Đối mặt với thiên hỏa bất diệt, những tà ma cửu phẩm kia không hề sợ hãi.
Khi đám xích sắt bốc lửa này bắn gần tới chỗ tà ma cửu phẩm thì đột nhiên... trong thế giới Cửu U có một đạo ý chí chúa tể lóe lên, sau dó thiên hỏa bất diệt này lập tức tắt ngấm.
Thân thể của người khổng lồ nham thạch cứng lại, đám thiên hỏa đã hành hạ hắn bao năm lại tắt cái một như thế ư? Rốt cuộc kẻ đứng sau hơn mười cánh cửa không gian này là ai đây?
Đối phương không chỉ dập tắt thiên hỏa của lão đạo Xích Tiêu Tử trong nháy mắt mà còn có thể thao túng hơn mười con tà ma cửu phẩm...
Khi nãy ta đã dùng không gian bạo tạc nổ vị nào thế này?
Trong lúc hắn ngu người, hơn mười sợi xích nhất tề phát lực. Sau đó, người khổng lồ nham thạch đã bị kéo đi về phía cánh cửa không gian kia.
Người khổng lồ nham thạch há lại cam tâm bị kéo đi như thế chứ?
Vết thương trên người hắn đã lành hơn phân nửa, năng lượng cũng đã khôi phục không ít. Vậy nên người khổng lồ nham thạch điên cuồng tấn công mười vị tà ma cửu phẩm kia.
Cho dù toàn thân bị trói, nhưng chỉ cần năng lượng trong người hắn vừa động thì nó sẽ tỏa ra từ mọi nơi trên người hắn, biến thành những thanh búa đá, kiếm đá, đao đá, mâu đá mang theo sức mạnh cổ xưa tấn công những tà ma cửu phẩm kia.
Mỗi một đòn tấn công của người khổng lồ nham thạch đều mang theo khí tức cổ xưa và dã man, bên trên ngưng tụ thạch chi đạo của riêng hắn.
Pháp bảo bản mệnh của hắn đã bị hư hao trong trận chiến với Xích Tiêu Tử năm đó, đến nay còn chưa sửa xong. Nhưng hắn tấn công một loạt thế này, bình thường ngay cả kiếp tiên cửu phẩm cũng không dám đối kháng.
Nhưng khi tất cả công kích của người khổng lồ nham thạch đánh vào trong thông đạo không gian, sắp đánh lên người những tà ma cửu phẩm kia thì đạo ý chí trong thế giới Cửu U kia lại lóe lên. Tất cả công kích của người khổng lồ nham thạch lại biến mất. Người khổng lồ nham thạch biết rõ lại là vị tồn tại đáng sợ kia đã xóa bỏ công kích của hắn.
Tèo rồi, thế này còn đánh kiểu gì nữa đây. Công kích của hắn đều vô hiệu, vị ép rơi vào trạng thái bị động.
Người khổng lồ nham thạch ấm ức khỏi nói.
Cứ thế, hơn mười tà ma cửu phẩm dùng sức kéo người khổng lồ nham thạch vào trong thế giới Cửu U.
Trước khi người khổng lồ nham thạch bị bắt đi, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía thi thể của Tống Thư Hàng.
Hắn biết là mình bị chơi xỏ rồi...
Điều duy nhất đáng để vui mừng là hắn đã quyết đoán bóp chết tên tiểu tư sĩ này rồi!
Nhưng đúng lúc này, Tống Thư Hàng bị bóp nát trên mặt đất lại run rẩy bò dậy.
Thân thể vốn đã bị bóp nát bét của hắn lại khôi phục nguyên dạng. Cuối cùng, trên người hắn còn phát ra kim quang.
Trong hào quang rực rỡ, Tống Thư Hàng biến thành một mỹ nhân rắn xinh đẹp động lòng người, đôi mắt sáng ngời, nốt ruồi bên đuôi mắt càng khiến cho mị lực của cô tăng lên gấp mấy lần.
Sau khi mỹ nhân rắn công đức bò dậy thì phủi người mình trước, sau đó cô nghiêng đầu nhìn người khổng lồ nham thạch đang bị bắt đi. Sau một lúc ngẩn người thì mỹ nhân rắn công đức đột nhiên giơ bàn tay nhỏ bé lên vẫy nhẹ với người khổng lồ nham thạch.
Trong thế giới hạch tâm, Tống Thư Hàng thề, hắn không hề khống chế mỹ nhân rắn công đức khiêu khích người khổng lồ nham thạch như thế!
Người khổng lồ nham thạch thấy vậy thì thân thể run lên.
- A a a!
Hắn tức giận gầm lên một tiếng, há miệng phun ra một đạo kiếm khí. Bên trên kiếm khí còn dấy bất diệt chi hỏa.
Phập...
Kiếm khí trực tiếp xuyên thấu bụng của người khổng lồ nham thạch.
Mỹ nhân rắn công đức giơ hai tay ôm bụng, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn, sau đó cô kêu thảm:
- A a a a~
Vẻ mặt của cô rất chân thật, thoạt nhìn có vẻ như đúng là rất đau đớn, bụng còn xịt cả năng lượng màu vàng... Chảy được một nửa thì những năng lượng vàng này biến thành trạng thái giống máu. Đống máu này trông cũng rất thật.
Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là tiếng hét thảm phát ra từ trong miệng của mỹ nhân rắn công đức lại là giọng của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng thề, tiếng kêu thảm này tuyệt đối không phải do hắn lồng tiếng.
Đúng vậy, tiếng kêu thảm của mỹ nhân rắn công đức lúc biến thành hình dạng của hắn, bị bóp nát thì đúng là hắn ngồi trong thế giới hạch tâm lồng tiếng thật. Nhưng tiếng kêu thảm lần này lại là do chính mỹ nhân rắn công đức tạo ra.
Người khổng lồ nham thạch tức giận gào to, phun thêm vài đạo kiếm khí về phía mỹ nhân rắn công đức.
Kiếm khí đã đâm mỹ nhân rắn công đức thủng thành cái rổ.
Đúng lúc này, mỹ nhân rắn công đức vốn đã chết, sau khi ăn trọn vài kiếm thì đột nhiên lại bò dậy.
Sau đó cô ôm mấy lỗ thủng trên người, mặt lại lộ ra vẻ đau đớn, thet thảm:
- A a a~
Kêu thảm xong, cô lại ngã xuống đất, nghiêm túc giả chết.
Nếu như nghe kỹ thì sẽ nhận ra, hai tiếng kêu thảm của mỹ nhân rắn công đức có tần suất và tiết tấu gần như giống hệt nhau, cô đã phục chế lại tiếng kêu thảm của Tống Thư Hàng trước đó, nghiêm túc bắt chước xong rồi thực hành.
Lần này người khổng lồ nham thạch đã không còn cơ hội phóng kiếm khí với mỹ nhân rắn công đức nữa. Thân thể của hắn đã bị kéo vào trong thế giới Cửu U rồi.
- Bạch, kẻ hèn hạ, ta nguyền rủa ngươi. Chỉ cần ta sống sót trở về thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươi đâu.
Người khổng lồ nham thạch để lại một câu đe dọa, sau đó cánh cổng nối liền thế giới Cửu U và hiện thế đã đóng lại.
Tống Thư Hàng ở xong thế giới hạch tâm sờ cằm.
Hình như tội chơi xỏ của mỹ nhân rắn công đức đã bị người khổng lồ nham thạch trút lên người Bạch tiền bối rồi thì phải?
...
Bên trong thế giới Cửu U.
Quả cầu kim loại dạng lỏng bay trên cao nhìn chằm chằm xuống người khổng lồ nham thạch đang rực lửa kia.
Khi nãy hắn nghe thấy người khổng lồ nham thạch này đang gọi tên của Bạch, hơn nữa còn dùng ngữ khí oán độc để nguyền rủa Bạch nữa...
Lại nhớ đến nội dung kêu cứu của tên tu sĩ với gương mặt mơ hồ khi kết nối đạo kiếp hắc kim.
Quả cầu kim loại ẩn ẩn đoán ra một việc.
- Bạch, lại là do ngươi giở trò đúng không? Qủa nhiên tên khốn nhà ngươi đang chơi ta! Cho dù có tiến vào trong thế giới Tà Liên thì vẫn muốn kiếm chuyện cho ta!!
Quả cầu kim loại dạng lỏng lại tức giận.
Vừa rồi tự nhiên hắn bị nổ cho như thế, nhất định là do Bạch làm!
Hiện nay năng lượng của thế giới Cửu U đặc sệt, dùng vướng tay vướng chân nhất định cũng là do Bạch gây nên!
Tâm trạng của hắn bực bội chắc hẳn cũng là do Bạch tạo thành!
Thế giới này bị gì cũng là lỗi của Bạch hết!
Bên trong thế giới hạch tâm.
- Sư phụ, người khổng lồ nham thạch này bị giải quyết rồi ư?
Tiểu Thải hỏi.
- Chắc là không thành vấn đề rồi, tiếp theo chúng ta phải nhanh lên, tìm xem gần băng nguyên này có công pháp nào chữa được hàn bệnh hay không.
Tống Thư Hàng nói.
Nếu như có thể tìm được cách chữa khỏi hàn bệnh của Lý Âm Trúc thì tốt quá, còn bằng như không thể thì chỉ đành đặt hết hy vọng lên vị cái gì cũng có thể bán mà Thất Tu Tôn Giả đã tìm thấy thôi.
Nói xong, Tống Thư Hàng định thả mình và Diệp Tư ra khỏi thế giới hạch tâm.
Lúc này Diệp Tư lại nói:
- Thư Hàng đợi thêm chút nữa đi. Tuy người khổng lồ nham thạch đã bị đưa đi, nhưng nếu kẻ hầu hoặc thủ hạ của người khổng lồ nham thạch vẫn còn đang ẩn nấp trong thế giới này thì sao? Bây giờ ngươi có thể khống chế @#%× hoạt động tầm xa không? Chi bằng để @#%× đi thám thính một vòng trong băng nguyên thử xem.
@#%× chính là tên của mỹ nhân rắn công đức, Tống Thư Hàng thật sự không thể đọc ra được âm tiết cụ thể, cũng không biết mấy chữ tên của cô có nghĩa gì.
Nhưng Diệp Tư lại có thể đọc đúng được tên của mỹ nhân rắn công đức. Lẽ nào vì Diệp Tư là một mảnh của Trình Lâm chăng?
Ngoài ra, không nói đến chuyện trong sông băng của cấm địa có ẩn nấp nguy cơ hay không... Chỉ riêng hàn ý có thể đóng băng cơ thể và linh hồn của mọi người trong đó cũng đủ khiến cô và Tống Thư Hàng thảm rồi.
- Để ta thử xem.
Tống Thư Hàng nói.
Trong lòng Tống Thư Hàng cũng không biết rốt cuộc có thể điều khiển được mỹ nhân rắn công đức từ khoảng cách bao xa nữa.
Hắn biết rõ mỹ nhân rắn công đức có thể tách khỏi cơ thể hắn nhờ lần trước hắn ngủ, mỹ nhân rắn công đức đã chủ động chạy tới phòng của Lệ Chi Tiên Tử.
Vậy nên Tống Thư Hàng chợt động ý niệm.
Trên sông băng cấm địa, mỹ nhân rắn công đức đang giả chết đột nhiên khôi phục lại và bò dậy. Nhưng lần này hình thể của cô thu nhỏ lại hai phần ba.
Nếu như mấy đạo kiếm khí tấn công của người khổng lồ nham thạch mà dày thêm chút nữa thì có thể sẽ giết chết mỹ nhân rắn công đức. Hoặc là không dùng kiếm khí mà đổi thành pháp thuật tấn công diện rộng cũng có thể nổ chết mỹ nhân rắn công đức.
Sau khi mỹ nhân rắn công đức đứng dậy thì dựa theo chỉ lệnh của Tống Thư Hàng, đi quanh sông băng.
Có lẽ vì mỹ nhân rắn công đức cũng không phải sinh vật, cho nên hàn khí có thể đóng băng thân thể và linh hồn con người trên sông băng lại không tạo thành ảnh hưởng gì với mỹ nhân rắn công đức.
Mỹ nhân rắn công đức di chuyển hơn hai ngàn mét thì đột nhiên dừng lại.
Khoảng cách này là cực hạn khi rời khỏi cơ thể Tống Thư Hàng, nếu như đi xa hơn chút nữa thì liên lạc giữa cô và Tống Thư Hàng sẽ suy yếu, cuối cùng sẽ biến mất và quay về trên người Tống Thư Hàng.
- Về đi.
Tống Thư Hàng hạ chỉ lệnh cho mỹ nhân rắn công đức.
Mỹ nhân rắn công đức di chuyển một vòng nhưng không hề phát hiện sinh vật sống nào nữa.
Sông băng cấm địa này là nơi cực hàn. Cũng chỉ có cường giả với thực lực cao đến mức độ nhất định thì mới có thể không đếm xỉa tới hàn ý của nó.
Như Tống Thư Hàng lúc trước, nếu không phải có Bạch tiền bối ở phía trước gánh cho thì đã bị đóng băng từ lâu rồi.
...
Trong lúc mỹ nhân rắn công đức quay về thì bỗng có một mũi tên bắn tới chỗ mỹ nhân rắn công đức.
Phập!
Mũi tên vừa nhanh vừa chuẩn, bắn trúng cổ của mỹ nhân rắn công đức, sau đó có năng lượng đỏ rực lan ra từ trên mũi tên, lan ra khắp cổ của mỹ nhân rắn công đức như kịch độc.
Trên mặt của mỹ nhân rắn công đức lộ ra vẻ đau đớn, hai tay ôm lấy cổ mình. Sau đó cô phát ra tiếng hét thu âm của Tống Thư Hàng:
- A a a a
~Sau khi kêu thảm xong, mỹ nhân rắn công đức nằm bẹp xuống không nhúc nhích.
Tống Thư Hàng trong thế giới hạch tâm:...
Thật sự có người mai phục ư?
Hơn nữa sao năng lượng màu đỏ trên mũi tên này trông quen thế nhỉ?
Đây không phải mũi huyết tiễn mà tên đạo nhân áo tím kia đã đánh lén hắn lúc trước ư?
Lẽ nào sau khi đạo nhân áo tím bị Bạch tiền bối tháo dỡ ra thành linh kiện mà vẫn chưa tèo à?
Lúc này... lại có một thân ảnh nhanh chóng nhảy vào trong băng nguyên.
Đó là một con khôi lỗi bằng kim loại cho hàn thiết tạo thành.
khôi lỗi kim loại đi tới bên cạnh mỹ nhân rắn công đức, nhìn mũi tên trên cổ cô và năng lượng đỏ rực đang lan ra kia rồi cất giọng khàn khàn cười lớn:
- Ha ha ha ha ~~
Sau đó khôi lỗi kim loại lật tay một cái, biến thành một lưỡi dao sắc bén chém mạnh về phía cổ của mỹ nhân rắn công đức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...