Tứ Đại Tài Phiệt P4 - Gặp Gỡ Đại Nhân Vật Tỷ Phú - Ân Tầm

Quyển 2 – Trốn không thoát khỏi tình yêu

Chương 1: Khanh bổn nữ nhân (1)

Biệt thự Bán Sơn - Hồng Kông

Ánh mặ trời chiếu rực rỡ trên những ngọn cây bao quanh ngôi biệt thự sang trọng. Khu Bán Sơn Hồng Kông chính là tiêu chí của giới nhà giàu, cũng là tượng trưng cho địa vị, xa hoa, người không được mời đến không thể tiến vào, không khó nhìn thấy giữa không gian u tĩnh, nóc nhà màu đỏ dưới ánh mặt trời càng thu hút ánh mắt người nhìn.

“Hoàng Phủ”

Đây là biệt thự tư nhân của Hoàng Phủ Ngạn Tước, cũng là nơi hắn trú lại mỗi lần có việc phải xử lý ở công ty con ở Hồng Kông, tên biệt thự này cũng giống như tên biệt thự ở bên Mỹ từ đời ông cố của hắn đặt ra.

“Hoàng Phủ” nghĩa là “Nhà của họ Hoàng” cũng là đồng âm với họ của hắn, rõ ràng lộ ra gia thế, tư tưởng Trung Quốc của tổ tiên hắn, nhưng càng mang một vẻ vương giả, uy nghiêm và quyền lực không thể xem thường.

“Hoàng Phủ” ở Hồng Kông so với “Hoàng Phủ” ở Mỹ có vẻ cổ điển Châu Á hơn, vẫn mang vẻ lãng mạn và uy nghiêm, đại môn khí phái, cửa vườn hình vòm, đường mòn lát đá, xa hoa mà cao quý.

Buổi trưa cuối tuần, trong phòng họp đèn treo tường lộng lẫy, sô pha kiểu châu Âu cổ điển, những viên gạch lót sàn giả cổ màu sắc đậm nhạt đan xen nhau, trần nhà cũng phối hợp màu tương ứng với màu của gạch lót sàn quả thật thể hiện hết khí tức, cực kỳ xa hoa mà không phô trương.

Phòng hội nghị đủ rộng để các vị quản lý cấp cao ngồi, bọn họ mỗi người đều mặc Tây trang nghiêm nghị ngồi ở hai bên bàn họp, bầu không khí yên tĩnh mà nghiêm túc làm họ không dám có chút thất thố.

Tổng tài tự thân trấn ở chi nhánh Hồng Kông điều này đối với họ mà nói vừa là phúc vừa là hoa, phúc là bởi vì dưới sự lãnh đạo của tổng tài, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, thành tích của bọ họ quả thật tăng lên vượt bậc, họa là cũng bởi vì có sự lãnh đạo của tổng tài mà chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, đã có mấy vị quản lý cấp cao bị vị tổng tài hai mươi tám tuổi này sa thải.


Thậm chí trong số mấy vị quản lý cấp cao đó có vài vị vốn là người làm lâu năm, nếu dùng lời của tổng tài mà nói … Hoàng Phủ Quốc Tế tài phiệt trước giờ không thiếu nhân tài, nhưng cũng sẽ không nhiều mấy người chỉ biết dựa vào thân phận mà làm loạn.

Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, tất cả các nhân viên ở công ty con ở Hồng Kông không khó nhận ra vị tổng tài này quả thực yêu cầu nghiêm khắc, quả đúng danh tiếng như sấm rền, đừng chỉ nhìn hắn cử chỉ tao nhã như hoàng tử, nhưng trong bản tính có một phần lang tính làm người ta không thể xem thường.

Hoàng Phủ tài phiệt có thể liệt danh trong tứ đại tài phiệt, cùng với ba nhà tài phiệt kia sánh vai nhất định phải có thực lực và quyền lực.

‘Giám đốc Tề, báo cáo một chút tình hình kinh doanh của bên ngài!’

Ngồi trên ghế da, Hoàng Phủ Ngạn Tước lời lẽ uy nghiêm mà bình ổn nhưng mang đến cho người ta một nỗi lo sợ bị nhìn thấu hết tâm tư.

‘Dạ, Hoàng Phủ tiên sinh!’

Giám đốc Tề hít sâu một hơi, nói: ‘Chúng tôi đã thống kê báo cáo, lợi nhuận của khoản đầu tư kỳ này có 80 công ty được hơn một nghìn vạn, đạt được lợi nhuận trên một nghìn năm trăm vạn có 45 công ty trên sàn chứng khoán, 45 công ty đó kỳ trước tổng doanh thu 800.75 nghìn vạn, theo giới tài chính Hồng Kông mà tính thì chiếm khoảng 35.4%, thực hiện doanh nghiệp lợi  nhuận và lợi nhuận thuần là 50.11 nghìn vạn và 45.85 nghìn vạn so với kỳ trước tăng trưởng tương đonwg là 127.4% và 201.14%...

Giám đốc Tề vừa nói vừa cẩn thận quan sát Hoàng Phủ Ngạn Tước đang đứng lên bước gần đến cửa sổ, có chút sợ sệt số liệu có sai sót.

Nhìn tổng tài gương mặt không có chút biểu tình nào, hắn không biết là công ty tài chính mà hắn quản lý lợi nhuận có đạt đến mức tiêu chuẩn hay chưa, bởi vì nghe nói các chi nhánh bên Mỹ và các quốc gia khác thành tích rất cao.

Nghĩ đến đây, mồ hôi hắn bắt đầu chảy xuống!

Hoàng Phủ Ngạn Tước đứng dậy chẳng qua là chỉ muốn giãn gân cốt một chút, nhưng khi thân hình cao lớn của hắn đứng dựa vào cửa sổ, lại khiến hắn nhìn thấy một màn động tâm.


Tiếng nói sau lưng đã dừng lại, theo đó là một tràng tiếng hô hấp khẩn trương.

‘Tiếp tục nói!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước không quay đầu lại, chỉ điềm đạm ra lệnh.

‘Dạ!’ Giám đốc Tề khẽ lau mồ hôi trán, mà các vị quản lý cấp cao khác ai cũng có chút khẩn trương.

‘Hai chỉ tiêu này tăng trưởng mạnh chủ yếu bởi vì trong kỳ công ty quyết định chọn chứng khoán KT đầu tư mà đạt được 51.57 nghìn vạn lợi nhuận …’

Cách phòng hội nghị không xa nhìn sang là hồ bơi rộng lớn, nước xanh trong nhìn thấu đáy, mà bên cạnh hồ bơi, Liên Kiều tự quấn người như một cái bánh chưng, bên cạnh là một vệ sĩ đang canh chừng sự an toàn của cô.

Chỉ thấy cô cẩn thận hết sức cúi xuống, chân nhỏ khẽ chạm vào mặt nước, nhưng trong chớp mắt đã rút lên, giống như rất sợ nước vậy.

Một màn này thu hết vào trong mắt Hoàng Phủ Ngạn Tước, hắn nhịn không nổi nhẹ nở một nụ cười, đôi chân trắng nõn đó hình như khẽ khua trong lòng hắn một cái, cực kỳ vương vấn mà gương mặt thanh thuần của cô dưới ánh mặt trời càng thêm mê người như một đóa hoa dưới nắng xuân làm người ta động lòng yêu mến không thôi.

Lòng Hoàng Phủ Ngạn Tước chợt xúc động, giống như có một sợi tơ đang se lấy tim hắn, không biết tại sao hắn đột nhiên cảm thấy cái phòng họp này giống như một nhà tù vậy, không khí cực kỳ ngột ngạt.

‘Được rồi!’

Hắn mở miệng, khẽ xoay người lại, thân hình cao lớn che gần một nửa ánh sáng chiếu từ khung cửa sổ đến …

‘Hoàng Phủ tiên sinh …’


Giám đốc Tề khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, trời ạ, nghìn vạn lần đừng chê bai hắn làm việc không tốt, có trời mới biết hắn đã hết sức cẩn trọng rồi, nếu như bản thân bị cách chức, vợ con biết làm thế nào đây?

Ánh mắt Hoàng Phủ Ngạn Tước quét một vòng qua từng gương mặt, sau đó nói: ‘Cuộc họp hôm nay đến đây thôi, ngày mai bảo thư ký đưa mấy phần báo cáo này đến phòng làm việc của tôi!’

‘Da, Hoàng Phủ tiên sinh!’

Tất cả thầm thở phào một hơi, biểu tình trên mặt giống như vừa được phán vô tội vậy, người người lần lượt rời đi.

Ánh mắt Hoàng Phủ Ngạn Tước lại chuyển sang bóng dáng cô nhóc đang ở cạnh hồ bơi, nhìn lâu một chút, ánh mắt ôn hòa dần dần chuyển thành một ánh mắt mang tia chiếm hữu mà bản thân hắn cũng không nhận ra.

Chương 2:  Khanh bổn nữ nhân (2)

‘Liên Kiều tiểu thư, cô phải xuống nước thì mới học bơi được …’

Vệ sĩ đứng bên cạn hồ bơi căng thẳng nhắc nhở cô, hắn thật chưa từng thấy ai học bơi như thế, đem bản thân quấn chặt như bánh chưng không nói, lại còn hết sức khoa trương mang phao bơi trên eo, đây … đây là học bơi sao?

Liên Kiều vẻ mặt khẩn trương nhìn mặt nước, nghiêng đầu một cái dáng vẻ rất không sao nói: ‘Ai nói tôi muốn học bơi chứ? Tôi vốn là biết bơi rồi, chỉ là … chỉ là …’

‘Chỉ là thế nào?’

Một giọng nói trầm ấm ngắt lời cô liền đó thân thể cao lớn của người đàn ông đã chiếu bóng trên mặt nước hồ bơi.

‘Hoàng Phủ tiên sinh!’ Vệ sĩ liền cúi người chào.


‘Ừ, anh đi đi!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước ra lệnh.

‘Dạ!’ Vệ sĩ nhận lệnh lập tức rời khỏi hồ bơi.

Liên Kiều ngẩng đầu nhìn, ánh mắt dán trên bóng dán cao lớn của người đàn ông, ánh mặt trời chiếu rọi trên người hắn, tạo nên một vầng sáng quanh thân như thiên thần.

 Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn Liên Kiều, cười nhẹ: ‘Nha đầu, em lười biếng như vậy chắc sẽ thua đấy, chẳng lẽ làm vậy thì thắng được Thù Đế sao?’

Hắn biết Thù Đế là tử huyệt của Liên Kiều, chỉ cần nhắc đến tên của cô ta, Liên Kiều liền bị kích thích ngay.

Quả nhiên, vừa nghe hắn nói, Liên Kiều với tay lên, bàn tay nhỏ nắm chặt cổ áo Hoàng Phủ Ngạn Tước.

‘Anh đã đáp ứng em rồi nha, nhất định phải dạy em biết bơi, nếu không … nếu không anh là chó con! Chó con đó, biết chưa?’

Hoàng Phủ Ngạn Tước giơ hai tay đầu hàng: ‘Được được được, anh hứa với em, cho nên mới đặc biệt hủy cuộc họp mà đến dạy em nè, vậy đi, em xuống nước trước, thích ứng một chút cảm giác dưới nước được không?’

Thấy cô ngoan ngoãn gật đầu, hắn quay người đi.

‘Cái gì mà, nói như là ân huệ lớn lắm vậy …’

Liên Kiều nhìn bóng lưng hắn đi, làm cái mặt quỷ, bĩu bĩu môi, cô quay lưng lại, nhìn mặt nước trong veo dưới ánh mặt trời lại khẩn trương trở lại, nuốt một ngụm nước bọt.

‘Mẹ ơi … cứu con mẹ ơi …’

Những mảnh ký ức đột ngột quay lại trong đầu, làm nhịp thở của cô đột nhiên gấp gáp, cô khuỵu xuống, gương mặt trắng bệch nhưng lại cố kiên cường không rơi lên …


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận