Tứ Đại Thần Vật


Trấn Long cung dưới lòng sông Tô Lịch.Vạn Hạnh trải tấm Long Mạch Toàn Đồ mà năm xưa sư phụ lãi là Thiên Ông Thiền Sư cướp từ tay Cao Biền ra rồi nói:- Năm đó Cao Biền định hủy diệt Long Mạch cuối cùng và lớn nhất của Đại Việt ta tại thành đại la này.

Nhưng không làm được, vì thế hắn liền cho xây dựng lại thành Đại La theo ý hắn để giam hãm Chân long trong đó.- Vạn Hạnh lấy tay chỉ vào một vị trí trên toàn đồ nói tiếp:- Nơi đây chính là nơi lập trận pháp phong ấn còn chỗ này chính là mắt trận, chỉ cần phá được mắt trận, phong ấn tự khắc sẽ mở.- Lý Công Uẩn và Vũ Long Hoàng chăm chú nhìn vào vị trí mà Vạn Hạnh chỉ, trên đó chỉ ghi vọn vẹn 5 chữ: Âm Dương Cầm Long Trận, dưới năm chữ đó là 1 dòng chữ nhỏ hơn Sông Tô Lịch.

............Hai tháng sau, bên cạnh bờ sông Tô Lịch một đoàn người đứng bên bờ sông nhìn xuống dòng nước thăm thẳm.Đoàn người này dẫn đầu là Lý Công Uẩn và Vạn Hạnh.Nước sông trong suốt, nhưng thật sâu, không thể nhìn thấy đáy.Vạn Hạnh bảo:- Không ngờ mắt trận lại ở tận đáy sông, lần này không biết làm sao cho phải.Long Hoàng nói:- Sư phụ yên tâm, ở trong Tây Thiên Điện vị tiền bối đó đã nói qua công dụng của mấy viên châu mà Thần Phong Chân Nhân đã khảm vào thần vật, trong đó có Định Hải Châu có khả năng ngăn chặn dòng nước.- Lý Công Uẩn bảo:- Lần này ngự đệ dấn thân vào hiểm địa, trẫm vô cùng lo lắng, nếu thấy nguy đệ chớ vội mà hãy trở về tìm cách.

Dù triều ta không truyền lại được nhiều đời.

Trẫm cũng không muốn mất đi thần đệ.- Long Hoàng cũng trả lời:- Hoàng thượng chớ lo lắng lần này đệ ra đi rất nắm chắc thành công.- Dứt lời Long Hoàng liền lặn xuống đáy tìm kiếm.

Thân người vừa chìm xuống Đinh Hải Châu đã phát ra ánh sáng lấp lánh bọc chàng vào giữa.

Từng trận hàn khí lạnh thấu xương xuyên qua hộ thân nội lực chui vào, rùng mình một cái chàng vội vã tăng thêm chân khí chống trả cái lạnh.Sau khoảng nửa giờ, Phía sâu dưới nước đã không hề còn có một tia sáng nào nữa.

Chàng liền giơ ấn Huyền Vũ ra, thủy linh khí lập tức phát sáng chói lòa soi rõ một vùng khoảng vài trượng.Đột nhiên, chàng phát hiện phía trước có một tòa cung điện.


Của cung điện làm bằng gỗ lim lấp lóe mấy chiếc đinh bằng đồng được đóng vào.

Hai bên đại môn có hai con kì lân trấn tà bằng đá, vô cùng sinh động.

Phía trên đại môn là ba chữ Trấn Long Cung.Đến gần cửa cung Long Hoàng cảm thấy mình va vào một lớp cương khi bao bọc tòa cung điện.

Chàng dừng chân lại vận linh lực đến mức cực hạn chui qua lớp cương khí.Lúc này trong lòng hắn vừa kinh hãi vừa mừng rỡ.

Kinh hãi vì Cao Biền quả thật là một người tài trí tòa Trấn Long Cung dưới đáy sông này được kiến tạo hết sức kỳ công.

Mừng là vì trong này không có một giọt nước nào chui lọt.

Ở trong này chàng có thể tùy ý hoạt động mà không phải tốn sức vận linh khí hộ thân.Chàng giơ tay lên đẩy tung cánh cửa đá, xuất hiện phía trước mặt là một căn phòng bằng đá cẩm thạch, trần điện được chống bằng 10 cây cột.

Những cây cột này có lẽ được đẽo Bằng đã hoa cương, chẳng những có chu vi phải ba bốn người ôm mới hết mà còn được điêu khắc vô cùng tinh tế, trên mặt mỗi cây đều chạm trổ mười mấy con mãng xà, nhe nanh giơ vuốt.

trông rất sống động, mười phần linh khí, Trên trần của Trấn Long cung có chạm chín con rộng cuộn vào nhau.

Miệng mỗi con đều ngậm dạ minh châu chiếu sáng lấp lánh.

Chàng đưa mắt đánh giá căn phòng.

Căn phòng này diện tích chừng ba bốn mươi trượng, vô cùng xa hoa, hùng vĩ to lớn, bất chợt mắt chàng chú ý vào một cái bệ thờ cao chừng một trượng, đài này được làm bằng ngọc bích và ẩn hiện có ánh sáng chớp động.

Trên mặt đài có luồng sáng như có như không, đang bay lơ lửng trên đó là một bảo vật giống chiếc đĩa.

Hình dạng của bảo vật là hình tròn, vành ngoài mỏng.


Hoa văn được trang trí hai tầng trong ngoài.

Tầng bên trong là một vòng tròn bao gồm 12 “bánh răng” xoay tròn có khoảng cách đều nhau giống như một vầng hào quang.

Tầng bên ngoài bao quanh tầng bên trong, do 4 con chim lửa giống nhau bay ngược chiều kim đồng hồ tạo thành.

Đầu và móng chim to hơn, cổ và chân dài mà thô, thân chim nhỏ bé, cánh ngắn nhỏ, đuôi ngắn rủ xuống, có ba ngón.

Bốn con chim theo thứ tự trước sau chạm vào nhau bay cùng một hướng và ngược lại hướng xoay của tầng bên trong.

Không ngừng tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Chàng đã nhận ra vật này trong toàn đồ của cao biền vật này gọi là "Thái dương thần điểu kim luân" chính vật này cung cấp sức mạnh cho phóng ấn.

Xem ra vật này đã bị cao biền hạ cấm chế.

Chỉ cần phá được nó có lẽ phong ấn sẽ không còn.Long Hoàng đặt tay lên chiếc kim luân, vận dụng linh lực trong người vận chuyển vào.

Thái dương thần điểu kim luân lập tức phát ra ánh sáng vàng kim rực rỡ.


Đẩy bật linh khí của chàng trở lại.

Cùng lúc đó khắp nơi trong Trấn Long cung vang lên tiếng than khóc vô cùng quỷ dị, không khí xung quanh cung điện lập tức lạnh hẳn đi.

Bốn bề âm khí tuôn ra không ngớt.

Bỗng có một cách tay xương xẩu chọc thủng nền cung mà nhoai người ra.

Mang theo một luồng thi khí nồng nặc.

Long Hoàng giật mình một cái.

Sau khi bình tĩnh nhìn lại thì vội vàng rút lôi vân kiếm ra cầm trên tay.

Hướng âm binh vừa mới nhô được nửa người ra chém tới..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận