Vô cùng căng thẳng níu chặt cổ áo choàng tắm của mình, Sầm Tử Tranh cương quyết chờ ở cửa phòng tắm, giống như con thỏ nhỏ, chỉ sợ con quái vật từ bên trong lao ra, vẻ mặt tập trung cao độ.
Sầm Tử Tranh không khỏi ảo não, đồ trên người mình, nhìn thế nào cũng giống như con mồi đưa vào miệng sói, tại sao lại mặc thành cái bộ dạng này chứ?
Để tránh Cung Quý Dương, cô đã đem hết quần áo của mình ra phòng khách, bây giờ em trai ngủ ở phòng khách, cô không thể qua đấy lấy được.
Xem ra mình chỉ có thể cẩn thận hơn một chút thôi, người đàn ông này, tỉ mỉ sắp đặt vở kịch này, nhất định là có mục đích của anh ta.
Ôm nỗi lo sợ bất an trong lòng, Sầm Tử Tranh cuộn tròn người vào một góc nhỏ trên giường, không thể không thừa nhận, chiếc giường lớn Cung Quý Dương mới thay, thật sự rất thoải mái, khiến cô có kích động muốn vui vui vẻ vẻ ngủ một giấc, nhưng mà ——
Đang suy nghĩ, bên kia phòng tắm chợt truyền đến âm thanh của tiếng mở cửa, Sầm Tử Tranh đột nhiên cả kinh, sau khi co rúm người lại một cái, vội vàng nằm thẳng cẳng nhắm mắt giả vờ ngủ say.
A Di Đà Phật, ông trời, Chúa Jesus, Ngọc Hoàng đại đế, Quan thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn……….
Cô niệm thầm tên của tất cả các vị thần mình biết một lượt trong lòng, hi vọng bọn họ có thể phù hộ cho mình bình an vô sự vượt qua đêm nay.
Đèn trên tường tối như vậy, người kia sẽ không phát hiện ra mình đang giả vờ ngủ đi, hẳn là cũng không nhìn ra mình đang hơi run run vì bất an chứ.
Đúng là chết tiệt! Cô có chút tức giận, mình thế nhưng lại sợ anh ta như vậy!
"Tranh Tranh, nhanh như vậy đã ngủ rồi sao?" Giọng nói trầm thấp, anh độc thoại một mình.
Nhìn chiếc đệm đã được chuẩn bị sẵn trên mặt thảm, Cung Quý Dương nhếch môi cười, anh trực tiếp đi qua chiếc đệm ——
Xoay người lên giường, thân mật ôm cô, bàn tay linh hoạt, quen thuộc, bắt đầu trêu chọc trên chiếc váy ngủ mềm mại, thoải mái của cô, không biết an phận, tàn phá bừa bãi trên cơ thể hấp dẫn, tinh xảo của cô.
Trong lòng Sầm Tử Tranh chợt lạnh —— Anh ta quả nhiên không thành thật!
Vốn định giả vờ ngủ đến cùng, nhưng anh càng lúc càng trêu chọc quá đáng, cùng với việc di chuyển mở rộng phạm vi. Động tình khiến cô không thể giả vờ ngủ được nữa.
"Soạt ——" một tiếng, Sầm Tử Tranh ngồi bật dậy, vẻ mặt cảnh giác nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt xét hỏi mang theo độ nóng tựa như có thể đả thương người, nhìn thẳng Cung Quý Dương!
Không nhìn thì không sao, vừa nhìn suýt nữa đã kêu lên sợ hãi!
Chỉ thấy bên hông anh là chiếc khăn tắm to màu trắng, vì vừa mới tắm xong, nơi lồng ngực màu lúa mì của anh, từng giọt nước trong suốt nhỏ xuống, tản ra hơi nóng mê hoặc, mái tóc có chút xốc xếch, phần tóc trước trán cũng hơi ẩm ướt.
Chẳng biết tại sao, trái tim Sầm Tử Tranh đập rộn lên, chân tóc ẩm ướt rơi xuống đôi mắt bất cần, đen như mực, trong lúc đó lại không che giấu nổi sự ham muốn, đối với sự nóng bỏng của phụ nữ, đàn ông rất khó có thể tự kiềm chế được dục vọng!
Đèn tường màu vàng nhạt chiếu xuống, càng lộ rõ hơn vẻ anh tuấn, yêu mị của Cung Quý Dương, mà cô, dưới chiếc váy ngủ thoáng mát, để lộ ra bả vai trắng như mỡ đông, khiến cho bầu không khí trong căn phòng trở nên vô cùng mập mờ, không thể chịu nổi!
Sầm Tử Tranh bất giác kéo chăn lên che kín mình, mặc dù biết rõ hành động lúc này chỉ là dư thừa, phí công.
"Này, anh…. anh nhìn thấy chiếc đệm dưới đất chứ, đêm nay anh không được vượt ranh giới, anh… anh chỉ có thể ngủ ở dưới đất!" Cô thật vất vả mới tìm lại được giọng nói của mình, căng thẳng mà cảnh giác nhìn anh nói.
Cung Quý Dương nghe cô nói xong, lại giương lên kiểu cười trước sau như một, anh lấn người tiến lên một bước, Sầm Tử Tranh liền dịch lùi vào góc giường, giống như bất mãn vì cô sợ mình như vậy, anh dừng lại, giọng chế nhạo: "Nếu như anh cứ khăng khăng muốn ngủ trên giường cùng với em thì sao?"
"Anh đừng có mơ!"
Sầm Tử Tranh thở hổn hển, bày ra tất cả sự cảnh giác của bản thân, giương cung bạt kiếm giống như một con nhím nhỏ.
"Em đừng quên, em đã trở thành người phụ nữ của anh từ lâu rồi!"
Cung Quý Dương nhìn thấy bộ dáng của cô giống như đề phòng kẻ địch, trong lòng không khỏi khó chịu một hồi, anh buông ra câu nói thô lỗ, có chút không kiềm chế được.
"Suỵt!"
Sầm Tử Tranh cảm thấy da đầu tê dại một trận, đặt ngón tay lên môi, sau đó vẻ mặt căng thẳng nhìn nhìn về phía cửa phòng ——
"Anh làm gì mà lớn tiếng như vậy? Không lẽ muốn để em trai trai tôi nghe thấy sau?"
Tuy rằng, hiệu quả cách âm của căn nhà trọ này rất tốt, nhưng Sầm Tử Tranh cũng không dám mạo hiểm, cô cũng không dám bảo đảm, nếu như đêm nay có xảy ra chuyện gì để em trai biết được, nó có lại thêm mắm thêm muối nói gì đó trước mặt mẹ!
Tất cả sự lo lắng trong lòng cô đều bị Cung Quý Dương nhìn thấu, anh ngược lại, không tiếp tục áp sát cô nữa, mà xoay người đi đến ngồi xuống chiếc ghế đệm ở vị trí khác trong phòng, thích thú nhìn Sầm Tử Tranh.
"Qua đây!" Anh chậm rãi lên tiếng, trong giọng nói lười biếng, có chút cấp bách, bá đạo ra lệnh.
"Tôi………..Tại sao tôi phải nghe lời anh?"
Sầm Tử Tranh không biết mình thế nào, đối mặt với một Cung Quý Dương như vậy, lòng cô lại hốt hoảng không chịu nổi, là do không gian vốn yên tĩnh, đột nhiên tăng thêm một người sao?
Hay là —— hơi thở của anh, so với tám năm trước, càng thêm nguy hiểm và cương quyết hơn?
Cung Quý Dương nhìn về phía cô, đôi mắt tối đen dần dần trở nên thâm trầm, bầu không khí trong căn phòng tràn đầy hơi thở ấm áp của cô, làm cho anh hận không thể hung hăng ôm cô vào trong lòng, cho nên, anh làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho thái độ trốn tránh này của cô đây?
"Nếu như em không muốn để cho em trai em nghe thấy được chút gì, thì ngoan ngoãn qua đây!" Anh quăng ra một câu không nhanh không chậm, cũng không tin không cho cô đi vào khuôn phép!
Quả nhiên, Sầm Tử Tranh nghe được câu này, mặt đã tái đi —— Anh ta đúng là kẻ lợi hại, vài câu nói ngắn ngủi đã làm cho mình bó tay.
Mang theo vẻ mặt vô cùng miễn cưỡng, cô chậm rãi rời khỏi giường đi về phía anh, não bộ đã đông đặc vì khẩn trương, theo mỗi một bước đến gần, tim của cô đập càng nhanh.
Cô hơi xoay xoay mặt đi, tránh nhìn anh, tuy đã từng có quan hệ xác thịt với người đàn ông này, nhưng vẫn xấu hổ khi thấy anh chỉ khoác trên người vẻn vẹn một chiếc khăn tắm màu trắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...