Từ trước tới nay hắn chỉ thừa hành một quy tắc: người đi đường người, hắn đi đường hắn!
Ai gây trở ngại hắn, ai dám can thiệp hắn, người đó gặp xui xẻo lớn!
Cho nên hắn không hề để ý việc Phượng Tiêm Vận là một độc sư, ngược lại biết được thân phận này rồi hắn càng thêm đắc ý.
- Tiếu, huynh thật sự nghĩ như vậy?
Phượng Tiêm Vận vui sướng nhìn Lăng Tiếu hỏi.
- Đương nhiên, ta cũng không cho rằng mình là người gì tốt lành, huống chi trên đời này không phân chia người tốt hay người xấu, chúng ta chỉ cần đi theo con đường của mình, sống thật phấn khích, bản tâm không thẹn, hết thảy không liên quan gì tới chúng ta.
Hắn vỗ nhẹ tóc nàng, sau đó nói tiếp:
- Mau tranh thủ thời gian thu thập độc khí đi, ta giúp muội hộ pháp!
Trong mắt Phượng Tiêm Vận rạng rỡ, nội tâm vô cùng vui sướng.
Nàng còn tưởng rằng Lăng Tiếu sẽ e ngại thân phận độc sư của nàng, hiện tại mới biết lo lắng của mình chỉ là dư thừa.
Phượng Tiêm Vận thu liễm tâm thần, khoanh chân ngồi xuống vận hành khẩu quyết, đồng thời trong tay hiện ra bình nhỏ, một cỗ hấp lực bay ra.
Cùng lúc đó độc khí bao quanh lại nhanh chóng chui vào trong bình.
Bình không lớn nhưng dung lượng cực lớn, Lăng Tiếu rõ ràng cảm giác độc khí đang nhanh chóng lưu động chung quanh hắn.
Sau một lúc lâu Phượng Tiêm Vận chứa đầy bình, lại lấy ra thêm vài bình tiếp tục thu độc khí.
Liên tục vài lần, Lăng Tiếu phát hiện độc khí chung quanh loãng hơn không ít.
- Loại bình này nhất định là đặc chế, bằng không sao có thể chứa đựng nhiều độc khí như vậy đây?
Trong lòng Lăng Tiếu nghi hoặc nói.
Sau khi Phượng Tiêm Vận thu hồi xong độc khí, cũng không lập tức đứng dậy mà đem toàn thân thả lỏng, hai tay xòe ra, hào quang quanh thân chợt thu liễm lại.
Lăng Tiếu không biết nàng đang làm gì, cũng cảm thấy lo lắng.
Quả nhiên, sau khi nàng thu liễm hào quang, độc khí nháy mắt tràn tới thân thể nàng.
Chỉ nháy mắt gương mặt sáng rỡ của nàng biến thành tối đen, thoạt nhìn thập phần dọa người.
- Vận nhi…
Lăng Tiếu không nhịn được kinh hô.
Nhưng Phượng Tiêm Vận không để ý tới tiếng kinh hô của hắn, vẫn để độc khí xâm nhập vào cơ thể, không hề vận khí kháng cự.
Lăng Tiếu vô cùng lo lắng không biết nên làm như thế nào, muốn ra tay ngăn cách độc khí nhưng chỉ sợ làm hại đến nàng.
- Tiếu, đừng nóng vội, huynh hộ pháp cho muội, muội nghĩ sắp đột phá tôn giai!
Phượng Tiêm Vận gian nan nói.
- Cái gì, vậy…vậy mà cũng có thể đột phá?
Lăng Tiếu kinh ngạc nói.
Trong lòng hắn tràn ngập hâm mộ, thầm than:
- Thân thể Thiên Cổ thật sự đáng sợ, như vậy cũng có thể đột phá!
Phượng Tiêm Vận là thể chất hiếm thấy đệ nhất Cổ tộc, có Thiên Cổ thần công phối hợp tu luyện, tốc độ không phải người thường có thể sánh bằng.
Chung quanh Phượng Tiêm Vận không ngừng lưu chuyển độc khí, cuồn cuộn đem nàng bao vây bên trong.
Độc khí tràn đến quá nhiều làm Lăng Tiếu cũng không chịu nổi, đành phải ngưng tụ tán phát ra thiên hỏa bảo hộ mình.
Lúc này Lăng Tiếu nghe được thanh âm Tàn Báo vang lên phía trước:
- Thiếu gia, người của Minh Thủy môn đến rồi!
- Các ngươi chống đỡ trước, ta phải hộ pháp cho Vận nhi, nàng đang đột phá!
Lăng Tiếu kêu lên.
Lăng Tiếu lập tức đề cao cảnh giác, hắn tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy Phượng Tiêm Vận.
Bằng không chẳng những nàng không thể thành công thăng cấp mà sẽ gây thương tổn tới bản thân nàng.
Không bao lâu Lăng Tiếu nghe được thanh âm chiến đấu kịch liệt.
Hắn thật bình tĩnh, bởi vì hắn tin tưởng Tàn Báo, huống hồ còn có Ma Giáp Báo, có thể ngăn cản hoặc quét ngang Minh Thủy môn cũng không thành vấn đề.
Lại có thanh âm quát to:
- Ai dám phạm Minh Thủy môn, thật là muốn chết!
Thanh âm chấn đến màng tai Lăng Tiếu cũng đau nhức, trong lòng nghi hoặc:
- Chẳng lẽ trong Minh Thủy môn cũng có đế cấp tồn tại?
Lăng Tiếu còn nghe được lời nói chuyện của Tàn Báo với đối phương.
- Các ngươi là người nào, Âm Quỷ không giết hạng người vô danh!
- Ngươi chính là Âm Quỷ? Âm Bà là gì của ngươi?
- Ngươi…ngươi lại nhận thức mẫu thân của ta, ngươi rốt cục là ai?
- Tốt…tốt lắm, nguyên lai ngươi là tiểu súc sinh của Âm Bà, hôm nay ta sẽ thu chút lợi tức trước, giết ngươi xong lại đi tìm Âm Bà tính toán sổ sách!
Qua khỏi vùng độc chướng chính là trọng địa của Minh Thủy môn.
Nơi này cũng không có kiến trúc cổ lâu gì đặc sắc, chỉ có nhà gỗ màu đen xây dựng hỗn độn, mỗi ngôi nhà đều dựa theo từng gốc cổ thụ xây dựng, có vẻ cực kỳ nguyên thủy, thoạt nhìn còn có cảm giác âm sâm.
Bên cạnh Tàn Báo, Bại Gia Tử cùng Huyền Diệu có hơn mười cỗ thi thể, mà trước mặt họ có gần trăm người đang đứng, mỗi người mặc áo choàng màu đen, còn có không ít người đội đấu bồng nên không thấy rõ bộ dáng, tu vi đều khá cao, không thấp hơn hoàng cấp, hiển nhiên chính là tinh nhuệ của Minh Thủy môn.
Sau lưng trăm người kia chỉ là tiểu lâu la, không đáng nhắc tới.
Trước trăm người là một lão giả cao gầy khí độ bất phàm, xương gò má nhô cao, mắt hãm sâu thật hung lệ, tràn đầy nếp nhăn, vừa nhìn liền biết là lão yêu quái đã có mấy ngàn tuổi.
Người này chính là nhân vật cấp lão tổ trấn thủ Minh Thủy môn, được xưng Âm Quỷ, bởi vì hắn tu luyện công pháp cực kỳ tà ác, chuyên hút máu tươi hài đồng mới sinh để tu luyện.
Hiện tại thực lực của hắn đã tới huyền đế đê giai, đã hút ít nhất phải bốn năm vạn hài đồng! Đủ thấy con người của hắn tà ác còn hơn ma quỷ!
Tám người đầu đội đấu bồng đứng bên cạnh hắn trên thân tản ra độc khí dày đặc, đều có thực lực thiên tôn đỉnh, còn có một gã tu vi bán đế.
Tàn Báo cùng Âm Quỷ đang đối chọi gay gắt.
Tàn Báo hiển nhiên đã nổi lên sát ý dày đặc đối với Âm Quỷ, nghe khẩu khí của hắn tựa hồ có mối thù sâu đậm với lão giả kia.
Âm Quỷ nhìn chằm chằm Tàn Báo quát to:
- Thật can đảm, nếu biết tục danh của mẫu thân ta còn dám hung hăng càn quấy, xem bổn đế trừu linh hồn của ngươi, lột da ngươi!
Âm Quỷ kêu to, một thân khí thế tràn ngập, những người đứng quanh thân hắn vội vàng lui ra thật xa.
Tàn Báo cũng không kém:
- Con tiện nhân kia năm xưa nếu không có bổn đế thu lưu, làm sao có cơ hội sinh ra nghiệt chủng ngươi, không nghĩ tới tiện nhân kia dám thông đồng lão Yêu phản bội bổn đế, hôm nay ta sẽ lấy máu của ngươi nói cho bọn hắn biết, bổn Ma Đế đã trở lại, một ngày nào đó nhất định đoạt lại hết thảy đồ vật của ta!
Tàn Báo như đã nhập ma, khí thế cường hãn bộc phát, đồng thời triệu hoán Ma Giáp Báo xuất hiện.
Bại Gia Tử cùng Huyền Diệu đứng phía sau hắn bị khí thế của Tàn Báo chấn bay ngược ra ngoài, tình huống của Bại Gia Tử còn đỡ hơn một chút, nhưng Huyền Diệu lại phun vài ngụm máu.
- Mẹ nó, muốn mạng nhỏ của ta ah!
Huyền Diệu vội vàng nuốt một viên đan dược chữa thương, áp chế thương thế.
Bại Gia Tử thay đổi trạng thái ngày thường, toàn thân lộ ra vẻ ngưng trọng nhìn Tàn Báo cùng Âm Quỷ, trong lòng thầm thở dài nói:
- Nhân loại thật cường đại, ta cũng phải nhanh chóng đuổi theo bọn hắn mới được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...