Khi Tần Sở Ca nhìn thấy khuôn mặt tươi cười gian manh của Hoa Khiếu đang sáp tới gần mình, y bất giác rên rỉ một tiếng thật dài, “ Các ngươi có kết thúc hay không đây … ”
Hoa Khiếu vô tội hôn lên môi y, “ Sở Ca ngươi không thể quá vô tình như vậy chứ ~ Chẳng hề oán hận chút nào làm với hai tên kia, tại sao đến lượt ta lại như vậy? Ta lại còn cố hết sức “hầu hạ” ngươi nữa chứ … ”
Tần Sở Ca lập tức nhớ tới cái gì gọi là hầu hạ, vẻ đỏ ửng trên mặt không dễ gì mới tán đi một chút lại một lần nữa bừng lên, “ Sao từ trước đến giờ ta chưa từng phát hiện ngươi vô lại như vậy a … A! ” Tần Sở Ca còn chưa dứt lời liền sợ hãi kêu lên, bởi vì nhũ đầu bên phải của y đang bị Hoa Khiếu hàm vào trong miệng nhẹ nhàng cắn lấy.
Lúc này Để Luật Dương cũng bu lại. Khi Tần Sở Ca làm cùng Tô Dạ Kiều hắn luôn “ ngượng ngùng ” không muốn quấy rầy, nhưng với Hoa Khiếu … Thì hắn nhất định phải chen một chân vào! Thế là hắn bèn nâng chân Tần Sở Ca lên, hôn xuống ngón chân của y, dùng đầu lưỡi liếm qua đầu ngón chân, khiến chân của Tần Sở Ca bất giác co rúm, “ Luật Dương ngươi cũng vào góp vui à … Đừng … ” Hoa Khiếu bất mãn Tần Sở Ca lúc làm tình cùng gã lại gọi tên người đàn ông khác, dùng miệng dứt khoát ngậm lấy đôi môi của Tần Sở Ca, hai tay tiếp tục vuốt ve nhũ đầu đã sưng tới mức không chịu nổi của y.
Mà Tô Dạ Kiều thì xấu hổ chui vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ …
Ngay cả tiếng rên rỉ của Tần Sở Ca cũng trở nên khàn khàn, “ Hoa Khiếu … Hôm khác được không? Hôm nay ta mệt quá rồi … ” Hoa Khiếu thực tủi thân tới muốn khóc luôn, “ Chẳng qua mới chỉ làm có hai lần, Sở Ca ngươi thực bất công mà … Ngươi cùng tên Để Luật Dương kia làm tới ba lần còn không có việc gì, tại sao hôm nay mới làm có hai lần đã muốn cự tuyệt ta? ” Cánh tay không an phận nắm lấy dục vọng đã nhếch lên của Tần Sở Ca, dùng sức xoa nắn, “ Hay là ngươi muốn lạt mềm buộc chặt? ”
Tần Sở Ca dở khóc dở cười, ngày mai y còn phải dẫn Liễu Nhã đi khám bệnh đó, ai biết được tối hôm nay lại phải làm nhiều như vậy? Y không muốn mất mặt cùng con trai ngắm thầy thuốc đâu. “ Hoa Khiếu … Buổi tối ngày mai không được sao … ” Y đã có thể cảm nhận được khoái cảm đang nhanh chóng tăng lên ở hạ thân, thở dốc càng lúc càng dồn dập.
Hoa Khiếu dùng động tác thực tế trả lời Tần Sở Ca.
Hoa Khiếu lại một lần nữa dùng miệng hàm chứa thứ đã cương cứng của Tần Sở Ca, so với lần trước, động tác lên xuống lần này càng tăng thêm, mắt không ngừng nhìn Tần Sở Ca, tựa như dụ dỗ. Để Luật Dương vô cùng bất mãn vì sự chú ý của Tần Sở Ca đều đặt trên người Hoa Khiếu, nhưng lại chẳng có cách nào, lượt của hắn đã qua mất rồi, bây giờ hắn chỉ đành ngồi bên cạnh ngắm, tiện thể thỏa mãn cây súng của mình.
Tần Sở Ca có thể cảm thấy rõ ràng Hoa Khiếu dùng răng nhẹ day phần đầu đỉnh mẫn cảm cùng với phần da bên ngoài, dùng đầu lưỡi linh hoạt đảo qua những mạch máu trướng lớn phía trên thân, sau đó lại cố gắng nuốt vào, dùng yết hầu nóng bỏng co rút, đè ép đầu đỉnh đã trướng lớn, hai tay gã đồng thời nhẹ nhàng vuốt ve hai tiểu cầu phía dưới, dùng đầu ngón tay khẽ gãi lên tầng da mẫn cảm đó.
Tần Sở Ca không thể không thở dài thừa nhận, y căn bản chẳng thể cự tuyệt được khoái cảm như vậy. Y không kìm được bắt lấy tóc của Hoa Khiếu, hướng dụng vọng của mình vào sâu trong yết hầu của Hoa Khiếu, truy cầu càng nhiều khoái cảm nhiệt liệt, “ Thực lớn … Hoa Khiếu … Ư … Ư … ”
Tô Dạ Kiều thích nhất là nghe giọng mũi của Tần Sở Ca khi y đang sảng khoái, có chút mềm mại như đang nũng nịu vậy. Sau cùng gã tăng thêm lực hút vào, hai tay lại không ngừng tiếp tục vuốt ve, khiến Tần Sở Ca càng phát ra những âm thanh mê người.
Thứ cương cứng trong miệng đang khẽ run rẩy, Hoa Khiếu biết Tần Sở Ca chuẩn bị đạt tới cao trào, thế là gã liền nâng đầu lên, trực tiếp hôn xuống cái miệng đang khẽ mở của Tần Sở Ca. Tần Sở Ca chuẩn bị đạt tới cao trào lại bị ngừng, vừa định tức giận lại bị Hoa Khiếu chặn miệng, thóa dịch của hai người giao hòa lẫn nhau, tràn đầy hương vị của nhau.
Hoa Khiếu nắm lấy dục vọng của Tần Sở Ca, không cho y đạt tới cao trào, lại còn xấu xa nhặt chiếc tất của ai đó lên, quấn quanh dục vọng của y, kết một cái nút, khiến y tạm thời không có cách nào bắn ra được.
Tần Sở Ca khó chịu giãy dụa thân thể, “ Hoa Khiếu … Để ta bắn … Hoa Khiếu … ” Càng giống như làm nũng, Tần Sở Ca muốn vươn tay tự mình cởi xuống, lại bị tay của Hoa Khiếu ấn lại, sau đó thân thể bị lật ngược, bị ép nằm sấp ở trên giường.
Cho dù ở cùng ai đi nữa Tần Sở Ca cũng rất hiếm khi dùng tư thế từ phía sau, đây là tật xấu của y, bởi vì tư thế này sẽ khiến y nhớ tới khoảng thời gian ở trong ngục. Trong phút chốc chuyển qua tư thế này, Tần Sở Ca liền cảm thấy hoảng hốt, sợ hãi quay đầu, cầu xin: “ Hoa Khiếu … Ta muốn nhìn thấy mặt của ngươi … ” Ý tứ chính là không muốn dùng tư thế từ phía sau.
Hoa Khiếu hôn lên khóe miệng Tần Sở Ca tựa như an ủi, gã cũng biết Tần Sở Ca có cảm giác sợ hãi đối với tư thế này, gã muốn Tần Sở Ca mất đi cảm giác này sau khi cùng gã làm thử. “ Không sao … Sở Ca, ngươi nhìn xem … Là ai đang thao ngươi! ” Tiếp đó dùng ngón tay khẽ khuếch trương phía sau rồi trực tiếp tiến sâu vào thân thể của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca mờ mịt nhìn khuôn mặt của Hoa Khiếu, thân thể vì bị trừu sáp mà lay động, miệng bất giác tuôn ra những tiếng rên rỉ khó nhịn. “ Hoa Khiếu … Nhanh một chút … A … Dùng lực … Thực lớn … ” Y cũng có gắng nhớ lại, là Hoa Khiếu cho y khoái cảm, mà không phải là những thao lộng không chút tình cảm kia.
Hoa Khiếu vẫn luôn không nhanh không chậm trừu sáp, giống như vô cùng điêu luyện, gã cúi xuống nghiêng đầu Tần Sở Ca qua, dùng sức hôn y, môi lưỡi họ giao nhau, không chút khe hở, hai tay nắm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của Tần Sở Ca, đỡ cho thân thể y không bị tiến về phía trước.
Tần Sở Ca chỉ cảm thấy âm hành của y tựa như sắp nổ tung mất rồi, mà cánh tay của y lại chỉ thể dùng để chống đỡ cơ thể, rơi vào đường cùng, anh đành phải cúi người, cố gắng chà sát dục vọng sắp phun trào của mình lên sàng đan.
Hoa Khiếu cảm thấy Tần Sở Ca tựa như đang dục cự hoàn nghênh, cũng biết bản thân trói chặt lấy thứ cương cứng của y, sẽ khiến y cảm thấy khó chịu, gã nắm lấy chiếc tất đang trói chặt lấy dục vọng của Tần Sở Ca, thấp giọng nỉ non bên tai y: “ Sở Ca … Có muốn đạt tới cao trào mãnh liệt hay không? Tin tưởng ta … Ta sẽ khiến ngươi cảm thấy thoải mái … ”
Tần Sở Ca tùy tiện gật đầu, “ Vậy liền dùng sức thao ta đi … Thao ta đến bắn ra … Nhanh … Hoa Khiếu … Ta muốn ngươi mạnh mẽ làm ta … ” Tần Sở Ca mơ hồ hiểu ra, chỉ cần Hoa Khiếu nguyện ý, y liền có thể đạt được cảm giác tuyệt vời nhất, cho nên ý cố gắng giãy dụa thân thể, muốn Hoa Khiếu nhanh hơn một chút.
Hoa Khiếu tuy cũng muốn nghe tiếng kêu *** đãng của Tần Sở Ca, nhưng so với Để Luật Dương gã vẫn có hơn chút lí trí, sẽ không lập tức phóng túng bản thân đạt tới cao trào, gã dần tăng lớn lực độ, hoàn toàn kéo lưỡi đao của mình ra, thậm chí còn có thể nhìn thấy huyệt nhục màu hồng phấn của Tần Sở Ca đang mút lấy chính mình, tiếp đó lại từng chút đẩy vào, đỉnh lên điểm mẫn cảm của Tần Sở Ca, khiến tiểu huyệt của Tần Sở Ca tựa như có sinh mệnh, chặt chẽ, run rẩy bao lấy dục vọng đang tiến vào ngày càng sâu của gã.
“ A … Thực sâu … Hoa Khiếu … Tiếp tục đi … Đừng ngừng … ” Hoa Khiếu vẫn luôn xấu xa cố ý trêu đùa chỉ đem đầu đỉnh khẽ đâm vào huyệt khẩu của Tần Sở Ca, đợi Tần Sở Ca lắc mông co rút tiểu huyệt lại rồi mới tiếp tục chôn sâu dục vọng của mình vào.
Hoa Khiếu vô ý ngẩng đầu nhìn, giờ đã là hai giờ sáng rồi, Tần Sở Ca đúng là thực sự có việc cần làm, bản thân đành phải dành lúc khác trêu đùa y thôi, hôm nay cứ dứt khoát vui vẻ đi. Cho nên hắn không tiếp tục trêu đùa Tần Sở Ca nữa, mạnh mẽ đâm lưỡi đao vào, khiến Tần Sở Ca *** đãng kêu lên một tiếng, “ Hoa Khiếu … Ngươi thao chết ta mất rồi … Quá sâu rồi … A … A … ” Hoa Khiếu dùng tần suất lớn nhất đong đưa thắt lưng, dùng sức đạt tới đỉnh điểm khoái cảm, rất nhanh hắn liền cảm thấy đầu đỉnh từng trận trướng đau, tiểu huyệt của Tần Sở Ca cũng càng lúc càng co rút.
“ Để ta bắn … Cầu ngươi Hoa Khiếu … Không được … Ta chết mất … A … ” Tần Sở Ca cơ hồ bị đỉnh tới phát cuồng, y cấp thiết muốn dục vọng của bản thân được bắn ra, lại chỉ thể khó chịu không ngừng kêu lên.
Hoa Khiếu mạnh mẽ kéo lấy chiếc tất, kéo nó khỏi dục vọng của Tần Sở Ca, Tần Sở Ca gần như lập tức bắn tinh, giống như co rút mà phun trào, tiểu huyệt ở phía sau cũng vì thế mà gấp gáp thít lại. Hoa Khiếu rên lên thật lớn, run rẩy bắn toàn bộ tinh hoa của mình vào trong cơ thể của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca hoàn toàn tê liệt ngã xuống giường, toàn thân trên dưới tựa như chẳng có nơi nào có thể động đậy được, lập tức mê man bất tỉnh.
Hoa Khiếu rút dục vọng của mình khỏi cơ thể của Tần Sở Ca, mang theo từng cỗ từng cỗ dịch thể màu trắng đặc sệt. Gã ngẩng đầu nhìn Để Luật Dương vẫn còn đang ở trên giường, tên chết tiệt kia đã chiếm được tiện nghi rồi, sắc mặt có vẻ rất tốt. “ Ôm Sở Ca đi tắm đi. Ngươi đi hay ta đi? ” Để Luật Dương dương dương tự đắc nhướng mày, ý tứ chính là: còn phải nói sao? Đương nhiên là ngươi rồi.
Hoa Khiếu ôm Tần Sở Ca đã mê man xuống giường, Để Luật Dương cũng lập tức xoay người xuống giường, mở cửa phòng tắm …
Sự tình tiếp theo … Chúng ta vẫn đừng nên phi lễ ngóng trộm đi …
Ngày thứ hai.
Tần Sở Ca không ngừng chửi rủa từ trên giường loạng choạng bò dậy. Sau khi tiến vào phòng tắm, Để Luật Dương và Hoa Khiếu lại hung hăng đùa giỡn y lần nữa, y gần như phải tới ba bốn giờ sáng mới được ngủ. Vốn dĩ đã hẹn bác sĩ chín giờ sáng gặp mặt —– Giờ rõ ràng đã lỡ mất rồi.
Y khập khiễng xuống giường, mặc quần áo tử tế muốn ra khỏi phòng, liền nhìn thấy ba tên kia giống như nhận lỗi đứng ở trước cửa. Dạ Băng, Liễu Nhã còn có cả Tiểu Văn đều lấp ló tránh ở một bên hóng hớt.
“ Vào đây nói chuyện. ” Tần Sở Ca nghiến răng nghiến lợi nói. Y không muốn đám trẻ nhìn thấy người lớn nói những chuyện không nên nói.
Ba kẻ kia cúi đầu đi vào.
“ Nói đi, tối hôm qua là như thế nào? Ba người các ngươi lại lên cơn tập thể? ” Tần Sở Ca hung dữ quay lại giường nằm, nghiêm khắc hỏi.
Tô Dạ Kiều bị đẩy lên làm kẻ phát biểu, dù cho Tần Sở Ca giận ai đi nữa cũng sẽ không giận anh đâu? “ Sở Ca … Tối hôm qua chúng ta mới biết, hôm qua là sinh nhật lần thứ ba lăm của ngươi … ”
Chính là câu nói này, Tần Sở Ca tựa như đã hơi hiểu ra, vẻ mặt cũng thả lòng chút ít.
“ Trước giờ chúng ta vẫn luôn không nghĩ ra, nếu không phải ngươi nói ngươi muốn dẫn Liễu Nhã đi khám bệnh, cần thẻ căn cước, chúng ta hẳn vẫn sẽ không biết sinh nhật của ngươi là ngày nào … Không có thời gian chuẩn bị, liền đành phải … Khụ khụ … ” Tai của Tô Dạ Kiều đỏ bừng bừng.
“ Ôi … Được rồi, được rồi, ta biết rồi, lần tới các ngươi … Ai … Lại đây đi … ” Tần Sở Ca vẫy tay với ba người, cả ba đều giống như đại cẩu chạy vội tới.
Tần Sở Ca ôm cả ba vào lòng, mắt ướt át, “ Quà tặng này … Cũng không đến mức hỏng bét, chẳng qua … Lần sau không được làm như vậy nữa! ” Y trừng mắt nhưng mà lời nói của y lại chẳng có sức thuyết phục chút nào.
Được rồi … Bốn người bọn họ cũng có thể coi là sống hạnh phúc vui vẻ cùng nhau đi …
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...