Sau khi dọn dẹp xong mọi thứ thì đã là 2 giờ chiều.
Trước lúc nghỉ trưa các công ty đều cho nhân viên về luôn để tránh bão tuyết ập tới cho nên lúc này phòng truyền thông của Thẩm Kỳ không còn ai làm việc.
Hơn nữa sự việc này rõ ràng là do có người giật dây phía sau nên thư ký của Thẩm Mặc gọi điện báo cáo cho sếp.
Thẩm Kỳ thì đang dọn dẹp cùng với Kỳ Gia Phóng, hai người không cho Thẩm Mặc và Thẩm Quân động tới mấy việc này nên hai người Thẩm Mặc đang ngồi ăn hoa quả ở ngoài phòng khách.
Điện thoại của Thẩm Kỳ vang lên, thấy người gọi tới là thư ký của anh nên Thẩm Mặc nhanh chóng cầm vào bếp giữ bên tai giúp Thẩm Kỳ nghe điện thoại.
Thẩm Kỳ nghe xong thì sắc mặt ngưng trọng, anh rửa tay cầm lấy điện thoại rồi đi ra ngoài.
Thẩm Mặc không tò mò chuyện công việc của anh nên cũng không đi theo, cậu ngỏ ý muốn giúp Kỳ Gia Phóng dọn dẹp nhưng bị anh ta đẩy ra phòng khách.
" Chuyện bếp núc dọn dẹp là của đàn ông, cậu đừng vào đây".
Thẩm Mặc rất muốn nói cậu cũng là đàn ông mà nhưng chưa kịp nói thì Kỳ Gia Phóng đã đóng cửa phòng bếp lại.
Thẩm Mặc thấy chán nên liền lôi điện thoại ra xem, vừa mở lên đã thấy tên mình hiện ngay trên đề mục hot nhất liền ấn luôn vào xem.
Không xem thì thôi, càng xem càng thấy tâm trạng tụt dốc không phanh.
Bọn họ nói cậu là người thứ ba xen vào cuộc tình của người khác, nói cậu là trai bao, là thế thân, còn dùng những lời lẽ xúc phạm cậu
Thẩm Mặc thấy bọn họ nhắc tới một người, cho rằng là người yêu đích thực của Thẩm Kỳ, cậu tìm kiếm ID đó thì phát hiện người này chính là cái người gây sự với cậu ở bữa tiệc tối nhà họ Kỳ.
Thẩm Mặc rất ít khi tức giận nhưng lúc này cũng không nhịn nổi mà thở phì phò.
Thẩm Mặc định chạy đi mách chồng thì thấy anh cũng đang tức giận vừa xem điện thoại vừa đi vào đây.
Thẩm Kỳ nhìn thấy vợ nhỏ tay cầm điện thoại hai mắt ửng hồng thì liền biết cậu cũng đã biết chuyện này rồi.
Thẩm Kỳ ôm Thẩm Mặc, xoa lưng an ủi cậu rồi nói nhỏ bên tai " Ngoan, đừng giận, chuyện này cứ để anh giải quyết, em đừng suy nghĩ nhiều".
Thẩm Mặc hoàn toàn phụ thuộc vào Thẩm Kỳ nên rất tin tưởng anh, nghe vậy lập tức lại ngoan ngoãn ôm anh mà mách " Hôm ở bữa tiệc, cũng là cô ta bắt nạt em".
Thẩm Kỳ xoa đầu cậu nói " Tiểu Hà kể với anh rồi, em yên tâm, anh sẽ không để nhà họ Lệ yên ổn đâu".
Nói xong anh bế vợ nhỏ của mình lên phòng nghỉ ngơi, còn bản thân thì vào thư phòng để giải quyết đống hỗn độn này.
Thẩm Kỳ gọi cho thư ký " Chuyện này trước tiên cứ im lặng, cứ để bọn họ đắc ý vài hôm".
Thư ký hiểu ý mà đáp lại " Tôi hiểu rồi, Thẩm tổng".
Xử lí chuyện này thực ra cũng không tốn công sức gì, nhưng để có thể khiến cho bọn người kia ngã càng đau thì lại càng phải nâng bọn họ lên càng cao, như vậy mới có thể hả lòng hả dạ được.
Thẩm Hà vừa tắm xong thì cửa phòng có tiếng gõ, cậu ta mở cửa thò đầu ra, thấy người tới là Vincent thì lập tức đóng cửa lại, không may cho cậu ta là anh ta đã nhanh hơn một bước dùng chân chặn lấy cửa nên không thể nào đóng lại được.
" Phòng cho khách của nhà cậu lâu rồi không được bảo dưỡng, đường nước bị hỏng rồi, cho tôi vào tắm nhờ đi".
Thẩm Hà sống chết muốn đóng cửa lại " Anh nằm mơ đi, anh đi mà tắm nhờ phòng anh cả với anh hai ấy".
Vincent gần như không cần tốn quá nhiều sức đã có thể đẩy cửa ngược lại khiến nó mở ra lớn hơn rồi len vào bên trong " Bọn họ đều là người có gia đình cả rồi, không tiện cho lắm, vậy nên chỉ có thể làm phiền cậu rồi".
Thẩm Hà vừa mới tắm xong, làn da vẫn còn ửng hồng thơm mùi sữa tắm khiến Vincent không thể rời được tầm mắt đi, chỉ vậy thôi mà anh ta phát hiện bản thân bên dưới đã dựng lên rồi.
Đây là trường hợp trước kia anh ta không bao giờ có, Thẩm Hà là người duy nhất trong suốt từ thời thiếu niên tới nay có thể khiến cho anh ta hứng lên.
Nhớ tới ngày đó anh ta còn chê rằng Thẩm Hà không thể khiến cho anh ta cứng được, không ngờ bị chính cậu em của mình vả mặt nhanh như vậy.
Thẩm Hà bị túp lều dưới người Vincent dọa sợ, cậu ta lập tức đẩy anh ta vào nhà tắm rồi đóng cửa lại, nói với vào bên trong " Tôi cho anh tắm đấy, tắm mau lên!".
Thẩm Hà nghe tiếng nước ở trong phòng tắm vọng ra thì mới thở phào một hơi.
Điện thoại vang lên thông báo, Thẩm Hà mở ra xem.
Cậu ta mải đọc tin tức tới nỗi quên mất việc còn có người khác vẫn ở trong phòng.
Thẩm Hà xem tin tức về Thẩm Mặc, cảm thấy có bất bình nhưng chuyện này anh cả ắt sẽ giải quyết, chỉ có một vấn đề liên quan tới cậu ta, đó là vụ việc ở trung tâm thương mại có rất nhiều fan thay Thẩm Hà bất bình vì cả nhà đi chơi mà không có mặt của thần tượng nhà mình.
Thẩm Hà vào trang cá nhân đăng lên một tin đính chính " Tôi là cú đêm thích ngủ ngày, mấy người đừng bắt nạt em trai tôi".
Chỉ một dòng trạng thái này đã đủ để giải quyết vấn đề mâu thuẫn giữa fan của Thẩm Hà và fan của Thẩm Mặc, mà thậm chí sau lần này bọn họ còn trở nên thân thiết với nhau.
Fan hâm mộ của Thẩm Hà cũng nhảy vào chiến tuyến nói giúp cho Thẩm Mặc trong scandal đang nổi ầm ầm kia.
Vincent tắm xong trần như nhộng mở cửa phòng tắm đi ra.
Thẩm Hà bị tiếng động làm giật mình, cậu ta quay đầu lại thấy tên điên kia lại dám không mặc gì, để thứ kia lủng lẳng mà đi tới trước mặt mình " Anh!..
Anh bị điên à, sao không mặc quần áo vào?", Thầm Hà vừa nói vừa vô thức lùi lại sâu vào trong giường.
Vincent vẫn bình tĩnh lại gần " Em đẩy tôi vào nhà tắm, lại không cho tôi đi lấy quần áo để thay không phải muốn có cái ý này sao? Làm sao? Có phải lần trước bị tôi làm tới nghiện cho nên nhớ nhung nó rồi?", nói tới câu sau anh ta chỉ lên thằng em đang có xu hướng ngóc đầu lên lại của mình.
Thầm Hà mặc dù lần trước đã dùng qua hàng này rồi nhưng lần nữa nhìn lại vẫn cảm thấy sốc vì cái kích cỡ kia.
Thấy anh ta lại gần Thẩm Hà liền điên cuồng đạp chân lung tung " Làm tới nghiện cmn, anh chỉ biết điên cuồng đâm vào thôi, chả có tí kĩ thuật nào cả, tôi còn lâu mới thèm vào".
Thẩm Hà bị anh ta nắm được cổ chân lôi lại gần, Thầm Hà định la lên nhưng lại bị anh ta dùng tay bịt miệng cậu ta lại, chỉ thoát ra được tiếng ưm ưm.
Một tay anh ta xé toạc một cái, cái áo ngủ mềm mại của Thẩm Hà lập tức bị rách làm đôi, lộ ra thân hình nhỏ bé trắng mềm cùng hai viên đậu đỏ trước ngực.
Vincent áp người xuống, vì anh ta không mặc gì nên Thẩm Hà cảm giác rất rõ cái thứ bên dưới cộm lên trên bụng mình.
Thẩm Hà giãy dụa vô dụng, không tin được bản thân đã ở trong phòng tuyến phòng ngự cao nhất rồi mà vẫn bị tên điên này lộng hành.
" Đừng hét lên, nếu không tôi sẽ nói cho anh trai em biết chuyện em đi làm thêm ở quán bar".
Vincent thả tay đang che miệng Thẩm Hà ra, Thẩm Hà liền lập tức nói " Tôi không sợ!", đang định hét lên thì anh ta lại bịt miệng cậu ta lại, lần này không chỉ là bịt miệng thông thường, anh ta còn đút ngón tay vào trong miệng của Thẩm Hà, làm động tác đâm rút cuốn lấy cái lười mềm ấm nóng bên trong.
" Nếu em dám cắn tôi thì tôi lập tức sẽ đâm vào cúc hoa của em".
Thẩm Hà bị trêu chọc tới mức tức giận thở phì phò, hai ngón tay của anh ta cứ quấn lấy khoang miệng của cậu ta khiến cho nước bọt chảy ra cả ra mép.
Vincent cũng không rảnh mà một tay khác thì cời quần của Thẩm Hà ra, miệng thì không ngừng cắn lên cái cổ trắng nõn kia như trừng phạt việc Thẩm Hà chạy trốn suốt bao lâu nay.
Sau khi đã trêu chọc đủ rồi thì Vincent dùng bàn tay bị nước bọt của Thẩm Hà thấm ướt kia thâm nhập vào cúc hoa bên dưới.
Thẩm Hà phát hiện động tác của anh ta nên liền phản kháng lại nhưng thoát làm sao được.
" Anh khốn nạn, thả...tôi ra, tôi...!phải kiện anh...a~".
Giọng cười trầm khàn vang lên bên tai khiêu khích " Có giỏi thì em gọi anh trai mình tới đây xem, gọi bọn họ tới xem tôi như thế nào làm em tới ngất đi".
Ngón tay Vincent chạm vào một điểm mẫn cảm bên trong Thẩm Hà khiến cậu ta run bần bật lên bắn ra, đầu óc dần trở nên mụ mị mà bị người kia kéo dậy đút thứ kia vào trong miệng.
Thứ kia quá to lớn, Thẩm Hà há miệng tới đau cả quai hàm.
Vincent gẩy nhẹ vật dưới thân của Thẩm Hà đang dựng lên " Xem này, ăn nó khiến em thích như vậy sao?".
Thẩm Hà được nếm thử trái ngon một lần, tuy rằng có sợ hãi nhưng cũng rất thích, lâu rồi không được nếm lại khiến trong lòng thực ra cũng có chút chờ mong.
Sau khi trốn về nước, thỉnh thoảng cậu ta cũng không chịu được mà phải tự mình giải quyết, cái chính là không giống trước kia chỉ cần xử lí thứ đằng trước là được mà cậu ta phải tự mình dùng ngón tay cắm vào đằng sau mới có thể giảm được sự thèm khát.
Lúc này, đã lâu không được nếm lại sự kích thích đó cho nên hoàn toàn bị Vincent nắm trong tay mà đùa nghịch.
Vincent giữ hai chân Thẩm Hà lên cao rồi hạ thân xuống cắm vào.
Thẩm Hà khẽ rên lên một tiếng thỏa mãn, đúng vậy, chính là cái cảm giác này, là thứ ngón tay của cậu ta không thể tạo ra được.
Vincent lập tức động thân mình, Thẩm Hà tuy rằng rất thoải mái nhưng lại ngạo kiều không chịu khuất phục " Anh...kĩ thuật...rất kém...a...a~".
Vincent bị khiêu khích thì lập tức di chuyển chạm vào điểm mẫn cảm cảm của Thẩm Hà khiến chân tay cậu ta lập tức lại bủn rủn " Kĩ thuật kém có thể làm em sướng như vậy hay không? Hả?".
Những tiếng bạch bạch vang lên vừa nhanh vừa mạnh.
Thẩm Hà hoàn toàn mất đi lí trí, chỉ có thể nức nở rên lên " Đúng chỗ đó...anh giỏi quá...thích lắm...đừng dừng lại...nhanh nữa lên...a~".
Hai người đang kích tình thì đúng lúc này cửa phòng vang lên tiếng gõ, Thẩm Hà lập tức tỉnh táo lại đôi chút rồi kêu Vincent dừng lại, nhưng anh ta nào sẽ nghe lời.
Thầm Hà chỉ đành cố giữ cho giọng mình không run lên mà nói lớn ra ngoài " Ai vậy?".
Ở bên ngoài Kỳ Gia Phóng nói vọng vào " Em vợ, anh đi kiếm Vincent nhưng cậu ta không ở trong phòng, em có gặp cậu ta không?".
Vincent bị nhắc tới vẫn đang liên tục nhấp hông ở bên trong, Thẩm Hà giơ tay lên muốn tát anh ta một cái nhưng tay lại bị Vincent giữ lấy đưa lên miệng mà liếm láp, Thầm Hà đành phải run rẩy mà lớn tiếng đáp, hy vọng Kỳ Gia Phóng sẽ không nhận ra " Em không...biết, em...ư ư...không gặp...anh ta".
Vincent đột nhiên dùng lực mạnh hơn khiến Thẩm Hà không thể duy trì được giọng nói bình thường.
Kỳ Gia Phóng nghe vậy thì cũng rời đi luôn, anh ta là cáo già, làm sao sẽ không nghe ra tiếng bạch bạch đột nhiên vang lên lớn như vậy kia cơ chứ, tên kia đúng là không biết xấu hổ mà bắt nạt người ta ngay trong nhà của chính chủ, lại còn ra dấu hiệu đuổi anh ta đi.
Làm như mỗi mình mình có bạn nhỏ để chơi trò xấu xa vậy, anh ta còn có hẳn vợ trên danh nghĩa đang chờ trong phòng kia kìa.
Tiếng động quá lớn, Thẩm Hà tin chắc người bên ngoài đã nghe thấy nên lập tức bị kích thích tới muốn ra, vậy nhưng lúc Vincent lại dừng lại động tác rồi rút ra.
Thẩm Hà vội lấy chân kẹp lấy anh ta " Anh làm gì vậy?".
Vincent lật người nằm xuống giường kéo theo Thẩm Hà nằm lên trên " Em muốn thỏa mãn thì tự mình vận động đi".
Anh ta thở hồng hộc, hơi thở nóng ấm phả lên mặt Thẩm Hà, cậu ta kiêu căng tức giận cắn lên vai anh ta một cái " Anh mau động đi".
" Muốn ăn thì lăn vào bếp nha~".
Thẩm Hà không chịu nổi nữa, cậu ta vứt hết mặt mũi ngồi lên người Vincent mà chơi cưỡi ngựa rên lên thỏa mãn, có điều sức lực không nhiều, rất nhanh eo đã đau mỏi nên hướng mắt cầu xin Vincent động thân một chút.
" Thẩm Hà, chỉ có tôi mới có thể đủ thỏa mãn cho em, không bằng chúng ta làm bạn giường đi" Vincent mở miệng yêu cầu.
Thẩm Hà nghe vậy thì tức giận đấm lên ngực anh ta hiếm có mà nức nở " Tên khốn nạn~".
Vincent khẽ cười giăng ra cái bẫy, cậu nhóc này không phải là cừu non mà là một con cáo con chưa trưởng thành, muốn bẫy được con cáo con này thì chỉ có thể dùng thịt mỡ để dụ dỗ để nó tự mình nhảy vào và đắm chìm không thoát ra được mà thôi.
" Vậy em muốn thế nào?".
Thẩm Hà nghĩ nghĩ, anh ta dám coi cậu ta là bạn giường, chuyện đó khác gì cậu ta chỉ là một món đồ chơi, hơn nữa nếu chỉ là bạn giường vậy thì anh ta vẫn có thể ra ngoài tìm người khác tới để giải quyết, đồ của Thẩm Hà trước nay sẽ không chia sẻ cho bất kì ai, hơn nữa đồ này dùng tốt như vậy, càng không thể để cho người khác dùng được " Anh phải làm chịu trách nhiệm, làm bạn trai của tôi, không được léng phéng với người khác, nếu không tôi sẽ thiến anh luôn!".
" Được! Cái này là em tự nói đấy nhé!" Vincent hứng trí bừng bừng tấn công thần tốc khiến Thẩm Hà khổng thể nói nên lời, chặt đứt suy nghĩ hối hận muốn đổi ý của cậu ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...