Tử Di


Giang Mạn Nhi bên cạnh lại không hề bị huyết tinh trường hợp ảnh hưởng, lúc này cảm nhận Chung Ly chăm chú nhìn liền đối mắt với nàng cười nói:
" Mới bắt đầu đã chịu không nổi, ngươi kém cỏi hơn ta nghĩ."
Chung Ly không quan tâm nàng ta khinh thường mà hỏi:
" Ngươi hai mắt dùng tốt như vậy thế nhưng sống thành được cái dạng này.

Là nên oán trách thiên đạo bất công hay nên oán hận bản thân bất tài?"
Giang Mạn Nhi nghe được liền một khuôn mặt đen tối không đáp lại nàng.

Chung Ly cười nhạt kéo theo nàng ta tiếp tục tiến sâu hơn.

Âm thanh chiến đấu đã bắt đầu xuất hiện, nàng cầm chắc kiếm kéo theo Mạn Nhi nữ tu cùng đi đến.
Hiện ra trước mắt là cảnh tượng xác chết la liệt, chỉ mới nhìn lướt qua đã khiến toàn thân ớn lạnh.

Bởi vì từng xác chết khuôn mặt đều giống y hệt nhau.

Các nàng tiến đến cũng không khiến cho chú ý, bị vây công tà tu bao bọc quanh người là từng đợt huyết vụ nồng đậm, pháp thuật muốn xâm nhập đều bị nó cắn nuốt sạch sẽ.

Bao vây xung quanh tà tu có đến ba người, một vị trúc cơ hậu kỳ còn lại hai vị là trúc cơ trung kỳ tu vi.
Lại một đạo xanh biếc pháp thuật mạnh mẽ đâm tiến huyết vụ khiến nó bắt đầu rung động.

Huyết vụ bị mạnh mẽ mở ra một lỗ hổng, bên cạnh tu sĩ nhân cơ hội này giơ kiếm đâm xuyên qua lỗ hổng.

Chỉ nghe phập một tiếng huyết vụ tan vỡ người bên trong cũng lộ ra, vậy mà khuôn mặt lại giống y hệt những xác chết trên mặt đấy.

Hắn nhoẻn miệng nói:
" Kết hợp không tồi nhưng muốn giết được ta còn xa lắm." Nói xong tà tu hoá thành một luồng khí đen biến mất, rơi xuống đất lại là một cái giả xác chết mang theo hắn khuôn mặt.
Chung Ly bỗng có dự cảm không lành, ngũ phẩm trận bàn chuẩn bị sẵn trong tay liền ném ra ngoài, bóng ma cùng lúc tiến đến nơi.
" Haha, phản xạ rất nhanh, ta động phủ lại xuất hiện thêm bọn chuột nhắt, không đến chào hỏi chủ nhân sao?" Tà tu bị trận pháp chặn lại kịp thời liền đứng bên ngoài âm hiểm nói.
Nàng mỉm cười nhìn hắn:
" A, tại hạ vậy mà đã thất lễ rồi! Nhưng làm sao đây, ta không có thói quen chào hỏi đã sắp chết người?"

Tà tu híp mắt nhìn to gan nữ hài, nhắm sang bên cạnh nàng Giang Mạn Nhi nói:
" Nắm được ta thuộc hạ trong tay đã nghĩ rằng có thể tiêu diệt ta?"
Chung Ly nhìn phía sau tà tu ba trúc cơ kỳ tiền bối thở dài nói:
" Tiêu diệt ngươi người ở phía sau đâu, tranh thủ giây phút được sống này đi!"
Lúc này pháp thuật đã tiến đến tà tu giáo chủ, huyết vụ lại xuất hiện bao bọc toàn thân hắn khiến đòn tấn công tiếp tục tan biến.

Chung Ly ở một bên bình tĩnh quan sát, ngũ phẩm trận bàn không phải trước mắt vài người trúc cơ kỳ có thể dễ dàng phá huỷ.

Bây giờ nàng phải nhanh chóng nghĩ ra đối sách.
Bên cạnh Giang Mạn Nhi nghe xong tà tu lời nói ánh mắt đờ đẫn nhưng cũng không run sợ.

Quả nhiên kẻ không còn gì để mất liền không biết sợ hãi.
Chung Ly xem xét một lát chiến cuộc bỗng nói chuyện:
" Cái ngươi gọi là bất tử chi thân chính là như thế này? Mỗi lần chết là một lần thoát xác?", " Ta không tin hắn có thể vô hạn dùng?"
Giang Mạn Nhi nữ tu lắc đầu nói:
" Giáo chủ chưa tu thành đại công liền không thể vô tận sản sinh nhưng để tiêu hao toàn bộ ba người trúc cơ kỳ pháp lực vẫn là có thể."
" Tà pháp nghịch thiên như vậy chắc hẳn phải có yếu điểm.

Nói xem ngươi biết phải không?"
" Nếu ta nói ra ngươi phải hứa sẽ trả lại ta sư huynh thân xác còn có đảm bảo cho ta an toàn rời khỏi đây." Giang Mạn Nhi mắt loé sáng nói.
" Được, ta lấy thiên đạo thề..."
Cảm nhận thân thể đụng đến một đạo vô hình xiềng xích Chung Ly mới thấy nữ tu trước mắt mỉm cười.

Giang Mạn Nhi cảm nhận đến tâm ma thề liền yên tâm nói:
" Giáo chủ tu luyện chỉ phải dùng đến thuỷ hệ nữ tu huyết bởi vì thuỷ bản chất là ôn hoà nhất linh căn có thể tránh đi tu luyện thần thông phản phệ."
Nhìn Chung Ly im lặng lắng nghe lại tiếp tục nói:
" Nhưng tu luyện tà công cũng không dễ dàng, mỗi tháng đều phải dùng thể âm nữ tử điều hoà lại thân thể.

Trùng hợp ngày hôm nay chính là ngày giáo chủ hắn phải hấp thu nữ tu để trấn áp tâm ma."
" Hắn không tấn công là do vậy?" Chung Ly nói ra suy đoán.

" Đúng vậy nếu phát động pháp lực tấn công e rằng sẽ không thể tiếp tục đè ép, giáo chủ sẽ bị cắn nuốt bởi chính hắn tâm ma."
" Vậy có cách nào tiêu diệt hắn lại khiến hắn tâm ma không thể chiếm lĩnh?" Nàng bắt được trọng tâm liền hỏi.

Lại không thể kiếm hai nữ tu cho hắn làm thịt đi.

Tâm ma là thứ đáng sợ nhất của tu chân giới, nếu tà tu này không thể tiếp tục kiểm soát bản thân e rằng ở đây người đều chỉ có một con đường chết.

" Kích thích hắn tâm ma.

Sau đó tiêu diệt hắn bản thể." Mạn Nhi nữ tu trả lời.
Thấy nàng vẫn có chút khó hiểu liền giải thích rõ hơn:
" Muốn tâm ma không chiếm dụng thể xác chỉ có cách làm nó xuất hiện sau đó phân biệt với chân thật thân thể cuối cùng chọn lựa một cái để sát."
" Tâm ma lại có thật thể? Ngươi giáo chủ tu luyện tà công đã đến bước này? Quả nhiên là ác nhân trong ác nhân!" Chung Ly ẩn ẩn sát ý nói.
Giang Mạn Nhi nghe vậy vô cảm nói:
" Ta hai mắt có thể phân biệt chân thật, nếu không có ta các ngươi chỉ có một nửa tỷ lệ thành công.

Chân thật có thể sát nhưng tâm ma không thể."
" Tại sao phải chọn lựa mà không thể cùng lúc sát cả hai?" Nàng khó hiểu hỏi.
" Ngươi biết thế nào là đã có thật thể tâm ma sao? Nếu đụng phải nó cũng sẽ chỉ có một con đường chết." Nữ tu có chút coi thường nhìn nàng nhưng vẫn giải thích.
Thời gian hai người nói chuyện cũng không lâu nhưng tình hình chiến đấu bên ngoài đã có chút biến động.

Tà tu giáo chủ đang chiếm lợi thế bởi vì hai trúc cơ trung kỳ tu sĩ pháp lực đã sắp cạn kiệt.
Cũng may trúc cơ hậu kỳ Nhân khách khanh* kịp thời ứng cứu mới không khiến hai đồng đội bị huyết vụ cắn nuốt.
(*): môn khách
Nhân lúc tà tu dính vết thương trí mạng lại dùng thi thể thoát xác, Chung Ly mở ra một góc trận pháp kêu gọi hai trúc cơ trung kỳ tiền bối tiến vào.

Hai người hiểu ý chớp mắt đã xuất hiện trong nàng trận pháp.


Chung Ly đóng cửa trận pháp chờ đợi hai tu sĩ dùng linh thạch khôi phục xong linh khí mới nói ra kế hoạch trước mắt.

Hai vị tiền bối có chút bất ngờ nghe nàng nói, lại nhìn sang bên cạnh Giang Mạn Nhi yêu cầu nàng ta sử dụng tâm ma thề.

Họ Giang cũng không chần chờ khẳng định những lời nàng ta nói đều là sự thật trước thiên đạo.

Các tiền bối cảm nhận xong mới đồng ý thực hiện kế hoạch.

Để kích thích tà tu tâm ma trước tiên phải biết hắn tâm ma là cái gì? Họ Giang khẳng định rằng tâm ma của hắn chính là hắn nữ nhi, tà tu vẫn luôn muốn sống lại hắn hài tử.

Cuối cùng để có thể kết hợp hoàn mỹ kế hoạch Chung Ly sẽ mạo hiểm ra tay.

Chung Ly bàn bạc một chút với hai vị tiền bối sau đó họ liền ra ngoài tiếp tục chiến cuộc.

Nhân tiền bối bên ngoài chiến đấu một mình đã được một thời gian thấy đồng bạn tiến lên hỗ trợ mới thở ra một hơi.
Chung Ly bên này cũng không rảnh rỗi, chờ đợi họ lại một lần bức cho tà tu kim thiền thoát xác, nàng liền lôi ra Lung Hồn chuông Tử Đằng giao cho.

Tà tu ngày này hàng tháng chính là lúc tâm thần yếu ớt nhất, hơn nữa hắn còn chưa sử dụng được hiến tế người điều hoà tâm ma cho nên nàng mới dám ra tay.
Tiêu hao toàn thân linh khí, nàng rung lên chuông nhắm về mới biến thành khói đen tà tu.

Khói đen hiện ra một đầu người, khó tin nhìn về phía nàng.

Chung Ly thấy có tác dụng liền rút ra trong tay mười viên trung phẩm linh thạch linh khí độ nhập chuông.

Nàng đan điền khô kiệt đau đớn nhưng vẫn cố chịu đựng rung lên chuông nói:
" Cha, ngươi không nhớ tiểu bảo sao? Con rất nhớ người đâu."
Tà tu nghe vậy chấn động hai mắt, thân thể phân hai rồi lại về một, trong miệng thế mà lẩm bẩm:
" Tiểu bảo cha cũng nhớ con..."
"Không không ngươi căn bản đã chết...không thể nào..."
Chung Ly thấy hắn đã bắt đầu rối loạn liền khóc lóc nói:
" Cha con đau quá...sao cha lại bỏ mặc con, người theo con đi đi được không."
" Aaa, là mẹ ngươi hại chết ngươi...lại không phải ta...
"Không bảo bảo cha xin lỗi, đến đây với cha đi, cha có thể đúc lại bảo bảo thân thể cũng sẽ không làm con phải chịu đau đớn nữa..."
Nhìn tà tu điên loạn ánh mắt, Chung Ly đột nhiên có chút sợ hãi, nước mắt mất khống chế không thể kìm lại.


Mọi người nhìn thấy là cảnh tượng huyết vụ trong ao dần dần nổi lên một thi thể, là một tiểu nữ hài, thân thể hoàn mỹ không thương tích nhưng sinh cơ toàn vô.

Tà tu giáo chủ bắt đầu mất khống chế hét lớn:
" Bảo nhi, con đến đây với ta đừng đi tìm người đàn bà điên kia...đừng nghe lời ả ta nói...!nếu không ta sẽ giết chết con...Giết.."
Hắn thân thể cuối cùng cũng phân thành hai, tâm ma thoát ra ngoài song song đối mặt, nhìn hai bóng dáng y hệt nhau Chung Ly bị uy áp bức cho nằm rạp xuống nhưng vẫn cố ra hiệu cho phía Giang Mạn Nhi.

Nàng ta phấn khích nói:
" Là bên trái người, mau giết hắn."
Ba vị tiền bối nghe vậy nhanh chóng ra tay, vũ khí và pháp thuật đã sắp tiến đến tà tu thì bỗng nghe Chung Ly hét lớn:
" Là bên phải người, đó mới chính là chân thân."
Đòn tấn công kịp thời chuyển rời mục tiêu sang phải, đao kiếm cùng phép thuật nhấn chìm tà tu thân thể.

Rơi xuống đất khi đã trở thành vô tứ chi xác chết.
Giang Mạn Nhi chứng kiến toàn bộ hốc mắt như muốn nổ tung:
" Không phải, sao có thể? Các ngươi lại không tin tưởng ta!"
Chung Ly xem trên mặt đất thi thể, lần này khói đen đã không thể hình thành liền biết nàng đoán đúng.

Nhìn ở một bên đang hoảng hốt nữ tu nàng bỗng nhoẻn miệng cười:
" Ta sao có thể tin tưởng một kẻ điên!"
Nàng vẫn luôn quan sát Giang Mạn Nhi, chỉ đến lúc phân biệt ra tà tu thật thể nàng ta mới để lộ ra ánh mắt điên cuồng.

'Người này chính là không thể tin.'
Ba vị tiền bối đáp xuống mặt đất cười lớn tiến đến vỗ vai nàng:
" Công tử ánh mắt thật không sai, tiểu hữu rất tài giỏi."
" Chung Ly cũng cảm tạ các vị tiền bối đã tin tưởng."
Nhân lão hài lòng nhìn tiểu cô nương trước mắt, sau đó ra hiệu cho bên cạnh người tiến lên giải quyết Giang Mạn Nhi thì bị Chung Ly ngăn lại:
" Tiền bối nhưng có thể bán cho tiểu hữu một cái mặt mũi, để nàng ta rời đi hay không?"
Nhân lão nhướng mày đột nhiên hiểu ra:
" Tâm ma thề?".

" Đúng vậy, tuy nàng ta có tâm hại người lại muốn đồng quy vu tận với tiểu hữu nhưng tiểu hữu đã hứa để nàng ta an toàn chở ra liền không thể nuốt lời."
Chung Ly điềm tĩnh đáp.
Ba vị tiền bối bấy giờ mới gật đầu, chỉ là sáu ánh mắt sát ý nhìn chằm chằm Giang Mạn Nhi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận