Trong phòng ngủ chính, Sầm Tử Tranh sớm đã bị buộc nằm trên giường, các bậc trưởng bối ai nấy đều không giấu được sốt ruột chờ bác sĩ chẩn đoán. Ngay lúc này Cung Quý Dương đột nhiên xông vào, mặc kệ sự kinh ngạc của mọi người, chạy đến bên giường ...
'Tranh Tranh, thật vậy sao? Em ... em có thai thật sao?'
Nhìn vẻ mặt mừng rỡ của Cung Quý Dương, Sầm Tử Tranh ngượng ngùng vội nói: 'Không ... chưa ... bác sĩ còn chưa khám, em ... em không biết!'
Lúc này Trình Thiến Tây bước đến nói một cách khẳng định: 'Mẹ cũng là người từng trải, mẹ không nhìn sai đâu, Tử Tranh chắc là đã có thai rồi!'
Cung Quý Dương nghe vậy trên mặt càng khó giấu vẻ hưng phấn, hắn nhấc Sầm Tử Tranh lên, ôm cô xoay vòng vòng trên không ...
'Tốt quá, tốt quá, anh đã làm ba rồi!'
'Aaa ... Quý Dương ...'
Sầm Tử Tranh thất thanh kêu một tiếng, hai tay vội vàng bám lấy cổ hắn.
'Ai ya, nhanh ... nhanh đặt con bé xuống. Quý Dương, còn đứa bé ...'
Cung lão phu nhân bị hành động này của hắn dọa đến tim sắp vọt ra ngoài, bà vội lên tiếng ngăn lại.
Trình Thiến Tây và Cung Doãn Thần cũng sợ đến mức hồn phi phách tán.
'À, đúng nha. Quên mất, quên mất! Tại con vui quá mà!'
Cung Quý Dương lúc này mới nhận ra hành vi của mình quá đà, hắn vội dè dặt cẩn trọng đặt Sầm Tử Tranh xuống giường, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vùng bụng còn phẳng của cô, xoa nhẹ ...
'Cục cưng à, bị ba dọa rồi phải không? Sorry nha, là ba không tốt!'
Sầm Tử Tranh tức cười nhìn Cung Quý Dương, cô đập tay lên vai hắn, nói: 'Đừng nói là còn chưa biết có cục cưng hay không, cho dù có, cục cưng làm sao nghe được anh nói gì chứ!'
'À này ...' Cung Quý Dương chợt nhớ ra, nhìn quanh một vòng rồi hỏi: 'Bác sĩ đâu? Bác sĩ Trần sao vẫn còn chưa đến?'
'Đến rồi! Đến rồi!'
Từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói vui vẻ sau đó bác sĩ Trần được dì Tề dẫn đường đi vào phòng, ông là bác sĩ tư nhân của nhà họ Cung, đã phục vụ ở nhà họ Cung mấy chục năm rồi.
Bởi vì Cung lão phu nhân vẫn luôn rất tin tưởng vào Trung y vì vậy bác sĩ tư nhân của nhà họ Cung trên cơ bản đều chuyên về Trung y.
Trước ánh mắt chăm chú của mọi người, bác sĩ Trần mở hòm thuốc rồi ngồi xuống bên cạnh Sầm Tử Tranh, ông khám bệnh bằng cách bắt mạch truyền thống, không mất bao nhiêu thời gian đã biết được Sầm Tử Tranh liệu có thai hay không.
Ai nấy cũng đang nóng lòng chờ đợi kết quả nhất là Cung Quý Dương, hắn quả thật đứng ngồi không yên, không ngừng đi tới đi lui trong phòng.
Sầm Tử Tranh cũng rất khẩn trương nhìn bác sĩ Trần như chờ đợi.
Rất nhanh bác sĩ Trần đã xem mạch xong, ông tươi cười nhìn mọi người nói: 'Chúc mừng chúc mừng, mạch của thiếu phu nhân là hỷ mạch, đích thực là có thai rồi!'
'Tốt quá!' Trình Thiến Tây kích động nói.
Còn Cung lão phu nhân và Cung Doãn Thần cũng vui mừng đến nỗi cười không khép miệng được.
'Tranh Tranh ...'
Cung Quý Dương kích động bước đến ôm chặt cô vào lòng, 'Cám ơn em! Cám ơn em!'
Trời ạ, hắn thật sự sắp làm ba rồi. Cảm giác vui sướng này vượt xa cảm giác vui vẻ của những lần ký kết hợp đồng thành công hay giành được thành tích vượt trội trên thương trường.
Sầm Tử Tranh nghe bác sĩ báo kết quả, đầu tiên là kinh ngạc sau đó là cực kỳ vui vẻ. Cô thật sự có thai! Thật sự sắp làm mẹ rồi!
Bàn tay nhỏ nhắn bất giác vuốt ve phần bụng ... Hạnh phúc cứ thế mà dâng trào!
Đây là đứa bé thứ hai của cô và Quý Dương, lần này cô nhất định sẽ rất cẩn thận, nhất định sẽ để cục cưng trưởng thành một cách khỏe mạnh.
'Bác sĩ Trần, sức khỏe của Tử Tranh thế nào? Giai đoạn này có cần bồi bổ gì thêm hay không?' Cung lão phu nhân vẫn chưa hết khẩn trương hỏi.
Bác sĩ Trần mỉm cười, 'Thiếu phu nhân rất khỏe mạnh nhưng có thể hiện tượng nôn ói sẽ thường xuyên hơn cho nên trước mắt, nếu cô ấy muốn ăn gì thì cứ cho cô ấy ăn, sau khi hết hiện tượng nôn mửa thì có thể cho cô ấy ăn một ít đồ bổ để bồi bổ cơ thể, vậy là được rồi.'
'Cám ơn ông, bác sĩ Trần!' Cung Doãn Thần vui vẻ nói.
Bác sĩ Trần cũng cười rất tươi, ông làm bác sĩ tư cho nhà họ Cung đã nhiều năm như vậy nhưng giống như hôm nay cả gia đình hòa thuận vui vẻ như thế này đúng là rất hiếm có.
Tiễn bác sĩ ra về rồi các bậc trưởng bối bắt đầu không ngại phiền liên tục dặn dò.
'À này, lát nữa đừng quên gọi điện thoại thông báo cho bà thông gia biết tin đó!' Trình Thiến Tây không quên căn dặn con trai.
'Được rồi được rồi mà, những chuyện này không cần mẹ bận tâm đâu. Các vị, xin cho con và vợ con một chút không gian riêng tư có được không!' Cung Quý Dương cười cười "đuổi khách".
'Thằng bé này đúng là ...'
Cung lão phu nhân luyến tiếc không muốn rời đi, bà nhìn Sầm Tử Tranh nhưng rồi đành chịu thua cùng Cung Doãn Thần và Trình Thiến Tây rời đi.
Các bậc trưởng bối vừa rời đi thì Cung Quý Dương liền tặng cho Sầm Tử Tranh một nụ hôn tràn đầy tình ý và quyến luyến.
Qua một lúc lâu hắn mới lưu luyến không nỡ rời môi cô, nhìn cô gái trong lòng thẹn thùng hai má hồng hồng, hắn không kìm được thốt lên lời yêu từ đáy lòng, 'Tranh Tranh, anh yêu em! Cám ơn em ...'
Sầm Tử Tranh yêu kiều tựa vào lòng hắn, 'Đã là vợ chồng rồi, còn nói cám ơn cái gì!'
Cung Quý Dương nhìn vẻ yêu kiều của cô, không khỏi xúc động nói: 'Tranh Tranh, lần này anh nhất định sẽ bảo vệ tốt con của chúng ta, sẽ không để cho cục cưng chịu bất kỳ tổn thương nào!'
Sầm Tử Tranh nhìn ánh mắt kiên định của hắn, lòng đầy tin cậy và yên tâm, cô tin tưởng Quý Dương sẽ là một người cha rất tốt!
'Từ hôm nay em không được đi đâu hết, nếu muốn đi đâu thì cứ nói với anh một tiếng, muốn ăn gì cũng phải nói cho anh, biết chưa?' Giọng cực kỳ bá đạo Cung Quý Dương lên tiếng.
Sầm Tử Tranh không kìm được bật cười thành tiếng ...
'Quý Dương, anh đúng là ... chuyện bé xé ra to!'
'Cái gì chứ, em bây giờ là phụ nữ có thai, cũng là đối tượng bảo vệ quan trọng của nhà họ Cung!' Cung Quý Dương lúc này mới phát huy hết thói gia trưởng của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...