Sáng hôm sau , có thể nói là mọi người đều lo cho Quyên vì hôm qua cô dầm mưa rồi còn ngủ khuya . Ở trên xe , nó đang cầm tay lái mà vẫn phải hỏi han cô :
- Quyên à , mày không sao thật chứ , tao thấy từ lúc mày đi với Khánh về là mày kiểu gì ý
- Tao bảo rồi tao không sao - Quyên lắc đầu
- Có chuyện gì thì mày nói cho bọn tao nghe đi , bọn tao sẽ giúp mày - Thư nói
- Mày nhớ đấy , chúng ta là chị em mà - Băng cười nhẹ rồi vỗ vai Quyên
- Tao biết rồi - Quyên gượng cười
Đến lớp , Quyên cố gắng tránh mặt Khánh , hai người ngồi cùng bàn mà coi nhau như vô hình ! 6 người kia đều thấy lạ . Nó nhắn tin cho Thư :
- "Ê , tao bảo , con Quyên với Khánh nó làm sao thế" - Send ZyZy
- Tao cũng không biết nữa , kiểu như người lạ ý - Send Ryss
- Khó hiểu thật - Send Zyzy
- Thôi cô vào lớp rồi , tắt đây - Send Ryss
Cô Trang vào lớp và không thể thiếu nụ cười trên môi , cô rạng rỡ nói :
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm bạn mới nữa
Cả lớp nghe đến bạn mới thì lại nhao nhao lên :
- Trai hay gái hả cô - Hs 1
- Con Trai nha cô - Hs 2
- Ko là Con Gái - Hs 3
Cô Trang gõ thước nhắc cả lớp trật tự , rồi giới thiệu :
- Bạn là con trai , mới từ Mỹ về , bạn tên là Robbey , mời em
Ở dưới , 4 cô gái đang shock khi nghe cái tên này , riêng Quyên chính là người hoảng loạn nhất vì cái tên Robbey chính là mối tình đầu của cô !
- Không phải , không phải đâu - Cô đang tự nhủ chính mình
Nhưng có lẽ ... ông trời quá trêu người . Người con trai bước vào là một chàng trai tóc vàng , lông mi cong dài , chiếc mũi dọc dừa thẳng tắt , làn da trắng , cao khoảng 1m85 , cũng rất đẹp trai ( Shyn : Cóc bằng anh Khánh với anh Phong của em , Phong Khánh : Anh thích câu này nhất , tý cho đi ăn ) và người đó chính là Robbey , mối tình đầu của Quyên . Và bây giờ 3 nàng đều lo lắng cho Quyên , sợ hình ảnh đó lại ùa về trong tâm trí cô , sợ cô lại tổn thương thêm một lần nữa . Bất chợt cô giáo lên tiếng :
- Robbey , em ngồi cạch trên Quyên nhé
Chàng trai tóc vàng hoe đó nghĩ ngợi , rồi hỏi cô :
- Thưa cô , Quyên là bạn nào ạ
- Là bạn nữ bàn cuối dãy ba - Cô Trang chỉ tay về Quyên
Robbey nghĩ thầm " Lại là em , cô gái tôi từng yêu và bây giờ tôi sẽ lấy lại em "
Nó thấy tình trạng này là không tốt rồi , không ổn . Nó đi sang chỗ Quyên kéo tay Quyên đi thảng ra cửa , ko dùng tay để mở mà là chân đạp ! Nó kéo Quyên xuống xe , chở đến Velvet ! Xông thẳng vào , bảo Shin chuẩn bị cho 2 bộ đồ . Thay đồ xong , cô dẫn Quyên vào thẳng phòng vip 1 . Tức giận nói :
- MÀY NÓI RA CHO TAO NGHE , MÀY VỚI THẰNG KHÁNH LÀM SAO ?
- Tao bảo rồi tao không sao ! - Quyên nói với vẻ mặt vô hồn
Nó thở dài , rồi hạ giọng nói :
- Mày nói ra đii , nếu giúp được tao và mấy đứa kia sẽ giúp , chúng ta là bạn đúng không ?
Nói đến đây , từng giọt , từng giọt nước mắt của Quyên bắt đầu rơi :
- Tao không thể chấp nhận tình yêu của Khánh được , tao không muốn bị bỏ rơi một lần nữa , tao đã quá đau khổ rồi . Tao muốn quên đi Robbey , Nhưng Robbey đã quay lại , anh ta quay lại rồi mày .
Nó lau nhẹ nước mắt cho Quyên , hỏi :
- Mày có yêu Khánh thật lòng không ?
Quyên gật nhẹ đầu . Nó từ từ nói :
- Robbey là quá khứ rồi . Bây giờ Khánh mới là hiện tại . Chúng ta sống cho bây giờ và tương lai . Không nên nhìn lại quá khứ nữa - Chưa bao giờ nó dịu dàng nhẹ nhàng như bây giờ . Nhưng đâu ai biết rằng , những câu nói của Quyên đã làm một người con trai nghe được ! Đến khuya , nó đứa Quyên về nhà . Về đến nhà thì Thư với Băng đã ngủ , nó đưa Quyên lên phòng sang phòng mình gọi điện cho hắn , 1P sau :
- Alo , em à - Hắn nói trong giọng ngái ngủ
- Anh đang ngủ à - Nó nói
- Ừ , Gần 12h rồi mà em , giờ em không ngủ gọi cho anh làm gì nữa - Hắn
- Em không ngủ được
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...