Từ Ác Phi Thành Ác Hậu
" Hoàng Hậu nương nương, Vương Gia từ chối gặp mặt người, Thỉnh người về cho. "
" Ngươi..Ngươi hừ được.." Nàng ta cấp tốc rời đi, đáng chết, Hoàng Hậu như nàng đi lại bị phỉ nhổ như vậy!
***
" Vương Phi người tỉnh? " A Lệ đợi chờ bên cạnh giường nàng, ân cần hỏi.
" Ai đưa ta về? "
" Dạ là Vương gia đã bế người về a~ đúng là thâm tình nga~"
"..." Gì vậy? Ngươi bị chi ta chữa cho...
" Ngươi gọi Vương Gia qua đây. "
" Vâng "
" Khoan, ngươi đó, cái bóng đen đen trên cây, khỏi báo để A Lệ đi được rồi! "
Ám vệ trên cây thầm khóc ròng, này Vương Phi ngươi cho ta chút mặt mũi được không? Ám vệ mà lộ sạch vị trí thì làm được gì nữaaa
" Vương Gia đến "
" Vương gia người mau lại đây "
" Có chuyện gì vậy? "
" Có chàng trai núp trên cây~"
' Tề Mặc' mồ hôi chảy ròng ròng
' Ám Vệ ' khóc như sông
' Bạch Dạ ' Gì?
' TG ' Đơ
( TG) vỗ vai: Ta hiểu mà
( Ám vệ): Vẻ mặt đồng cảm: đời buồn
( Tề Mặc, Bạch Dạ) Vẻ mặt khinh địch.
( TG,Ám Vệ).....vẻ mặt biểu cảm: tức nước vỡ bờ.
( Tề Mặc, Bạch Dạ) Tiếp tục khinh địch
( TG) cầm dép lào thủ
( Ám Vệ) Chảy mồ hôi lần 1
( Bạch Dạ) chảy mồ hôi lần 2
( Tề Mặc) chay mồ hôi lần 3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...