- Ở huyền thiên nội lục, Nhạc gia có thể nói là một trong tứ đại nhân tộc, dĩ nhiên là bất phàm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, không hiểu Nhạc Duy hỏi vậy là có ý gì.
- Đối với thực lực của Nhạc gia, Nhạc Thành cũng cho rằng không hề quá kém so với Tôn gia và Vũ Văn gia, về phần Tôn gia Nhạc Thành cũng không biết thực lực thế nào nhưng xem ra cũng không chênh lệch nhiều so với Tứ Đại Nhân Tộc.
- Ta hỏi ngươi ngươi cho rằng thực lực của Nhạc gia thế nào, thực lực của Nhạc gia chắc hẳn ngươi cũng biết.
Nhạc Duy tiếp tục hỏi.
- Nhạc gia thực lực ít nhất so với Trần gia và Vũ Văn gia thì không kém.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, hiện tại Nhạc gia có một trăm bốn mươi trưởng lão, trong đó đều là cường giả đã ngoài lục tinh Đấu Tôn, mặt khác còn có đội hộ vệ Hoàng Long, đội hộ vệ Thanh Long, mỗi đội đều có những cường giả Đấu Tôn tồn tại.
- Cái này đủ chưa, nếu như Nhạc gia có thực lực như vậy thì năm đó có thể đánh lại Hắc Ám Thần Điện không?
Nhạc Duy cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Ý tộc trưởng là Nhạc gia còn có lực lượng mạnh hơn nữa?
Nhạc Thành không khỏi kinh ngạc mà hỏi Nhạc Duy.
- Không chỉ ở Nhạc gia, Trần gia, Vũ Văn gia cũng ẩn tàng thực lực, hai trăm năm trước Hắc Ám Thần Điện không ngừng bồi dưỡng thế lực nhưng Tứ Đại Nhân Tộc chúng ta cũng không hề kém, chúng ta đều tăng cường thực lực của mình.
Nhạc Duy cất tiếng nói:
- Đi tới long mộ rồi ngươi sẽ biết.
Nhạc Thành lộ vẻ rất suy tư, Long mộ của Nhạc gia này rốt cuộc là nơi nào, hắn cũng không hỏi nhiều, ba ngày sau có thể biết rồi, có ba ngày lộ trình, Nhạc Thành ở trên phi hành ma thú nhìn xuống phía dưới một chút, ở tong kết giới của Nhạc gia, nơi này cũng không khác gì thiên địa, phía dưới là kiến trúc rậm rạp, ngẫu nhiên còn có bình nguyên núi cao.
Một lát sau Nhạc Thành khoanh chân ngồi trên phi hành ma thú mà tu luyện, có ba ngày thời gian, Nhạc Thành dĩ nhiên là không bỏ qua. - .
Khoanh chân tu luyện, Nhạc Thành cảm nhận thấy có một mảng thanh mang bao phủ, cảm nhận được khí tức trên người của Nhạc Thành, Nhạc Duy kỳ quái không thôi.
Hai ngày sau, thanh mang trên người được Nhạc Thành thu liễm vào trong cơ thể, trong mắt hắn bắn ra một tinh quang hưng phấn tràn ngập.
Mà lúc này ở trong đầu của Nhạc Thành, Hỏa Linh Châu từ trong Hạo Thiên Tháp từ từ toát ra hồng mang, không ngừng tỏa sáng.
- Khí tức này quen thuộc, khí tức này cũng giống như là Hỏa Linh Châu vậy, Hỏa Linh Châu cũng cảm ứng được gì đó.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong lòng mà thầm kích động.
Loại khí tức này Nhạc Thành cũng biết rõ, tựa hồ như là viên Hỏa Linh Châu thứ hai, nhất định là Hỏa Linh Châu thứ hai, khí tức này Nhạc Thành cảm nhận thấy nồng đậm như hồi ở trong Đấu Khí học viện.
- Nhạc Thành, ngươi làm sao vậy?
Cảm thấy biến hóa trên người của Nhạc Thành, Nhạc Duy cất tiếng hỏi.
- Phía trước là long mộ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Không sai, long mộ ở phía trước, chỉ còn cách một ngày đường.
Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Linh Châu thượng cổ, đây là một trong chín viên linh châu thượng cổ, ta cuối cùng cũng đã tìm thấy viên linh châu thượng cổ thức hai.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng mà hưng phấn không thôi.
Mấy năm rồi, cuối cùng cũng đã có tin tức của linh châu thượng cổ, Nhạc Thành làm sao không thể vui mừng được.
Khoảng cách ngày càng tiếp cận, Nhạc Thành cảm nhận thấy linh khí ngày càng mạnh, đồng thời Hỏa Linh Châu ở trong Hạo Thiên Tháp cũng tràn ngập hồng mang.
Một ngày sau, ở trong một dãy núi rậm rạp, có những tán cây che đậy ánh mắt của Nhạc Thành lại.
- Qua rừng cây này là sẽ đến nơi.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành đối với khoảng cách ngày càng tới gần, hắn càng cảm nhận thêm linh khí nồng đậm.
Sau một canh giờ, Nhạc Thành cũng cảm thấy cần phải rời khỏi rừng cây, ở giữa không trung nhìn xuống, hắn mơ hồ cảm nhận được một dãy núi uốn lượn, linh khí đã đến một trình độ nồng đậm rất lớn.
- Cái này là long mộ, cũng là nơi quan trọng nhất của Nhạc gia.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành chăm chú nhìn dãy núi uón lượn, thần thức của hắn chuyển động mà nhìn trộm.
- Khí tức thật là cường hãn.
Nhạc Thành nhìn thấy khí tức cường hãn mà lẩm bẩm nói.
- Xoẹt xoẹt.
Ở giữa không trung hơn mười thân ảnh lăng không mà bay tới.
Đây là ba mươi người, mỗi người đều khoảng ba mươi tuổi tuy nhiên tuổi chân chính của bọn họ thì khó mà biết được, mõi người đều mặc áo giáp màu vàng, trên người lóe lên vầng sáng màu kim.
- Ra mắt tộc trưởng.
Ba mươi người nhìn thấy Nhạc Duy thì xoay người hành lễ.
- Các ngươi không cần hành lễ, đây mới là tộc trưởng của Nhạc gia.
Nhạc Duy cất tiếng nói với ba mươi người.
- Sao?
Ba mươi người nghi hoặc mà nhìn Nhạc Thành.
- Các ngươi còn nghĩ ngợi gì, tộc trưởng mới đã thông qua quyết nghị trưởng lão, các ngươi còn không bái kiến tộc trưởng.
Nhạc Duy nhìn thấy ba mươi người lộ vẻ nghi hoặc thì lập tức la lớn.
- Ra mắt tộc trưởng.
Ba mươi người cất tiếng nói với Nhạc Thành, sắc mặt bọn họ nghi hoặc không thôi.
- Không cần đa lễ.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó dò xét khí tức của ba người.
- Tộc trưởng mới muốn đi long mộ, các ngươi dẫn đường đi.
Nhạc Duy cất tiếng nói với ba mươi người.
- Vâng.
Ba mươi người cất tiếng đáp sau đó bọn họ bay về phía dãy núi.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, Nhạc Duy cũng không nói những người này có liên hệ với Nhạc gia, Nhạc Thành cũng không hỏi.
Một lát sau, dãy núi uốn lượn đã xuất hiện trước mặt của Nhạc Thành, phập phồng không ngừng.
Ở trong vùng núi này, Nhạc Thành cũng không có gì mà bất ngờ, chỉ là bên trong dãy núi linh khí tràn ngập, tuy nhiên lúc này vẫn không tìm thấy nơi linh khí phát ra, tựa hồ như đã bị cái gì đó che lại.
- Xoẹt xoẹt.
Sau đó một đám cường giả mặc áo giáp vàng đã hiện ra.
- Chúng ta cùng xuống đi.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Thành, sau đó cũng từ trên phi hành ma thú mà nhảy xuống.
Nhạc Thành biến đổi sắc mặt sau đó từ từ đánh giá, nơi này cũng không có gì đặc biệt, chẳng lẽ Long mộ có cấm chế gì sao?
- Mở ra kết giới.
Nhạc Duy cất tiếng nói với đám người mặc áo giáp màu vàng.
- Nhạc Thành, nơi này chính là long mộ.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Long mộ là nơi quan trọng nhất nên cũng phải được bảo vệ nghiêm mật nhất.
- Xoẹt xoẹt.
Lúc này có một số đầu lĩnh mặc áo giáp màu vàng đứng dậy, trong tay kim mang xuất hiện.
- Xoẹt xoẹt.
Một khí tức tràn ra, lập tức không gian ngày càng thêm mãnh liệt.
Một lát sau không gian đã tràn ngập quỷ dị, ở trong đó khí tức vô cùng cường hãn.
- Không gian kết giới, thật là quá cường hãn.
Nhạc Thành âm thầm kinh thán.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...