Tu Chân Thế Giới

Trên tay vụ cự nhân là vụ cầu lớn nhất từ trước tới giờ. Thể tích của vụ cầu không hề nhỏ hơn so với vụ cự nhân, ấn tượng thị giác làm người ta cảm thấy rất chấn động.

Vụ cự nhân ném vụ cầu to như hòn núi nhỏ về phía đối phương.

Một nụ cười nhạt hiện lên trên gương mặt băng lãnh của đối phương, qua nhiều lần giao thủ hắn thấy vụ cầu ngoài sức mạnh khá lớn còn lại chẳng có gì thần diệu. Nếu luận sức mạnh hắn không tin có ai có thể so với hắn.

Vụ cầu đang bay tới trước mặt nhìn qua mặc dù đáng sợ nhưng trong mắt hắn đối phương chỉ là đang đánh quàng đánh xiên. Vụ cầu càng ngưng thực uy lực càng lớn, vụ cầu lớn như vậy chỉ là do đối phương đang phô trương thanh thế thôi.

Hắn hung hãn phóng lên nghênh đón vụ cầu khổng lồ đang bay tới.

Một quyền!

Chỉ cần một quyền hắn có thể đánh tan được vụ cầu khổng lồ này!

Đây là chỗ dựa cuối cùng của đối phương, chỉ cần đánh nát nó vậy đối phương sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Gần! Rất gần rồi!

Chính là lúc này!

Hắn hít vào một hơi thật sâu, thần lực với tốc độ kinh người tập trung ở tay phải của hắn, đột nhiên hắn đánh ra một quyền!

Phốc!

Vụ cầu không hề bị đánh tan như trong tưởng tượng, bên trong vụ cầu truyền tới một hấp lực vô cùng quỷ dị, một quyền đầy uy mãnh của hắn như đánh vào hư không, cảm giác khó chịu khiến hắn chỉ muốn thổ huyết.

Ủa?

Có cổ quái!

Ba chữ này vừa hiện ra trong đầu hắn thì vụ cầu trước mặt bỗng trở nên có chút quen mắt.

Một cái miệng thật lớn không hề báo trước xuất hiện trước mặt hắn, một ngụm nuốt chửng hắn.

Vụ cầu ba ba ba mọc ra tứ chi, thân người, đó chính là vụ cự nhân. Đối phương trăm triệu lần không nghĩ tới vụ cầu ném tới đây lại chính là vụ cự nhân.


Trước mặt hắn tối đen, xung quanh toàn là bóng tối.

Cạm bẫy?

Trên mặt vụ cự nhân hiện rõ sự xấu hổ, làm người ta thật xấu hổ!

Hắn ngồi chồm hổm xuống đất, lông mày dính sát vào nhau, giống như đang bị nghẹn vậy. Cả người nhanh chóng thu nhỏ lại, rất nhanh thân thể hắn đã nhỏ tới mức chỉ còn bằng một phần hai lúc trước và sau đó thì không thể nhỏ hơn được nữa.

Trên mặt vụ cự nhân hiện lên vẻ thống khổ tới cực điểm, đúng vào lúc này mông hắn bỗng nhếch lên!

Ba ba ba!

Liên tục ba tiếng nổ "thanh thúy" vang lên trong không khí.

Chỉ thấy một đoàn vụ khí vô cùng ngưng thực giống như đạn pháo từ mông của vụ cự nhân phun ra, khi bắn ra liền tạo ra trong không trung ba vòng tròn vụ khí.

Đối phương đã hôn mê bất tỉnh.

"Ngao ô!" Hắc Kim phù binh đứng ở phía xa quan chiến không đành lòng nhìn, tựa hồ cũng rất đồng cảm với sự thống khổ do chiêu vừa rồi đem lại.

Tả Mạc thấy thế thì trợn mắt há mồm, quay sang hỏi: "Ai chỉ cho hắn chiêu này vậy?"

Hắc Kim phù binh lập tức đắc ý đứng lên, ba ba ba vỗ lồng ngực mình, vẻ mặt ngạo nghễ: "Cái đó còn cần hỏi sao! Ngoại trừ Hắc Kim vĩ đại thì còn ai có thể nghĩ ra tuyệt chiêu trí tuệ như vậy? Ha ha ha ha! Ta đã sớm nói rồi mà, dùng chiêu này thì đánh ai cũng được…"

Hắc Kim phù binh đang đắc ý cuồng tiếu.

Tả Mạc liếc mắt nhìn gã một cái rồi chỉ vào gia hỏa đang hôn mê: "Chiến lợi trên người hắn quy cho ngươi."

Hắc Kim phù binh đang cười quàng quạc mặt liền cứng đờ lại.

Thập Phẩm và Dương Quang làm bộ không thấy quay người đi thu thập chiến lợi phẩm của nữ ma tộc.

-


Biến cố ở vạn phí trì hải khiến chuyến đi của Tả Mạc không thể không bỏ dở. Gia hỏa đang hôn mê bị Tả Mạc ném cho Âm Lăng vệ để bọn họ tìm hiểu lai lịch đối phương.

Tả Mạc tiếp tục bận rộn chữa trị thương tổn của bản thân. Không có sí lưu thái dương phá hư, hiệu quả chữa trị của minh quỷ âm trầm mộc lập tức tăng vọt. Trong thời gian ngắn thân thể của Tả Mạc đã chữa trị xong mười tám tầng.

Tiểu Hoắc đăng môn bái phỏng, đây là lần đầu tiên hắn tới đây sau sự kiện bị tập kích ở vạn phí trì hải.

"Đại sư!" Tiểu Hoắc vô cùng xấu hổ: "Lần trước quả thực là tiểu nhân bảo hộ không tốt, thực sự…"

Tả Mạc cười cười: "Đánh lén như vậy nếu như ta không có mấy món bảo bối thì cũng giống các ngươi thôi. Lai lịch mấy người này đã điều tra ra chưa?"

Tù binh đã giao cho Âm Lăng quỷ chủ, Tả Mạc không quan tâm tới nữa. Minh cảnh chỉ là nơi hắn tạm trú mà thôi, một khi chữa trị xong thân thể hắn sẽ lập tức rời đi. Hắn chẳng có chút hứng thú gì với tranh đấu giữa các thế lực ở đây.

Vừa nói tới việc này sắc mặt Tiểu Hoắc liền trở nên âm trầm: "Là người của Gia Mạn."

"Gia Mạn?"

"Vâng, một trong bốn vị minh chủ." Tiểu Hoắc bình tĩnh trở lại, xấu hổ nói: "Thiếu chút nữa thì quên chính sự. Quỷ chủ mời đại sư đến nói chuyện."

Tả Mạc gật đầu: "Vậy đi thôi."

Bọn họ ngồi cốt xa nên rất nhanh đã tới nơi ở của Âm Lăng quỷ chủ. Khi Tả Mạc nhìn thấy Âm Lăng quỷ chủ thì không khỏi chấn động: "Quỷ chủ bị thương sao?"

Mặt Âm Lăng quỷ chủ không chút biểu cảm nhưng ngữ khí lại toát ra vẻ kinh ngạc: "Tuệ nhãn của đại sư như đuốc, ta đánh nhau với Gia Mạn, hắn cũng không tốt hơn là mấy. Lần trước vạn phí trì hải bị tập kích, bọn ta chiếu cố không chu toàn, thật là xấu hổ."

Dứt lời hắn liền mở hộp ngọc trước mặt, bên trong có một đầu người mắt mở trợn trừng.

"Đây là một trong những phụ tá đắc lực của Gia Mạn, tên hắn là Vũ Văn Hoành. Lần hành động này là do hắn bày ra, ta lấy đầu hắn để bồi tội với đại sư." Âm Lăng quỷ chủ trầm giọng nói.

Lúc đầu nghe nói Tả Mạc bị tập kích hắn vô cùng tức giận, tự mình suất lĩnh Âm Lăng ngũ quỷ lặng lẽ tiến vào nội địa của Gia Mạn, chém đứt thủ cấp của Vũ Văn Hoành. Nhưng bọn họ cũng phải trả một cái giá không nhỏ, bao gồm cả Âm Lăng quỷ chủ thì có ba người bị thương.

"Không cần như thế." Tả Mạc phát hiện ra Âm Lăng quỷ chủ làm người không tồi, khoái ý ân cừu đều có trách nhiệm, hành động quả quyết có khí phách.


Âm Lăng quỷ chủ trầm giọng nói: "Tên Gia Mạn này tâm cơ thâm trầm ẩn nhẫn, đúng là kẻ kiêu hùng. Tình hình vương thượng gần đây không tốt, Gia Mạn rục rịch muốn động. Lần này xung đột giữa Âm Lăng vệ và Đông Minh phủ là không thể tránh khỏi, chắc chắn sẽ xảy ra chiến tranh."

Tả Mạc yên lặng lắng nghe.

"Đông Minh phủ đã mơ ước u minh vạn phần lăng từ lâu, chỉ là do vương thượng không yên tâm nên mới để ta đóng giữ ở đây."

Tả Mạc hiếu kì hỏi: "Hắn vì sao lại mơ ước u minh vạn phần lăng?"

"Đây chính là nguyên quán của vương thượng!" Âm Lăng quỷ chủ giải thích: "Vương thượng lai lịch thần bí, lúc nào cũng tìm kiếm nguyên quán của mình, mãi sau này mới tìm ra u minh vạn phần lăng. Có lời đồn rằng ở u minh vạn phần lăng có giấu truyền thừa tu luyện của vương thượng."

Hứng thú của Tả Mạc với vị minh vương này lập tức tăng vọt, u minh vạn phần lăng đúng ra là rất thần bí. Bất luận là ức cốt phong hay vạn phí trì hải đều khiến người ta không thể nào lý giải nổi.

"Lá gan của Gia Mạn lớn vậy sao?" Tả Mạc nhịn không được hỏi. Mặc dù tình hình minh vương gần đây không tốt nhưng u minh vạn phần lăng vẫn là nguyên quán của minh vương, tấn công nguyên quán của minh vương chính là phạm húy.

"Gia Mạn thông minh hơn nhiều, hắn sẽ không độc chiếm." Quỷ chủ lắc đầu: "An Mạc rất trung thành và tận tâm với vương thượng, đáng tiếc là trong lúc tu luyện xảy ra vấn đề, Tây Ngục phủ tự thân khó bảo toàn. Nam Uyên phủ của Vưu Triết thì gió chiều nào che chiều ấy, Bắc Nguyên Băng phủ của Hải Tâm Băng vốn có ân oán hiềm khích với Âm Lăng vệ chúng ta. Nàng sẽ đợi chúng ta và Gia Mạn đánh một trận rồi đứng ra thu thập tàn cục."

"Ai mạnh hơn?" Tả Mạc hỏi luôn.

"Gia Mạn mạnh hơn." Quỷ chủ thản nhiên nói: "Đông Minh phủ của Gia Mạn là thế lực mạnh nhất trong bốn minh chủ. Âm Lăng vệ so với bốn phủ thì yếu hơn, so với Đông Minh phủ thì càng chênh lệch. Gia Mạn chắc chắn nghĩ không ra, mười năm trước ta đã phòng bị hắn nên đã có sự chuẩn bị."

"Có cần ta trợ giúp gì không?" Mặc dù Tả Mạc không muốn nhúng tay vào nội chiến ở Minh cảnh nhưng hiện giờ minh quỷ âm trầm mộc vẫn phải trông cậy vào Âm Lăng quỷ chủ nên hắn không muốn Âm Lăng vệ bị thua.

"Đa tạ đại sư! Nếu như có thể mong đại sư có thể luyện chế cho một số thần trang thích hợp, còn việc thần binh thì có thể hoãn lại." Quỷ chủ không nhiều lời trực tiếp đưa ra yêu cầu.

"Được!" Tả Mạc sảng khoái đáp ứng.

Rời khỏi phủ quỷ chủ, Tả Mạc nói với tiểu Hoắc: "Đến hỏa phần tràng."

Từ khi Tả Mạc chỉ điểm cho những luyện khí sư ở hỏa phần tràng, hỏa phần trang lập tức trở nên lạnh lẽo, không còn thấy một bóng người, chỉ còn hỏa trụ không ngừng bắn tung tóe.

Tả Mạc đã đáp ứng Âm Lăng quỷ chủ luyện chế một số thần trang nên hắn muốn nhanh chóng hoàn thành việc này.

Các loại tài liệu giống như nước chảy cuồn cuộn không ngừng tập trung về hỏa phần tràng.

Rất nhanh, tin tức đại sư bắt đầu luyện khí đã lan truyền khắp u minh vạn phần lăng, những luyện khí sư đang bận rộn tìm kiếm ma trơi hoặc đang tinh lọc ma trơi đồng loạt dừng tay, từ bốn phương tám hướng chạy tới hỏa phần tràng.

Trên đỉnh bốn ngọn núi chật ních đầy người, bọn họ đều hiếu kì nhìn xuống hỏa phần tràng. Được tận mắt nhìn thấy đại sư luyện khí đó là cơ hội trăm năm mới có.

Từng chiếc cốt xa chứa đầy tài liệu tựa như nước chảy không ngừng vận chuyển các loại tài liệu tới đây.


"Minh Nhạn, bao xe rồi?" Có người hỏi.

"Một trăm mười hai xe." Minh Nhạn lập tức nói ra con số chính xác.

"Đại sư muốn làm cái gì, sao cần nhiều tài liệu như vậy? Nhiều tài liệu như vậy hắn dùng sao hết được!"

"Câm miệng! Nhìn là được!"



Các loại bàn tán nghị luận không ngừng vang lên, không ai có thể nhận ra đại sư đang định làm gì? Minh Nhạn không tham gia thảo luận cùng mấy kẻ này, mắt hắn đang nhìn chằm chằm vào đại sư ở dưới.

Bóng dáng đại sư không ngừng xuyên qua giữa những hỏa trụ.

Cách đó không xa, tài liệu chồng chất như núi.

Sau khi thăm quan toàn bộ hỏa phần tràng, Tả Mạc không thể không tán thán, đây thực sự là một nơi rất tốt. Phẩm chất địa hỏa ở đây không thấp, hơn nữa số lượng địa hỏa dư thừa vượt quá sức tưởng tượng, phía dưới hỏa phần tràng là một biển lửa mênh mông, khuyết điểm duy nhất của nó là quá nhiều tạp chất.

Nhưng khuyết điểm này chỉ là chuyện nhỏ đối với Tả Mạc.

Trong mắt hắn, hỏa phần trang là lò luyện cực kì tuyệt vời của ông trời, địa hỏa dư thừa, hỏa khẩu đông đảo đủ để nó trở thành một luyện khí tràng xuất sắc.

Nhưng trước đó còn phải bố trí một chút mới được.

Tả Mạc đã có phương án trong đầu, không chút do dự liền vẫy tay một cái, rất nhiều tài liệu từ trong núi tài liệu bay ra.

Những tài liệu bay ra xếp thành một dãy thẳng tắp trong không trung, giống như bầy chim tiến vào hỏa diễm trong tay Tả Mạc.

Với uy lực của thái dương thần hỏa, luyện chế những tài liệu này không cần quá nhiều sức, trong giây lát tất cả đều hoàn thành.

Chúng nó với tốc độ cực nhanh từ trong thái dương thần hỏa bay ra, sau khi đi qua thần hỏa bộ dáng liền phát sinh biến hóa long trời lở đất. Chúng nó tựa như phượng hoàng niết bàn, đang ảm đạm bỗng trở nên óng ánh, phát ra quang mang chói mắt. Chúng nó không ngừng di chuyển trong không trung phát ra những luồng sáng hoa lệ sau đó chìm vào các góc của hỏa phần tràng.

Đoàn hỏa diễm trong tay Tả Mạc giống như một ngọn lửa thần.

Trong tay hắn nở ra một chùm sáng.

Đèn hoa rực rỡ sáng lạn lóa mắt!

Người đứng ở trên bốn đỉnh núi nhìn thấy cảnh tượng này đều bị chấn động không nói nên lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui