Từ Ác Phi Thành Ác Hậu

Hắn cười mỏng, ôm chặt nàng bế đến kiệu, bước vào rồi vẫn là không buông.

Nàng vẫn dựa vào vai hắn, căn bảo là không có ý định rời đi, chính à rất thỏa mãn nha, từ lúc xuyên không qua đây chẳng biết từ đâu mốt đống quyền lực mạnh mẽ chạy đến, chính là nên cảm ơn hắn a.

Nàng gật gà gật gù trong lòng hắn, đến ngủ cũng khó khăn, cứ như vậy mà tỉnh giấc liên tiếp, mày liễu nhăn lại nhìn khó chịu vô cùng.

Hắn thấy nàng khó chịu, cười nhẹ, đặt hoàn toàn đầu nàng vào tay mình, nhẹ nhàng mà giữ lại, nàng yên giấc hắn liền yên tâm. Lát sau nàng khẽ động, lại lần nữa dính hắn như sam không buông được.

Hắn thoáng chốc cứng đờ sau lại nở nụ cười hiền. Xe ngựa vừa dừng, tên nô gia vừa xuống liền bắt gặp cảnh này, mặt mang chút nét kỳ quái. Từ lúc Vương Phi vào nhà Vương Gia liền bị khuất phục đã vậy còn liên tục cười khiến bao nô tỳ trong phủ muốn chết rồi, tiếc quá hắn lại mê say đắm vị Vương Phi mới vào cửa này.

Vương Gia tuyệt nhiên còn có hai thông phòng nhưng trước khi Vương Phi vào không phải không có động tĩnh như bây giờ. Vả lại khi trước Vương Gia toàn tâm niệm đi theo Vương Phi, hai kẻ thông phòng kia cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi, Vương Gia cũng không có sủng ái gì.

Hắn vừa nghĩ xong thì Vương Gia cũng đã ân cần bế Vương Phi đang ngủ say ôm chặt Vương Gia được nửa đoạn đường rồi. Hắn quay lại nhìn Tề Thịnh, khóe môi giật giật liền hốt hoảng chạy theo sau.

" Vương Gia vì sao người không kêu Vương Phi dậy? Bế như vậy thật rất cực! "


" Không nỡ. " Hắn nói xong vẫn tiêu sái rời đi, sau đó còn thơm nhẹ lên trán nàng, Đông Đông đang ngủ say chẳng hiểu sao lại đột nhiên mỉm cười từ ái, mũi cọ cọ vào người Tề Thịnh.

Đến Chính Viện rồi nàng vẫn không chịu buông, đã thế còn lặng lẽ ôm chặt thêm hắn thêm. Hắn đưa nàng về giường gỗ, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, chỉ là nàng....không có buông hắn ra!

Tề Thịnh xoa xoa đầu nàng ôn nhu nói.

" Đông Nhi, sao còn chưa buông, muốn ta ngủ với nàng sao? " Hắn cười xòa, lại tiếp tục vén mấy lọn tóc trước mặt nàng. Hắn sợ ngày mai nàng thấy hắn nằm đây lại giận nha.

" Muốn " Sau đó nàng liền mờ mịt gật gật đầu nhỏ, nếu hắn hỏi nữa nàng cũng chả biết nói gì nữa, chẳng lẽ công khai ta yêu chàng quá nên muốn ngủ cùng chàng? Hay nói sợ ma nên không dám ngủ?

Nhưng hắn không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ nằm xuống bên cạnh nàng, mùi hương thoảng thoảng khi nãy càng thêm thơm chui tọt vào mũi nàng. Nàng bắt đầu vào chính mộng cũng vừa vặn ôm hắn say giấc nồng không để ý hắn cười tạ mị thế nào.

Nàng thức dậy liên tiếp dụi dụi mắt, chẳng hiểu thế nào mà vừa tỉnh dậy lại lưu luyến nhất quyết không chịu rời giường!


" Nàng tỉnh? " Nàng không nói, dời con mắt lên nhìn hắn ung dung ngồi trên đầu giường nhìn nàng đang ôm hắn. Tóc đen dài chưa được búi lên gọn gàng, áo ngủ phong phanh từ khi nào lại được vận lên người hắn? Mẹ kiếp! Câu dẫn!

" Ưm "

" Được rồi, dậy đi thôi. " Hắn xoa xoa đầu nàng, ôn nhu hết sức a. Hắn phải dỗ bảo bối cực lắm đó! Hắn không muốn dỗ lại từ đầu đâu!

" Người đâu hầu hạ Vương Phi cùng bổn vương chuẩn bị đi, nhanh chân một chút! "

Hắn vừa nói xong, người như nước chạy gấp chạy rút bước vào, trên mặt kính sợ vô cùng.

Niện Hoa cùng Tú Nhã nhanh chóng theo sắp xếp của A Lệ mà chạy đi chuẩn bị, thật sự mấy ngày trôi qua nàng nghĩ đi nghĩ lại thấy A Lệ giống chủ tử hơn nàng nhiều!

Nàng được búi tóc theo " Tiểu Thanh Đầu " mang theo điển tử xinh xắn trên đầu.

Nàng vận trên người bộ y phục màu xanh lam, ngọc đính không nhiều nhưng lại uy vũ rất đẹp.

Nàng mang Nhị Phượng màu vàng ròng dài, bộ y phục cùng trang sức hết sức chói mắt nàng cắt giảm lắm rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui