Sầm Tử Tranh không đáp lời hắn, ngược lại nói một câu không đầu không đuôi ...
'Quý Dương anh biết không, mấy hôm trước Tiểu Tuyền gọi điện thoại cho em, còn hỏi xem em đã mang thai hay chưa!'
'Vậy sao?'
Cung Quý Dương lúc này làm gì có tâm tình nghe mấy chuyện này, trong đầu hắn bây giờ chỉ nghĩ đến làm thế nào chăm sóc cho Tranh Tranh và cục cưng trong bụng cho thật tốt.
'Tiểu Tuyền nói mang thai rất mệt, rất khó chịu ...'
Sầm Tử Tranh lẩm bẩm nói một mình, khi cô thấy Cung Quý Dương hoàn toàn không hề chú ý đến lời mình nói, liền không khách khí hai tay giữ lấy gương mặt tuấn tú của hắn nhìn thẳng vào mình ...
;Này, anh không nghe em nói gì sao?;
Thật là ... Hắn đang nghĩ gì vậy?
Cung Quý Dương thấy vẻ tức tối của cô, trong mắt lại thoáng qua vẻ bỡn cợt, 'Tuy rằng gương mặt này của chồng em cũng khá là đẹp trai nhưng em đâu có cần xem chăm chú như vậy!'
'Đáng ghét!'
Sầm Tử Tranh đấm cho hắn mấy phát, 'Em nói cho anh biết, mang thai rất mệt, anh phải tốt với em một chút bằng không em sinh xong cục cưng sẽ bế con đi luôn đấy!'
'Xem em có dám hay không!'
Cung Quý Dương sủng nịch véo chóp mũi cô: 'Nếu như em dám làm, anh sẽ trói em lại, xem em đi bằng cách nào!'
'Tốt lắm! Bây giờ anh đã hiện nguyên hình rồi đúng không? Thì ra anh sớm đã nghĩ cách làm thế nào bắt nạt em, Tiểu Tuyền nhà người ta lúc có thai Thiên Dục cưng chiều hết sức, nào có như anh đâu, cứ suốt ngày tìm cách hù dọa bắt nạt em!' Sầm Tử Tranh bất mãn lên tiếng kháng nghị.
Cung Quý Dương nghe vậy không khỏi liếc mắt nhìn cô: 'Có trời chứng giám, em đối với anh mà nói là bảo vật vô giá, ngậm trong miệng sợ tan, nắm trên tay sợ vỡ, làm sao mà dám bắt nạt em chứ!'
Thượng Quan Tuyền này, từ khi rời khỏi tổ chức sát thủ luôn rất rảnh rỗi, lại thêm tuổi còn trẻ, đúng lúc là lứa tuổi ham chơi cho nên cứ hễ buồn là lại nhấc điện thoại lên tìm Kỳ Hinh hay Sầm Tử Tranh, bám riết lấy hai người, không chuyện gì là không nói cho nhau nghe. Nhưng nghe đâu gần đây Tiểu Tuyền với tiểu oan gia Liên Kiều của Hoàng Phủ Ngạn Tước rất thân nhau.
Hai người tuổi tác tương đồng, đều còn trẻ nên có nhiều lúc rất hợp nhau trong những trò nghịch ngợm nhưng theo lời Lãnh Thiên Dục nói thì ...
Tiểu Tuyền nhà hắn bị Liên Kiều dạy hư mất rồi, trước đây Tiểu Tuyền của hắn ngoan ngoãn hơn nhiều ...
Mặc kệ thế nào, chỉ cần Tranh Tranh của hắn không bị dạy hư là được rồi. Vừa nhớ đến Liên Kiều cùng những trò tác oai tác quái của cô là Cung Quý Dương đã thấy đau đầu thay cho Hoàng Phủ Ngạn Tước rồi.
Sầm Tử Tranh thấy hắn nói một cách tha thiết như vậy cũng không muốn bắt bẻ gì nữa, chỉ nói: 'Đó là anh nói đấy nhé, nếu như sau này anh làm gì có lỗi với em, em sẽ nhờ bà nội và mẹ trừng phạt anh giúp em!'
'Tuân lệnh bà xã đại nhân. Sau này em nói cái gì thì là cái đó, chỉ là ...'
Hắn nghịch ngợm hôn trộm một cái rồi mới nói tiếp: 'Sau này bất kể ra sao cũng không được rời khỏi anh!'
***
Ông bố tương lai Cung Quý Dương giống như được tiếp thêm sức mạnh, mới sáng sớm khi Sầm Tử Tranh còn đang gật gù chưa tỉnh ngủ hẳn bước vào phòng ăn thì đã thấy Cung Quý Dương ngồi sẵn đó, vừa ăn sáng vừa ngây ngô cười.
'Quý Dương, anh sao vậy?'
Nhìn chồng như vậy Sầm Tử Tranh không khỏi giật mình, lúc này cô mới nhận ra, những người khác trên bàn ăn cũng cười như vậy.
Nhìn thấy Sầm Tử Tranh đi vào phòng ăn, Cung Quý Dương vội đứng dậy dìu cô ...
'Tranh Tranh, sao em không ngủ thêm một lúc nữa?'
'Đúng đó Tử Tranh, dì Tề đã dặn nhà bếp chuẩn bị sẵn bữa sáng cho con rồi, lát nữa dì ấy sẽ bê lên, con xuống lầu làm gì, nguy hiểm lắm!' Trình Thiến Tây cũng khẩn trương nói.
Cung Doãn Thần và Cung lão phu nhân cũng nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng.
'Mẹ, con đâu có yếu ớt như vậy. Mẹ đừng lo, không có sao đâu. Con cũng đã quen dậy sớm rồi!'
Sầm Tử Tranh ngồi xuống, nhìn Cung Quý Dương nói: 'Vừa nãy anh làm gì mà cười như kẻ ngốc vậy, nhìn sợ quá!'
Cung Quý Dương cười càng rạng rỡ, hắn giúp cô rót một ly sữa, vừa rót vừa nói: 'Vừa nãy anh đang nghĩ con trai anh nhất định là rất đáng yêu rất nghe lời, đến lúc đó anh dẫn con đến khoe với Thiếu Đường cho hắn biết mặt!'
Sầm Tử Tranh nghe vậy muốn khóc không được muốn cười không xong, Cung Quý Dương này có lúc chẳng khác nào một đứa trẻ.
'Làm ơn đi, anh đúng là vua tự đại. Với lại, nhất định sẽ là con trai hay sao chứ?'
'Trai gái gì anh cũng đều thích!' Cung Quý Dương nghiêm túc nói.
'Thật đúng là mặt dày!' Sầm Tử Tranh bất lực thốt lên.
Đang lúc trên bàn ăn tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ thì điện thoại của Cung Quý Dương đổ chuông, hắn cười tiếp điện thoại nhưng chỉ vài giây sau, gương mặt đang tươi cười chợt trở nên lạnh lùng, bên môi câu lên một nét cười lạnh, ánh mắt cũng trở nên u ám.
Cung Quý Dương chợt rời khỏi bàn ăn, đi đến một góc của phòng ăn, bởi vì phòng ăn quá lớn, mọi người đều không nghe được hắn nói gì với đầu bên kia.
Nhìn thấy cử chỉ khác thường của chồng, tim Sầm Tử Tranh không hiểu sao bắt đầu đập thình thịch, nhìn lại mọi người thấy trên mặt ai cũng có chút chần chừ.
Đến khi Cung Quý Dương ngắt điện thoại quay trở lại bàn ăn thì trên mặt đã trở lại vẻ tươi tỉnh thường thấy, vẫn nói cười bình thản như không.
Cung Doãn Thần và Trình Thiến Tây tuy rằng trong lòng đầy nghi vẫn nhưng cũng không chủ động hỏi, họ biết con trai mình có năng lực giải quyết những chuyện này nhưng còn Sầm Tử Tranh thì không được bình thản như thế, cô ăn không thấy ngon nữa.
'Tranh Tranh, sao vậy? Không hợp khẩu vị sao?' Tâm tư cẩn trọng, Cung Quý Dương rõ ràng đã nhìn thấy phản ứng khác thường của Sầm Tử Tranh, hắn cười hỏi.
Sầm Tử Tranh vốn là người không biết che dấu tâm sự, vừa nghe Cung Quý Dương hỏi vậy cô liền đặt ly sữa trên tay xuống, lo lắng hỏi: 'Quý Dương, vừa nãy ... là ai gọi đến vậy?'
Thực ra Sầm Tử Tranh không giống những người phụ nữ khác thích dò xét nhất cử nhất động của chồng nhưng không hiểu vì sao nhìn phản ứng của Cung Quý Dương khi nghe cuộc điện thoại này khiến cho Sầm Tử Tranh có một cảm giác không thoải mái, cô cảm thấy hình như Cung Quý Dương đang trù tính một âm mưu gì vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...