Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Tại vực Hắc Giác, học viện Già Nam…

Trăng lên cao, vầng trăng treo trên đỉnh đầu phát ra ánh sáng bàng bạc phủ lên rừng cây và mặt đất tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp. Ở phía dưới là hàng loạt các tòa nhà cao lớn. Ánh đen trong các căn phòng dần dần được tắt đi. Cả học viện phát ra không khí tĩnh lặng chỉ còn loáng thoáng anh đèn nhấp nháy của những đội tuần đêm.

Trong một căn phòng nho nhỏ, ánh sáng trăng lọt vào khe cửa chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp và khả ái của một thiếu nữ. Thiếu nữ lúc này ăn mặc một thân quần áo mỏng màu đỏ bắt mắt, ẩn ẩn lộ ra làn da mềm mại trắng hồng. Giữa hai vũ cao ngất để hở lộ ra lớp da thịt trắng nõn, khe rãnh sâu hun hút. Hai vũ mạnh mẽ cao ngất để hiện lộ hình hai hạt anh đao ngạo nghễ. Từng đường cong la lướt trên thân thể của nàng cực kỳ mê người khiến cho nam nhân phải điên cuồng. Phía dưới nơi tư mật nhất của nữ nhân được bao phủ một lớp quần lót màu đỏ có hoa văn lưới như ẩn như hiện. Ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống khiên cho thân thể của nàng trở nên mông lung mê người.

Một cái bóng thoáng qua, một mái tóc bạch kim phất phơ trước cửa xổ. Thanh niên với khuôn mặt tuấn mỹ đang mỉm cười nhìn về phía thiếu nữ xinh đẹp nằm ở trên giường. Chiếc mũi của thiếu nữ hơi hích hích lên vài cái sau đó nàng hoàn toàn rơi vào im lặng.

Thanh niên bước tới giường khẽ nhếch miệng cong lên hình nửa vầng trăng. Hắn nhẹ nhàng thoát đi y phục của mình. Một thân hình có làn da mềm mại trắng nõn như của nữ nhân đồng thời lại cuồn cuộn săn chắc như người tập thể hình. Hắn lúc này hoàn toàn lõa thể chỉ để một chiếc quần lót màu đen. Ở phần hạ thể nổi cộm lên hình một cây côn to tướng.

Hắn nhẹ nhàng tiến về phía thiếu nữ, sau đó nhanh chóng trèo lên giường. Hai hàng lông mày thiếu nữ hơi run run lên một chút nhưng không có tỉnh lại. Thanh niên cười nhẹ một tiếng sau đó vươn tay ra đem quần áo nhẹ nhàng cởi ra. Hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Tiểu ny tử này còn vờ ngủ được nữa!?”

Đôi tay của hắn rất nhanh đem y phuc trên người của nàng thoát ra để hở ra bộ ngực cao lớn ngạo nghễ trắng nõn. Chúng không những to lớn mềm mại đồng thời hai hạt anh đào thì đỏ hồng lên. Thanh niên cũng không thèm để ý đến thiếu nữ có đồng ý hay không. Hắn trực tiếp há miệng của mình ngậm vào hạt anh đào trên ngực trái của nàng, còn tay còn lại trực tiếp chộp lên bên ngực phải, chiếc tay còn lại thì trực tiếp chống lên giữ thăng bằng cơ thể.

Hai bầu ngực tơ lớn mềm mại của thiếu nữ bị hắn xoa bóp méo mó thành đỏ loại hình dáng. Tuy nhiên hắn cũng làm rất khéo léo, mặc dù bị xoa nắn đủ mọi hình dáng nhưng lực độ cùng vừa đủ mà không làm cho nàng có cảm giác được đau đớn. Chiếc lưỡi của hắn thì tham lam liếm mút đầu hạt anh đào của nàng khiến hơi thở thiếu nữ trở nên dồn dập.

Nàng trong lúc này cảm giác được hai đầu ngực trở nên tê dại. Chúng bị nhào lặn bởi đôi tay ma quỷ của thanh niên kia. Từng trận tê dại và khoái cảm từ ngực của nàng truyền lên não khiến cho hai má của nàng trở nên hồng hào, đôi môi anh đào mê người vừa mềm mại và ướt át kia đã mở ra phá ra những hướng thơm nóng hổi. Tuy nhiên nó vẫn chưa có phát ra âm thanh rên rỉ dâm đãng mà thôi. Thiếu nữ thầm mắng trong lòng: “Tên họ Bạch đáng chết. Mỗi tối đều tìm mình đều làm chuyện này. Hắn chẳng lẽ không cùng mình nói chuyện một chút không được sao? Có phải mình không cho hắn làm đâu…” Thiếu nữ vừa xấu hổ vừa có chút khó chịu trong lòng.

Bạch Thanh Ngọc cùng cười khẩy trong lòng: “Tiểu ny tử này xe, ra nàng còn muốn giả ngủ đến bao giờ nữa? Mặc y phục như vậy rõ ràng muốn câu dẫn ta mà! Được, được… nếu như nàng muốn giả vờ ngủ thì cứ tiếp tục a!” Mỗi lần xoa bóp và bú mút hai bầu ngực của Hổ Gia, Bạch Thanh Ngọc đều cảm giác được cái cảm giác mềm mại giống như mời gọi hắn nghịch ngợm xoa nắn nhiều hơn trên ngực của Hổ Gia.

Chỉ sau một lúc xoa nắn cùng mút mát hạt anh đào thì hắn cảm giác được bộ ngực của Hổ Gia đã cương cứng trở nên. Miệng Hổ Gia cũng bắt đầu phát ra những âm thanh rên rỉ và dâm đãng: “Ha… ha… ư…” Hai má của nàng trở nên vặn vẹo, thân mình hơi run lên. Cây côn th*t của Bạch Thanh Ngọc bị tiếng rên rỉ của Hổ Gia kính thích đã trở nên cương cứng. Hắn bây giờ rất muốn đâm một phát thật mạnh vào hang động mê người của Hổ Gia đến mức phát ra một tiếng bạch mới đủ để tạm hòa hoãn dục hỏa của hắn.

Khóe miệng Bạch Thanh Ngọc cong lên một nụ cười cực kỳ dâm đãng. Hắn lúc này bắt đầu liếm láp một chút trên bụng của Hổ Gia sau đó bàn tay cũng vuốt ve một chút cặp chân mềm mại, thon dài trắng hồng của Hổ Gia. Thân mình Hổ Gia hơi run lên. Bàn tay của hắn lúc này đã không cố kỵ mà tiến thẳng tới nơi tư mật của Hổ Gia.

Hạ thể của Hổ Gia, nơi tư mật nhất của nàng là một làn da trắng hồng mềm mại, hai cánh hoa khép lại sát với nhau, hơn nữa chúng giống như không dư thịt thừa nào. Tuy nhiên bàn tay Bạch Thanh Ngọc xoa nhẹ qua chỗ này thì thân mình Hổ Gia hơi run lên nhè nhẹ, thân mình nàng hơi chuyển động, hai cánh hoa hơi tách ra. Từ khe nhỏ nhỏ đỏ hồng chạy ra một chất dịch lỏng màu trắng trong khiến cho chiếc quần lót màu đỏ lưới kia bị thấm ướt. Chúng còn thấm ra cả ngón tay của Bạch Thanh Ngọc.

Bạch Thanh Ngọc mỉm cười, hắn đem chất dịch nhớp nháp trên ngón tay liếm sạch sẽ. Thân mình chuyển động đi về phía phần hạ thể của Hổ Gia. Hai bàn tay vươn ra đem chiếc quần lót kéo ra ngoài. Hổ Gia không có phản ứng mà hai mắt vẫn nhắm nghiền tuy nhân hai hàng lông mày cũng hơi run run.


Đem quần lót cởi bỏ, một con bạch hổ trắng hồng mềm mại xuất hiện trước con mắt đầy tham làm cùng với dục vọng của Bạch Thanh Ngọc. Bạch Thanh Ngọc run lên bần bật, hắn liếm láp khóe miệng của mình một chút. Đem hai chân của Hổ Gia trực tiếp tách ra bên ngoài. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào nơi tư mật của Hổ Gia, hai cánh hoa đỏ hồng vẫn khép lại cực kỳ kín kẽ nhưng ở cái khe nhỏ hẹp đã dính một chút chất nhầy.

Dường như Bạch Thanh Ngọc đối với việc này rất que thuộc, chiếc lưỡi dài mềm mại và ướt át của hắn đem từ hoa cúc tới hạt cứng của nàng, đặc biệt tập trung vào chiếc khe nhỏ hẹp gio hai cánh hoa ép lai, hắn liếm một cái thận mạnh. Chiếc lưỡi mềm mại và ướt át mạnh mẽ đem hai cánh hoa tách ra, đầu lưỡi dường như còn tọt vào trong khe liếm mất một phần dịch mật do huyệt động Hổ Gia tiết ra. Chiếc lưỡi liếm lên cả phần hạt cứng trên cửa miệng. Chiếc lưỡi của hắn liếm mạnh đến mức phần thịt nơi tư mật của Hổ Gia bị ép lại về phía thân thể của nàng. Nơi tư mật của nàng bị biến hình bởi những lần liếm mạnh mẽ của hắn. Hầu như toàn bộ dịch mật do huyệt động của nàng đều bị hắn liếm không chừa một giọt nào.

Hổ Gia không nhịn được bắt đầu rên lên cực kỳ dâm đãng: “Ư, ư… a… a….” Hai bàn tay của nàng trực tiếp túm lấy đầu của Bạch Thanh Ngọc, thân mình nàng run lên. Nàng cảm giác được nơi tư mật của nàng bị hắn liếm láp rất kỹ càng. Từng đợt khoái cảm truyền vào nào khiễn cho toàn thân nàng run rẩy vì sung sướng. Nàng túm lấy đầu của hắn, thân thể đồng thời vặn vẹo cũng không biết là muốn đẩy hắn ra còn là tiếp tục cho hắn bú nơi tư mật của nàng.

Cảm giác được một mùi vị thơm nhẹ cùng với mặn mặn chua chua từ dịch thể của nàng. Cái múi của Bạch Thanh Ngọc hơi hích hích lên. Hắn ngửi được mùi hương từ nơi tư mật của nàng khá là thơm. Bạch Thanh Ngọc thầm cười trong lòng: “Tiểu ny tử này, mấy hôm ta liên tục liếm láp nàng nơi này. Biết ta sẽ liếm láp nơi này lên dùng cả hương hoa vào nơi này nữa. Thật là…”.

Đầu của Bạch Thanh Ngọc khẽ lắc lắc, hắn cười khổ, mặc kệ cho hai tay của Hổ Gia tum lấy đầu của mình. Hắn lúc này dùng ngón chỏ cùng với ngón cáii của bàn tay trái đem hột cứng của hai cánh hoa nơi tư mật tách ra hiển lộ ra chiếc hột cứng cùng với huyệt động nho nhỏ màu đỏ. Hắn há miệng nho nhỏ trực tiếp hút lấy hột cứng giống như đang hút nước vậy. Chiếc hột cứng bị hắn mút mà bắt đầu nhạo nặn đủ mị hình dáng. Ngón tay giữa của bàn tay phải trực tiếp đâm vào huyệt động nho nhỏ của Hổ Gia. Hắn cảm giác được Hổ Gia đang run lên, ngón tay hắn trực tiếp đâm vao nơi ấm áp, keo, nhớp nháp đã vậy thành thịt hai bên lại bóp chặt lấy ngón tay của hắn. Mỗi khi ngón tay của hắn chọc ngoáy hoặc là gẩy thì thần mình Hổ Gia run lên, nàng phát ra những âm thanh dâm đãng đồng thời trong huyệt động rõ ràng nóng hơn, co bóp mạnh hơn, tiết ra nước nhiều hơn.

Hổ Gia rên lên cực kỳ dâm đãng: “Ư, ư, a, a…” Thân mình nàng vặn vẹo, hai má cùng toàn thân thể trở nên đỏ hồng. Nàng cảm giác được dưới hạ thể bất kể là trong huyệt động còn là hột cứng của nàng đang bị hắn bú mút đủ kiểu truyền ra cảm xúc tê dại đê mê sung sướng khiến cho tinh thần của nàng hoàn toàn hỏng mất.

Sự thật là thời gian gần đây Bạch Thanh Ngọc đều ở đây hết lòng tán tỉnh Hổ Gia. Không kể truyện thì tặng hoa thổi nhạc. Mỗi lần nàng khó chịu bực dọc thì hắn đều lẩn mất mỗi lần nàng buồn hoặc vui thì hắn đều tìm nàng. Nếu Hổ Gia buồn hắn sẽ giúp nàng giải khuây nếu nàng vui hắn sẽ cùng vui với nàng. Ban đầu nàng thực sự có chút khó chịu nhưng khi không thấy hắn thì nàng lại nhớ. Bất quá hắn rất bá đạo dù nàng muốn hay không muốn đều bị hắn mỗi tối trực tiếp đè xuống nghịch ngợm đủ trò. Mặc dù tinh thần nàng không muốn nhưng cơ thể của nàng cũng là của nữ nhân nên phản ứng với những hành động của hắn. Đặc biệt mỗi ngày hắn đều cho nàng đạt đến cực sướng trong cái gọi là ân ái giữa nam và nữ khiến cho nàng lạc mất bản tâm.

Tuy nhiên làm cho nàng bực mình là tên khốn này không biết có cố ý hay không, nàng cũng cấm hắn bắn vào trong người nàng nhưng lần nào hắn cũng phun đầy vào trong bụng của nàng tinh nguyên của hắn. Hổ Gia đánh thì không đánh lại, mà đem truyện này báo cáo còn không xong. Nếu như báo cáo vậy hắn không ngại đi cầu hôn với gia gia của nàng. Với thiên phú cao như vậy của hắn thì gia gia nàng sẽ nhắm một mắt mở một mắt đem nàng gả cho hắn. Thực sự đánh không lại kiện cũng không xong, Hổ Gia đành phải chấp nhận mỗi ngày đều bị hắn trêu đùa rồi đè ra mà bababa. Tuy nhiên theo thời gian nàng cũng không quá ghét cái cảm giác bị hắn cưỡi trên người. Đặc biệt cây côn th*t kia chui vào trong người nàng. Mặc dù nàng cảm giác có chút ghê tởm nhưng cơ thể của nàng lại muốn cây côn th*t đó đâm thật mạnh vào người nàng đem những khoái cảm nhất khiến cho nàng lên đỉnh.

Thân mình Hổ Gia liên tục run lên. Ngón tay của Bạch Thanh Ngọc càng nhanh trong việc móc huyệt động của Hổ Gia. Chỉ sau một lúc thì tiếng rên rỉ bật lên cực lớn của Hổ Gia: “Aaa… aaa…” Tiếng rên rỉ giống như đứt quãng, thân mình của nàng co giật, hai chân muốn khép lại.

Tuy nhiên bị cánh tay của Bạch Thanh Ngọc giữ lại. Hắn trực tiếp kề mồm đem cả hai cánh hoa bao phủ trong miệng của hắn. Hai cánh hoa lúc này mở ra phun ra hàng loạt chất lỏng dính nhớp nháp biểu hiện ra Hổ Gia đã đạt cực sướng một lần. Hắn cảm nhận được có đến bốn, năm lần chất lỏng từ huyệt động của Hổ Gia phun vào trong miệng của hắn.

Hai mắt của Hổ Gia nhìn về phía Bạch Thanh Ngọc đang nhìn chăm chú mình. Hai má Hổ Gia đỏ ửng vì xấu hổ, hai chân của nàng khép lại với nhau, cánh tay vắt ngang lên miệng, mặt ngoảnh về một phía.

Bạch Thanh Ngọc mỉm cười, hắn đem quần lót màu đen của hắn cởi bỏ. Một cây côn th*t to tướng xuất hiện chọc thẳng lên mười hai giờ đủ thấy mức độ cương cứng của hắn đạt đến mức nào. Đôi môi đỏ của Bạch Thanh Ngọc há ra đem toàn bộ chất lỏng nấy được từ huyệt động của Hổ Gia tưới lên cây côn th*t to tướng đỏ bừng kia. Mặc dù đã lên giường với Bạch Thanh Ngọc mấy chục lần rồi nhưng nàng vẫn xấu hổ, ánh mắt len lén nhìn về phía côn th*t. Không biết mỗi lần nhìn thấy cây côn th*t là nàng lại xấu hổ, nàng rất chờ mong hắn sẽ dùng cây côn th*t đâm vào huyệt động của mình.

Bàn tay Bạch Thanh Ngọc vuốt vuốt cây côn th*t đảm bảo toàn bộ thứ chất nhớp nháp này bao phủ lấy cây côn th*t của hắn. Ngón tay giữa vẫn còn dịch lỏng trắng suốt thì bị hắn mút chút một cái. Hắn lúc này quỵ người xuống tách ra hai chân của Hổ Gia, một tay ôm lấy vòng eo mềm mại của Hổ Gia, một tay cầm lấy cây côn th*t đỏ bừng to lớn. Cầm cây côn th*t để cho chiếc đầu côn th*t mâm mê ở đầu cửa động một chút sau đó cây côn thị tách hai cánh hoa ra đâm vào huyệt động. Ban đầu có chút chặt nhưng với chất bôi trơn thì côn th*t nhanh chóng tọt vào sâu bên trong. Nó hoàn toàn đâm ngập nút cán. Hai cánh hoa mở rộng, chúng phồng lên đem toàn bộ cây côn th*t mút vào bên trong của mình.

Hổ Gia run lên phát ra tiếng kêu rên khá lớn: “Ư…” Sau đó nàng thở ra hồng hộc nhìn về phía Bạch Thanh Ngọc nói: “Nhẹ nhàng một chút được không! Nếu không ta sẽ kêu to…”


Khóe miệng Bạch Thanh Ngọc cong lên, hắn mỉm cười gật đầu. Từ trong trữ vật không gian, hắn lấy ra một tấm khăn màu trắng đem toàn bộ dịch nhớp của hai tay lau thật sạch sẽ. Nguyên nhân này do Hổ Gia thích sạch sẽ. Dù trong lúc ân ái thì nàng cũng không hy vọng cái chất dịch kia sẽ bám lên người nàng thế nên Bạch Thanh Ngọc không còn có cách nào khác đành phải đem lau sạch sẽ sau đó cúi xuống ôm lấy Hổ Gia.

“Bạch, bạch…”

Cây côn th*t tách hai cánh hoa ra. Nó mạnh mẽ rút ra sau đó đâm vào phía bên trong với tốc độ cực nhanh. Do thịt và chạm của hai bên mà phát ra tiếng bành bạch. Hai chân của Hổ Gia mở rộng ra đón nhận sự trùng kích của cây côn th*t đâm vào hạ thể của mình.

Hiển nhiên lúc này nàng cũng không phải nhàn rỗi, hai tay trực tiếp bá lên cổ của Bạch Thanh Ngọc. Đôi môi đỏ mọng hồng hào như cánh hoa trực tiếp bị Bạch Thanh Ngọc hôn lên. Do vừa bị cây côn th*t đút vào lại vừa muốn đáp ứng nụ hôn của Bạch Thanh Ngọc nên Hổ Gia có chút khó khăn. Hai chiếc lưỡi mắt đầu dây dưa với nhau nhưng miệng nàng liên tục phả ra hơi nòng đồng thời tiếng rên rỉ liên tục từ cổ họng phát ra. Từng đợt mồ hôi mê người toát ra.

Bạch Thanh Ngọc đem thân thể của Hổ Gia dựng lên, sau đó hắn đem chiếc áo đang vướng trên cơ thể của Hổ Gia trực tiếp chút bỏ. Hai người trong tư thế ngồi thẳng, Hổ Gia trực tiếp đem cây côn th*t nhét vào huyệt động của mình, hai bàn tay trực tiếp ôm lấy đầu của Bạch Thanh Ngọc. Bởi vì hắn lúc này trực tiếp bú mút cổ của nàng, tay kia thì xoa bóp cặp mộng phong mãn mềm mại săn chắc trắng tròn của nàng. Hổ Gia hiện giờ đành phải làm người chủ động trên thân thể của hắn mà nhún nhẩy. Cả người nàng ướt đẫm mồ hôi.

Trong phòng tràn đầy mùi mồ hôi cùng với dịch thể của nam nữ giao hoan đồng thời phát ra tiếng thở dốc của nam nhân và tiếng rên rỉ đầy dâm đãng của nữ nhân.

“Ư, ư, a, a, ứ…”

Bạch Thanh Ngọc không biết làm cho Hổ Gia đạt đến cực sướng bao nhiêu lần. Hắn chỉ biết mình phun đến bảy lần vào trong cơ thể của Hổ Gia đồng thời đem đám chăn gối ướt nhẹp. Hắn dường như dùng đến gần hơn hai canh giờ. Bất đắc dĩ hắn phải tự mình đem chăn giải quyết sau đó lấy một tấm bồn gỗ đem Hổ Gia tắm sạch sẽ. Hiển nhiên trong lúc tắm hắn cũng không ngại chiếm tiện nghi của nàng dù sao sờ cũng sờ rồi làm việc phu thê cũng làm rồi hắn quang minh chính đại làm việc này cũng rất bình thường.

Hổ Gia lúc này không giống như lúc trước mà hoàn toàn giống một nữ nhân ngoan ngoãn rúc vào trong ngực của hắn. Bàn tay nàng vân vê bộ ngực săn chắc của hắn đồng thời hít lấy hơi thở nam tử của hắn. Quả thực nàng đã hoàn toàn lạc trong cái cảm giác sung sướng mà hắn mang tới. Nàng rất sợ cái cảm giác nếu như không có hắn sẽ như thế nào? Nàng cũng không biết là do tinh thần của mình cần hắn còn là thể xác cần hắn.

Ôm trong ngực thân thể trắng nõn khỏa thân của Hổ Già, Bạch Thanh Ngọc nhẹ nhàng vuốt ve nó. Sau đó từ trong chữ vật giới chỉ, hắn lấy ra một cái vòng khá là đẹp, hắn đem chiếc vòng hướng về phía tay của Hổ Gia nói: “Gia Nhi, thứ này tặng cho ngươi!”

Thấy chiếc vòng làm được từ màu trắng tinh khiết, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ khiến cho Hổ Gia yêu thích không thôi. Dù thế nào đi nữa thì nàng cũng là nữ nhân. Hai con mắt Hổ Gia lóe ra tinh quang, hiển nhiên nàng đã động lòng. Hổ Gia đem chiếc vòng thu lại sau đó đeo lên tay của mình. Nàng thích thú đem chiếc vòng ngắm nghĩa một chút sau đó hỏi lại Bạch Thanh Ngọc: “Thực sự tặng cho ta?” Bạch Thanh Ngọc nhẹ nhàng gật đầu. Hổ Gia cười nhẹ nói: “Coi như ngươi có lòng!”

Khóe miệng Bạch Thanh Ngọc cong lên sau đó hắn tiếp tục nói: “Thứ này đối với nàng rất quan trọng. Chỉ cần nàng đem chiếc ngọc này bóp nát bất kể nàng ở đâu ta cũng sẽ cảm nhận được sự tồn tại. Đến lúc đó ta chắc chắn sẽ đến tìm nàng.” Hai hàng lông mày của Hổ Gia nhíu lại khi nghe được điều này. Sau đó, Bạch Thanh Ngọc nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của Hổ Gia nói: “Hổ Gia, ngươi thật đẹp!”

Hổ Gia cảm giác trong lòng có chút ngọt ngào. Nói đúng hơn là vừa khó chịu vừa ngọt ngào. Khó chịu vì nàng giống như bị hắn giám sát còn ngọt ngào bởi vì hắn thực sự quan tâm nàng. Đôi môi của Hổ Gia hơi mím một chút sau đó nói: “Bạch Thanh Ngọc, ngươi thật sự yêu thích ta sao?”


Bạch Thanh Ngọc trầm ngâm một chút sau đó gật đầu nói: “Ừ, hẳn là ta yêu thích ngươi. Nếu ngươi muốn nghe lời thật lòng mà nói!” Hổ Gia khe khẽ gật đầu, Bạch Thanh Ngọc nói tiếp: “Thân thể của ta cần nhu cầu ta không thể thiếu ngươi đồng thời lòng của ta hình như đã có dấu ấn của ngươi. Bất kể vì lý do gì ta cũng sẽ không bỏ ngươi…” hắn hít một hơi sau đó nói: “Gia Nhi, gả cho ta được không?”

“A” Hổ Gia thoáng rơi vào trầm tư. Quả thực mỗi lần hắn đều cùng nàng tiến hành thể xác giao hoan hắn đều cầu hôn nàng nhưng nàng đều cự tuyệt. Nói chính xác hơn là hắn cưỡng hiếp nàng bắt nàng cùng hắn giao hoan nhưng dường như theo thời gian nàng không phát hiện hắn cũng không đáng ghét. Mặc dù hắn cưỡng hiếp nàng nhưng nàng cũng khẳng định ngoài nàng ra hắn chưa cùng với nữ nhân nào khác tiến hành thể xác tiếp xúc. Bởi vì ngày nào hắn cũng ngủ cùng nàng ở nơi này chỉ có buổi sáng sớm mới rời đi. Lần này nàng lại nghe được hắn ngỏ lời một lần nữa nhưng nàng không có phản đối ngay mà chỉ trầm mặc.

Hơi ngừng lại một chút Hổ Gia sau đó nói ra: “Bạch Thanh Ngọc, ngươi có thể nghe ta kể một chuyện được hay không?” Bạch Thanh Ngọc khe khẽ gật đầu. Hắn chưa từng thấy bao giờ Hổ Gia lại trở nên như vậy. Hổ Gia bắt đầu kể một câu chuyện.

“Tại một nơi có một gia đình gồm bốn người. Người nam nhân cùng với thê tử của hắn. Hai người xinh ra một nữ hài tử. Nữ hài tử này được hai phu phụ vô cùng yêu thương đặc biệt nàng có một gia gia mạnh mẽ cũng vô cùng yêu thương nàng. Vì từ nhỏ nàng được cưng chiều nên đều rất nghịch ngợm. Nàng nhiều lần đã trốn đi chơi nhưng khi trở về cũng chỉ bị trách phạt bằng những lời răn dạy. Nữ hài tử dường như phát hiện được điều này nên coi trời bằng vung.”

“Nàng không nghe phụ thân, mẫu thân cùng với gia gia cảnh báo trực tiếp chạy đến nơi nguy hiểm nhất chỉ vì tò mò. Sau đó nàng gặp phải một tên ác đồ có lực lượng cao thâm đem toàn bộ hộ vệ của nàng giết chết. Hắn là một tên biến thái ngay cả nữ hài tử cũng muốn…” Nói đến đây thân mình của nàng run lên. Nàng tiếp tục nói: “May mắn lúc đó phụ thân nàng tìm được nàng đem nàng bảo vệ không có bị ác đồ lăng nhục nhưng hắn lại gặp bất hạnh.chết dưới tay ác đồ. Cuối cùng gia gia cùng mẫu thân nàng đến chứng kiến phụ thân nàng bị ác đồ giết chết. Gia gia nàng tức giận đem ác đồ một quyền đánh chết.”

Nói đến đây Hổ Gia run lên lẩy bẩy, bàn tay Bạch Thanh Ngọc đem nàng ôm lại. Hổ Gia đỏ mắt, hai hàng lệ rơi xuống thút thít: “Sau đó mẫu thân của nàng bởi vì cái chết của phụ thân mà uất ức qua đời…” Nói đến đây Hổ Gia nức nở nói: “Là nàng đã hại chết chính phụ mẫu của mình!”

Bạch Thanh Ngọc thở dài nhẹ nhàng đem Hổ Gia ôm chặt, hắn vuốt ve đầu của Hổ Gia nói: “Không đâu. Tiểu hài tử đó không có lỗi. Nàng chẳng qua chỉ là tò mò hiếu động ham chơi mà thôi. Việc này không trách nàng. Đáng trách là tên côn đồ kia mới đúng!” Hiển nhiên Bạch Thanh Ngọc biết được người trong đó là ai. Bây giờ hắn mới biết vì sao Hổ Gia lại có phản cảm với nam nhân như vậy. Xem ra ký ức năm xưa khắc sâu vào trong lòng của nàng. Nhẹ nhàng vuốt vuốt lưng của Hổ Gia sau đó nói tiếp: “Hơn nữa nếu như phụ mẫu của nàng ở trên trời có linh thiêng chắc chắn muốn nữ nhi của họ hạnh phúc. Họ hy vọng nhìn thấy nữ nhi sống thật tốt, thật hạnh phúc…”

Đôi mắt Hổ Gia ướt át, nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Bạch Thanh Ngọc nói: “Thật?”

Bạch Thanh Ngọc mỉm cười nói: “Đây là tấm lòng của bất cứ phụ mẫu nào. Vì vậy nàng đừng hoài nghi về trái tim của bậc người làm phụ mẫu như họ. Khi nào nàng có bảo bảo vậy nàng sẽ hiểu!”

Hai má của Hổ Gia ửng đỏ, nàng khe khẽ lẩm bẩm nói: “Ta, ta… tựa hồ đã có…” Tiếng nói của nàng giống như muỗi kêu vậy.

Bạch Thanh Ngọc kinh hãi mở to mắt lên nói: “Cái gì? Nàng nói gì cơ? Nàng có, có… rồi sao!?” Hổ Gia khe khẽ gật đầu. Thấy được Hổ Gia xác nhận thì Bạch Thanh Ngọc muốn cười lớn: “Ha…” nhưng vừa ra khỏi miệng thì đã bị Hổ Gia bịt mồm lại. Hiển nhiên lúc này họ đang ở nơi nào? Họ đang lẽn lút ân ái với nhau nếu như không sợ bị phát hiện mới là kỳ quái. Mặc dù Bạch Thanh Ngọc không sợ nhưng mặt mũi của phó viện trưởng không tốt như thế bị đánh mặt.

Bạch Thanh Ngọc mừng rỡ nói: “Ta sắp trở thành phụ thân rồi a!” Hắn vội vàng tụt xuống ghé vào bụng của Hổ Gia mừng rỡ nói: “Gia Nhi, cảm ơn nàng. Cảm ơn nàng!” Thấy được vẻ mặt mừng rỡ của hắn thì Hổ Gia có cảm giác được trong lòng mình tràn đầy ngọt ngào cùng ấm áp. Đối với nàng cùng với hắn chung đụng cả đời cũng không phải là không được.

Bạch Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nhìn về phía Hổ Gia tò mò hỏi: “Gia Nhi, được mấy tháng rồi!”

Hổ Gia đỏ mặt sau đó nói: “Ta, ta… mấy ngày nay đều cảm giác có chút buồn nôn. Ngoài ra mấy tháng này ta cũng không có cái đó!” Nói đến đây hai má của Hổ Gia trở nên ửng đỏ. Hiển nhiên nàng nói đến vấn đề của nữ nhân khi đến tháng rồi.

Khuôn mặt của Bạch Thanh Ngọc trở nên sốt sắng, hắn vội vàng nói: “Không được, ngày mai ta nhất định phải đi gặp phó viện trưởng muốn đem việc này nói rõ cho hắn. Ta muốn dùng sính lễ long trọng nhất đem nàng lấy trở về. Nếu lão già cổ hủ kia còn không đồng ý ta trực tiếp cướp nàng trở về là được!”


Nghe được lời này thì Hổ Gia cảm giác được ngọt ngào trong lòng nhưng lại hung hăng trừng mắt nhìn về phía hắn. Bạch Thanh Ngọc mỉm cười, hắn vuốt ve bụng của Hổ Gia giống như đang sờ chân bảo một dạng. Hắn cười hắc hắc sau đó nói: “Hổ Gia, nàng nói xem hài tử của ta cùng với nàng sinh ra liệu nó đẹp trai tuấn tú như ta hay không?”

Hổ Gia bĩu môi khinh thường nói: “Đây là lần đầu tiên ta thấy một nam nhân mặt dày như ngươi. Thế nào mà từ trước mọi người đều nhận định ngươi là người nho nhã lễ độ. Ta xem ngươi giống một tên lưu manh thì đúng hớn…”

Bàn tay vân vê nhẹ nhàng bụng của Hổ Gia, Bạch Thanh Ngọc cười hắc hắc nói: “Lưu manh sao? Lưu manh cũng được mà nho nhã cũng được. Ta chỉ cần Gia Nhi cùng bảo bảo của ta mà thôi!”

Khuôn mặt Hổ Gia đỏ ửng lên vì xấu hổ nói: “Ai là Gia Nhi của ngươi. Còn nữa bảo bảo do ta sinh ra đâu có liên quan gì tới ngươi!”

Bạch Thanh Ngọc cười khổ, hắn biết Hổ Gia đang muốn làm nũng. Chẳng nhẽ hắn còn đi tranh cái xem nếu như không có hắn thì Hổ Gia làm sao mà có bầu à? Hắn cười nói: “Ngươi là của ta mà bảo bảo cũng là của ta. Ngươi đồng ý cũng được, không đồng ý cũng được. Ngày mai ta sẽ nói cho lão viện trưởng đem gả cho ta. Lão bất tử đó không gả cũng phải gả!”

Hổ Gia bực mình lên tiếng nói: “Gia gia của ta sau này không phải là gia gia ngươi sao?” Bạch Thanh Ngọc nghe thấy thế ngẩn người. Hắn chỉ cười khổ một tiếng.

Trời bắt đầu lờ mờ, một thân ảnh lén lút từ phòng Hổ Gia bay ra ngoài. Hắn dắm chân đi được vài bước. Bất chợt con mắt của hắn trợn to tròn nhìn về phía trước. Ở phía trước của hắn xuất hiện một lão già với râu tóc bác phơ mặc một thân quần áo giản dị, lão già nhẹ nhàng vuốt râu của mình. Khi thấy Bạch Thanh Ngọc trợn tròn mắt nhìn về phía mình thì lão già không vui không buồn nói ra: “Thế nào? Lão phu không có làm hư chuyện tốt của tiểu tử nhà ngươi chứ!?”

Bạch Thanh Ngọc thấy vậy vội vàng trấn tĩnh lại sau đó nói: “Phó viện trưởng, tiểu sinh có lễ!”

Hai hàng lông mày của lão già cau lại nói: “Ồ lão phu tưởng mình sẽ bị gọi là lão bất tử và lão hỗn đản nữa chứ?”

Đầu của Bạch Thanh Ngọc trở nên đen kịt, trán hắn chảy đầy mồ hôi. Hắn thầm mắng trong lòng: “Lão già biến thái. Ngay cả tôn nữ của mình cũng rình coi. Đúng là càng già thì càng mất nết!” Tuy nhiên Bạch Thanh Ngọc chỉ thầm mắng trong lòng mà thôi. Hắn cười khổ nói: “Phó viện trưởng, ngài đã biết!?”

Lão già râu tóc bạc phơ mang theo vài phần tức giận nói: “Tiểu tử, ngươi có lá gan không nhỏ a. Lần đó ta phát hiện tiểu nha đầu kia không còn thân xử nữ thì ta có hỏi nàng nhưng nàng một mực không khai ra. Sau đó ta phát hiện được tiểu tử người a… Tiểu tử ngươi không những làm tôn nữ của lão phu một lần dường như còn không dưới bốn mươi lần đi!”

Nghe được lời này thì Bạch Thanh Ngọc thầm mắng trong lòng: “Lão già biến thái!” Hắn hít một hơi vào sau đó cười khổ nói: “Phó viện trưởng, ta cùng với Gia Nhi đều yêu thích nhau thật lòng. Mặc dù ban đầu quả thực chúng ta chỉ có quan hệ xác thít nhưng sau này đã chuyển thành yêu thương thật sự. Ngài cũng hiểu rõ tính cách Hổ Gia mà nàng đối với nữ nhân chỉ có hứng thú. Ta không thể làm gì khác là lấy hạ sách này đi chinh phục nàng…”

Hơi cắn răng một cái Bạch Thanh Ngọc nói ra: “Hy vọng phó viện trưởng đại nhân có thể thành toàn cho ta cùng với Gia Nhi!”

Lão già phất phất tay áo sau đó nói: “Được rồi, tiểu tử ta cũng không phải trách ngươi mới đến đây. Ngươi đã có lòng như vậy là được rồi!” Nói đến đây thì lão già tiến tới đem bàn tay vô lên vai Bạch Thanh Ngọc cười nói: “Tiểu tử, ngươi làm tốt lắm. Lão phu coi trọng ngươi a… Hahaha… Ta cứ nghĩ đến tiểu nha đầu kia khó mà kiếm được một tôn nữ tế cho lão phu. Hài… xem ra ông trời còn chiếu cố đến thân già này của lão phu a…”

Bạch Thanh Ngọc mờ mịt nhìn về phía lão già tóc bạc này có cảm giác kỳ quái. Sao lời nói này giống như đang cổ vũ hắn đi cường hiếp Hổ Gia thế nhỉ?

Tại trong một lùm cây nhỏ khá xa ở đó, một bóng người lấp sau cái cây lớn. Đó là một nữ tử khá xinh đẹp với bộ y phục màu xanh nhạt, khóe miệng nàng khẽ cắn lại khi nhìn thấy hai người đang nói chuyện. Nàng hừ lạnh một tiếng sau đó xoay người rời đi. Người này không ai khác chính là sư tỷ của Bạch Thanh Ngọc, Bạch Hạm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui