- Tiểu tử, đi chết đi.
Sắc mặt của Khương Sơn hơi biến, hắn sợ chậm chạp sẽ sinh biến cho nên đấu khí ngưng tụ quanh người, quang mang vô cùng lớn hung hăng bổ về phía Nhạc Thành.
- Tiểu tử, để cho ngươi đắc ý một chút.
Trong lòng Nhạc Thành xuất hiện một lãnh ý, tựa hồ như chỉ cần nhấc tay lên là có thể giết chết.
- Tru ma chưởng, Kim Long thân thể.
Thủ ấn của Nhạc Thành tái hiện, trước thân ngưng tụ một chưởng ấn màu xanh, hắn nhanh chóng nghênh hướng đòn công kích của Khương Sơn, đồng thời quanh thân cũng tràn ngập kim mang.
Lực công kích trong tay của Khương Sơn cường hãn vô cùng, tựa như muốn xé rách cả không gian vậy.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, sau đó một luồng sóng cực lớn hung hăng công kích lên người của cả hai.
- Xoẹt.
Thân hình của Nhạc Thành bị đánh bay xa vài trăm mét, còn Khương Sơn thì chỉ lùi về phía sau mấy mét mà thôi.
- A…a
Nhạc Thành giãy dụa sau đó từ mặt đất lao lên lại không trung, khóe miệng chảy ra một luồng máu tươi, thương thế nặng thêm vài phần, sắc mặt lại thêm phần trắng bệch, khí tức yếu đi không ít.
Nhìn Nhạc Thành một lần nữa bị trọng thương, ba cô gái đau lòng không thôi, người của Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn cũng rất lo lắng.
- Tiểu tử, để ta xem ngươi còn có thể duy trì được bao lâu.
Chỉ có Khương Luân Xa là nở ra một nụ cười, xem ra Nhạc Thành không phải là đối thủ của Khương Sơn.
- Chết đi, ta phải báo thù cho đệ đệ của ta.
Khương Sơn lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, một luồng khí tức cường hãn lại ngưng tụ trong tay.
- Đến đây đi, không tệ lắm.
Khóe miệng của Nhạc Thành lại nở ra một nụ cười, bây giờ Khương Sơn hẳn đã không còn phòng bị gì.
- Kim long thân thể, Ám Ảnh Kiếm.
Nhạc Thành mỉm cười, trong tay lại xuất hiện một thủ ấn quen thuộc.
- Ám Ảnh Kiếm.
Ba luồng kiếm ám ảnh xuất hiện, công kích về phía Khương Sơn.
- Tại sao lại như vậy, thực lực của hắn đã tăng vọt.
Sắc mặt của Khương Sơn biến đổi lớn.
- Người của U Minh Tông đúng là không chịu nổi một kích, bất quá lần này ngươi không thể như U Minh lão tổ mà có thể chạy thoát đâu.
Thanh âm của Nhạc Thành lạnh lùng vang lên ở trên không trung, to rõ khiến cho mọi người nghe thấy rõ ràng.
- Âm Dương Kiếm phá cho ta
Thủ ấn lại xuất hiện, Khương Sơn đang nghênh hướng ba Ám Ảnh Kiếm thì Nhạc Thành đã tiếp cận hắn.
Một luồng sáng trắng từ mi tâm của Nhạc Thành bắn ra, xuyên quan vòng tròn phòng ngự của Khương Sơn, bắn vào trong lồng ngực của hắn.
- Xoẹt.
Đấu khí cường hãn ở trên không trung biến mất, Nhạc Thành thu thủ ấn lại, Ám Ảnh Kiếm và Âm Dương Kiếm cũng quay lại bên người. Bây giờ khuôn mặt của Nhạc Thành đã khôi phục lại vẻ hồng hào, khóe miệng nở ra một nụ cười.
- Đừng giết Khương Sơn.
Một tiếng kêu lên, Mọi người nhìn Nhạc Thành mà há hốc mồm, vô cùng kinh ngạc, tất cả đều cảm thấy khó tin, tưởng mình đang nằm mơ vậy.
- Đây mới là thực lực chân chính của chủ nhân.
Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu, Địa Ma Lang đều nở ra nụ cười, bây giờ bọn họ hiểu rõ, chủ nhân chỉ giả trang mà thôi, mục đính của chủ nhân chính là giết người của U Minh Tông.
- Khương Sơn.
Khương Luân Xa biến đổi sắc mặt, thân hình nhanh như chớp chạy tới bên cạnh thi thể của Khương Sơn, lồng ngực của Khương Sơn chảy ra một luồng máu tươi, bị Âm Dương Kiếm xuyên qua, hắn đã không còn chút sức lực nào.
Tất cả mọi chuyện cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi, chỉ qua một hai chiêu mà một tứ tinh Đấu tôn đã ngã xuống, tất cả mọi người đều chưa khôi phục lại được tinh thần, bây giờ có một thằng ngu cũng nhận ra Nhạc Thành chỉ ẩn dấu thực lực mà thôi.
Bộ dạng của Nhạc Thành như bị trọng thương cũng chỉ là giả trang, chờ người của U Minh Tông xuất hiện.
Nhạc Thành nếu muốn giết Dương Thiếu Phong thì rất dễ dàng, chẳng qua hắn muốn dây dưa mà thôi.
- Nhạc Thành đúng là ẩn dấu quá kỹ, ngay cả ta cũng không nhìn ra.
Đỗ Kiều Kiều nhìn cảnh tượng trước mặt mà khiếp sợ trong lòng, thực lực của Nhạc Thành mạnh hơn dự đoán cuarb à rất nhiều, đồng thời giết Khương Sơn và Dương Thiếu Phong, thật là quá cường hãn.
Cô gái áo tím chăm chú nhìn trên không trung, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì, giờ phút này ánh mắt của nàng đặt lên trên người Nhạc Thành,không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
- Chủ nhân.
Nhìn thấy Khương Luân Xa nhảy ra khỏi đại sảnh, Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu Địa Ma Lang cũng cấp tốc chạy tới bên cạnh chủ nhân.
- Tiểu tử, ta muốn giết ngươi.
Khương Luân Xa chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong mắt như muốn phát hỏa vậy, lão tổ nói hắn chú ý tới tên tiểu tử này hắn không tin nhưng hiện tại hắn rốt cuộc cũng đã được mở rộng tầm mắt.
- Sinh tử vô luận, đường đường là tông chủ của U Minh Tông chẳng lẽ không biết phân phải trái?
Nhạc Thành hung hăng nói, bây giờ bên cạnh mình có thêm người của Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn, Nhạc Thành tuyệt đối không sợ người của U Minh Tông.
- Đã nói là sống chết vô luận, chẳng lẽ U Minh Tông không biết phân phải trái?
Sáu vị trưởng lão của Cuồng Sư Môn và Vạn kim Môn đều đi đến bên canhjnt mà nhìn Khương Luân Xa nói.
- Hừ.
Khương Luân Xa nhìn mọi người, đành phải ngậm bồ hòn mà làm ngọt, danh tự của U Minh Tông hôm nay đúng là bị ném đi, hơn nữa Tuyệt Tình Cốc cũng không ngăn cản.
Hơn nữa bây giờ thực sự thực lực của U Minh Tông không đủ để chống lại đối phương, Khương Luân Xa là ngũ tinh Đấu Tôn nhưng đối phương có ba bốn người tứ tinh đấu tôn, liên thủ lại thì hắn cũng bất lực.
- Nhạc Thành.
- Nhạc Thành.
Ba cô gái hiện tại đã tiến tới bên cạnh Nhạc Thành, nhìn thấy Nhạc Thành không có việc gì ba người bọn họ mới thở ra một hơi.
- Đi thôi, chúng ta xuống đi, người của U Minh Tông đúng là không chịu nổi một đòn.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó nghênh ngang rời vào trong đại sảnh.
- Nhìn thân ảnh của Nhạc Thành rời đi, Khương Luân Xa mặc dù lòng đang nhỏ máu cũng chỉ có thể nén giận vào lòng.
- Đỗ cốc chủ, xin lỗi đã đắc tội rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nhạc phó cốc chủ thực lực thật khiến cho người ta mở rộng tầm mắt,.
Đỗ Kiều Kiều mỉm cười nói.
- Cốc chủ quá khe, chỉ tại đối thủ quá kém mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, lời này chính là để cho U Minh Tông nghe.
Các cường giả của U Minh Tông nghe được thì tức giận đến đỏ mặt tía tai, mọi người nhịn không được mà nói:
- Tiểu tử kia, ngươi đừng quá khinh người, U Minh Tông sẽ không tha cho ngươi.
- Lão Cẩu, U minh tông lão tổ của ngươi cũng chạy giống như là một con chó, ngươi ngạo mạn cái gì, nếu như không phục thì chúng ta luận bàn thử xem. Bạn đang đọc truyện được tại
Nhạc Thành hung hăng nhìn lão giả phía trước mà nói.
- Tiểu tử, ngươi đừng hiếp người quá đáng, hôm nay ta liều mạng với ngươi.
Lão giả kia bị Nhạc Thành chọc giận biết mình không địch lại cũng muốn liều mạng thi đấu với hắn.
- Lưu trưởng lão bớt giận.
Khương Luân Xa cố gắng kìm chế nói.
- Đỗ cốc chủ, vừa rồi thất thố xin thứ lỗ.
Khương Luân Xa trầm xuống nói với Đỗ Kiều Kiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...