Tu Chân Liêu Thiên Quần

Lịch sử trò chuyện của nhóm Cửu Châu số 1 là cả một kho báu.

Chờ đến lúc Tống Thư Hàng tấn thăng ngũ phẩm, những tâm đắc tu luyện mà các tiền bối đã thảo luận trong nhóm đều sẽ trở thành tài sản quý báu của hắn.

Sau khi xem tin nhắn trong nhóm Cửu Châu số 1 xong, Tống Thư Hàng bắt đầu trả lời:

- @Bạch Tôn Giả, Bạch tiền bối, bọn ta đang trên đường đi đến khu Giang Nam thì nửa đường xảy ra chút chuyện... hiện tại vẫn còn đang trên đường đi khu Giang Nam. Phỏng chừng trưa mai mới có thể đến. @Vân Du Tăng Thông Huyền, Thông Huyền đại sư, tìm ta có chuyện gì không?

Đúng lúc Bạch Tôn Giả đang online, cho nên chẳng mấy chốc đã trả lời tin nhắn của Tống Thư Hàng:

- Trưa mai mới đến hả? Đã vậy thì giờ ta sẽ đi mượn một cái lò, luyện chút đồ thú vị.

- Luyện chút đồ? Bạch tiền bối muốn luyện chế cái gì thế?

Tống Thư Hàng tò mò hỏi.

- Chờ luyện thành rồi nói sau, bây giờ giữ bí mật trước. Như vậy ta cũng không ở khu Giang Nam chờ ngươi nữa, chừng nào ta luyện chế bảo vật xong lại tới tìm ngươi.

Bạch Tôn Giả nói.

Tống Thư Hàng:

- Không thành vấn đề.

- Đến lúc đó gặp nhau... Đúng rồi, Thư Hàng tiểu hữu này, người biết phần mềm chat mà chúng ta đang dùng có chức năng hội viên chưa?

Bạch Tôn Giả đột nhiên nói.

Bạch tiền bối nhảy qua đề tài có liên quan dễ sợ.

- Ta biết chứ, hơn nữa phần mềm chat này hút máu ghê quá, hội viên còn chia thành nhiều loại nữa chứ, mỗi loại đều thu một khoản tiền. Hồi trước khi chỉ là một học sinh bình thường thì ta chỉ có thể giữ hai ba loại chức năng hội viên thôi à.

Tống Thư Hàng trả lời.

Bạch Tôn Giả:

- [icon mỉm cười] Sau khi đăng ký tài khoản này, ta đã mở hết tất cả chức năng hội viên của tài khoản này đấy.

Tống Thư Hàng:

- [icon cười toét miệng] ha ha.

Chẳng lẽ bây giờ Bạch Tôn Giả đang rất nhàm chán à? Chứ không thì sao tự dưng lại nói chuyện phần mềm chat, khoe khoang tất cả chức năng hội viên với hắn làm chi?

Bạch Tôn Giả:

- Gần đây ta phát hiện trong phần mềm chat này, hội viên có một chức năng rất hay, đó chính là chức năng “auto save tin nhắn nhóm”. Ngày hôm qua lúc ta dọn dẹp bộ nhớ điện thoại, bất cẩn xóa sạch tất cả lịch sử chat. Vì vậy ta vào lịch sử lưu tin nhắn nhóm xem lại lịch sử chat mấy ngày nay của nhóm Cửu Châu số 1, sau đó ngươi đoán xem ta nhìn thấy gì nào? Ta bất ngờ phát hiện có một phần lịch sử chat rất thú vị... là lịch sử tin nhắn lúc chúng ta ở Thiên Giới Dao Trì, nội dung trong đó còn nhiều hơn cả lịch sử chat trong điện thoại lúc chưa xóa nữa.

Tống Thư Hàng: Σ(°△°|||)

Đậu xanh, vậy mà cũng được à? Khó tin thế!

- Bạch tiền bối, nếu ta nói đó là một bi kịch ngoài ý muôn thôi thì ngài có tin không?


Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.

Bạch Tôn Giả:

- Yên tâm đi, ta biết đó là ngoài ý muốn mà, cho nên... ta sẽ không so đo với ngươi đâu.

Gần đây Bạch Tôn Giả dễ tính đến bất ngờ luôn! Cực kỳ có phong phạm của tiền bối, đại nhân tất có đại lượng.

- Cám ơn Bạch tiền bối đã thông cảm!

Tống Thư Hàng kích động đến mức lệ rơi đầy mặt.

- Chuyện nhỏ, đừng khách khí, vậy gặp lại người sau... À, chắc ta luyện khí sẽ tốn chút thời gian, nhưng mà ta nhất định sẽ chạy về trước trận đại chiến của Bắc Hà và Đồng Quái.

Bạch Tôn Giả bổ sung nói.

Sau khi nói xong, Bạch Tôn Giả lập tức offline.

Tống Thư Hàng vỗ ngực mấy cái, lại tránh thoát được một kiếp rồi.

...

Đúng lúc này, Thông Huyền đại sư online.

Vân Du Tăng Thông Huyền:

- @Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng sư đệ còn đó không? Ta là Tam Nhật, điện thoại ta mới mua bị nổ rồi, cho nên chỉ có thể mượn điện thoại của phương trượng online tìm ngươi. Ối trời ạ, vốn thấy hiệu điện thoại mới này có kiểu dáng rất đẹp mắt nên ta muốn mua về cải tạo lại một chút. Nhưng chưa kịp cầm nóng tay thì thứ này đã nổ rồi. Sau đó ta đi tới nhà sản xuất hiệu điện thoại di động này quậy cho một trận, đúng là xem mạng người như cỏ rác, mang thứ này lên máy bay cũng làm nổ máy bay luôn ấy chứ!

Tống Thư Hàng:

-...

Vân Du Tăng Thông Huyền:

- Ta mới vừa nhìn lịch sử chat, vốn dĩ hôm nay ta cũng đến khu Giang Nam, muốn tìm ngươi để mang ba đứa nhóc về. Nhưng ngươi còn chưa tới, mà bên ta lại đột nhiên có chút việc gấp nên đành phải đi về trước. Cho nên bây giờ ta muốn nhờ ngươi chăm sóc ba đứa Quả Quả giúp ta, nhiều nhất là hai ba ngày sau ta sẽ dẫn ba đứa nhóc về.

Tống Thư Hàng:

- Không thành vấn đề, Tam Nhật sư huynh.

- Nếu như ba đứa giặc con đó không nghe lời thì ngươi cứ đánh thẳng tay, đừng khách khí. Trẻ hư là phải dạy dỗ, hơn nữa tụi nó khỏe lắm, đánh mấy cái không chết được đâu.

Vân Du Tăng Thông Huyền tiếp tục nói.

Tống Thư Hàng:

- Ta sẽ làm hết sức... Thật ra thì ba nhóc Quả Quả vẫn nghe lời lắm.

- Ngươi đối xử với mấy đứa giặc con quá tốt, cho nên sau khi về chùa, suốt ngày Quả Quả cứ lẩm bẩm muốn đến chỗ ngươi chơi.

Vân Du Tăng Thông Huyền cười hắc hắc:

- Cứ quyết định vậy nhé, chờ hai ba ngày nữa gặp nhau, sư huynh ta sẽ mang cho ngươi một thứ rất thú vị. Vậy nhé, bye bye.


Tống Thư Hàng:

- Bye bye.

Sau khi Tam Nhật sư huynh out, Dược Sư mới chậm rãi ló đầu lên, dùng chat voice nói:

- Cha mẹ ơi, đột nhiên thấy Thông Huyền đại sư nói chuyện, ta còn tưởng thế giới tận thế đến nơi rồi đấy.

Diệt Phượng Công Tử:

- Ta cũng bị dọa hết hồn, tưởng đâu Thông Huyền đại sư sắp phá công chứ.

Phá Dương Kích Quách Đại:

- [icon đầu chó dễ thương]

Cuồng Đao Tam Lãng:

- [icon tức giận vò đầu chó lầu trên]

Cuồng Đao Tam Lãng:

- Muah ha ha, lâu rồi mới thấy đầu chó của Quách Đại đạo hữu, không cướp một lần cũng thấy có lỗi với cái tay của Lãng mỗ.

Diệt Phượng Công Tử:

- [icon tức giận vò đầu chó lầu trên]

Dược Sư:

- [icon tức giận vò đầu chó lầu trên]

Diệt Phượng Công Tử:

- Dược Sư đạo hữu, ta vò Tam Lãng, ngươi vò ta làm gì?

Dược Sư:

- Mạng chậm quá~ bây giờ ta và Tử Yên đang hưởng tuần trăng mật tại một nơi vô cùng hoang vu hẻo lánh, tín hiệu không tốt lắm. Hơn nữa điện thoại di động của ta cũng lỗi thời rồi, định đổi cái mới, sau đó lại tìm đạo hữu cải tạo một chút.

Diệt Phượng Công Tử:

-...

Dược Sư đạo hữu, show ân ái sẽ chết nhanh lắm, ngươi không hiểu đạo lý này à?

Tống Thư Hàng:

- Dược Sư tiền bối, đừng mua hiệu điện thoại mà Tam Nhật sư huynh mới vừa nói nhé, sẽ nổ đó.

Dược Sư:


- Tam Nhật mua hiệu gì?

Tống Thư Hàng:

- Ặc, mới vừa rồi sư huynh chưa nói hiệu gì sao? Vậy thì hỏi lại đi.

Dược Sư:

- Đến lúc đó lại nói. PS: Thấy đánh chữ nhanh như vậy là biết ta đánh hộ rồi nhỉ. Giang Tử Yên.

Show ân ái trá hình!

Phá Dương Kích Quách Đại:

- Tam Lãng ngu xuẩn à, hình đầu chó dễ thương lúc nãy là ảnh lúc nhỏ của Đậu Đậu đấy. Ta thả đầu chó ra, nhưng cũng không có ý muốn vò nó đâu. Ngoài ra, Đậu Đậu sắp gả cho người ta rồi, gần đây điểm tức giận của nó cao lắm. @Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân. Không cần cám ơn ta, ta tên là Quách Lôi Phong*.

Cuồng Đao Tam Lãng:

-...

Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:

- Khó chịu, muốn khóc. Cả ngày hôm nay bà xã trong game không online, đừng đụng tới ta.

Phá Dương Kích Quách Đại:

-...

Đang nói chuyện, Hiến Công Cư Sĩ online. Hắn vừa online đã lập tức kêu gọi Tống Thư Hàng:

- @Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu còn đó không?

Tống Thư Hàng:

- Còn đây... Hiến Công tiền bối hấp thu Long Ma dược tề xong rồi sao?

- Hấp thu thành công rồi, tiếp theo ta muốn tìm chỗ bế quan để trùng kích cảnh giới tôn giả thất phẩm. Trước khi bế quan, ngươi cho ta tọa độ đi, ta có thứ này muốn dùng phi kiếm truyền thư gửi qua cho ngươi.

Hiến Công Cư Sĩ cười nói, tai họa ngầm nhiều năm đã được giải trừ, hiện tai tâm tình của cư sĩ rất tốt.

Hai mắt Tống Thư Hàng sáng rực lên:

- Chẳng lẽ là thứ đó?

- Chính là thứ đó!

Hiến Công Cư Sĩ cười nói.

Hồi trước, sau khi lấy được thi thể long ma từ chỗ Bạch Tôn Giả, Hiến Công Cư Sĩ và Tống Thư Hàng đã âm thầm chuẩn bị luyện chế một món pháp khí có tên là Long Vĩ Độn Ảnh để cảm ơn Bạch Tôn Giả.

Loại pháp bảo này có thể cố định buff thêm chút tốc độ phi hành cho phi kiếm, từ đó đột phá tốc độ cực hạn tự thân, Bạch Tôn Giả thích đua phi kiếm như vậy chắc chắc sẽ rất thích món đồ này.

Mà bây giờ, Hiến Công Cư Sĩ đã luyện thành món pháp bảo này rồi.

Đối với Tống Thư Hàng, bảo bối này tới rất đúng lúc. Về mặt nào đó, có thể nói là mưa rơi đúng lúc.

Mặc dù lúc nãy Bạch Tôn Giả có nói không so đo chuyện xảy ra trong Thiên Giới Dao Trì, nhưng nếu có Long Vĩ Độn Ảnh làm lễ vật thì Bạch Tôn Giả nhất định sẽ vui vẻ, sau đó sẽ càng không so đo sự kiện tấm ảnh phượng quan, phượng bào ngoài ý muốn trong Thiên Giới Dao Trì nữa!

Đây chính là lợi khí có thể khiến tâm tình của Bạch tiền bối cực tốt.

- Hiến Công tiền bối, ngày mai ta đến khu Giang Nam, đến lúc đó ta gửi tọa độ qua cho ngài, ngài cứ gửi phi kiếm truyền thư qua cho ta là được.


Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.

Hiến Công Cư Sĩ trả lời:

- Không thành vấn đề. Vừa hay ta cũng phải tranh thủ thời gian làm công tác chuẩn bị để bế quan trùng kích cảnh giới.

Tống Thư Hàng:

- Chúc tiền bối lên cấp thuận lợi.

Diệt Phượng Công Tử:

- Chúc tiền bối lên cấp thuận lợi, đến lúc đó phải gọi tiền bối là Hiến Công Tôn Giả rồi.

Sau đó, đạo hữu nào trong nhóm Cửu Châu số 1 đang online cũng đều dâng lên lời chúc phúc chân thành của mình.

Lúc này, Cuồng Đao Tam Lãng lại lên tiếng:

- Nghe nói sau khi tấn thăng tôn giả, có thể đổi một cái đạo hiệu khác nghe kêu hơn...

Tam Lãng còn chưa nói tiếp câu sau, thánh đấu sĩ online 24/24 của nhóm Cửu Châu số 1 Bắc Hà Tán Nhân đã lâu không xuất hiện đột nhiên hiện thân:

- Tam Lãng đạo hữu, đừng nói phần sau nữa, tháng này không thích hợp cho ngươi đi tìm chết đâu.

Nhưng tiếc là rốt cuộc Bắc Hà Tán Nhân vẫn chậm một bước.

Câu tiếp theo của Cuồng Đao Tam Lãng gần như phát ra cùng lúc với Bắc Hà Tán Nhân:

- Ví dụ như đạo hiệu Hạch Bạo (*) Tôn Giả chẳng hạn, nghe rất kêu rất trâu bò. Hiến Công tiền bối ngươi thấy thế nào?

(*Nổ hạt nhân)

Hiến Công Cư Sĩ:

- A a a a a a a!

Mỗt chuỗi a a thật dài này đã đủ để biểu đạt tâm tình lúc này của Hiến Công Cư Sĩ.

Bắc Hà Tán Nhân thở dài, cho dù là hắn cũng không thể cứu mạng Cuồng Đao Tam Lãng rồi.

Cuồng Đao Tam Lãng:

-...

Mới vừa rồi hắn lại nóng đầu, đi kể một câu truyện cười kinh dị không nên kể, chơi dại rồi!

Trong nhóm Cửu Châu số 1 nhất thời lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều biết, hạch bạo là vết sẹo lâu năm trong lòng Hiến Công Cư Sĩ, nếu bị vạch ra chính là máu chảy đầm đìa. Trước đây, ai dám nhắc tới truyện này trước mặt Hiến Công Cư Sĩ thì cư sĩ lập tức liều mạng với người đó ngay.

Sau đó, theo thân thể và thực lực dần khôi phục, Hiến Công Cư Sĩ cũng không quá cấm kỵ chuyện hạch bạo như trước nữa, vết sẹo năm xưa cũng đang dần khép lại.

Nhưng mà bây giờ, hành động của Tam Lãng đạo hữu chẳng khác gì thọc một đao vào ngay vết sẹo năm xưa trong buồng tim của Hiến Công Cư Sĩ.

Sau một lúc lâu, Hiến Công Cư Sĩ trả lời:

- Nhận lời chúc lành của Tam Lãng đạo hữu... Đợi sau khi bổn tọa tấn thăng tôn giả, sẽ tặng Tam Lãng đạo hữu vài quả bom nguyên tử để làm quà cám ơn.

Đến lúc đó, hắn nhất định phải cột mười quả bom nguyên tử lên trên người Cuồng Đao Tam Lãng, bắn hắn vào trong vũ trụ luôn cho rồi đi!

*Lôi Phong là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc, là một công dân rất tốt bụng, vị tha, khiêm tốn, hết lòng hiến dân cho đất nước. Có thể nói Lôi Phong là một biểu tượng văn hóa của Trung Quốc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui