“ Chân đại nhân quang lâm hàn xá, khiến hàn xá bồng tất sinh huy*.” Trường Hưng hầu thái độ rất là thân thiện, nhưng trong lòng thì lại khó chịu.
(* Nhà tranh phát sáng, rực rỡ, lời khách sáo thường dùng khi có khách quý đến)
Chân Thế Thành là Thuận Thiên phủ Doãn, trọng thần triều đình, hắn tự nhiên phải cho đủ mặt mũi, nhưng mà hai người xưa nay không qua lại, một kẻ tra án chạy đến phủ hắn làm cái gì?
Những kẻ đó thích nhất bắt bóng bắt gió, Chân Thế Thành vừa đến một chuyến như vậy, quay đầu còn chưa biết lời đồn sẽ truyền ra cỡ nào.
Chân Thế Thành cười lên: “ Hầu gia khách khí rồi, ta mới vào kinh liền gặp phải vụ án huynh trưởng của Dương Phi chết bất đắc kỳ tử, bởi vì muốn hiểu rõ một vài tình huống, mới mạo muội đến đây bái phỏng Hầu gia.”
Trường Hưng hầu nghe xong càng phiền hơn.
Vụ án ‘Dương Quốc cữu’ chết bất đắc kỳ tử thì có liên quan gì đến Trường Hưng Hầu phủ bọn hắn? Thật sự là xúi quẩy!
“ Không biết Chân đại nhân muốn hiểu biết tình huống ra sao?” Ý cười bên miệng Trường Hưng Hầu bất giác thu lại.
Chân Thế Thành để chén trà xuống bàn, đứng dậy: “Trong phòng oi bức, như vậy đi, Hầu gia, chúng ta tùy tiện đi ra ngoài một chút đi, vừa đi vừa nói.”
Trường Hưng Hầu đã bị Chân Thế Thành khơi gợi lên lòng hiếu kỳ, theo sau đứng lên: “Chân đại nhân mời.”
Hai người đi ra cửa, ánh nắng loá mắt làm Chân Thế Thành đưa tay che mắt, cười nói: “Hôm nay thật là một ngày thời tiết tốt, ta nghe nói hoa Thược Dược của quý phủ nổi danh nhất, đến lúc này vẫn còn đang nở rộ, không biết có thể cho xem qua hay không?”
Trường Hưng Hầu chẳng hiểu ra sao.
Đường đường Thuận Thiên phủ Doãn chạy đến phủ hắn chỉ là để ngắm hoa?
Thấy Trường Hưng Hầu không nói, Chân Thế Thành hạ thấp thanh âm nói: “ Hầu gia cũng biết, vụ án huynh trưởng Dương Phi chết bất đắc kỳ tử mấy ngày nay huyên náo xôn xao khắp kinh thành, Tam Pháp Ti cùng quan viên Thuận Thiên phủ thậm chí ngủ đều chưa từng được ngủ ngon. Ta sở dĩ đến nhà, là bởi vì được một cái tình báo.”
“ Tình báo gì?” Mạch suy nghĩ của Trường Hưng Hầu không tự giác đi theo Chân Thế Thành.
Thanh âm Chân Thế Thành thấp hơn: “ Có người nói, một ngày trước khi huynh trưởng Dương Phi chết bất đắc kỳ tử, từng có tiếp xúc với Trường Hưng Hầu thế tử.”
“ Cái gì!” Trường Hưng Hầu thần sắc đại biến.
Chân Thế Thành lại không nói tiếp, ra vẻ cao thâm vuốt râu.
Hai vụ án cùng đến một lúc, xác thực như hắn nói tới ngủ không được ngon giấc, thậm chí ngay cả ăn cơm đều phải và vội và vàng, hắn vuốt râu một cái từ trên bộ râu liền rớt xuống một hạt cơm.
Chân Thế Thành mặt không đổi sắc lặng lẽ búng rớt hạt cơm, vẫn là biểu tình thần bí khó lường.
“ Chân đại nhân, khuyển tử bản tính ôn hòa lượng thiện, sẽ không có liên hệ gì với vụ án của huynh trưởng Dương Phi cả!”
Chân Thế Thành cười cười: “ Hầu gia chớ hoảng sợ, bản quan nghe nói, lệnh công tử tuấn tú lịch sự, ắt sẽ không phải là kẻ cùng hung cực ác kia. Chỉ là đã có manh mối như vậy, bản quan lại không muốn làm to chuyện truyền lệnh công tử đến nha môn tra hỏi, cho nên mới đến quý phủ tìm Hầu gia cùng lệnh công tử tìm hiểu một vài tình huống.”
“ Phải, phải, đa tạ Chân đại nhân.” Trường Hưng Hầu lộ ra bộ dạng thở dài một hơi.
Chân Thế Thành âm thầm nhíu mày.
Nhìn thần thái của Trường Hưng Hầu, hẳn là không hiểu rõ chuyện của con trai? Hay là nói Trường Hưng Hầu thế tử cũng không làm chuyện dụ dỗ sát hại nữ tử, mà là có người nhằm vào Trường Hưng Hầu phủ?
Đối với loại khả năng thứ hai, Chân Thế Thành cũng không xem trọng.
Hắn đã phái người điều tra qua, nữ nhi Tú nương tử xác thực mất tích vài ngày rồi, mà bên phía Trì viên ngoại cũng đã nhận được bồ câu truyền tin của thuộc hạ từ Yến Tử trấn.
Trường Hưng Hầu thế tử cùng với hai tiểu cô nương mất tích không thoát khỏi liên quan.
“ Hầu gia, chúng ta vừa đi vừa nói.”
Thấy Chân Thế Thành đi về hướng vườn hoa, Trường Hưng Hầu lên tiếng ngăn cản: “Chân đại nhân, hôm nay thật sự là không khéo, trong nhà làm một buổi ngắm hoa yến, mời rất nhiều tiểu cô nương ở trong hoa viên ngắm hoa......”
Chân Thế Thành sững sờ, sau đó mặt lộ vẻ tiếc nuối: “ Ấy, vậy thật đúng là không khéo. Không sao, chúng ta đi dạo bên này đi, làm phiền Hầu gia mời lệnh công tử đến đây đi.”
“ Chân đại nhân chờ một lát, bản hầu sẽ phái người gọi khuyển tử tới ngay. Chỉ là khuyển tử nhát gan, mong rằng Chân đại nhân thông cảm một hai.”
“Đây là tự nhiên, Hầu gia yên tâm là được.” Chân Thế Thành cao giọng cười to, nhưng trong lòng có phần phiền muộn.
Cũng may hắn tra án nhiều năm, các loại ngăn trở không biết gặp được bao nhiêu, sớm đã luyện thành bản lĩnh dưỡng khí, điểm ấy khúc chiết thật không tính là gì.
Hôm nay gặp được Trường Hưng Hầu thế tử, cũng coi như không uổng phí đến đây.
Trong hoa viên, Khương Tự lại bị Khương Thiến cuốn lấy.
“Tam muội, Tứ muội lần trước chỉ đến một ngày liền đi, trong lòng ta đây vẫn nhớ mãi, lúc này ngắm hoa yến kết thúc các ngươi liền lưu lại ở mấy ngày đi.”
“ Nhị tỷ nhớ thương chúng ta thế ư?” Khương Tiếu không tự giác nắm chặt tay Khương Tự, trong lòng cười lạnh.
Người ngoài nhìn vào tỷ muội tình thâm, nào biết đôi vợ chồng này là chó dữ nhớ bánh bao thịt!
Ánh mắt Khương Thiến rơi xuống hai tay giao nhau của tỷ muội hai người, hỏi một đằng, trả lời một nẻo: “ Ta còn nhớ rõ khi còn bé Tam muội cùng Tứ muội luôn thích cãi lộn, có thể thấy giờ đã lớn rồi, nhưng như thế mới tốt.”
“Người kiểu gì cũng sẽ lớn lên.” Khương Tiếu cười hì hì ôm lấy cách tay Khương Tự, vẻ mặt thiên chân vô tà, “ Nhị tỷ biết đấy, ta đổi chỗ ở liền nổi bệnh sởi, không thể ngủ lại.”
“ Cái đó cũng không sao, Tứ muội có thể ——”
Khương Tiếu quả quyết đánh gãy lời Khương Thiến: “ Ta một người lẻ loi ở Bá phủ, Tứ muội cũng muốn trở về bồi ta. Hì hì, Nhị tỷ cũng không nhìn ra ta với Tứ muội giao hảo à, liền thông cảm cho muội muội đừng tách chúng ta ra. Nhị tỷ nếu như muốn giữ người làm bạn, liền để Ngũ muội, Lục muội lưu lại với ngươi đi.”
Khụ khụ, không phải nàng nhẫn tâm đẩy Ngũ muội, Lục muội vào ổ sói, nếu lần trước các nàng có thể toàn thân trở ra, có thể thấy được Trường Hưng Hầu thế tử chướng mắt các nàng.
Khương Tiếu không khỏi quét Khương Tự một chút, trong lòng thầm than: Có thể thấy được vẫn là xấu xí an toàn hơn.
Biểu tình của Khương Thiến hơi cứng nhắc, nếu không phải phải giả bộ tỷ muội hòa thuận, thì hận không thể xé nát cái miệng đó của Khương Tiếu.
Người này chuyên môn phá hư chuyện!
Chậm rãi thở hắt ra, Khương Thiến cười nói: “ Tam muội cũng phải thông cảm cho tỷ tỷ. Tứ muội trước kia thích nhất chơi đùa với ta, nhưng từ khi ta gả cho người thì đã rất lâu không được thân cận. Lần này, Nhị tỷ thực tình muốn giữ Tứ muội ở thêm mấy ngày.”
Không biết xấu hổ!
Trong lòng Khương Tiếu mắng một câu, phát hiện Khương Tự không nói một lời, nóng vội giật giật ống tay áo của nàng.
Nếu còn không nói thì bé thỏ trắng sẽ vào ổ sói đó, ngươi chít một tiếng đi nha!
Khương Tự lúc này nào có tâm tư để ý tới những giao phong này, tất cả tâm tư đều đặt ở trong chuyện làm thế nào thuận theo tự nhiên dẫn dụ Chân đại nhân phát hiện ra nữ thi trong vườn hoa thôi.
Không có cơ hội nào tốt hơn so với trước mắt, tới nhiều quý nữ như vậy, nếu như nữ thi bị phát hiện, vậy thì Trường Hưng Hầu phủ muốn che giấu là không thể nào.
Khương Tự nắm chặt tay, lòng bàn tay hơi ẩm ướt.
Huyễn Huỳnh của nàng còn không đủ để giữa ban ngày ban mặt làm nhiều người đồng thời lâm vào ảo giác được, chẳng lẽ chỉ có thể vận dụng một kiểu khác ——
Khương Tự đột nhiên cảm thấy cường độ Khương Tiếu dật ống tay áo của nàng hơi quá lớn, không khỏi nhíu mày: “Tam tỷ ——”
Lại thấy miệng nhỏ Khương Tiếu khẽ nhếch, một bộ dạng giật nảy cả mình, theo sát đó chính là tiếng kêu sợ hãi của các quý nữ liên tiếp vang lên.
Khương Tự quay đầu, liền nhìn thấy một con chó lớn cao cỡ nửa người đang vui sướng vẫy đuôi.
Nhị Ngưu sao lại tới đây?
“ Người đâu mau tới, đánh chết con chó dại này rồi kéo ra ngoài ngay! “Biến cố đột nhiên xuất hiện làm giọng nói của Khương Thiến cũng thay đổi.
Nhị Ngưu bất mãn dùng chân trước đào bới đất.
Đem ai đánh chết rồi kéo ra ngoài hả?
Đồ nữ nhân điên này, cắn nó một ngụm!
Chó lớn bay lên không, nhào về phía Khương Thiến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...