" Dương Tuyết Nhu nghe được lời Dương Lỗi nói thì có chút kinh ngạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...