- Chủ nhân, xin mời chủ nhân tới Phá Quân.
Thác Ny Tư cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Được, chúng ta tới đó.
Ở Phá Quân mọi người gặp nhau trò chuyện một chút, chu hàm cũng gặp người nhà của mình.
Ở Phá Quân sơn mấy ngày, Nhạc Thành định đi tới đấu khí học viện.
- Nhạc Thành ngươi còn nhớ chuyện của đấu khí học viện không?
Ở trên lưng Khiếu Thiên Hổ, hàn nguyệt hỏi Nhạc Thành.
- Nhỡ rõ, dĩ nhiên là nhớ.
Nhạc Thành mỉm cười, dĩ nhiên hắn không thể quên, Hạo Thiên Tháp chính là lấy được ở dưới đó.
- Vậy thì chúng ta đi thẳng tới đại thành đi.
Hàn Nguyệt nói với Nhạc Thành.
- Tại sao?
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi.
- Vì hôm nay là ngày tỷ thí của hai học viện.
Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói.
- Đúng rồi, ta quên mất, Khiếu Thiên Hổ chúng ta mau đi tới quảng trường đại thành.
Nhạc Thành ngượng ngùng cười nói.
- Lão già này, lần này ma pháp học viện chúng ta chắc chắn sẽ thắng, lần này chúng ta có tới một ma pháp sư cấp sáu. :
Viện chủ Kiệt Nhĩ Sâm nói với Hàn Giang Đào.
- Tỷ thí mới biết được, lần này chúng ta cũng có một tam tinh đấu hoàng.
Hàn giang đào trừng mắt nhìn kiệt nhĩ sâm rồi nói.
- chẳng lẽ ta sợ ngươi sao? Ngươi cho rằng đấu khí học viện của ngươi lại có thể xuất hiện một tên yêu nghiệt như Nhạc Thành hay sao?
Kiệt nhĩ sâm tức giận nói với hàn giang đào.
- Hai vị viện trưởng vẫn thích tranh cãi, vừa lúc ta tới, ta cũng muốn xem hai học viện tỷ thí.
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
- Tiểu tử là ngươi sao, ngươi đi tới Huyền Thiên nội lục sao lại còn tới đây?
Hàn giang đào cười hỏi.
- Phụ thân, chúng con về thăm người không được sao?
Hàn nguyệt nũng nịu nói với hàn giang đào.
- Tiểu nha đầu này, ngươi đi lâu như vậy làm ta nhớ chết thôi.
Hàn giang đào tuy trách cứ nhưng trong lòng yêu thương không thôi.
- Chủ nhân, có khí tức của Vạn Biến Thiên Ma.
Lang Lễ đột nhiên dùng thần niệm truyền tới Nhạc Thành.
- Có thể tìm thấy hắn hay không?
Nhạc Thành dùng thần niệm truyền lại nói.
- Không thể, ma công của Vạn Biến Thiên Ma rất lợi hại.
Lang Lễ trả lời.
Lúc này cuộc đấu giữa đấu khí học viện và ma pháp học viện đã giết ra, vẫn theo quy tắc cũ, mà Nhạc Thành lúc này thần niệm vẫn theo dõi Vạn Biến Thiên Ma.
Trong chín trận hiện tại ma pháp học viện đã thắng năm trận, đấu khí học viện mới thắng bốn trận, trận cuối đấu khí học viện nhất định phải chiến thắng, mà lúc này từ ma pháp học viện đã đi ra một ma pháp sư cấp sáu trung kỳ hỏa hệ.
- Dương Tông Vỹ, ngươi mau lên đây.
Sắc mặt của Hàn Giang Đào không tốt lắm, hắn cất tiếng gọi.
- Dương Tông Vỹ, tại sao ngươi còn chưa lên?
Một lát sau, không thấy có người lên, Hàn Giang Đào tức giận la lớn.
- Viện trưởng, ta lên đây.
Một hắc y thiếu niên tuổi chừng mười tám mười chín tuổi bước lên.
- Trận đấu cuối cùng giao cho ngươi.
Hàn Giang Đào nói với thiếu niên kia.
- Viện trưởng, đột nhiên ta cảm thấy không thoải mái, hay là viện trưởng đổi người khác đi.
- Tên tiểu tử này, tại sao lại như thế, ngươi làm ta tức chết.
Hàn Giang Đào nhìn thiếu niên kia mà trừng mắt lên.
Mà lúc này Nhạc Thành nhìn vào khuôn mặt của thiếu niên thì cũng hơi nghi hoặc.
- Viện trưởng, ta thật sự không thể dự thi.
Hắc y nam tử kia cất tiếng nói.
- Không sai, ngươi không thể tham gia thi đấu vì ngươi sợ ra tay sẽ phát hiện ra thân pháp của ngươi, phát hiện ra thứ ngươi tu luyện không phải đấu khí cũng không phải ma pháp.
Đúng lúc này một bóng đen vọt qua, trong nháy mắt Nhạc Thành đã tới trước mặt hắc y thiếu niên.
- Đại nhân người nói gì ta nghe không hiểu.
Nhìn thấy Nhạc Thành, rõ ràng là hán tử thiếu niên cả kinh.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Thú Ma, Lang Lễ, Diễm Ma, Dịch Thiến, Yêu Huyên bọn họ cũng tiến tới.
- Ngươi biết là ta đang nói gì, ánh mắt của ngươi nếu như là một đệ tử của đấu khí học viện thực lực đấu hoàng thì không thể như vậy được.
Nhạc Thành cất tiếng nói với hắc y thanh niên.
Lúc này nhìn trong trường, Hàn Giang Đào và Kiệt Nhĩ Sâm bọn họ đều kinh ngạc không thôi.
- Phụ thân, người này không phải là đệ tử trong học viện mà là do người khác giả mạo.
Hàn Nguyệt cất tiếng nói với Hàn Giang Đào, chuyện về Vạn Biến Thiên Ma nàng cũng biết một chút.
- Là người khác giả mạo, tại sao lại có thể như vậy?
Hàn Giang Đào cùng với trưởng lão của đấu khí học viện đều kinh ngạc không thôi.
Bỗng nhiên hắc y thanh niên cười một tràng thanh âm, một lão giả hắc bào màu trắng ngay sau đó hiện ra trước mặt Nhạc Thành.
- Không ngờ Vạn Biến Thiên Ma ta cũng bị người khác nhìn ra.
Lão giả áo trắng nhìn Nhạc Thành rồi nhìn qua Lang Lễ:
- Lang Lễ, Diễm ma, thú ma tại sao các ngươi đều ở nơi này, thật khiến cho ta bất ngờ.
- Không có gì bất ngờ, chúng ta đều ở đây, mà không chừng Hỗn Thế Ma Vương cũng có thể tìm tới nơi này.
Diễm ma cất tiếng nói.
- Các ngươi có ý gì?
Nghe thấy lời nói của Diễm Ma, Vạn Biến Thiên Ma hơi trầm sắc xuống.
- Ngươi có hai con đường, một là chết, hai là để ta bày linh hồn ấn ký, cho ngươi lựa chọn.
Nhạc Thành cũng không muốn đánh chết Vạn Biến Thiên Ma, chỉ cần có thể thu phục là được.
- Chỉ bằng vào tên tiểu tử tu vi đại thừa hậu kỳ nhà ngươi?
Vạn Biến Thiên Ma khinh thường nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Hai vị viện trưởng, trận địa này giao cho ta được không, ta cũng muốn hoạt động gân cốt.
Nhạc Thành quay đầu nhìn Hàn Giang Đào và Kiệt Nhĩ Sâm rồi nói.
- Tùy ngươi, ta cũng muốn xem thiên tài đấu khí học viện trước kia bây giờ đã mạnh đến đâu.
Kiệt Nhĩ Sâm mỉm cười mà nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...