Lúc này Tam Đại Thú Tộc không thể nào chống lại, liên quân của Tứ Đại Nhân Tộc ở trong tám tháng này đã quét sạch sáu toà thành, tốc độ này vô cùng nhanh, tuy nhiên ở trong Song Phong thành, liên quân của Tứ Đại Nhân Tộc vẫn có không ít cường giả tập trung ở đó, vì đây là đại bản doanh của Tứ Đại Nhân Tộc.
Ở tháng thứ tám, Hắc Ám Thần Điện cùng với Tam Đại Thú Tộc đồng loạt xuất hiện một chỗ ở Huyền Thiên nội lục, nơi này, những đội ngũ tinh nhuệ của bọn chúng xuất hiện không ít.
Liên quân của Hắc Ám Thần Điện và tam đại thú tộc còn có không ít hắc ám ma thú, những hắc ám ma thú này không biết có bao nhiêu, nhưng lần này xuất động ra tới hơn vạn con.
Cùng lúc đó, Vũ Văn gia xuất phát không ít ma thú khôi lỗi, những ma thú này được U Lam thiên nhãn củ Vũ Văn gia, thực lực không hề yếu.
Vũ Văn gia lần này dùng ma thú khôi lỗi phản kích, tạm thời ổn định cục diện, tuy nhiên lần này liên quân của Hắc Ám Thần Điện và Tam Đại Thú Tộc thật sự là quá động, đạt tới hơn một trăm vạn, đều là lực lượng tinh anh, Tứ Đại Nhân Tộc cũng không chiếm được tiện nghi nhiều.
Trong tám tháng này, Nhạc Thiên lão tổ, Trần Vân lão tổ, Tôn Phong lão tổ còn có Vũ Văn Lê lão tổ bốn người vẫn ở trên đỉnh Thúy Phong, bốn vị lão tổ trông coi Song Phong thành, đồng thời trông chừng kết giới chống lại Hắc Ám Thần Điện.
Ở trên đỉnh Thúy Phong, một đạo thân ảnh rơi xuống rồi xuất hiện, chính là bốn người Nhạc Thiên lão tổ.
- Nhạc Liệt, ngươi không phải ở Thanh Thụ Thành hay sao, tại sao lại tới đây?
Nhìn một thân ảnh vội vã tới, trong mắt của Nhạc Thiên lão tổ hiện ra một vẻ nghi hoặc.
- Đại nhân, không tốt xảy ra chuyện lớn rồi.
Nhạc Liệt gấp gáp nói với Nhạc Thiên lão tổ, nhìn bộ dáng xem ra có việc lớn xảy ra.
- Chuyện gì mà khiến ngươi bối rối vậy, mau nói đi.
Nhạc Thiên biến đổi thần sắc mà cất tiếng hỏi.
Lần này Trần Vân lão tổ, Tôn Phong lão tổ bọn họ cũng nhìn về phía Nhạc Liệt, trong lòng thầm suy đoán, chẳng lẽ Đoan Mộc Cuồng lão già kia xuất hiện sao.
- Lão tổ hơn một tháng trước bắt được một tên nhất tinh Đấu Thánh của Hổ Tộc, kết quả có được tin tức trọng yếu.
Nhạc Liệt thở ra một hơi rồi nói:
- Vãn bối trở về định nói cho Nhạc Thành biết, nhưng Nhạc Thành hiện đang bế quan, cho nên mới chạy tới Song Phong thành. Vãn bối từ trong tên viễn cổ hổ tộc đó biết được hiện tại viễn cổ hổ tộc đã phái người đi Huyền thiên đại lục, hiện tại không chừng đã đến.
- Viễn cổ hổ tộc này đi tới huyền thiên đại lục làm gì?
Tôn Phong nghi hoặc hỏi.
- Ta cẩn thận hỏi viễn cổ hổ tộc kia thì hắn cho biết lần này tam đại thú tộc và Hắc Ám Thần Điện quyết định liên hiệp chống lại Tứ Đại Nhân Tộc, mà sau đó bọn họ biết được Nhạc Thành từ huyền thiên đại lục mà tới, cho nên bọn họ liền lên huyền thiên đại lục tìm tộc nhân Nhạc gia, uy hiếp Nhạc gia.
Nhạc Liệt nói.
- Vô liêm sỉ, chết tiệt.
Nhạc Thiên lão tổ mắng to một tiếng, trên khuôn mặt hiện ra vẻ tức giận.
- Không xong, Nhạc Thiên, thật là phiền toái.
Trần Vân lão tổ nói.
- Không còn kịp rồi, từ đây đến huyền thiên đại lục bằng tốc độ của chúng ta cũng phải mất bốn tháng mới tới, chỉ sợ lúc đó bọn hổ tộc đã trở về.
Nhạc Thiên lão tổ thở dài nói.
- Đại nhân, ta nhận được tin, Cuồng Sư môn có ngọc giản thông với huyền thiên đại lục, Nhạc Cốc trưởng lão đã tự mình mang Khiếu Thiên Hổ, cùng đám người Tử Điện Mãng, Yêu Cơ bọn họ tiến vào huyền thiên đại lục, có Khiếu Thiên Hổ biết đường bọn họ sẽ tìm thấy.
Nhạc Liệt trưởng lão nói.
- Vậy thì chỉ còn trông chờ vào may mắn, ta hi vọng sẽ không xảy ra chuyện gì. Truyện YY - https://truyenfull.vn
Nhạc Thiên lão tổ lạnh lẽo nói.
Ở trong Hạo Thiên Tháp, biển lửa khổng lồ vẫn tràn ngập khí tức nóng bỏng, lúc này một đạo thanh mang cũng bao phủ Thanh Đồng vào trong đó.
- Tại sao ba vẫn còn chưa đi ra, Thanh Đồng cũng đã đột phá rồi.
Hỏa Lão bất đắc dĩ nhìn biển lửa phía sau Thanh Đồng.
- Vẫn còn phải luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa kia, không còn bao lâu nữa.
Tư Mã Yên Nhiên nhì biển lửa phía trước rồi nói.
- Cũng còn mấy tháng nữa, hi vọng hắn không xảy ra chuyện gì.
Chu Hàm nhỏ giọng nói.
- Xuy xuy.
Đúng lúc này,một bóng hình từ trong biển lửa nhảy ra.
- Yên tâm, hắn không có chuyện gì đâu, xem ra cũng đã thành công.
Một thân hình yểu điệu rơi xuống, chính là Trầm Linh, khuôn mặt của Trầm Linh thẹn thùng nói.
- Linh nhi, muội đã đột phá sao?
Cùng lúc đó, Yêu Huyên cất tiếng, nhìn thấy khí tức trên người của Trầm Linh thì đã cao hơn so với trước kia không ít.
- Ừm, muội đã đạt tới tam tinh Đấu Thánh, Thái Dương Chân Hỏa cũng cho muội không ít chỗ tốt.
Trầm Linh khẽ cười nói.
Lúc này Nhạc Thành đang ngồi ở trong biển lửa, khí tức trên người của hắn cũng tràn ngập, khí tức càng ngày càng nhiều, Nhạc Thành sau đó mở mắt ra, tinh mang lóe lên.
- Vù vù.
Chỉ thấy lúc này, thủ ấn của Nhạc Thành không ngừng biến hóa, biển lửa giống như bị hắn hút vào trong bụng vậy.
- Xuy xuy.
Nhạc Thành sau đó thở ra một ngụm trọc khí, khí tức ngay lập tức cũng tràn ngập.
- Ba ba sắp đột phá rồi, lần này sẽ đạt tới Đại Thừa Kỳ.
Hồng Loan nở ra một nụ cười mà nói.
Lần này chúng nữ nhìn thấy Nhạc Thành không có chuyện gì, đang chuẩn bị đột phá thì thở ra một hơi.
Khí tức của Nhạc Thành đạt tới ngày thứ ba thì giống như vượt qua được một bình chướng, trong hốc lát khí tức đã tràn ngập, cùng lúc đó, linh khí của Hạo Thiên Tháp cũng điên cuồng tràn ngập vào trong người của hắn.
Pháp nguyên trong người của Nhạc Thành không ngừng vận chuyển, linh khí nồng đậm của hỗn nguyên chân kinh tiến vào đan điền có không ít chỗ tốt.
Linh khí nồng đậm này tuôn vào trong đan điền, Nhạc Thành cảm nhận thấy thực lực nguyên thần của mình ngày càng tăng cao, thậm chí trong chốc lát đã bao phủ cả Song Phong thành, đồng thời nguyên thần lực vẫn tiếp tục lan truyền ra, sau đó bao trùm cả đỉnh núi Thúy Phong.
Cảm nhận thấy điều này, Nhạc Thành biết rằng mình đã đột phá tới Đại Thừa tiền kỳ, kiếp trước mình đột phá tới Đại Thừa tiền kỳ phải mất tám trăm năm, mà hiện tại chỉ mất mười mấy lăm, chênh lệch đúng là không ít.
Chỉ là Nhạc Thành biết rõ mình lúc này đột phá chẳng qua là nước chảy thành sống mà thôi. Thân thể của mình đã được Thái Dương Chân Hỏa rèn qua, chỉ sợ co dù kiếp trước mình ở Độ Kiếp kỳ cũng không cách nào sánh nổi.
Ở bên ngoài, nguyên thần của Nhạc Thành vẫn giữ trạng thái vững bền, yên tĩnh như nước giễng, tĩnh lặng chính là yếu chỉ của người tu chân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...