Tự Dối Lòng Rằng Không Yêu Em


Đối mặt với hàng tá câu hỏi của bạn mình, Lãnh Thiên bất giác cười lớn.

Hắn biết rằng Hạo Minh chắc chắn đã phải kìm nén sự tò mò của mình lâu lắm rồi.
Sau một lúc lâu, với sự giải thích của Lãnh Thiên, cuối cùng Hạo Minh cũng hiểu rõ mọi chuyện.

Thì ra từ đầu, ông Đình Vũ đã rơi vào cái bẫy do Dương Kiệt giăng ra.

Hắn dụ ông ta ký vào hợp đồng chuyển nhượng, nhưng trang cuối cùng, nơi ông ta đặt bút ký lên lại là biên bản nhận tội.
Dương Kiệt nghĩ rằng chỉ cần có một ai đó đứng ra nhận toàn bộ tội lỗi, thì tập đoàn Dương thị của gia đình hắn sẽ không bị phía cảnh sát truy cứu nữa.


Và người xấu số bị Dương Kiệt nhắm trúng, chính là ông Đình Vũ, người đàn ông có thể vì tiền bạc và danh lợi mà hy sinh hạnh phúc cả đời của con gái mình.
Sau khi đã lấy được chữ ký của ông Đình Vũ, Dương Kiệt cũng không dại gì mà tiếp tục ở lại đất nước này để bị cảnh sát dòm ngó, hắn ta đã sớm cao chạy xa bay, ẩn náu ở nước ngoài.

Chỉ khổ cho Đình Vũ, hiện đang phải ngồi tù thay cho Dương Kiệt và gánh tội cho cả tập đoàn Dương thị.
Nhưng điều làm Hạo Minh bất ngờ hơn cả chính là người đứng sau điều khiển toàn bộ sự việc lần này, không ai khác mà chính là Lãnh Thiên.

Chính hắn đã cho người điều tra và thu thập bằng chứng về việc làm ăn phi pháp của tập đoàn Dương thị.

Sau đó Lãnh Thiên đã dùng sức ảnh hưởng của Lãnh gia để bắt buộc cảnh sát phải tiếp nhận và điều tra việc phạm tội của tập đoàn Dương thị.
Hơn thế nữa, Lãnh Thiên còn dự đoán trước được việc Dương Kiệt chắc chắn sẽ tìm cách bắt ông Đình Vũ chịu tội dùm mình, cho nên việc hôm nay Lãnh Thiên đến đồn cảnh sát để thương lượng với ông ta hoàn toàn nằm trong kế hoạch của hắn. 
Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, Lãnh Thiên chỉ việc thoải mái mà chờ đợi mọi thứ diễn ra theo đúng như ý định của hắn.

Từ đầu đến cuối, Lãnh Thiên không hề hé răng nói với ai về kế hoạch của mình ngoại trừ ông Lãnh Hàn, ba của hắn.

Chẳng trách Hạo Minh lại không hề biết về chuyện này.
Trong lúc Hạo Minh đang mải suy nghĩ về mớ kế hoạch hoàn hảo của Lãnh Thiên thì tài xế đã đưa họ về lại biệt thự Lãnh gia lúc nào không hay.

Xe vừa dừng trong sân, Hạo Nhiên không biết từ đâu lập tức chạy đến bên cạnh cửa sau, nơi Lãnh Thiên chuẩn bị bước xuống.
Hạo Nhiên phụng phịu, miệng liên tục trách anh trai vì sao lén lút tới đây một mình mà không gọi cô ta theo cùng.


Hạo Minh đã quá quen với tính cách này của em gái, anh ta thở dài rồi cùng Lãnh Thiên đi thẳng vào phòng khách, đến một lời giải thích cho Hạo Nhiên cũng chẳng thèm nói.
Không nhận được lời giải thích nào, Hạo Nhiên càng như con chó hoang hung dữ bị chọc cho phát điên.

Cô ta liên tục bám theo Lãnh Thiên không rời, miệng liên tục quát ầm lên đòi anh trai phải cho cô ta một lý do thích đáng.
Lãnh Thiên cũng không nhịn được nữa, anh khó chịu đưa tay lên hất tay Hạo Nhiên ra khỏi người mình, gằn giọng nói: “Đừng làm loạn nữa, thật là ồn ào!”
Hạo Nhiên bị hành động vừa rồi của Lãnh Thiên làm cho bất ngờ, dù sao từ trước đến giờ hắn chưa từng nặng lời hay mạnh bạo với cô ta.

Hạo Nhiên im bật, không dám làm loạn thêm nữa.
Cô ta bắt đầu lí nhí, bào chữa với Lãnh Thiên: “Không phải em cố ý đến đây để gây sự với anh Hạo Minh, em có chuyện này muốn nói với anh.”
Thấy không ai lên tiếng, Hạo Nhiên tiếp tục nói: “Ba đã hứa với em sẽ gã em cho anh, chiều nay ông ấy sẽ qua đây gặp ba anh để hỏi cưới.”
Hạo Minh vừa nghe xong lập tức phản đối kịch liệt: “Em biết em đang làm gì không Hạo Nhiên, đừng làm loạn nữa.”
Trái ngược với sự bức xúc của Hạo Minh, Lãnh Thiên chỉ im lặng, hắn chẳng thèm nói lời nào đã đứng dậy bỏ lên phòng.


Mặc kệ Hạo Nhiên liên tục gọi tên hắn trong vô vọng.
Đúng như lời Hạo Nhiên nói, chiều hôm đó ông Hạo Nghiêm, ba của Hạo Minh và Hạo Nhiên, đã có mặt ở biệt thự Lãnh gia với gương mặt đầy sự háo hức.

Ông Lãnh Hàn cũng đã nhận được thông báo về việc này, cho nên đã chuẩn bị tươm tất để đón khách.
Cũng giống như mối quan hệ thân thiết của Hạo Minh và Lãnh Thiên, ông Hạo Nghiêm và ông Lãnh Hàn cũng đã quen biết nhau từ rất lâu.

Hai người hỗ trợ nhau rất nhiều trong việc làm ăn, đó là lí do vì sao khi biết con gái mình có tình cảm với Lãnh Thiên, ông Hạo Nghiêm lập tức qua biệt thự Lãnh gia để bàn chuyện hôn sự.
Nhưng điều ông Hạo Nghiêm không thể ngờ đến chính là thái độ của ông Lãnh Hàn khi nghe mình đề cập đến chuyện kết hôn.

Tưởng chừng ông Lãnh Hàn sẽ vui vẻ đồng ý, nhưng thực tế, ông ấy lại thẳng thừng từ chối với một lý do không thể hợp lý hơn: “Lãnh Thiên đã đính hôn rồi, hôn sự cũng sắp được tổ chức cho nên gia đình tôi đành phải từ chối tình cảm của gia đình ông.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận