Phần giới thiệu của Thất Tu Tôn Giả về bộ công pháp này, khiến cho Tống Thư Hàng nghĩ ngay đến tuyệt học trấn phái ‘Chiến Phật Chân Thân’ của Đấu Chiến Phật tông mà Tạo Hóa Pháp Vương đã dùng. Tạo Hóa Pháp Vương dựa vào thân thể cấp bậc linh hoàng ngũ phẩm, mà có thể lột đồ chống chọi với huyết ma lục phẩm.
- Tiền bối, đó công pháp gì vậy? - Tống Thư Hàng hỏi.
Thất Tu Tôn Giả đáp: - Cương Thủ!
Tống Thư Hàng: -?
- Tên của công pháp đó là ‘Cương Thủ’, tu sĩ có phẩm cấp nhị phẩm là có thể tu luyện được rồi. Một khi tu luyện thành công, thể chất của tu sĩ có thể tăng lên một đoạn, đặc biệt là đôi tay có thể trở nên cứng rắn hơn, thủy hỏa bất xâm, song chưởng có thần lực, có thể dùng tay không chống lại các loại pháp bảo nhị phẩm! - Thất Tu Tôn Giả nói: - Đừng xem thường công pháp ‘Cương Thủ’ này, tuy rằng tên của nó nghe hơi cùi bắp thật, nhưng nó là công pháp bắt buộc của đệ tử ‘Huyền Trọng Phái’, một đại tông thượng cổ chuyên chế tạo vũ khí đấy.
Thì ra là thần kỹ của tuyệt kỹ rèn sắt của tông môn luyện khí.
Sau khi đệ tử của Huyền Trùng Phái học được ‘Cương Thủ’, thì sư phụ rốt cuộc cũng sẽ không bao giờ phải lo lắng tương lai đệ tử sẽ bị ế chổng mông nữa, cho dù đoạt cũng phải đoạt được một đạo lữ về!
- Ngươi có muốn học không? - Thất Tu Tôn Giả cười ha hả nói.
Tống Thư Hàng cắn răng nói: - Muốn!
Cương Thủ thì Cương Thủ, nghe hay hơn mấy cái tên như kim chung tráo, thiết bố sam gì nhiều. Hơn nữa, công pháp này có lợi cho hắn, tội gì mà không học chứ?
- Tiền bối, học ‘Cương Thủ’ này cần bao nhiêu linh thạch?
- Chỉ là một môn công pháp nhị phẩm mà thôi, coi như là thù lao ngươi cho ta mượn hồ lô nghiên cứu đi.- Thất Tu Tôn Giả cười khẽ nói. Công pháp nhị phẩm, đối với Thất Tu Tôn Giả mà nói đã là chuyện của dĩ vãng xa lắc xa lơ rồi.
Dứt lời, Tôn Giả giơ tay điểm nhẹ lên không trung, trong mắt hắn lóe lên tia sáng màu vàng. Tia sáng màu vàng này từ trong mắt Tôn Giả chiếu vào hư không, hóa thành một phần khẩu quyết công pháp.
Tứ Tu ở bên cạnh há miệng, phun một quyển giấy trắng ra.
Ngón tay của Tôn Giả sờ lên trang giấy trắng đó, khẩu quyết công pháp trong hư không cũng lập tức rơi xuống bên trên tờ giấy trắng.
- Đây là khẩu quyết và công pháp của ‘Cương Thủ’, tu luyện rất đơn giản lắm, có chỗ nào không hiểu thì cứ việc hỏi Tứ Tu.- Thất Tu Tôn Giả nói.
- Vậy thì xin cảm ơn tiền bối, ta sẽ không khách khí nữa.- Tống Thư Hàng nhận tờ giấy trắng này.
Mặc dù nó chỉ là công pháp có phẩm cấp nhị phẩm, nhưng cũng không phải là thứ mà mấy loại công pháp tầm thường như ‘Khai Lãng chưởng’ và ‘Thổ Linh Côn’ có thể sánh bằng. Giá trị của bộ công pháp này it nhất cũng phải cỡ chừng vài viên linh thạch ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn nữa.
Hắn cứ cảm giác gần đây mình ‘không khách khí’ với các vị tiền bối hơi nhiều nên nhân tình mà hắn nợ cũng tăng lên một mớ.
….
Sau đó, Tứ Tu dẫn Tống Thư Hàng đến sân tu luyện của động phủ, tiếp tục khiêu chiến cái phó bản một trăm người khổng lồ nọ.
Sở Sở và Ngư Kiều Kiều cũng đang bắt đầu tu luyện ở đây.
Trên đường, Tống Thư Hàng tìm cơ hội mở gói hàng Tô Thị A Thất nhắc đến.
Bảo vật của Cảnh Mạch đà chủ không có bao nhiêu. Dù sao thì không có mấy thứ như trang bị không gian và túi thu nhỏ một tấc, đồ mà Cảnh Mạch đà chủ có thể mang theo bên người cũng không nhiều lắm.
Đầu tiên là một thanh phi kiếm màu đen nhánh, đây là phi kiếm chung của Vô Cực Ma Tông. Miễn cưỡng cũng đạt tiêu chuẩn tứ phẩm. Tốc độ phi hành bình thường, nhưng hiệu quả ‘đánh lén’ thì lại rất tốt. Vứt đến môn phái nhỏ bé như ‘Hư Kiếm Phái’ cũng có thể trở thành bảo vật trấn tông.
Một pháp khí phi hành dạng vân vụ, chỉ cần tới cảnh giới tứ phẩm là có thể sử dụng. Tốc độ của pháp khí phi hành này cũng rất tốt, lúc ấy Cảnh Mạch chính nhờ có nó mà đuổi theo sát nút Tống Thư Hàng đang trong trạng thái vạn lý phi độn.
Nhưng Tống Thư Hàng không dùng nó được. Con rối Ngân Long của hắn có ngoại hình đẹp mắt, tốc độ còn nhanh hơn, hơn nữa có thể sử dụng ngay bây giờ luôn. Sau khi đến tứ phẩm, Tống Thư Hàng có thể ngự kiếm phi hành, càng không cần đến cái thứ này.
Có lẽ có thể bán nó đi để đổi lấy chút linh thạch chăng?
Tiếp theo, trong cái gói còn một ít đan dược, đều dùng để chữa trị các vết thương.
Cuối cùng còn có linh thạch, hơn nữa còn là linh thạch cấp bậc tứ phẩm nữa. Tổng cộng có mười hai viên, trong đó có một viên đã được sử dụng để tu luyện, linh lực bên trong chỉ còn lại khoảng phân nửa.
Nếu như trả nợ chín viên linh thạch hắn đã vay của Bạch tiền bối thì sẽ còn dư lại ba viên.
Đúng là đáng mừng.
...
...
Sau khi Tống Thư Hàng đi vào sân tu luyện, Tứ Tu khởi động hình thức tu luyện của hắn.
Thành cổ to lớn lại xuất hiện lần nữa, một trăm người khổng lồ với đủ kích thước lớn nhỏ khác nhau cũng được triệu hồi ra.
Tống Thư Hàng hít sâu một hơi, hét to lên, bắt đầu chiến đấu một trận mới với mấy người khổng lồ.
Hôm nay hắn đã nhanh nhẹn hơn hôm qua nhiều.
Thân ảnh của hắn di chuyển qua lại giữa những người khổng lồ. Thân pháp ‘Quân Tử Vạn Lý Hành’ được thi triển phát huy đến cực hạn.
Mười phút sau...
Xoạt!
Đao quang hiện lên, chỉ là vận dùng đao pháp cơ bản bình thường thôi, nhưng bảo đao Bá Toái sắc bén chém rách tầng phòng ngự của người khổng lồ, chém vào nhược điểm trí mạng trên người nó.
Máu tươi phun trào.
Người khổng lồ ngã xuống ầm ầm.
- Con thứ mười tám.- Tống Thư Hàng thở hồng hộc, thân hình chạy nhảy lên trên tường thành, mượn độ cao của tường thành. Hắn đột nhiên nhảy vọt lên, bảo đao Bá Toái chém vào đình đầu người khổng lồ thứ 19.
Sau khi trải qua một ngày tôi luyện, Tống Thư Hàng đã tiến bộ thần tốc.
Ngày hôm qua hắn còn mệt mỏi gắng sức chống đỡ người khổng lồ, hôm nay đã có tiến bộ vượt bậc, cho dù trong tình huống bị người khổng lồ bao vây, hắn vẫn có thể tìm được khe hở, chui ra khỏi vòng bao vây. Thậm chí lúc đột phá vòng vây, còn có thể tiện tay giết luôn một người khổng lồ.
Hơn nữa, trên người hắn còn mang theo ‘ngộ đạo thạch’, mỗi lần linh quang lóe lên trong lúc xuất đao, trải qua một lần được ngộ đạo thạch tăng cường xong sẽ biến thành một phần lĩnh ngộ, điểm kinh nghiệm đao pháp đang tăng lên vèo vèo.
Áp lực lớn bao nhiêu, thì tiềm lực bị ép ra cũng được bấy nhiêu, lời này quả thực không sai.
- Thư Hàng tiểu hữu tiến bộ nhanh thật đấy.- Bạch Ngọc Sư Tử Tứ Tu cười lớn nói: - Như vậy tiếp theo, ta sắp sửa tăng trọng lực rồi đấy nhé! Trọng lực trực tiếp tăng lên gấp năm, ta tin ngươi có thể làm được mà!
- Gì cơ? Trọng lực gấp năm á? - Tống Thư Hàng lập tức gào lên: - Tứ Tu tiền bối, ngươi đừng có làm bậy!
Vừa dứt lời, hắn đã cảm thấy thân thể của mình nặng hơn.
Thân thể vừa nhảy lên giữa không trung thì đột nhiên rơi phịch xuống dưới, ngã lăn quay trên mặt đất.
Đau quá!
Đằng sau còn có cơn đau dữ dội hơn đang chờ hắn, mười người khổng lồ nhân cơ hội bao vây Tống Thư Hàng.
Bàn chân của mười người khổng lồ kia giáng xuống từ trên trời, hung hăng dẫm nát người Tống Thư Hàng, cứ đè đầu hắn ra mà đánh!
Không bao lâu, hộ thuẫn trên người Tống Thư Hàng sáng lên.
Khiêu chiến thất bại.
Tống Thư Hàng nằm trên mặt đất như cá ươn, không thể động đậy.
Cho dù là ai đi chăng nữa, bị mười người khổng lồ hung hăng giẫm đạp một trận, cũng không thoải mái được. Hơn nữa, không biết có phải Tống Thư Hàng bị ảo giác hay không, hình như mấy người khổng lồ này đều bị thối chân cả.
....
....
Lúc Tống Thư Hàng cực khổ tu luyện, Thông Nương trên người hắn cũng đang vất vả tu luyện. Cô có thể cảm nhận được, mình vẫn còn thiếu chút năng lượng nữa mới có thể hóa thân thành hình người được.
Nhưng bây giờ vấn đề rất đỗi nghiêm trọng mà Thông Nương đang lo lắng nhất chính là sau khi biến thành hình người rồi, ngộ đạo thạch sẽ ở chỗ nào trên người cô đây?
Sẽ không phải biến thành sỏi trong người cô đấy chứ?
...
...
Ở trong túi thu nhỏ một tấc của Tống Thư Hàng.
Một viên linh thạch tứ phẩm chạm vào con rối hình người tinh xảo mà Tống Thư Hàng lấy được ở sâu bên trong hang động dung nham nọ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...