- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, không nghĩ tới lúc này Thần Phượng Tộc Phượng Tôn còn muốn công kích Đông Phương Lạc Nhan, hắn muốn giết chết Đông Phương Lach Nhan để không có người uy hiếp đến Thần Phượng nữa.
Nhạc Thành lúc này muốn ngăn cản có chút không kịp, Phượng Tôn trực tiếp xé rách không gian lao đến, căn bản cũng không lao qua trước người của Nhạc Thành.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, cũng chỉ có thể vội vàng hướng Đông Phương Lạc Nhan lao đến, hy vọng có thể ngăn cản Phượng Tôn.
- Phượng Tôn ngươi dám đánh chết Hoàng Vương, ngươi là tên đại nghịch bất đạo tất bị trừng phạt.
Hoàng Tôn đuổi thep Phượng Tôn, trong miệng tức giận quát lên, trong tay một mảnh hoả diễm chưởng ấn đánh về phía Phượng Tôn.
- Mười thành Hoàng Vương huyết mạch, đáng tiếc ngươi xuất hiện không phải lúc, chết đi.
Phượng Tôn liền từ trên thân thể Đông Phương Lạc Nhan xé rách ra một cái khe không gian, nhưng ngay sau đó một đạo công kích vô cùng cường hãn bắt đầu ngưng tụ thành hình, Nhạc Thành lúc này vẫn chưa chắn được trước người Đông Phương Lạc Nhan, nhất thời bị hù dọa sắc mặt tái nhợt, Đông Phương Lạc Nhan lúc này cũng không phải là đối thủ của Phượng Tôn.
Mọi người nhìn thấy một màn này đều sợ hết hồn, cũng không nhắc được cổ họng lên.
- Xoẹt.
Một đạo kim hoàng sắc quang mang chói mắt từ trên trán bản thể Đông Phương Lạc Nhan hiện lên, Kim Hoàng Sắc quang mang này đúng là từ trên trán Đông Phương Lạc Nhan nổi lên Hoàng Vương Bí Ấn, nhưng sau đó Kim Hoàng Sắc quang mang này xuất hiện một con Dục Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ Hư ảnh trực tiếp từ Hoàng Vương Bí Ấn vỗ cánh ra.
- Hô.
Dục Hỏa Phượng Hoàng Hư ảnh khổng lồ so với bản thể Đông Phương Lạc Nhan lớn hơn rất nhiều, hơi thở cũng đạt tới một trình độ kinh khủng.
Dục Hỏa Phượng Hoàng Hư ảnh chắn trước người Phượng Tôn, há mồm phun ra một mảnh hoả diễm.
- Hưng phấn.
Lúc này lực công kích của Phượng Tôn cũng không có bất kỳ sức phản kháng gì bị đốt cháy sạch sẽ, đồng thời hoả diễm Dục Hỏa Phượng Hoàng Hư ảnh trực tiếp tịnh quyển tại trên người Phượng Tôn.
- Hoàng Vương Bí Ấn, là Hoàng Vương Bí Ấn.
Phượng Tôn sắc mặt vô cùng kinh ngạc, nhất thời sắc mặt tái nhợt, Hoàng Vương Bí Ấn Hoàng Vương oai, không có bất kỳ người nào của Thần Phượng Hoàng Tộc có thể chống lại được, ngay cả Phương Tôn lúc này cũng không thể chống được Hoàng Vương Bí Ấn.
Có được Hoàng Vương Bí Ấn, đó chính là Thần Phượng Hoàng Tộc vương giả, người Thần Phượng Hoàng Tộc, tuyệt đối không có cách nào phản kháng.
- Cạc cạc.
Hoàng Vương Bí Ấn, Hoàng Vương uy áp làm cho Thần Phượng Tộc Phượng Minh cùng tên hai sao Đấu Thánh cũng không cách nào chống lại, lúc này phải khôi phục Phượng Hoàng bản thể hướng về phía Đông Phương Lạc Nhan triều bái.
- Khúc khích.
Lúc này hoả diễm trên người Phượng Tôn ngưng tụ một mảnh đấu khí phòng ngự bị thiêu thành tro tàn, mà lúc đó, thân ảnh Hoàng Tôn đã đến bên người Phượng Tôn, một mảnh hoả diễm nóng bỏng trong tay trực tiếp chụp xuống.
- Thình thịch.
Một lực lương không gì sánh nổi, không gian chung quanh Phượng Tôn bị công kích này làm cho chấn động, nhất thời sắc mặt trắng bệch, trong miệng máu tươi trực tiếp phun ra.
Thân thể Phượng Tôn ngây người ở tại chỗ, trơ mắt nhìn Đông Phương Lạc Nhan bản thể, trong ánh mắt uể oải, Hoàng Vương Bí Ấn, hắn cũng không có cách nào chống lại.
- Phượng Tôn, ngươi đầu hàng đi.
Hoàng Tôn nhìn Phượng Tôn quát lên.
- Ta thua, ta thua.
Phượng Tôn đột nhiên cười lên, sắc mặt trắng bệch nhìn có vẻ kinh khủng vô cùng.
- Đầu hàng, Phượng Tôn tại sao có thể đầu hàng, ta chết cũng không đầu hàng.
Phượng Tôn chợt cười, sau đó một mảnh hoả diễm trong tay tràn ngập ở trước người, thân thể biến mất giữa không trung, Phượng Tôn trực tiếp xé rách không gian chạy trốn.
- Người Thần Phượng Tộc nghe đây, ai phản kháng giết không tha, đầu hàng Hoàng Vương không truy cứu nữa.
Phượng Tôn nhìn về phía phía chân trời nói, thanh âm cũng đủ để cho gần hai mươi vạn người Thần Phượng Tộc nghe được.
Bị Hoàng Vương huyết mạch uy áp, mọi người Thần Phượng Tộc căn bản không có năng lực phản kháng, đến từ trong huyết mạch uy áp làm cho bọn họ thần phục từ đáy lòng, loại áp chế này đến từ linh hồn.
- Xoẹt.
Đông Phương Lạc Nhan thu hồi bản thể, sắc mặt trắng bệch, lúc này Nhạc Thành cũng đến bên người Đông Phương Lạc Nhan, cảm giác được khí tức trên thân Đông Phương Lạc Nhan, biết Đông Phương Lạc Nhan đang bị đấu khí đụng nhau, có chút tẩu hỏa nhập ma. Đông Phương Lạc Nhan vốn mạnh mẽ đột phá, căn cơ chưa ổn định, lúc này mạnh mẽ thi triển Hoàng Vương Bí Ấn, đấu khí trong cơ thể căn bản không thể khống chế được.
- Mau ăn vào đan dược này.
Nhạc Thành lấy ra mấy viên đan dược nhét vào trong miệng Đông Phương Lạc Nhan.
- Lạc Nhan thế nào?
Hoàng Tôn cũng cảm thấy Đông Phương Lạc Nhan không bình thường, sắc mặt đại biến, nhất thời gấp gáp hỏi.
- Lão tổ, Lạc Nhan đấu khí cắn trả, lập tức điều tức mới được.
Nhạc Thành trở lại, nhưng ngay sau đó nhìn chung quanh một cái, nhìn thấy Thần Hoàng Tộc đã không còn nguy hiểm, nói:
- Lão tổ, nơi này giao cho người, ta mang Lạc Nhan đi vào trong kết giới điều tức.
- Tốt, nơi này giao cho ta đi. - .
Hoàng Tôn nói, trong mắt lo lắng nhìn Đông Phương Lạc Nhan, nói:
- Không có việc gì chứ.
- Không có việc gì, chỉ tốn một chút thời gian mà thôi.
Nhạc Thành trả lời, đồng thời Thủ Ấn trong tay đánh ra, phân thân cùng ba Ám Thánh Khôi Lỗi và năm Kim Tiên khôi lỗi đều thu hồi, một màn này làm cho Hoàng Tôn đang ở bên cạnh cũng phải rung động, năm đó Nhạc Thiên cũng không có những thủ đoạn quỷ dị này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...