Tu Chân Liêu Thiên Quần

Tạo Hóa Pháp Vương vừa xoay tròn vừa nghi hoặc hỏi: - Tam Lãng đạo hữu đang đi chơi ở đâu mà… đến một bộ quần áo cũng không mặc thế nhỉ? A a a …

- Có phải ta bị xoay lâu quá rồi nên có chút hoa mắt không… Bên cạnh Tam Lãng đạo hữu có một người, trông quen mắt lắm, a a a.

- Đúng rồi, đúng là có người. Là Tỉnh Mục Cư Sĩ à? A a a.

- Đồ ngốc, đừng có gọi nhầm, a a a. Là Tỉnh Tinh Cư Sĩ!

Đúng lúc này, có một vị Tiên Tử dáng cao gầy, người mặc váy múa đuổi kịp chư vị đạo hữu với tốc độ siêu nhanh. Đó chính là người nhảy múa trên núi Thiên Sơn - Đông Phương Tiên Tử, cô ấy liên tục nói: - Mọi người đừng ồn, ta nhớ chữ đầu tiên trong đạo hiệu của Cư Sĩ có liên quan đến rượu, là chữ ‘nhưỡng’ thì phải? Vì thế phải là Nhưỡng Dịch Cư Sĩ mới đúng! Ai da, sao hai người họ lại ôm nhau rồi? Tam Lãng đạo hữu còn không mặc gì nữa chứ, ai da ai daa, Tam Lãng đạo hữu còn đang kéo quần áo của cư sĩ nữa, thật là đen tối quá đi. A a a ư ư ư ~

Đông Phương Tiên Tử vừa kêu đen tối… vừa dùng tốc độ siêu nhanh vượt qua tất cả các đạo hữu, dẫn trước một đoạn dài, là người đầu tiên bay thẳng đến chỗ Bạch Tôn Giả, phi kiếm của cô ấy là kiểu tăng tốc độ không giới hạn, vì thế nên tốc độ vô cùng nhanh.

Tạo Hóa Pháp Vương: …

Lạc Trần Chân Quân: …

- Ta nói này các đạo hữu, một khi biết không thể nào nhớ được tên của cư sĩ thì đừng kiên định bịa tên cho cư sĩ như thế nhé.- Lúc này, một người đàn ông ăn mặc như tán tu bay theo hình chữ S đến gần mọi người. Trong tay hắn còn cầm một cái laptop, có thể loáng thoáng nhìn thấy khung chat của ‘nhóm Cửu Châu số 1’. Trong lúc nói chuyện, hắn còn cố liếc tờ giấy note dán trên laptop của mình, hắn nói: - Trong trường hợp không nhớ đạo hiệu, chúng ta có thể gọi ID của cư sĩ nhé - ‘Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu’ đạo hữu!

- Bắc Hà huynh, ngươi cũng đến rồi à à à à.- Một người đàn ông có mái tóc trắng như tuyết dùng cách thức phi hành ‘trống bỏi’ để tụ họp với mọi người, đồng thời lên tiếng. Trong tay của người đàn ông này còn ôm một con sói tuyết rất cute. Trên người con sói tuyết nhỏ còn có rất nhiều bong bóng… Xem bộ dáng này của nó thì chắc là người đàn ông có mái tóc bạc trắng đang tắm cho nó nhỉ? Mà lúc này, hai tròng mắt của con sói tuyết đáng thương này đang quay mòng mòng, nó bị xoay đến chóng mặt luôn rồi.

Hóa ra người ăn mặc như tán tu này chính là Thánh Đấu Sĩ lúc nào cũng online trong nhóm - Bắc Hà Tán Nhân.

Lúc này, có đạo hữu tinh mắt còn có thể nhìn thấy trên cửa sổ chat của ‘nhóm Cửu Châu số 1’trong máy tính của Bắc Hà Tán Nhân hiển thị tin nhắn được gửi đến cách đây không lâu của Đồng Quái Tiên Sư: [Hôm nay bổn tiên sư có linh cảm, đã bói một quẻ cho rất nhiều đạo hữu trong nhóm. Ta phát hiện hôm nay mọi người sẽ có niềm vui từ trên trời rơi xuống. Chúc mọi người hạnh phúc nhóe!]

Ặc, mẹ nó chứ, cái tên thầy bói bịp bợm kia! Mà sao cái tên thầy bói bịp bợm kia không bị ‘bay’ qua đây thế?

Bắc Hà Tán Nhân vẫy tay với người đàn ông tóc trắng: - Tuyết Lang huynh, ngươi cũng bay rồi ư… Khà khà, ai yo, lại bắt đầu xoay rồi rồi rồi rồi rồi!

Trong thời gian giao lưu ngắn ngủi, ngày càng có nhiều đạo hữu trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ gia nhập vào nhóm ‘mưa sao băng’…

Các đạo hữu đã quen biết với nhau vừa cuời vừa chào hỏi lẫn nhau.

Rất nhanh, số lượng sao băng hội họp lại đã gần đạt con số bốn mươi.

- Ấy, lại có thêm đạo hữu đến rồi.- Tuyết Lang Động Chủ kêu lên.


Sau đó, mọi người nhìn thấy vị đạo hữu vừa đến kia mang gương mặt buồn bực, tay còn cầm bát cơm, hiển nhiên là trong lúc đang ăn cơm thì bị ‘bay’.

- Á? Hoàng Sơn Chân Quân! - Sau khi nhìn rõ người đến là ai, Bắc Hà Tán Nhân kêu lên.

Người vừa tới chính là admin của ‘nhóm Cửu Châu số 1’ - Hoàng Sơn Chân Quân.

Ở trong nhóm, Hoàng Sơn Chân Quân rất có tiếng nói, chỉ cần hắn vừa xuất hiện thì mọi thành viên trong nhóm sẽ lũ lượt đến chào hỏi hắn.

- Có nhiều đạo hữu đang bay thế à? - Hoàng Sơn Chân Quân bình tĩnh nhìn mọi người một lượt, khó nhọc bới một miếng cơm, sau đó hỏi: - Ầy, mọi người đều bị phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối đưa tới đây à?

- Đúng vậy, đúng vậy ~ ậy ậy ậy.- Bắc Hà Tán Nhân trả lời.

- … - Hoàng Sơn Chân Quân: - Đúng rồi, có phải mọi người đều đổi meme Bạch tiền bối làm avatar, sau đó mấy ngày liền đều spam meme Bạch tiền bối trong nhóm đúng không?

- He he, he he.- Chúng đạo hữu đều cười gượng ngại ngùng.

Nói ra thì - mọi người đều nghĩ ‘luật pháp không xử phạt đám đông’, có nhiều đạo hữu cùng spam meme Bạch tiền bối như thế, Bạch tiền bối cũng không tiện đến nhà tìm từng người để trừng phạt đúng không? Nhưng thật không ngờ còn có thủ đoạn phi kiếm dùng một lần làm mọi người tụ họp đầy đủ hết ở đây thế này.

- Xem tình hình này, những đạo hữu nhận được quà đều đã làm chuyện này rồi. Đây cũng chính là lí do chủ yếu khiến mọi người bị ‘phi kiếm dùng một lần’ rồi.- Nói đến đây, Hoàng Sơn Chân Quân thở dài một hơi nặng nề: - Nhưng mà, tại sao ta cũng bị bay đến đây chứ?

Mặc dù mấy ngày hôm nay Hoàng Sơn Chân Quân đều ở trong nhóm nhòm trộm, nhưng hắn hiểu sâu sắc đạo lí không làm thì không chết, ‘No_làm_no_die’. Vì thế, hắn rất khắc chế bản thân, hắn không tải meme Bạch tiền bối từ thư mục nhóm, cũng không comment meme Bạch tiền bối lên nhóm, cũng không đổi avatar của mình thành hình Bạch tiền bối.

Nhưng tại sao… Hắn cũng bị ‘phi kiếm dùng một lần’ cơ chứ?

Chẳng lẽ tại vì hắn là admin của cả nhóm sao?

Hay là, Bạch tiền bối gửi quà thuận tay quá, đúng lúc có nhiều nên tiện tay gửi cho hắn một phần luôn?





Hoàng Sơn Chân Quân đã quên mất, thực ra hắn đã từng gửi meme Bạch tiền bối một lần. Lúc hỏi Vũ Nhu Tử rằng ‘ Hai cái tay ấy là của ai’, hắn đã gửi qua một meme của Bạch tiền bối.


Nhưng mà… Hoàng Sơn Chân Quân bị ‘phi kiếm dùng một lần’ không phải do nguyên nhân gửi meme bạch tiền bối.

Hắn quả thật là do thuận tay thôi.

Bạch Tôn Giả chuẩn bị sau khi triệu tập đạo hữu trong nhóm đến thì nhân cơ hội này tổ chức luôn ‘cuộc thi máy kéo cầm tay’. Việc như thế, làm sao có thể thiếu Hoàng Sơn Chân Quân chứ?

Không có Hoàng Sơn Chân Quân thì lấy đâu ra sức để làm năm, sáu mươi cái máy kéo cầm tay chứ?

Cho nên, Tôn Giả tiện tay gửi cho Hoàng Sơn Chân Quân một phần quà luôn.

************

Nhìn thấy đằng trước càng ngày càng có nhiều đạo hữu tụ họp, Bạch Hạc Chân Quân hít thở sâu lần nữa.

Những vị đạo hữu đang ở nhà bị ‘phi kiếm dùng một lần đưa đi’ với đủ loại tư thế kia đều là do hắn gửi chuyển phát nhanh. Nghĩ đến đây lại thấy có chút kích động nhỏ.

Xong thật rồi!

Trong vòng xoáy cối xay gió, Bạch Hạc Chân Quân run rẩy gọi điện cho Dược Sư: - Hu hu hu, Ngô Hữu Dược sư huynh, a a a… làm ơn chuẩn bị cho ta phòng bệnh VIP chữ Thiên số 1…

Gần đây Dược Sư đang bận nghiên cứu ‘chứng mất trí nhớ’, rất ít lên mạng, vì thế hắn may mắn trốn được kiếp lần này.

- Cái gì? - Từ điện thoại truyền đến giọng nói chứa đầy nghi hoặc của Dược Sư: - Bạch Hạc huynh, ngươi đang chơi trò gì thế?

- Ta nghĩ, a a a a… Ta không bao lâu nữa, phải dùng đến nó rồi. Cứ thế nhé, tạm biệt! - Bạch Hạc Chân Quân dứt khoát cúp máy. Sau đó, hắn xoay vòng tròn đuổi kịp những đạo hữu khác.

Rất nhanh, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 phát hiện ra Bạch Hạc Chân Quân.

- Khà khà, Bạch Hạc Chân Quân.- Bắc Hà Tán Nhân ngoài cười nhưng trong không cười, nói

- Khà khà, Bạch Hạc Chân Quân.- Tuyết Lang Động Chủ ‘giữ vững đội hình’ nói theo.


- Khà khà, Bạch Hạc Chân Quân.- Lạc Trần Chân Quân nói.

Một loạt tiếng ‘ha ha’.

Phần lớn các đạo hữu trong nhóm ‘sao băng’ đều nở nụ cười kì lạ với Bạch Hạc Chân Quân, gửi tặng hắn một tiếng ‘ha ha’.

Bạch Hạc Chân Quân cảm thấy áp lực nặng như núi… Hắn lặng lẽ hít thở sâu.

“Ta có phải nên đi tìm một nam tu sĩ để yêu đương một phen, sau đó biến thành Bạch Hạc (nữ), như thế thì, đến lúc đó nể tình ta là nữ tu sĩ, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 lúc hạ thủ sẽ nhẹ tay hơn một chút không?”

**************

Trước Đoạn Tiên Đài.

Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn Bạch Tôn Giả giơ hai tay lên cao, không biết ‘món quà’ mà cái vị tu sĩ tiền bối đột nhiên xuất hiện này nói tới rốt cuộc là thứ gì vậy?

Đặc biệt là bên phe Hư Kiếm phái, trong lòng bọn chúng có chút bất an.

Chưởng môn Hư Tranh không tự chủ được đứng sát vào hai vị linh hoàng hơn một chút, trong lòng không ngừng tự cổ vũ bản thân, không có việc gì đâu, chúng ta đã mời tới tận hai vị Kim Đan Linh Hoàng ngũ phẩm đến chống lưng cơ mà!

Kim Đan Linh Hoàng ngũ phẩm ở trong các đại môn phái đều là trưởng lão một phương, là cường giả trong các Phong Chủ.

Thế gia họ Sở phía đối diện kia chỉ là thế gia nhỏ yếu nhất trong giới tu chân, chẳng lẽ họ có thể mời đến cường giả mạnh hơn để trợ giúp cho mình hay sao?

Cứ nghĩ như vậy, hắn an lòng hơn chút ít.





- Đến rồi! - Lúc này, Bạch Tôn Giả đang cưỡi trên phi kiếm cười một cái, hắn đã nhìn thấy ở phía chân trời xa xôi kia có một màn mưa sao băng, đang bay nhanh tới phía Đoạn Tiên Đài.

Sau lưng Bạch Tôn Giả, khóe miệng của Tống Thư Hàng co giật liên tục.

Hắn chỉ cần nghĩ đến cảnh các tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ kêu la gào thét, biến thành mưa sao băng từ trên trời rơi xuống là hắn liền cảm thấy cảnh này ‘đẹp’ quá luôn, đến nghĩ hắn cũng không dám nghĩ ấy chứ.

Đồng thời hắn liếc Vũ Nhu Tử một cái, Vũ Nhu Tử thật may mắn, thoát được kiếp này.

Nhưng mà, hắn nhớ là Bạch Tôn Giả có gửi chuyển phát nhanh đến ‘Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử’ mà, nếu như Vũ Nhu Tử không nhận được quà… Vậy thì, người nhận được quà là ai? Người một lát nữa bị ‘Viu ~’ bay qua đây theo quỹ đạo hình xoắn ốc sẽ là ai đây?


Hình như phát hiện ra ánh mắt của Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử nhìn Tống Thư Hàng cười ‘hì hì’ một cái, thật là một nụ cười đáng yêu.

Sau đó, cô ấy vừa lấy ngón trỏ chỉ lên trên đầu, vừa dùng khẩu hình nói với Tống Thư Hàng: - Tống tiền bối, cái đầu trọc của ngươi đẹp lắm! Đáng iu lắm luôn, rất hợp với ngươi!

Tống Thư Hàng: …

Chúng ta có thể đừng nhắc đến cái đầu trọc lốc được không?

Vũ Nhu Tử cười hì hì ra vẻ đã hiểu, sau đó cô nói với Đậu Đậu: - Đậu Đậu, món quà mà Bạch tiền bối nhắc tới rốt cuộc là cái gì thế?

- Ừm.- Giọng nói của Đậu Đậu có chút nặng nề, con ngươi có vẻ thâm thúy, đáp: - Là mưa sao băng đấy!

- Mưa sao băng á? - Hai mắt Vũ Nhu Tử đột nhiên sáng lên, vậy có phải có thể cầu nguyện đúng không?





- Đến rồi?

Tất cả mọi người bên cạnh Đoạn Tiên Đài đều nhìn Bạch Tôn Giả một cách nghi hoặc lần nữa, nhưng mà, xung quanh sao chẳng có gì thay đổi thế?

Chính trong lúc đang suy tư thì đột nhiên, tất cả mọi người đều cảm nhận được… có một áp lực đáng sợ đang từ trên trời rơi xuống!

Áp lực khổng lồ kia, làm người ta cảm thấy hình như bầu trời đang sụp xuống vậy!

Những người có thực lực yếu hơn một chút thì cảm thấy hô hấp khó khăn hơn, tựa như trước mũi bị một cái chăn dày cộm bịt kín vậy.

Có chuyện gì vậy?

Hai vị Hộ Đài Nhân lập tức ngẩng đầu lên, nhìn lên không trung - Áp lực đáng sợ nhường ấy, đó là áp lực do rất rất rất nhiều tu sĩ có cảnh giới Linh Hoàng ngũ phẩm và Chân Quân lục phẩm hội tụ lại phát ra!

Phải đến tế điển một trăm năm mới có một lần của Trường Sinh Kiếm tông bọn họ mới có thể hình thành áp lực lớn đến như vậy.

Có phải có rất nhiều linh hoàng và chân quân sắp xuống không?

Chính trong lúc đang suy tư, một màn mưa sao băng chói mắt phát ra ánh sáng rực rỡ trên bầu trời, thật quá sáng chói, quá lóa mắt luôn!

Đẹp quá! Trong lòng tất cả mọi người đột nhiên đều dâng lên ý nghĩ này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui