- Điều chúng ta cần là thời gian, chỉ sợ là Đoan Mộc Cuồng sẽ không cho ta thời gian quá dài.
Nhạc Thành có chút cười khổ nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói, Nhạc Thành cần nhất chính là thời gian, có Hạo Thiên Tháp, chỉ cần cho hắn mười năm thời gian, nhiều nhất là mười năm thời gian là có thể đột phá đến Đại Thừa Kỳ hậu kỳ, đến lúc đó hắn có thể khắc chế Đoan Mộc Cuồng, chẳng qua là Đoan Mộc Cuồng tuyệt đối sẽ không cho hắn nhiều thời giờ như vậy, còn có Hỗn Thế Ma Vương bên trong Thúy Phong Cổ Nham nữa, nếu hắn đi ra, Nhạc Thành gặp phải phiền toái lớn.
- Lão tổ, ngày mai ta bắt đầu bế quan tu luyện, tận lực tranh thủ một ít thời gian.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói, bất quá Nhạc Thành cũng biết, lần này bế quan tu luyện thời gian cũng không lâu, đoán chừng Hắc Ám Thần Điện sẽ để tin tức Nhị thúc truyền đến, chẳng qua là hy vọng Đoan Mộc Cuồng đột phá chậm một chút là tốt rồi. Lần trước Đoan Mộc Cuồng đến là một luồng nguyên thần phân thân mà mà thôi, nếu bản thể đột phá trọng yếu, đoán chừng Đoan Mộc Cuồng đột phá đến Đại Thừa Kỳ hậu kỳcũng không xa.
Đoan Mộc Cuồng nếu sau khi đột phá, nhất định là muốn đến tìm mình, trên người mình có Thái Dương Chân Hỏa, còn có trận bàn, những thứ này đều là thứ mà Đoan Mộc Cuồng muốn nhất.
- Cũng tốt, ngươi tu luyện cho tốt, Song Phong Sơn Mạch kết giới còn có ta.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn Nhạc Thành nói.
- Vâng lão tổ, hai người này có thể uy hiếp được Đoan Mộc Cuồng hay không.
Nhạc Thành đột nhiên nhớ tới Hắc Ám Thần Điện Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn bắt được trong tay, chính là nghĩ lấy hai người này đổi lại Phong thúc, đối với Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành cũng không rõ ràng, nói không chừng Đoan Mộc Cuồng muốn trận bàn cũng không muốn hai người này trao đổi, đến lúc đó mình cũng chỉ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ mà thôi.
Nói xong, Nhạc Thành tâm niệm vừa động, Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn bị Nhạc Thành từ trong trữ vật giới chỉ gọi ra, hai người này dùng để uy hiếp Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành không để Đại Song Tiểu Song làm quá.
- Tứ Thiên Tôn, Ngũ Thiên Tôn.
Thấy hai người này, Nhạc Thiên lão tổ, Trần Vân lão tổ, Tôn Lương lão tổ, Vũ Văn Lê lão tổ kinh ngạc vô cùng, Nhạc Thành chẳng qua là nói chuyện của tam Thú Tộc mà thôi, cũng không có chuyện tình ở An Hoa Thành.
- Ta lúc trở lại An Hoa Thành, vừa lúc đụng phải hai người bọn họ, liền xuất thủ bắt được, tính toán đổi lại Nhị thúc.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Nhạc Thiên, ngươi thật sự sống lại.
Lúc này Tứ Thiên Tôn Ngũ Thiên Tôn vẻ mặt uể oải bị Nhạc Thành cấm chế nhìn Nhạc Thiên lão tổ, trên mặt cũng có chút biến hóa.
- Thật đúng là hai vợ chồng các ngươi, ta sống lại, bất quá tình huống các ngươi bây giờ cũng không tốt lắm.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn hai người này cũng không xa lạ gì, khẽ nhìn hai người cười một tiếng, hai người này hai trăm năm trước cùng mình giao thủ nhiều lần.
- Nhạc Thiên ngươi không cần phải cao hứng, Điện Chủ sẽ không bỏ qua cho người của Nhạc gia, các ngươi rất nhanh bị Thần Điện trả thù, tứ đại Nhân Tộc các ngươi căn bản không cách nào chống lại.
Tứ Thiên Tôn lạnh lẽo nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Bất kể thế nào, các ngươi lo lắng Đoan Mộc Cuồng có thể bận tâm sinh tử hai người các ngươi hay không, hơn nữa bằng vào tính cách Đoan Mộc Cuồng, chắc là không quan tâm sinh tử hai người các ngươi.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn Tứ Thiên Tôn Ngũ Thiên Tôn nói.
- Hừ, chúng ta chết không sao, chết cũng sẽ không phản bội Hắc Ám Ma Huyết Tộc.
Tứ Thiên Tôn cắn răng nói.
- A. . .
Một tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Tứ Thiên Tôn truyền ra, Ngũ Thiên Tôn cũng thê thảm kêu lên, trên mặt hai người thống khổ, da thịt co quắp lại, hai mắt trắng bệch, nét mặt tuyệt đối kinh khủng.
Thấy bộ dáng hai người này, Nhạc Thiên lão tổ cùng mọi người trong đại sảnh đều kinh ngạc, sau khi Nhạc Thành bày ra cấm chế, sau đó cùng Đại Song Tiểu Song, Thanh Đồng, Hồng Loan vào Hạo Thiên Tháp tu luyện, bây giờ có thể tu luyện nhiều hơn một ngày là tốt một ngày, nếu có thể đột phá đến Đại Thừa Kỳ trung kỳ, đến lúc đó có thể chống lại Đoan Mộc Cuồng, sợ là Đoan Mộc Cuồng đột phá Đại Thừa Kỳ hậu kỳ, lại có Phong thúc uy hiếp mình, hắn cũng chỉ có thể sợ đầu sợ đuôi mà thôi.
Nhạc Thành cũng cảm giác được mình có dấu hiệu đột phá mới quyết định bế quan tu luyện, hy vọng có thể đến lúc Đoan Mộc Cuồng tìm đến mà đột phá đến Đại Thừa Kỳ trung kỳ, đến lúc đó cũng không sợ Đoan Mộc Cuồng nữa.
Trong lúc Nhạc Thành bế quan tu luyện, thời gian trôi qua, bởi vì Nhạc Tử Phong vẫn rơi vào trong tay Hắc Ám Thần Điện, tâm tình mọi người Nhạc gia không khỏi lo lắng, nhưng cũng không có cách nào, cũng chỉ có thể từng bước đi từng bước mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì có Nhạc Thiên lão tổ trần thủ, Nhạc Long, Nhạc Hạc, Lệnh Hồ Hạo Thiên, Nhạc Kiều cùng chúng nữ cũng hỏi Nhạc Thiên lão tổ một số vấn đề tu luyện đấu khí, ở phương diện này, Nhạc Thành không thể vượt qua Nhạc Thiên lão tổ được. Bạn đang đọc truyện được tại
Dưới sự kiên nhẫn giảng giải của Nhạc Thiên lão tổ, tất cả mọi người đều có được ích lợi không nhỏ, dưới sự chỉ dậy của Nhạc Thiên lão tổ mười sao Đấu Thánh đỉnh phong, tự nhiên có thu hoạch không cạn, rất nhiều vấn đề tu luyện khó khăn tất cả đều được giải khai, sau này tu luyện tự nhiên rất nhanh.
Nửa tháng sau, ở bên trong Hạo Thiên Tháp, Đại Song Tiểu Song lần nữa đột phá, lần này hai nàng đột phá đến Hợp Thể Kỳ hậu kỳ. Lúc này Nhạc Thành cũng có dấu hiệu đột phá, bên trong Hạo Thiên Tháp linh khí bàng bạc đang chuyển hoá thành pháp nguyên cuồn cuộn không dứt chảy vào trong đan điền Nhạc Thành.
Lần này đột phá Nhạc Thành cũng biết không phải ba năm ngày là có thể thành công, đoán chừng ít nhất cũng phải hơn mười ngày nửa tháng thời gian, Nhạc Thành đoán Đoan Mộc Cuồng đột phá đến Đại Thừa Kỳ hậu kỳ rồi, hắn chưa đột phá đến Đại Thừa Kỳ trung kỳ mà nói, dựa vào Hạo Thiên Tháp cũng không thể chống lại được.
Mà ba ngày sau, Đại Song Tiểu Song thành công đột phá đến Hợp Thể Kỳ hậu kỳ, trong lòng hai nàng cao hứng, nhìn thấy chủ nhân vẫn tu luyện, cho nên hai nàng cũng tiếp tục khoanh chân ngồi xuống.
Mà trong khi đó, trên đỉnh thúy phong, không gian trong thông đạo xuất hiện chín đạo thân ảnh từ đó nhảy ra, sau đó có một đạo thanh âm truyền đến Song Phong Thành.
- Nhạc Thiên, Nhạc Thành, ta ở trên đỉnh thúy phong chờ các ngươi, kiệt kiệt, tới đây, các ngươi tới đây gặp ta.
Song Phong Thành, Nhạc Thiên lão tổ đang tu luyện mở ra hai mắt, trong mắt tinh mang chợt lóe lên, thanh ảnh biến mất ở tại trong phòng, trong nháy mắt, có bốn đạo thanh ảnh biến mất ở tại bầu trời Song Phong Thành.
Trên đỉnh núi, có chín đạo thanh ảnh đứng yên bất động, Đoan Mộc Cuồng nhìn về phía trước, sau một lát lộ ra vẻ mĩm cười, nhàn nhạt nói:
- Tới sao.
- Sưu sưu sưu sưu.
Một mảnh tiếng xé gió xẹt qua, tiếp theo có bốn đạo thân ảnh xuất hiện ở trên đỉnh núi, chính là Nhạc Thiên lão tổ, Trần Vân lão tổ, Tôn Lương lão tổ và Vũ Văn Lê lão tổ, bốn người này nhìn trên ngọn Thúy Phong có chín đạo thân ảnh, sắc mặt nhất thời ngưng trọng lên.
- Đoan Mộc Cuồng, ngươi rốt cuộc đã tới, giao hậu nhân của ta đi, loại thủ đoạn hạ lưu này không nghĩ tới ngươi vẫn thích dùng.
Nhìn Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Nhạc Thiên, bất kể là thủ đoạn gì, cao cũng tốt, hạ lưu cũng tốt, hữu dụng chính là tốt nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...