Nếu Độc Hạt Tử đi tới nơi này, hắn sẽ rất thích hoàn cảnh ở đây.
Nhóm người Lăng Tiếu vừa đến gần bầu trời sâm lâm, lập tức cảm nhận được trong không khí truyền tới cảm giác bị ăn mòn, thân hình không khỏi có chút ngứa ngáy.
- Cảm giác chán ghét!
Bại Gia Tử khó chịu nói, sau đó phóng ra thuộc tính bản thân, lợi dụng hỏa mang đem độc khí khu trừ.
Thải Hà Nguyệt cùng Bạch Vũ Tích đều cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ riêng Phượng Tiêm Vận không hề bị ảnh hưởng.
Lăng Tiếu đem Giải Độc đan đưa cho hai nàng cùng Huyền Diệu, nói:
- Phiến đầm lầy nơi đây quả nhiên độc khí tận trời, tất cả mọi người phải chú ý đừng hít thở độc khí ở đây.
Mọi người theo chỉ dẫn của Tàn Báo bay vút về phía trước.
Nhưng càng đi sâu vào trong rừng rậm, độc khí ngày càng dày, ngay cả linh thú cũng không chịu nổi không ngừng kêu lên.
Nhóm người Lăng Tiếu bất đắc dĩ phải thu lại linh thú.
Không chỉ như thế, Lăng Tiếu cũng thu cả Thải Hà Nguyệt cùng Bạch Vũ Tích vào trong dược đỉnh.
Phượng Tiêm Vận cùng Huyền Diệu lại có thể thích ứng hoàn cảnh nơi này.
Đoàn người phi hành thật lâu, trước mắt xuất hiện một hồ nước.
Tàn Báo nói:
- Thiếu gia, chúng ta đi xuống đi, Minh Thủy môn ở trong khu vực này.
Lăng Tiếu gật gật đầu, dẫn đầu đi xuống, Phượng Tiêm Vận, Huyền Diệu cùng Bại Gia Tử đều theo sát phía sau.
Hồ nước rất yên lặng, màu đen đặc, tản ra mùi hôi thối, vài đầu cự ngạc ẩn trong bụi cỏ lạnh lùng nhìn mấy người Lăng Tiếu rơi xuống.
- Cẩn thận một chút, đừng chấm đất, mặt đất rất có thể là đầm lầy, một khi bị dính vào thật khó thoát thân.
Tàn Báo nhắc nhở.
- Không nghĩ tới Minh Thủy môn lại xây dựng trong loại địa phương như vậy, quả nhiên làm cho người ta cảm thấy bất ngờ.
Lăng Tiếu thở dài nói.
Hoàn cảnh nơi này tồi tệ, người thường thật khó thể sinh tồn, nhưng Minh Thủy môn lại phát triển tại đây, thật sự làm người kinh ngạc.
Tàn Báo nói:
- Trong Minh Thủy môn có không ít độc sư, bọn hắn sinh hoạt ở đây như các gặp nước, hoàn cảnh nơi này căn bản không làm khó được bọn hắn.
Khi nói tới đây, mấy cự ngạc dưới hồ nước đột nhiên bổ nhào tới.
Hống hống!
Mấy con cá sấu khổng lồ mang theo vẻ thị huyết mở to miệng táp tới.
Bại Gia Tử lập tức vung tay, mấy con cự ngạc tứ giai nháy mắt bị nện vỡ lăn vào hồ nước chết tại chỗ.
- Không chút ý nghĩa!
Bại Gia Tử thật khinh thưởng phủi phủi tay nói.
- Đây chỉ là cự ngạc trông cửa, đối với một ít người thực lực yếu thì thật dễ dàng trở thành thực vật trong bụng chúng.
Tàn Báo nhìn thoáng qua thi thể cự ngạc nói, thoáng dừng một chút mới nói tiếp:
- Cự ngạc đều có người đặc biệt thuần dưỡng, có lẽ cũng đã xuất hiện.
Tàn Báo vừa dứt lời, hồ nước chợt quấy lên.
Hưu hưu!
Hơn mười cự ảnh từ trong hồ bay ra, bọt nước văng tung tóe.
- Người nào lại dám giết bảo bối của ta!
Một thanh âm lạnh lùng vang lên.
Chỉ thấy trên hồ hiện ra hơn mười đầu cự ngạc, ở bên trong còn có một cự ngạc có hai cánh khổng lồ bay lên, trên lưng nó còn có một thân ảnh đang đứng.
Trên thân người này mặc vệ giáp màu đen không thấm nước, trên đầu đội đấu bồng, chỉ lộ ra ánh mắt âm lãnh, cầm một thanh tam xoa, trên người tản ra khí tức hôi thối ăn mòn.
Người này có thực lực địa hoàng trung giai, quanh thân hắn đều là cự ngạc tứ giai, cũng có vài ngũ giai, mà dưới chân hắn là cự ngạc lục giai.
- Đây là Thủy Quỷ trong truyền thuyết?
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Hẳn là Thủy Quái càng chuẩn xác hơn một ít.
Huyền Diệu ở một bên phụ họa.
- Các ngươi muốn chết!
Người nọ bị châm chọc vô cùng căm tức, cầm tam xoa phất một cái quát:
- Hài tử môn, làm thịt bọn hắn cho ta!
Sưu sưu!
Cự ngạc nhận được chỉ thị lập tức xuất động, một mảnh miệng máu phun ra hào quang, ngoài ra còn có vài đầu hướng nhóm người Lăng Tiếp táp tới.
- Đều động một chút, xem như tập thể dục!
Lăng Tiếu thản nhiên nói một câu, thân hình chớp động, hướng người kia bay vút tới.
Phượng Tiêm Vận, Huyền Diệu, Bại Gia Tử đều đón lấy cự ngạc, Tàn Báo thay họ áp trận, tùy thời chú ý tình huống chung quanh.
- Muốn chết!
Người kia nhìn thấy Lăng Tiếu đánh úp về phía mình, hét lớn một tiếng, tam xoa trong tay đâm tới.
Ba đầu cự ngạc hướng Lăng Tiếu rít gào bổ nhào.
Lăng Tiếu không hề tránh né, trực tiếp đá ra vô số cước mang lãnh liệt, hướng người kia quét qua.
Cước mang mang theo ngũ sắc công kích, đem cự ngạc đá dập nát.
Lăng Tiếu tăng thêm tốc độ, hai chân hướng ngực người kia đá mạnh.
Người kia lộ vẻ kinh hãi, nhưng không lúng túng, cự ngạc hai cánh dưới chân hắn nháy mắt bay lên, một đạo cột nước đầy độc tính từ trong miệng phun ra.
Cột nước ẩn chứa độc tính cực lớn, cho dù thiên tôn bị phun trúng cũng không thể toàn thân.
Lăng Tiếu dùng phong hệ nháy mắt né tránh, đồng thời trong tay hiện ra thanh trường kiếm.
- Vỡ cho ta!
Lăng Tiếu vung Băng Hỏa kiếm, Băng Hỏa kiếm như có linh tính hướng cặp cánh của cự ngạc chém tới.
- Bảo bối mau tránh!
Người nọ kinh hô.
Cự ngạc hai cánh cũng thông hiểu tiếng người, lập tức bay lên tránh né công kích của Băng Hỏa kiếm.
Lăng Tiếu hiện tia cười lạnh, khống chế Băng Hỏa kiếm gấp khúc chín mươi độ, kiếm tốc như sao băng từ dưới đâm thẳng lên trên.
Đối phương không ngờ Lăng Tiếu có thể lấy ý ngự kiếm, căn bản không kịp phỏng bị, Băng Hỏa kiếm lập tức xuyên qua bụng cự ngạc hai cánh.
Nếu Băng Hỏa kiếm chỉ là linh khí lục giai, căn bản không khả năng xuyên thủng bì giáp của cự ngạc, bởi vì bì giáp của nó có thể so sánh được với linh khí đê giai.
Nhưng Băng Hỏa kiếm là linh khí thất giai cao cấp, muốn phá vỡ bì giáp vẫn thật dễ dàng.
Hống!
Thân hình của cự ngạc hai cánh giãy dụa, người trên lưng nó chợt rơi ra, đồng thời còn rống to như phát điên:
- Dám đả thương bảo bối của ta, ta muốn ngươi chết!
Tam xoa trong tay người kia không ngừng múa may, một mảnh cự ngạc rít gào bay ra, muốn đem Lăng Tiếu vặn thành phấn vụn.
Lúc này thanh âm Tàn Báo vang lên:
- Thiếu gia tốc chiến tốc thắng, có người đến đây!
Lăng Tiếu đáp ứng một tiếng, phong hệ nhấc lên cực hạn, thân ảnh không ngừng biến ảo.
Người kia căn bản không theo kịp thân ảnh của hắn.
Chẳng biết lúc nào Lăng Tiếu đã đến bên người hắn, một trận cước ảnh như cuồng phong bạo vũ quét tới, mang theo Tiên Thiên Âm Phong Sát Khí bao trùm.
Người nọ bị đá trúng hơn mười cước, bị Tiên Thiên Âm Phong Sát Khí xâm lấn vào trong cơ thể, thân hình lập tức liền héo rút xuống, rất nhanh hóa thành hư ảo.
Người nọ vừa chết, cự ngạc hai cánh cũng lập tức tử vong.
Những cự ngạc còn lại đã sớm bị Phượng Tiêm Vận, Huyền Diệu cùng Bại Gia Tử giải quyết, trên mặt hồ chỉ còn lại thi thể cự ngạc trôi nổi.
- Người nào dám phạm địa giới của Minh Thủy môn ta!
Một thanh âm nữ tử từ xa truyền tới.
Ngay sau đó vài đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt nhóm người Lăng Tiếu.
Ba nữ hai nam, ba địa hoàng, hai vương cấp, năm người này chỉ có hoàng cấp cao giai là một nữ nhân trung niên, nhìn qua khá trẻ tuổi, chỉ chừng ba mươi tuổi.
- Chỉ là tiểu tạp ngư, lưu lại một nhân chứng sống, những người khác đều giết!
Lăng Tiếu liếc mắt nhìn năm người lạnh lùng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...