Tứ Đại Thần Vật


Ngọn phất trần vô cùng cổ quái, Hỏa thần cung chấn nhiếp Hoàng DươngLong Hoàng thấy lão vô lý như thế thì tức giận nói:- Nếu đạo trưởng đã quyết ý như vậy thì tại hạ cung kính không bằng tuân lệnh.Chàng vì kính lễ với bậc trưởng thượng nên khởi thức chàng dùng chiêu Linh Sơn Lễ Phật chắp hai tay lại người hơi rùn thấp xuống trường bào của chàng lập tức căng phồng như có ngọn gió thổi qua vì Tam Ma Địa chân khi chạy khắp cơ thể để hộ thân.

Vong Trần thấy tình thế như vậy không dám khinh địch liền dùng chiêu Song Phụng Triển Xí phóng chưởng đánh ra, nhắm vào hai huyệt thái dương của Long Hoàng hung hăng vỗ tới.

Chưởng phong rít lên veo véo, ẩn hiện tiếng nổ lép bép như củi cháy.Thủ pháp cùng tư thức này là lão đã vận đến 7 thành công lực của bản thân, chân chính sử dụng công phu thượng thừa của Hoàng Dương Đạo Quán, công phu này tên là Thiên Phụng Cầm Long, một môn võ công thần kì trong Hoàng Dương Bảo Điển, chưởng pháp rất linh diệu.

Mô phỏng tư thế chiến đấu của Phượng Hoàng.Võ công của Vong Trần này thực thâm độc hiểm hóc.

Chỉ một thế chưởng đánh ra là đã gây được một luồng kình phong lạnh buốt, mang theo một luồng khí tức âm hàn chen lẫn với những chiếc lá khô trên mặt đất, cuốn tới ầm ầm.Long Hoàng thấy vậy không khỏi giật mình một cái, chàng không dám xem thường liền lập tức thét lớn một tiếng đưa chân bước tới vung song chưởng ra, vận dụng những thế võ tinh diệu đánh thằng vào thế công của Vong Trần Đạo Trưởng.


Hai luồng kình lực chạm vào nhau, gây ra một tiếng nổ to kinh thiên động địa.

Long Hoàng bị chưởng lực của lão đạo sỹ hất ra sau tám bước, suýt nữa không còn đứng vững.

Lão đạo sỹ tuy không bị phản chấn đẩy lùi ra sau, nhưng bàn chân lão cũng đã ngập xuống đất nửa thước người lắc lư dữ dội.

Vong Trần sau phút bất ngờ vì sức mạnh của Long Hoàng đã bình tĩnh trở lại, lão cất giọng lạnh như băng nói:- Ngươi chớ tỏ ra ngông cuồng ngạo mạn tuyệt nghệ trong Đạo Quán này không phải chỉ có một hai, nếu ngươi chỉ dựa vào chút ít tài nghệ đó mà vẫn muốn làm loạn nơi này thì quả là hung hăng phách lối.Long Hoàng vừa đỡ thẳng một chưởng với đối phương liền cảm thấy nội công của lão ta vô cùng cao thâm mạt trắc.

Từ ngày xuất đạo đến nay mới gặp lần đầu.

Nhưng nội cốc này lại liên quan đến tung tích của Phong Nguyên Lệnh làm thế nào chàng chịu bỏ qua dễ dàng cho được?Bởi thế chàng liền ôn tồn nói:- Vong Trần Đạo trưởng nếu không mở lượng hải hà cho tại hạ vào trong thì dù chết tại hạ cũng phải thử một lần.Vong Trần Đạo Trưởng vừa nghe qua câu nói của chàng liền cất tiếng cười khanh khách như điên dại.

Đồng thời lão lùi ra sau ba bước cung kính hướng vào trong một tòa điện cúi người nói:Xin sư tôn minh giám, thằng ranh này thực khó đối phó đệ tử xin phép được dùng hết sức mình.Nói xong lão quay lại trợn mắt nhìn vào Long Hoàng nói:- Từ khi thành đạo đến nay, ngươi là người thứ nhất được thấy bần đạo dùng hết sức mạnh, ngươi nên cảm thấy vinh dự khi chết dưới ngọn phất trần của ta đi.Lời vừa dứt lão đã đưa tay ra sau lưng tháo ngọn phất trần xuống.

Long Hoàng nhìn sang thấy ngọn phất trần của Vong Trần vô cung quái dị cán dài khoảng 1 thước rưỡi bằng thép đúc nên, đuôi phất trần rủ xuống tỏa ra sắc vàng vô cùng chói mắt, khi Vong Trần truyền nội lực vào nó không ngớt kêu lên xào xạc.


Lão thét lớn một tiếng rồi vung ngọn phất trần lên lao tới phía trước, ngọn phất trần vung ra tựa như Phi Long Xuất Hải mang theo một luồng ánh sánh hoàng kim nhắm Long Hoàng đánh tới, kình phong từ vũ khí của lão đi đến đâu mặt đất nơi ấy bị phá ra thành một cái rãnh rộng ngoài 5 thước mang theo tiếng rít kinh hồn.

Long Hoàng giật mình kinh hãi, chàng không ngờ khi có binh khí trong tay lão lạo trở nên đáng sợ đến vậy, chàng vội vã nhảy lùi ra sau tám bước, quỳ một chân xuống vung tay kéo Hỏa Thần Cung.

Sau khi luyện thành thần công Tam Ma Địa nội lực chàng đã đạt đến cảnh giới vô cùng cao tuyệt lần này chàng sử dụng thần cung dễ dàng mà không gặp trở ngại gì.

Một mũi tên lửa nhanh chóng hình thành tỏa ra hơi nóng.

hừng hực nhắm ngay luồng chưởng phong của Vong Trần đạo trưởng lao tới.Bỗng nhiên lúc đó từ trong đại điện vọng ra tiếng thét kinh ngạc :- Là Hỏa Thần Cung, Vong Trần mau lui xuống.Lão đạo sỹ nghe tiếng quát, nhưng lúc này lão muốn thu chiêu về cũng đã chạm mất rồi.

Hai luồng chưởng phong chạm vào nhau phát ra một tiếng nổ như sấm động, gió lốc nổi lên ào ào, đất đá bay toán loạn.

Ngay tại chỗ chưởng lực chạm nhau tạo thành một cái hố sâu chừng tám thước rộng ngoài một trượng.


mặt đất xung quanh bị cày xới nát bét thành một khoảng.

Vong Trần bị phản chấn hất ra sau đập vào bức tường đối diện.

Lão há miệng phun ra một ngụm máu tươi dáng vẻ vô cùng chật vật.

Lão hướng cánh cửa trong điện quỳ xuống cất giọng nói:- Đệ tử bất tài vô dụng, để cho hai tên tiểu tử xâm nhập vào cấm địa bản môn, xin sư phụ trị tội..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận