Tô Thị A Thất cắn răng nói:
- Ta sẽ đánh tan nó!
A Thập Lục đã độ kiếp xong, thậm chí đã bắt đầu tấn chức tứ phẩm, lúc này dù có đánh tan thiên kiếp thì chắc là cũng không ảnh hưởng đến việc tấn cấp của cô, không cần phải tiếp tục mạo hiểm đi độ thiên kiếp biến dị này.
- A Thất ngươi chớ có vọng động, bây giờ ngươi mà tiến lên sẽ khiến thiên kiếp biến dị này mạnh hơn, cũng làm mọi chuyện xấu hơn đấy.
Bạch Tôn Giả giơ tay túm A Thất lại rồi nói:
- Hơn nữa còn có ta ở đây, từ đầu Lưu Tinh Kiếm của ta đã giao cho Tiểu Thập Lục, nếu thật sự có sự cố thì Lưu Tinh Kiếm của ta có thể bảo vệ con bé an toàn, cứ tin ta đi!
A Thất nghe thế thì hít sâu một hơi, cố gắng tỉnh táo lại.
Diệp Tư đứng bên cạnh Bạch Tôn Giả nhìn chằm chằm vào họng pháo do lôi quang tạo thành kia như có điều suy nghĩ.
Gần đây hình như thiên kiếp cải tiến ngày càng nhanh thì phải? Hôm nay đã có cả họng pháo thế này, thiên kiếp đạn đạo còn xa nữa ư?
Tương lai một ngày nào đó, liệu thiên kiếp của tu sĩ có biến thành ngày càng hiện đại hóa hơn không?
Nghĩ thử xem, đủ loại thiên kiếp như lôi kiếp, kim khác biến thành hình thái đạn đạo, bắn vèo vèo vèo xuống từ không trung, nổ đùng đùng đung... đáng sợ quá!!
Ừ, không thể không dề phòng vụ này, cần phải nhắc Tống Thư Hàng chú ý một chút, tốt nhất là nên chuẩn bị cách ứng đối sẵn mới được.
Vậy nên Diệp Tư đưa hình ảnh về ống pháo lôi điện thiên kiếp và suy nghĩ của mình gửi qua cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhanh chóng đáp lại:
[Diệp Tư cô đừng sợ, thật ra thiên kiếp có hình ống pháo thế này cũng dễ hiểu thôi. Thời viễn cổ có một số pháp bảo tu sĩ đã có hình dạng ống pháo rồi. Trước kia khi chúng ta xông vào cấm địa, chẳng phải Bạch tiền bối two đã lấy ra rất nhiều loại pháp khí hình pháo ư? Bây giờ thiên kiếp biến dị thành hình dạng ống pháo cũng không lạ. Nhưng ta cảm thấy chắc là khả năng xuất hiện thiên kiếp hiện đại hóa sẽ rất thấp, ít nhất thì nó cũng không xuất hiện nhanh như thế. Dù sao thì văn minh tu chân cũng khác với văn minh khoa học kỹ thuật mà.]
Diệp Tư:
[Nhưng ta cảm thấy ngươi cứ đề phòng thì hơn. Giác quan thứ sáu của con gái nói cho ta biết, đến lúc đó thiên kiếp của ngươi nhất định sẽ không bình thường.]
Tống Thư Hàng:
[Diệp Tư, đừng có nói gỡ thế chứ! Ta chỉ muốn tu chân bình thường, thuận lợi tấn cấp mà thôi. Nói gỡ như thế đáng sợ lắm, nếu như đến lúc đó thiên kiếp của ta mà biến dị thật thì ta sẽ khóc mất.]
Diệp Tư:
[Khụ, thiên kiếp bên này sắp bắt đầu rồi! Lát nữa ta sẽ chuyển hình ảnh cho ngươi. Bây giờ ngươi đang làm gì đấy?]
Diệp Tư cố bẻ lái chủ đề.
Tống Thư Hàng:
[Khi nãy Bạch tiền bối đi nhanh quá, ta lại không có bằng lái xe này. May mà có một vị thuộc hạ cũ của Ngư Kiều Kiều xuất hiện, giờ hắn đang lái xe đến đập chứa nước gần đó giúp ta. Đến chừng đó ta sẽ thu xe lại rồi cưỡi con rối ngân long đến tộc địa Sở gia.]
Diệp Tư:
[Ngươi cần thận nhé, không nói nữa, ta phải ghi nhớ hình ảnh thiên kiếp mới được. Chừng đó sẽ cộng hưởng cho ngươi.]
Tống Thư Hàng:
[OK, ta nghỉ trước một lát.]
...
Tống Thư Hàng kết thúc trao đổi với thiên kiếp, nhắm mắt tựa lưng trên ghế phụ lái ngáy ro ro. Có thể là vì quá mệt nên vừa ngủ là hắn lại tiến vào mộng cảnh.
Trong mộng, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đội quân, kiểu vũ trang hiện đại hóa ấy... sau đó đội quân kia đứng trong kiếp vân màu đen,tay cầm đủ loại súng ống tiên tiến mà Tống Thư Hàng không biết tên, bắn chéo chéo chéo về phía hắn.
Thứ mà đống súng ống này bắn ra đều là sức mạnh thiên con mợ nó kiếp.
Ầm ầm ầm, mưa bom bão đan bắn xuống như trút nước.
Ẩn ẩn có cả mấy thứ như xe đạn đạo chạy ra từ sâu bên trong kiếp vân nữa.
Thiên kiếp hiện đại hóa khỉ gió gì đây!
Tống Thư Hàng giật thót một cái, đầu mướt mồ hôi.
Đậu xanh, hóa ra là mơ.
Giấc mơ này đáng sợ quá, thiên kiếp hiện đại hóa thật đáng sợ!
May mà nó chỉ là mơ!
- Nhưng nếu như có một ngày, thiên kiếp thật sự biến thành thiên kiếp hiện đại hóa thì biết phá kiếu gì đây?
Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Đám kiếp lôi, kiếp hỏa, kim kiếp, mộc kiếp, tâm ma kiếp trước kia thì mọi người đã rành rẽ quá rồi, đồng thời cũng nghiên cứu ra vô số cách phá giải thiên kiếp. Những cách phá giải thiên kiếp này đều là các tu sĩ tiền bối đánh đổi bằng máu và mồ hôi mới tích góp được.
Nhưng nếu như thiên kiếp tương lai thật sự biến thành thiên kiếp hiện đại hóa thì lúc đối mặt với thiên kiếp, ắt hẳn các tu sĩ đều sẽ ngu người. Đặc biệt là những vị lão tiền bối đã bế quan cả ngàn năm, nay xuất quan độ kiếp mà thấy vậy thì chắc sẽ hộc máu mất thôi.
Tống Thư Hàng chống cằm, chẳng lẽ phải dùng pháo đối pháo, lấy đá chọi đá, hai bên liều mạng nã pháo với nhau à?
Hay là gửi đề tài này lên nhóm Cửu Châu số 1 xem các tiền bối trong nhóm sẽ chọn cách ứng đổi thế nào nhỉ?
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Bên kia.
Tô Thị A Thập Lục mở mắt ra. Cô đã chính thức bước vào cảnh giới tứ phẩm, chân khí trong cơ thể đã hoàn toàn chuyển hóa thành tiên thiên chân nguyên, hạch tâm chân khí trong đan điền cũng đã ngưng tụ xong.
Khi cô mở mắt ra thì họng pháo do lôi quang thiên kiếp hóa thành chợt khai hỏa.
Đùng!
Một cột sấm sét đánh thẳng xuống chỗ Tô Thị A Thập Lục.
A Thập Lục không hề bối rối, thân thể nhỏ nhắn của cô nhảy lên một cái, cầm bảo đao bản mệnh của mình, rót một thân chân khí vào trong. Sau đó, cô hơi cong eo lại, thân thể giống như một cây cung kéo căng, bày ra một tư thế xuất đao rất kỳ quái.
- Ơ? Tư thế xuất đao này... Ta không nhìn lầm đấy chứ?
Bạch Tôn Giả nhìn về phái Tô Thị A Thất.
Đây là tuyệt kỹ độc môn của A Thất, cũng là đao pháp đã ấn định danh hiệu ‘Linh hoàng mạnh nhất’ của A Thất, Thiên Đao Táng Tinh Hải. Lực lượng bạo phát của một đao kia, so với Dạ Không trong Tinh Hà Thập Nhị Kiếm của Bắc Hà Tán Nhân chỉ có hơn chứ không kém!
- Là bản cải biên của Thiên Đao Táng Tinh Hải, tên Táng Tinh Hà, Tiểu Thập Lục dựa vào Thiên Đao Táng Tinh Hải của ta rồi sửa lại. Mặc dù uy lực có giảm xuống, nhưng bây giờ Tiểu Thập Lục lại có thể phát huy ra được uy lực của nó luôn.
Tô Thị A Thất kiêu ngạo nói:
- Cho nên ta mới nói là thiên phú của A Thập Lục còn cao hơn cả ta!
Trong lúc nói chuyện, A Thập Lục khẽ quát một tiếng, toàn lực chém ra một đao.
Đao mang chém ngược lên, bá đạo vô song. Ánh đao đẩy thẳng một đường hơn trăm mét, uy lực không hề giảm bớt!
Dưới chân cô, đám trận pháp phụ trợ độ kiếp cũng toàn lực triển khai, tăng thêm trạng thái cho cô. Đám trận pháp này gần như không hề tiêu hao gì trong những đợt lôi kiếp trước đó, nên lúc này vẫn đang trong trạng thái đầy năng lượng.
- Hây!!!
A Thập Lục nhân cơ hội này, tiếp tục chém ra một chiêu Táng Tinh Hà thứ hai.
Hai đao cái trước cái sau thi nhau chống lại cột sét nọ, đao quang liên tục xé rách cột sét, cột sét cũng không ngừng tiêu hao đao quang.
Sau ba giây.
Táng Tinh Hà do Tô Thị A Thập Lục chém ra đã bị tiêu diệt hết, mà cột sét kia cũng cỉ còn lại hơn 20%.
Cột sét chừng 20%. Này đánh thẳng xuống chỗ A Thập Lục.
Lưu Tinh Kiếp bay lên giữa không trung, lần này nó không ra tau... Lôi kiếp cỡ này thì tự A Thập Lục cũng có thể giải quyết.
Phía dưới, A Thập Lục phun ra một ngụm trọc khí, hai tay cầm đao, chuẩn bị chém ra thêm một đao nữa.
Nhưng đúng lúc này, trên người cô lại có một lực lượng màu trắng tự động bắn ra, lao về phía cột sét.
Lực lượng hộ thể màu trắng này rất giống ánh sáng công đức hộ thể của Tống Thư Hàng, bên trong ẩn chứa ý chí công chính. Lực lượng trắng kia đánh mạnh lên cột sét, rõ ràng cũng là một loại lực lượng tự động hộ chủ.
Cột sét chỉ còn lại 20% uy lực nhanh chóng tan rã khi bị lực lượng này đánh trúng.
Lôi quang tiêu tán, lực lượng màu trắng hiện ra chân thân của mình. Đó là một hư ảnh chân long màu trắng, lơ lửng sau lưng Tô Thị A Thập Lục, giương nanh múa vuốt bảo vệ lấy Tô Thị A Thập Lục ở bên trong.
Diệp Tư nhìn thấy nó thì lập tức liên tưởng đến Tống Thư Hàng lúc này, nếu như lúc này cô mà cộng hưởng hình ảnh cho Tống Thư Hàng thì hắn sẽ khóc mù mắt luôn.
Diệp Tư còn nhớ lúc trước khi ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng có dấu hiệu cụ thể hóa thì hắn đã liều mạng nghĩ tới hình thái chân long, mong có thể khiến ánh sáng công đức của mình thành một con chân long màu vàng.
Kết quả lúc đó ánh sáng công đức lại biến thành người que thân rắn...
Bây giờ nhìn chân long năng lượng màu trắng xuất hiện sau lưng Tô Thị A Thập Lục mới uy nghiêm, khí phách làm sao. Chân long bảo vệ Tô Thị A Thập Lục kín kẽ, thân rồng khẽ đong đưa, kèm theo phong thái vương giả.
Đây chính là hình tượng mà Tống Thư Hàng mơ ước đã lâu.
...
- Con bạch long này là sao đây?
Tô Thị A Thất đần mặt ra.
- Ngươi cũng không biết ư?
Bạch Tôn Giả tò mò hỏi.
Tô Thị A Thất lắc đầu:
- Ta chưa từng thấy trên người A Thập Lục có con bạch long như thế bao giờ.
Đồng thời trong lòng A Thất cũng có suy đoán.
Thiên kiếp của Tô Thị A Thập Lục biến dị hẳn là có liên quan đến hư ảnh bạch long này.
- Cấu tạo của con bạch long này giống hệt với ánh sáng công đức cụ thể hóa trên người Tống Thư Hàng, mặc dù ý chí của cả hai thứ hơi khác, nhưng hẳn là cùng một gốc. Tô Thị A Thập Lục có thu luyện công pháp dạng siêu độ gì không?
Bạch Tôn Giả chợt hỏi.
Tô Thị A Thất lại tiếp tục ngu người.
...
Đung đùng đùng.
Trên bầu trời, thiên kiếp họng pháo biến dị liên tục khai hỏa.
Bên dưới, trong sự bảo vệ của bạch long, Tô Thị A Thập Lục không hề sợ uy lực của thiên kiếp chút nào.
Đối mặt với mưa bom bão đạn của thiên kiếp, cô vẫn chọn cách tấn công chính diện.
Đao pháp Táng Tinh Hà liên tục được cô chém ra, sau khi ngày càng quen hơn với tiên thiên chân nguyên cảnh giới tứ phẩm, Táng Tinh Hà do cô chém ra cũng ngày càng mạnh hơn.
Qua hai mươi đao...
Tống Thư Hàng thở hồng hộc, thiên kiếp họng pháo trên trời rốt cuộc cũng ngừng nổ pháo.
- Xong rồi ư?
Tô Thị A Thất đứng bên cạnh cảm giác còn căng thẳng hơn chính mình độ kiếp nữa.
- Chưa đâu, dựa theo tính cách của thiên kiếp thì hẳn là còn một đòn cuối cùng.
Bạch Tôn Giả trầm giọng nói.
Quả nhiên, ống pháo do lôi điện tạo thành ở trên trời tan biến, cuối cùng nó biến thành một thanh lôi mâu!
Trên lôi mâu có một đống phù văn lôi điện chói mắt lóe lên, tràn ngập khí tức viễn cổ, tựa như một thanh thần binh đến từ thời viễn cổ.
Lôi mâu dần giơ lên, tựa như có một bàn tay vô hình cầm nó định ném ra.
- Không tốt!!
Tô Thị A Thất giật mình, lực lượng của lôi mâu này có cấp bậc linh hoàng ngũ phẩm. Nếu lôi mâu đánh xuống thì Tô Thị A Thập Lục tuyệt đối sẽ không thể nào cản được.
Bạch Tôn Giả đứng bên cạnh cũng kết kiếm quyết, Lưu Tinh Kiếm phát ra tiếng kiếm ngâm, vận sức chờ phát động.
Đúng lúc này, chân long màu trắng sau lưng Tô Thị A Thập Lục ngâm dài, nó chủ động phóng lên trời, lao tới chỗ thanh lôi mâu kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...